QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Chương 17
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
26/03/2019 23:14:47 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
61 lượt xem
- * QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Chương 18: [Thế Giới 2]: Anh cả cấm dục - Tương giao quá sâu (Truyện xuyên không)
- * QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Chương 19 (Truyện xuyên không)
- * QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Chương 16 (Truyện xuyên không)
- * QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Chương 15 (Truyện xuyên không)
Dung Ngọc [V]: Mấy bạn thấy ai đẹp trai hơn? [hình Dung Ngọc] [hình diễn viên A]
Khi đó hai người bọn họ kết hôn một cách chớp nhoáng.
Sau khi kết hôn, Dung Ngọc chậm rãi lui về sau, dù fans hâm mộ có giữ anh lại cỡ nào cũng không ngăn được quyết tâm nuôi vợ béo của mình.
Lúc đầu fans hâm mộ rất nhớ anh, nhưng không lâu sau họ lại không muốn nhìn thấy anh nữa.
Anh... hoàn...toàn...biến thành người cuồng khoe bà xã.
Vào Weibo của anh xem thử nhé:
Dung Ngọc [V]: Hôm nay Nhan Nhan khen tôi có mắt nhìn, tôi thấy là do "Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi." * [ảnh 1] [ảnh 2]...[ảnh 9].
*Trong mắt người yêu thì luôn đẹp nhất.
Dung Ngọc [V]: Nhan Nhan bảo tôi nuôi cô ấy béo lên rồi. [ảnh 1] [ảnh 2]...[ảnh 9].
Dung Ngọc [V]: Nhan Nhan nấu mì cho tôi [ảnh 1] [ảnh 2]...
Mỗi ngày đều lên khoe Nhan Nhan thế này, Nhan Nhan thế kia, dù có ôn nhuận như ngọc thì cũng không thể che đậy được bản chất thê nô.
Xem Weibo lần này, fans hâm mộ suy nghĩ chắc là ảnh hậu Qúy thấy trai A đẹp hơn rồi...
Fans hâm mộ: hóng hớt!
Bọn em thì thấy anh đẹp trai đó, nhưng ảnh hậu Qúy lại thấy người ta đẹp hơn ha ha ha ha!
...
Người đàn ông dịu dàng bỏ điện thoại xuống, đi về phía vợ mình đang nằm trên sofa.
Nhìn người trên TV, rồi lại nhìn người ngồi bên cạnh.
Tinh Nhan như đang tập trung xem TV, nhìn nam chính tức giận đến nỗi đánh người, người đàn ông bên cạnh nhẹ giọng phê bình, "Hơi giả tạo, cảm xúc không tới, mắt không đỏ, không thể hiện rõ sự tuyệt vọng, cậu ta chắc là..."
Tinh Nhan đang chuẩn bị cười lại không cười nổi...anh đang lấy tiêu chuẩn nào ra so sánh thế?
Dung Ngọc lấy lại tinh thần, ngại ngùng đỡ trán, "Bệnh nghề nghiệp của anh lại tái phát."
Anh ôm lấy cô, nhẹ giọng làm nũng, "Quên đi, đừng xem nữa, nghỉ ngơi với anh một lát nhé?"
Tinh Nhan như cười như không nhìn anh, âm thầm bấm like cho cái mặt vô tội ấy, cô tắt TV, "Anh diễn cho em xem nha?"
Người đàn ông mỉm cười bất đắc dĩ, cưng chiều nói, "Em thích là được."
Anh nằm xuống sofa nghĩ đến dáng vẻ bị khi dễ của nam chính, kéo kéo quần áo của mình, kéo tay cô xuống chỗ "thằng em" của mình, dáng vẻ chịu đựng liều chết không theo.
Tinh Nhan:...
Nam chính bị đánh chỗ này hả?
Cô mím đôi môi đỏ mọng, BUT, đáng thương như thế thật khiến người khác muốn khi dễ.
Thuận tay nhéo nhéo thứ ở trong tay, cô duỗi chân dài ngồi lên người anh, cúi đầu nhẹ giọng nói, "Suỵt! Ngoan nào!"
...
Chỉ tiếc là, lấy nhau được 5 năm mà bọn họ vẫn chưa có baby.
Vốn dĩ Tinh Nhan và Dung Ngọc có chút tiếc nuối, nhưng với tính cách của bọn họ, chút tiếc nuối này cũng sớm thông suốt.
Đặc biệt là Dung Ngọc, có thể hưởng thụ thế giới hai người, nên dù thế nào cũng không nỡ từ bỏ một cuộc sống như thế.
Mà lần này, không hề xuất hiện sự kiện "ướt át" kia, Tinh Nhan suôn sẻ tiếp tục cuộc sống của nguyên chủ.
Nữ diễn viên đầu tiên trong nước được nhận giải Oscar chính là Tinh Nhan, lúc cô nhận được bức tượng vàng ấy, rốt cục cô đã có cảm giác số mệnh đã chuyển sang cô.
Số mệnh đổi chủ.
Tinh Nhan bỗng nhiên hiểu ra, cầm cúp vàng nở nụ cười.
Một tháng sau, cục cưng đúng hạn mà đến.
Dung Ngọc:...
...
Tinh Nhan vui vẻ cả đời, cũng được Dung Ngọc cưng chiều cả đời.
"Em...phải đi rồi." Bà lão cố gắng nở nụ cười, vẫn phóng khoáng như xưa, Tinh Nhan nhìn Dung Ngọc ở bên cạnh giương, khó nhọc nói, "Anh...đừng giữ nữa."
"Ừ." Ông lão gật đầu, ông vẫn giữ được phong thái năm xưa, nụ cười vẫn dịu dàng như thế, ông vuốt ve đầu bà, hốc mắt dần đỏ lên.
Ông bảo, "Nhan Nhan đừng sợ."
Chờ ông, ông sẽ nhanh đến gặp bà.
Ánh nắng chiếu xuống, ông lão lấy ra một bộ quần áo xinh đẹp, run rẩy thay cho bà lão. Thay quần áo xong liền nắm chặt tay bà.
Người đàn ông và đứa bé đẩy cửa bước vào, nước mắt bỗng chốc tràn mi, nước mắt không thể nào dừng lại.
Thực ra, lúc trước, đối với chuyện tình của hai người họ, trên mạng có fan chúc mừng cũng có fan chắc chắn rằng tình yêu của bọn quá phát triển quá nhanh, lửa tình quá kịch liệt, rồi sẽ nhanh lụi tàn mà thôi.
Nhưng bọn họ chờ đợi năm năm, mười năm, hai mươi năm, lên trung học, vào đại học, kết hôn...nhưng tình yêu ấy vẫn như cũ, vẫn nồng cháy như thuở ban đầu.
Một cái chờ, là chờ cả đời.
Mùa thu năm 2187, nữ diễn viên đoạt giải Oscar Qúy Tinh Nhan và ông xã là ảnh đế Dung Ngọc, nắm tay nhau vĩnh biệt cõi đời.
...
Lúc Tinh Nhan quay lại thế giới thực, cô đang ngồi trong phòng tắm, tựa như mình vừa mới ngủ thiếp đi, nhưng một giấc mơ lại mất đi toàn bộ sức lực.
Cô day day trán, giọng nói không còn sức, "Điểm Điểm?"
Trước mặt xuất hiện một màn hình, hiện lên dòng chữ Tấn Giang lì xì.
Qủa cầu ở góc trái màn hình xoay xoay vài vòng, giọng nói đầy bất đắc dĩ, "Kí chủ, tôi không phải là Điểm Điểm."
Đôi chân trắng nõn bước ra khỏi bồn tắm, Tinh Nhan choàng khăn tắm vào, lấy khăn lau lau tóc, lãnh đạm đáp, "Nhiệm vụ của tôi có hoàn thành không?"
Lúc trước, lần đầu nhận được lì xì là lúc cô mới mười tuổi, nhưng cả đời cô không thiếu thứ gì, cứ như dệt hoa trên gấm, cô cũng không dựa dẫm vào nó quá mức.
Đáng tiếc sau đó cô lại bất ngờ qua đời, linh hồn sắp biến mất thì hệ thống lì xì đưa ra trao đổi, để cô đi đến những thế giới khác chiến thắng số mệnh, nó sẽ giúp cô ngưng hồn lại.
Cô đồng ý.
Nhưng, ở thế những giới ấy, linh hồn và số mệnh của cô có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ, số mệnh bị lấy đi thì linh hồn ở thế giới đó cũng bị xóa mất kí ức.
Vì thế cô không biết được mình có hoàn thành nhiệm vụ hay không.
"Rất tốt." Trái cầu nhỏ gật gật, khen ngợi, "Cô thử mở bao lì xì mới ra đi."
Trên màn hình hiện lên một biểu tượng, Long 123
Thuộc nhóm cao cấp.
Tinh Nhan bước đến bên ghế nằm xuống, xoay qua xoay lại, cứ cảm thấy ghế nằm không thoải mái như trước.
Cô bỏ qua cảm giác khó hiểu này, ấn vào bao lì xì.
Bao lì xì vang lên tiếng rồng ngâm, rồng đến đây!
Rồng liên tục xuất hiện.
Olym: "Rồng mới xuất hiện! Là con cái hả?"
Bởi vì thuộc nhóm rồng, bình thường xuất hiện sẽ nhiều hơn, đương nhiên cũng có những loài khác, nhưng nếu không đề cập đến thì vẫn ngầm thừa nhận là long tộc.
Tinh Nhan nghĩ nghĩ, đứng lên mở ngăn tủ ra, trong đây chứa rất nhiều quà tặng sinh nhật mấy năm nay của cô, đa số là dây chuyền kim cương, vòng tay bla bla...
Cô lấy vài cái, gửi vào một bao lì xì.
XY: Nhân loại, lễ ra mắt.
Lì xì vừa đưa ra, ngay lập tức bị lấy đi.
Loài rồng rất thích đồ vật lấp lánh, không biết bên kia có cần kim cương do hiện đại mài ra hay không.
Nguyện người mắc câu.
Mấy con rồng biến mất một lúc, sau khi xuất hiện lại, mê mẩn nói.
Alin/Bath/...Ngao Kim: Rồng thần hiển linh! Nhân loại nhà ngươi quá rộng rãi rồi! Còn nữa không, còn nữa không?
Mấy cái quý báu đó! Rõ ràng, mấy con rồng rất thích mấy cái lấp lánh vừa lấy được từ chỗ cô.
XY: Có.
Mấy con rồng rất vui, nói chuyện với cô: Ngươi cần gì?
Loài rồng vốn cao ngạo, rất khinh thường loại chuyện chiếm tiện nghi của nhân loại.
Tinh Nhan rất dứt khoát, XY: Tôi cần công pháp, để nhắm vào linh hồn người bình thường.
Công pháp của nhân loại đối với loài rồng giống như kim cương đối với Tinh Nhan. Công pháp của nhân loại vô dụng với bọn chúng, tuổi thọ loài rồng lại dài, lại thích sưu tập đồ quý, tùy tay cũng gom được một mớ.
Cũng không hề lo lắng, mấy con rồng liền tiện tay lấy ra mấy công pháp ném cho Tinh Nhan.
Lúc bị hệ thống gọi đi, Tinh Nhan cong khóe môi đỏ mọng.
Hiện tại linh hồn của cô gắn liền với số mệnh mới mất trí nhớ, nếu có ngày cô không cần số mệnh thì sao?
Tác giả có lời muốn nói: Thế giới tiếp theo:
Công chúa nhà giàu tùy hứng và anh trai cấm dục của chồng sắp cưới.
Khi đó hai người bọn họ kết hôn một cách chớp nhoáng.
Sau khi kết hôn, Dung Ngọc chậm rãi lui về sau, dù fans hâm mộ có giữ anh lại cỡ nào cũng không ngăn được quyết tâm nuôi vợ béo của mình.
Lúc đầu fans hâm mộ rất nhớ anh, nhưng không lâu sau họ lại không muốn nhìn thấy anh nữa.
Anh... hoàn...toàn...biến thành người cuồng khoe bà xã.
Vào Weibo của anh xem thử nhé:
Dung Ngọc [V]: Hôm nay Nhan Nhan khen tôi có mắt nhìn, tôi thấy là do "Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi." * [ảnh 1] [ảnh 2]...[ảnh 9].
*Trong mắt người yêu thì luôn đẹp nhất.
Dung Ngọc [V]: Nhan Nhan bảo tôi nuôi cô ấy béo lên rồi. [ảnh 1] [ảnh 2]...[ảnh 9].
Dung Ngọc [V]: Nhan Nhan nấu mì cho tôi [ảnh 1] [ảnh 2]...
Mỗi ngày đều lên khoe Nhan Nhan thế này, Nhan Nhan thế kia, dù có ôn nhuận như ngọc thì cũng không thể che đậy được bản chất thê nô.
Xem Weibo lần này, fans hâm mộ suy nghĩ chắc là ảnh hậu Qúy thấy trai A đẹp hơn rồi...
Fans hâm mộ: hóng hớt!
Bọn em thì thấy anh đẹp trai đó, nhưng ảnh hậu Qúy lại thấy người ta đẹp hơn ha ha ha ha!
...
Người đàn ông dịu dàng bỏ điện thoại xuống, đi về phía vợ mình đang nằm trên sofa.
Nhìn người trên TV, rồi lại nhìn người ngồi bên cạnh.
Tinh Nhan như đang tập trung xem TV, nhìn nam chính tức giận đến nỗi đánh người, người đàn ông bên cạnh nhẹ giọng phê bình, "Hơi giả tạo, cảm xúc không tới, mắt không đỏ, không thể hiện rõ sự tuyệt vọng, cậu ta chắc là..."
Tinh Nhan đang chuẩn bị cười lại không cười nổi...anh đang lấy tiêu chuẩn nào ra so sánh thế?
Dung Ngọc lấy lại tinh thần, ngại ngùng đỡ trán, "Bệnh nghề nghiệp của anh lại tái phát."
Anh ôm lấy cô, nhẹ giọng làm nũng, "Quên đi, đừng xem nữa, nghỉ ngơi với anh một lát nhé?"
Tinh Nhan như cười như không nhìn anh, âm thầm bấm like cho cái mặt vô tội ấy, cô tắt TV, "Anh diễn cho em xem nha?"
Người đàn ông mỉm cười bất đắc dĩ, cưng chiều nói, "Em thích là được."
Anh nằm xuống sofa nghĩ đến dáng vẻ bị khi dễ của nam chính, kéo kéo quần áo của mình, kéo tay cô xuống chỗ "thằng em" của mình, dáng vẻ chịu đựng liều chết không theo.
Tinh Nhan:...
Nam chính bị đánh chỗ này hả?
Cô mím đôi môi đỏ mọng, BUT, đáng thương như thế thật khiến người khác muốn khi dễ.
Thuận tay nhéo nhéo thứ ở trong tay, cô duỗi chân dài ngồi lên người anh, cúi đầu nhẹ giọng nói, "Suỵt! Ngoan nào!"
...
Chỉ tiếc là, lấy nhau được 5 năm mà bọn họ vẫn chưa có baby.
Vốn dĩ Tinh Nhan và Dung Ngọc có chút tiếc nuối, nhưng với tính cách của bọn họ, chút tiếc nuối này cũng sớm thông suốt.
Đặc biệt là Dung Ngọc, có thể hưởng thụ thế giới hai người, nên dù thế nào cũng không nỡ từ bỏ một cuộc sống như thế.
Mà lần này, không hề xuất hiện sự kiện "ướt át" kia, Tinh Nhan suôn sẻ tiếp tục cuộc sống của nguyên chủ.
Nữ diễn viên đầu tiên trong nước được nhận giải Oscar chính là Tinh Nhan, lúc cô nhận được bức tượng vàng ấy, rốt cục cô đã có cảm giác số mệnh đã chuyển sang cô.
Số mệnh đổi chủ.
Tinh Nhan bỗng nhiên hiểu ra, cầm cúp vàng nở nụ cười.
Một tháng sau, cục cưng đúng hạn mà đến.
Dung Ngọc:...
...
Tinh Nhan vui vẻ cả đời, cũng được Dung Ngọc cưng chiều cả đời.
"Em...phải đi rồi." Bà lão cố gắng nở nụ cười, vẫn phóng khoáng như xưa, Tinh Nhan nhìn Dung Ngọc ở bên cạnh giương, khó nhọc nói, "Anh...đừng giữ nữa."
"Ừ." Ông lão gật đầu, ông vẫn giữ được phong thái năm xưa, nụ cười vẫn dịu dàng như thế, ông vuốt ve đầu bà, hốc mắt dần đỏ lên.
Ông bảo, "Nhan Nhan đừng sợ."
Chờ ông, ông sẽ nhanh đến gặp bà.
Ánh nắng chiếu xuống, ông lão lấy ra một bộ quần áo xinh đẹp, run rẩy thay cho bà lão. Thay quần áo xong liền nắm chặt tay bà.
Người đàn ông và đứa bé đẩy cửa bước vào, nước mắt bỗng chốc tràn mi, nước mắt không thể nào dừng lại.
Thực ra, lúc trước, đối với chuyện tình của hai người họ, trên mạng có fan chúc mừng cũng có fan chắc chắn rằng tình yêu của bọn quá phát triển quá nhanh, lửa tình quá kịch liệt, rồi sẽ nhanh lụi tàn mà thôi.
Nhưng bọn họ chờ đợi năm năm, mười năm, hai mươi năm, lên trung học, vào đại học, kết hôn...nhưng tình yêu ấy vẫn như cũ, vẫn nồng cháy như thuở ban đầu.
Một cái chờ, là chờ cả đời.
Mùa thu năm 2187, nữ diễn viên đoạt giải Oscar Qúy Tinh Nhan và ông xã là ảnh đế Dung Ngọc, nắm tay nhau vĩnh biệt cõi đời.
...
Lúc Tinh Nhan quay lại thế giới thực, cô đang ngồi trong phòng tắm, tựa như mình vừa mới ngủ thiếp đi, nhưng một giấc mơ lại mất đi toàn bộ sức lực.
Cô day day trán, giọng nói không còn sức, "Điểm Điểm?"
Trước mặt xuất hiện một màn hình, hiện lên dòng chữ Tấn Giang lì xì.
Qủa cầu ở góc trái màn hình xoay xoay vài vòng, giọng nói đầy bất đắc dĩ, "Kí chủ, tôi không phải là Điểm Điểm."
Đôi chân trắng nõn bước ra khỏi bồn tắm, Tinh Nhan choàng khăn tắm vào, lấy khăn lau lau tóc, lãnh đạm đáp, "Nhiệm vụ của tôi có hoàn thành không?"
Lúc trước, lần đầu nhận được lì xì là lúc cô mới mười tuổi, nhưng cả đời cô không thiếu thứ gì, cứ như dệt hoa trên gấm, cô cũng không dựa dẫm vào nó quá mức.
Đáng tiếc sau đó cô lại bất ngờ qua đời, linh hồn sắp biến mất thì hệ thống lì xì đưa ra trao đổi, để cô đi đến những thế giới khác chiến thắng số mệnh, nó sẽ giúp cô ngưng hồn lại.
Cô đồng ý.
Nhưng, ở thế những giới ấy, linh hồn và số mệnh của cô có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ, số mệnh bị lấy đi thì linh hồn ở thế giới đó cũng bị xóa mất kí ức.
Vì thế cô không biết được mình có hoàn thành nhiệm vụ hay không.
"Rất tốt." Trái cầu nhỏ gật gật, khen ngợi, "Cô thử mở bao lì xì mới ra đi."
Trên màn hình hiện lên một biểu tượng, Long 123
Thuộc nhóm cao cấp.
Tinh Nhan bước đến bên ghế nằm xuống, xoay qua xoay lại, cứ cảm thấy ghế nằm không thoải mái như trước.
Cô bỏ qua cảm giác khó hiểu này, ấn vào bao lì xì.
Bao lì xì vang lên tiếng rồng ngâm, rồng đến đây!
Rồng liên tục xuất hiện.
Olym: "Rồng mới xuất hiện! Là con cái hả?"
Bởi vì thuộc nhóm rồng, bình thường xuất hiện sẽ nhiều hơn, đương nhiên cũng có những loài khác, nhưng nếu không đề cập đến thì vẫn ngầm thừa nhận là long tộc.
Tinh Nhan nghĩ nghĩ, đứng lên mở ngăn tủ ra, trong đây chứa rất nhiều quà tặng sinh nhật mấy năm nay của cô, đa số là dây chuyền kim cương, vòng tay bla bla...
Cô lấy vài cái, gửi vào một bao lì xì.
XY: Nhân loại, lễ ra mắt.
Lì xì vừa đưa ra, ngay lập tức bị lấy đi.
Loài rồng rất thích đồ vật lấp lánh, không biết bên kia có cần kim cương do hiện đại mài ra hay không.
Nguyện người mắc câu.
Mấy con rồng biến mất một lúc, sau khi xuất hiện lại, mê mẩn nói.
Alin/Bath/...Ngao Kim: Rồng thần hiển linh! Nhân loại nhà ngươi quá rộng rãi rồi! Còn nữa không, còn nữa không?
Mấy cái quý báu đó! Rõ ràng, mấy con rồng rất thích mấy cái lấp lánh vừa lấy được từ chỗ cô.
XY: Có.
Mấy con rồng rất vui, nói chuyện với cô: Ngươi cần gì?
Loài rồng vốn cao ngạo, rất khinh thường loại chuyện chiếm tiện nghi của nhân loại.
Tinh Nhan rất dứt khoát, XY: Tôi cần công pháp, để nhắm vào linh hồn người bình thường.
Công pháp của nhân loại đối với loài rồng giống như kim cương đối với Tinh Nhan. Công pháp của nhân loại vô dụng với bọn chúng, tuổi thọ loài rồng lại dài, lại thích sưu tập đồ quý, tùy tay cũng gom được một mớ.
Cũng không hề lo lắng, mấy con rồng liền tiện tay lấy ra mấy công pháp ném cho Tinh Nhan.
Lúc bị hệ thống gọi đi, Tinh Nhan cong khóe môi đỏ mọng.
Hiện tại linh hồn của cô gắn liền với số mệnh mới mất trí nhớ, nếu có ngày cô không cần số mệnh thì sao?
Tác giả có lời muốn nói: Thế giới tiếp theo:
Công chúa nhà giàu tùy hứng và anh trai cấm dục của chồng sắp cưới.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!