VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 326: Nguy nan
Phương Như | Chat Online | |
27/03/2019 20:16:45 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
144 lượt xem
- * VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 327: Tiến vào Bán Bộ Tạo Hóa (Truyện tiên hiệp)
- * VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN - Chương 328: Sát ý ngập trời (Truyện tiên hiệp)
- * Thích cậu (Truyện ngắn)
- * Hai quan (Truyện cười)
Sơn mạch Huyền Âm, một tòa núi to lớn hiểm trở, có nhiều nhân ảnh lao vụt ra, cuối cùng phân tán một cách cực kỳ trật tự. Mơ hồ trong đó hợp thành một cái đại trận, đem đỉnh núi phong tỏa lại.
Những nhân ảnh này che dấu rất kỹ, khí tức cũng cố ý bị áp chế đến thấp nhất, chỉ có điều từ thân thủ của những người này có thể thấy hiển nhiên đều có thực lực không tệ. Hơn nữa bọn họ mặc cùng mặc một loại trang phục, trên ngực có hình một cái ký hiệu khô lâu. Đó chính là ký hiệu của Âm Khôi Tông, hiển nhiên là những kẻ này đều là cường giả của Âm Khôi Tông.
Lúc này là lúc chạng vạng, mặt trời bắt đầu ngả về phía chân trời, mang theo một tia lạnh lẽo bao trùm Sơn mạch Huyền Âm khổng lồ.
Những cường giả Âm Khôi Tông này lẳng lặng ẩn nấp trong rừng cây rậm rạp, cũng không phát ra một chút tiếng động, nhìn bộ dạng phảng phất như đang săn bắt gì đó.
- Mọi người nghe đây, làm việc phải cẩn thận một chút, chúng ta và con Yêu thú chết tiệt này dây dưa hơn nửa năm rồi, bây giờ phải bắt nó lại!
Dưới đám rừng cây, một gã Trưởng lão Âm Khôi Tông sắc mặt âm lệ đứng phía sau những cường giả Âm Khôi Tông nói:
- Ai nếu như làm hỏng chuyện này, hừ, Tông chủ trách tội thì không ai bảo vệ hắn được, hiểu chưa?
- Rõ, Trưởng lão!
Nghe thấy vậy, cường giả Âm Khôi Tông vội vàng thấp giọng đáp.
Thấy vậy, Trưởng lão Âm Khôi Tông mới gật đầu, phất phất tay nói:
- Đều giữ nguyên vị trí trận hình, thời gian đến lập tức kết thành trận pháp, đem ngọn núi này bao phủ. Tông chủ cũng đã đến, đến lúc đó đám nghiệt súc kia có chắp cánh cũng không thể thoát.
Nghe nói như vậy, những cường giả Âm Khôi Tông mới nhanh chóng phân tán, di chuyển trong rừng cây rất ngay ngắn trật tự, đem các vị trí bí mật chiếm cứ. Đến lúc đó chỉ cần tín hiệu phát ra, bọn họ sẽ lập tức động thủ, hoàn thành kế hoạch hoàn mỹ này.
Mà tình huống như vậy cũng đồng thời phát sinh tại bốn phía ngọn núi, Âm Khôi Tông lần này xuất động nhân mã đến, hiển nhiên là cực kỳ xem trọng Yêu thú đó.
Tại bên trong một tòa núi lớn, từng đạo thân ảnh đứng tại nơi này, người cầm đầu chính là Tông chủ của Âm Khôi Tông ngày đó đã bức Lâm Động chạy vào trong Huyền Âm Giản, Đằng Sát, phía sau hắn là hai vị Trưởng lão cũng theo sát phía sau.
- Tông chủ, chúng ta hơn một tháng qua mới xác định được thói quen của con nghiệt súc đó. Ngọn núi này là nơi mà nó thích đến nhất, chỉ cần chúng ta ôm cây đợi thỏ ở đây, con nghiệt súc đó nhất định sẽ sa vào lưới.
Lúc này, Tả Trưởng lão ở phía đối diện cười nói với Đằng Sát.
- Nếu lần này còn để con súc sinh đó lại chạy thoát, hai người các ngươi quá để bản Tông chủ thất vọng rồi. Nửa năm qua, không ít cường giả của Âm Khôi Tông bị con súc sinh này giết chết, nếu không thể chế phục được, Âm Khôi Tông ta làm sao còn mặt mũi mà tồn tại nữa?
Sắc mặt Đằng Sát âm hàn, thanh âm lạnh lùng nói.
- Hơn nữa, con nghiệt súc này lúc trước cùng Lâm Động xông vào Huyền Âm Giản, nói không chừng nó biết bảo vật ở nơi nào. Cho nên, bất luận như thế nào cũng không thể để nó chạy thoát!
Nghe thấy vậy, hai vị Trưởng lão cười khổ một tiếng nói:
- Tông chủ, nghiệt súc này nửa năm qua thực lực tăng lên rất nhiều, nếu như đơn đả độc đấu thì hai người chúng ta cũng không thể làm gì được nó. Hơn nữa tốc độ của nó lại cực nhanh, chúng ta căn bản không thể đuổi kịp.
- Lần này bố trí thiên la địa võng, chỉ cần nó xuất hiện tuyệt không có cơ hội chạy trốn.
Trong ánh mắt Đằng Sát lóe lên vẻ dữ tợn tàn khốc, hắn nhìn bầu trời, ngữ khí nặng nề nói:
- Súc sinh này không ngừng chống đối với Âm Khôi Tông, khiến cho thành Âm Khôi chúng ta gà chó không yên. Xem ra nó muốn thay tên tiểu tử Lâm Động kia báo thù. Hắc hắc, một khi đã như vậy, sau khi bắt được nó, ta sẽ lấy Yêu linh của nó đem luyện chế thành Thú khôi! Ta muốn cho mọi người đều biết, đắc tội với bản Tông chủ cho dù là một con súc sinh ta cũng phải bắt nó sống không bằng chết!
Đối với Lâm Động, Đằng Sát hiển nhiên là hận đến tận xương tủy, mặc dù đã tìm kiếm nửa năm nhưng vẫn không hề có tin tức gì, thế nhưng hận ý trong lòng hắn cũng không bớt đi. Mà một khi đã không tìm thấy Lâm Động, vậy thì phải hung hăng tra tấn con súc sinh kia một phen, giải tỏa ác khí trong lòng.
Nhìn vẻ mặt dữ tợn của Đằng Sát, hai vị Trưởng lão đều căng thẳng không dám nói gì. Bọn họ đều hiểu, mặc dù đã qua nửa năm, Lâm Động hiện nay có thể đã trở thành cái xác khô trong Huyền Âm Giản, thế nhưng lòng hận thù của Đằng Sát lại vô cùng sâu đậm. Hôm nay không dễ gì tìm được thứ liên quan đến Lâm Động, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha dễ dàng. Mặc dù đó chỉ là một con Yêu thú.
Cùng với nhân mã Âm Khôi Tông đang ẩn nấp bên trong ngọn núi hiểm trở, sắc trời cũng dần trở nên u ám, từng cơn gió lạnh lẽo trên bầu trời gào thét, phát ra âm thanh ô ô.
- Grào!
Sau khi mặt trời vừa lặn không lâu, đột nhiên một tiếng hổ gầm trầm thấp mạnh mẽ vang vọng khắp dãy núi. Trong tiếng gầm tràn ngập một loại uy áp kỳ lạ, Yêu thú trong Sơn mạch Huyền Âm không ít đều phát ra tiếng rít gào sợ hãi.
Ào!
Tiếng hổ gầm dần hạ xuống, chỉ thấy tại chân trời có một đạo huyết quang dùng tốc độ nhanh đến kinh người lao đến, cuối cùng phe phẩy huyết dực khổng lồ xuất hiện trên khoảng không của đỉnh núi.
Huyết quang dần lộ ra một thân hình khổng lồ. Lân giáp huyết sắc bao phủ thân thể nó, ánh trăng chiếu xuống phản xạ thành từng vòng huyết quang giống như Huyết thú. Ngoài ra, trên lưng Yêu thú có một con huyết mãng khổng lồ, lưỡi rắn phun ra nuốt vào phát ra hơi thở cực kỳ âm hàn.
Loại hàn khí này nếu như Lâm Động nhìn thấy nhất định sẽ kinh ngạc, bởi vì ba động như vậy rất giống với hàn khí Địa Sát trong Huyền Âm Giản!
Lúc này, cự mãng huyết sắc mở to đôi mắt rắn hình tam giác, phát ra ánh sáng lạnh lẽo như băng, quét qua quang cảnh bên dưới dãy núi.
Hình dáng Yêu thú này vô cùng quen thuộc, rõ ràng chính là Tiểu Viêm. Ngày đó trong Huyền Âm Giản, Tiểu Viêm đã bị khí lưu cuồng loạn chia tách khỏi Lâm Động.
Tiểu Viêm phe phẩy huyết dực, mắt hổ đảo qua bên dưới dãy núi. Mặc dù nơi này vẫn yên tĩnh như trước, nhưng không biết tại sao khiến cho nó cảm nhận được một chút nguy hiểm. Sống cùng Lâm Động khá lâu, phảng phất như nó cũng bị lây nhiễm tính cẩn thận này.
Hơn nữa hiện nay thực lực tăng mạnh, linh trí của Tiểu Viêm cũng càng ngày càng cao. Ví dụ như nó biết kẻ đẩy Lâm Động vào tử địa chính là Âm Khôi Tông, cho nên sau khi từ trong Huyền Âm Giản thoát ra, nó lập tức hóa thân thành sứ giả báo thù. Trong nửa năm này, dưới nanh vuốt của nó không biết có bao nhiêu cường giả Âm Khôi Tông đã bỏ mạng.
- Grào!
Tiểu Viêm ở trên bầu trời chần chờ một hồi nhưng vẫn chậm rãi hạ xuống, chỉ có điều lúc cách mặt đất còn một khoảng thì liền cảm giác được nguy hiểm. Ngay lập tức mở rộng huyết dực, chấn động hai cánh, hóa thành một đạo huyết quang định trốn thoát khỏi nơi này.
- Bày trận!
Thế nhưng, lúc Tiểu Viêm muốn bỏ trốn, một tiếng quát lạnh lẽo vang lên. Đột nhiên trên ngọn núi, chợt có vô số đạo quang trụ nguyên lực bắn lên tận trời, hóa thành một quầng sáng, đem khoảng không trên ngọn núi phong tỏa.
Bịch!
Thân thể Tiểu Viêm va chạm vào quầng sáng phát ra tiếng ba động kịch liệt, nhưng nó lại bị bắn ngược trở lại. Mặc dù thực lực của nó nửa năm nay tăng lên rất nhiều, nhưng Âm Khôi Tông lần này hiển nhiên xuất động số lượng cường giả đối phó với nó cũng không ít.
- Hừ, nghiệt súc, xem ngươi lần này làm sao chạy thoát?
Khi Tiểu Viêm bị vây khốn, Đằng Sát cũng từ chỗ ẩn nấp lao ra, không chỉ có hai vị Tả Hữu Trưởng lão đi theo mà còn có mấy vị Trưởng lão Âm Khôi Tông khác nữa.
- Grào!
Nhìn thấy Đằng Sát, trong đôi mắt hổ của Tiểu Viêm nhất thời xẹt qua sát ý phẫn nộ. Hiển nhiên đối với hung thủ đã bức Lâm Động vào Huyền Âm Giản trong trí nhớ cực kỳ phẫn nộ. Nó lập tức chấn động huyết dực, năng lượng huyết sắc cuồng bạo tràn ra, hóa thành huyết nhận sắc bén ngập trời, lao thẳng về phía Đằng Sát.
Nhìn thấy Tiểu Viêm phát động công kích, Đằng Sát cũng cười lạnh, tùy ý vung tay. Nguyên lực hùng hậu ngưng tụ thành một bức tường ở trước mặt, đem huyết nhận cản lại.
- Nghiệt súc, muốn trách thì trách ngươi chọn nhầm chủ nhân!
Bàn tay Đằng Sát vung lên, một ngọn núi nguyên lực khủng lồ trực tiếp thành hình trên khoảng không của Tiểu Viêm, sau đó hung hăng nện xuống.
Ầm!
Ngọn núi nguyên lực nện mạnh xuống thân thể Tiểu Viêm, dưới lực đạo hung hãn của Đằng Sát, nhất thời khiến Tiểu Viêm phát ra một tiếng gầm thống khổ. Chỉ có điều còn không đợi nó phản kháng thì các Trưởng lão của Âm Khôi Tông cũng đồng loạt ra tay.
Hơn mười cái xích sắt do nguyên lực vô cùng hùng hậu biến thành, xẹt qua phía chân trời, cuối cùng đem tứ chi và song dực của Tiểu Viêm trói chặt lại.
- Grào!
Thân thể bị trói chặt, Tiểu Viêm nhất thời điên cuồng giãy dụa, từng đạo năng lượng huyết sắc không ngừng thổi quét ra, đem toàn bộ xích sắt bằng nguyên lực chấn rạn nứt.
- Nghiệt súc, còn dám phản kháng?
Thấy vậy, ánh mắt Đằng Sát phát lạnh, lại nện một quyền ra. Kình phong của nguyên lực hung hăng nện lên người Tiểu Viêm, một vài lân phiến huyết sắc bị đánh tan, khiến nó phát ra tiếng kêu gào dữ dội, cuối cùng mắt hổ cũng đóng lại, lâm vào trạng thái hôn mê.
- Đi, mang về! Ba ngày sau ta muốn trước mặt mọi người rút gân lột da con súc sinh này luyện chế thành Thú khôi, ta phải khiến cho mọi người đều biết, đắc tội với Âm Khôi Tông ta, cho dù một con súc sinh cũng phải trả giá gấp trăm ngàn lần!
Nhìn Tiểu Viêm hôn mê, khuôn mặt Đằng Sát nhất thời hiện lên nụ cười dữ tợn, sau đó vung tay lên, xoay người rời đi, tiếng cười tàn nhẫn vang vọng khắp bầu trời.
- Lâm Động, ngươi nếu như còn sống thì lần sau gặp mặt ta sẽ dùng Yêu thú đã luyện chế thành khôi lỗi của ngươi đem ngươi trảm sát. Ha ha ha…
o0o
Sâu trong Huyền Âm Giản, tại nguồn gốc của hàn khí Địa Sát, một cái hắc động không ngừng chuyển động, mà ở bên trong hắc động, một đạo thân ảnh đang lẳng lặng ngồi xếp bằng giống như lão tăng nhập định. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Ầm!
Đột nhiên, hai mắt vốn đóng chặt của đạo nhân ảnh mở ra, một cỗ khí tức cực kỳ cường đại giống như gió lốc từ trong cơ thể bạo phát ra...
Những nhân ảnh này che dấu rất kỹ, khí tức cũng cố ý bị áp chế đến thấp nhất, chỉ có điều từ thân thủ của những người này có thể thấy hiển nhiên đều có thực lực không tệ. Hơn nữa bọn họ mặc cùng mặc một loại trang phục, trên ngực có hình một cái ký hiệu khô lâu. Đó chính là ký hiệu của Âm Khôi Tông, hiển nhiên là những kẻ này đều là cường giả của Âm Khôi Tông.
Lúc này là lúc chạng vạng, mặt trời bắt đầu ngả về phía chân trời, mang theo một tia lạnh lẽo bao trùm Sơn mạch Huyền Âm khổng lồ.
Những cường giả Âm Khôi Tông này lẳng lặng ẩn nấp trong rừng cây rậm rạp, cũng không phát ra một chút tiếng động, nhìn bộ dạng phảng phất như đang săn bắt gì đó.
- Mọi người nghe đây, làm việc phải cẩn thận một chút, chúng ta và con Yêu thú chết tiệt này dây dưa hơn nửa năm rồi, bây giờ phải bắt nó lại!
Dưới đám rừng cây, một gã Trưởng lão Âm Khôi Tông sắc mặt âm lệ đứng phía sau những cường giả Âm Khôi Tông nói:
- Ai nếu như làm hỏng chuyện này, hừ, Tông chủ trách tội thì không ai bảo vệ hắn được, hiểu chưa?
- Rõ, Trưởng lão!
Nghe thấy vậy, cường giả Âm Khôi Tông vội vàng thấp giọng đáp.
Thấy vậy, Trưởng lão Âm Khôi Tông mới gật đầu, phất phất tay nói:
- Đều giữ nguyên vị trí trận hình, thời gian đến lập tức kết thành trận pháp, đem ngọn núi này bao phủ. Tông chủ cũng đã đến, đến lúc đó đám nghiệt súc kia có chắp cánh cũng không thể thoát.
Nghe nói như vậy, những cường giả Âm Khôi Tông mới nhanh chóng phân tán, di chuyển trong rừng cây rất ngay ngắn trật tự, đem các vị trí bí mật chiếm cứ. Đến lúc đó chỉ cần tín hiệu phát ra, bọn họ sẽ lập tức động thủ, hoàn thành kế hoạch hoàn mỹ này.
Mà tình huống như vậy cũng đồng thời phát sinh tại bốn phía ngọn núi, Âm Khôi Tông lần này xuất động nhân mã đến, hiển nhiên là cực kỳ xem trọng Yêu thú đó.
Tại bên trong một tòa núi lớn, từng đạo thân ảnh đứng tại nơi này, người cầm đầu chính là Tông chủ của Âm Khôi Tông ngày đó đã bức Lâm Động chạy vào trong Huyền Âm Giản, Đằng Sát, phía sau hắn là hai vị Trưởng lão cũng theo sát phía sau.
- Tông chủ, chúng ta hơn một tháng qua mới xác định được thói quen của con nghiệt súc đó. Ngọn núi này là nơi mà nó thích đến nhất, chỉ cần chúng ta ôm cây đợi thỏ ở đây, con nghiệt súc đó nhất định sẽ sa vào lưới.
Lúc này, Tả Trưởng lão ở phía đối diện cười nói với Đằng Sát.
- Nếu lần này còn để con súc sinh đó lại chạy thoát, hai người các ngươi quá để bản Tông chủ thất vọng rồi. Nửa năm qua, không ít cường giả của Âm Khôi Tông bị con súc sinh này giết chết, nếu không thể chế phục được, Âm Khôi Tông ta làm sao còn mặt mũi mà tồn tại nữa?
Sắc mặt Đằng Sát âm hàn, thanh âm lạnh lùng nói.
- Hơn nữa, con nghiệt súc này lúc trước cùng Lâm Động xông vào Huyền Âm Giản, nói không chừng nó biết bảo vật ở nơi nào. Cho nên, bất luận như thế nào cũng không thể để nó chạy thoát!
Nghe thấy vậy, hai vị Trưởng lão cười khổ một tiếng nói:
- Tông chủ, nghiệt súc này nửa năm qua thực lực tăng lên rất nhiều, nếu như đơn đả độc đấu thì hai người chúng ta cũng không thể làm gì được nó. Hơn nữa tốc độ của nó lại cực nhanh, chúng ta căn bản không thể đuổi kịp.
- Lần này bố trí thiên la địa võng, chỉ cần nó xuất hiện tuyệt không có cơ hội chạy trốn.
Trong ánh mắt Đằng Sát lóe lên vẻ dữ tợn tàn khốc, hắn nhìn bầu trời, ngữ khí nặng nề nói:
- Súc sinh này không ngừng chống đối với Âm Khôi Tông, khiến cho thành Âm Khôi chúng ta gà chó không yên. Xem ra nó muốn thay tên tiểu tử Lâm Động kia báo thù. Hắc hắc, một khi đã như vậy, sau khi bắt được nó, ta sẽ lấy Yêu linh của nó đem luyện chế thành Thú khôi! Ta muốn cho mọi người đều biết, đắc tội với bản Tông chủ cho dù là một con súc sinh ta cũng phải bắt nó sống không bằng chết!
Đối với Lâm Động, Đằng Sát hiển nhiên là hận đến tận xương tủy, mặc dù đã tìm kiếm nửa năm nhưng vẫn không hề có tin tức gì, thế nhưng hận ý trong lòng hắn cũng không bớt đi. Mà một khi đã không tìm thấy Lâm Động, vậy thì phải hung hăng tra tấn con súc sinh kia một phen, giải tỏa ác khí trong lòng.
Nhìn vẻ mặt dữ tợn của Đằng Sát, hai vị Trưởng lão đều căng thẳng không dám nói gì. Bọn họ đều hiểu, mặc dù đã qua nửa năm, Lâm Động hiện nay có thể đã trở thành cái xác khô trong Huyền Âm Giản, thế nhưng lòng hận thù của Đằng Sát lại vô cùng sâu đậm. Hôm nay không dễ gì tìm được thứ liên quan đến Lâm Động, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha dễ dàng. Mặc dù đó chỉ là một con Yêu thú.
Cùng với nhân mã Âm Khôi Tông đang ẩn nấp bên trong ngọn núi hiểm trở, sắc trời cũng dần trở nên u ám, từng cơn gió lạnh lẽo trên bầu trời gào thét, phát ra âm thanh ô ô.
- Grào!
Sau khi mặt trời vừa lặn không lâu, đột nhiên một tiếng hổ gầm trầm thấp mạnh mẽ vang vọng khắp dãy núi. Trong tiếng gầm tràn ngập một loại uy áp kỳ lạ, Yêu thú trong Sơn mạch Huyền Âm không ít đều phát ra tiếng rít gào sợ hãi.
Ào!
Tiếng hổ gầm dần hạ xuống, chỉ thấy tại chân trời có một đạo huyết quang dùng tốc độ nhanh đến kinh người lao đến, cuối cùng phe phẩy huyết dực khổng lồ xuất hiện trên khoảng không của đỉnh núi.
Huyết quang dần lộ ra một thân hình khổng lồ. Lân giáp huyết sắc bao phủ thân thể nó, ánh trăng chiếu xuống phản xạ thành từng vòng huyết quang giống như Huyết thú. Ngoài ra, trên lưng Yêu thú có một con huyết mãng khổng lồ, lưỡi rắn phun ra nuốt vào phát ra hơi thở cực kỳ âm hàn.
Loại hàn khí này nếu như Lâm Động nhìn thấy nhất định sẽ kinh ngạc, bởi vì ba động như vậy rất giống với hàn khí Địa Sát trong Huyền Âm Giản!
Lúc này, cự mãng huyết sắc mở to đôi mắt rắn hình tam giác, phát ra ánh sáng lạnh lẽo như băng, quét qua quang cảnh bên dưới dãy núi.
Hình dáng Yêu thú này vô cùng quen thuộc, rõ ràng chính là Tiểu Viêm. Ngày đó trong Huyền Âm Giản, Tiểu Viêm đã bị khí lưu cuồng loạn chia tách khỏi Lâm Động.
Tiểu Viêm phe phẩy huyết dực, mắt hổ đảo qua bên dưới dãy núi. Mặc dù nơi này vẫn yên tĩnh như trước, nhưng không biết tại sao khiến cho nó cảm nhận được một chút nguy hiểm. Sống cùng Lâm Động khá lâu, phảng phất như nó cũng bị lây nhiễm tính cẩn thận này.
Hơn nữa hiện nay thực lực tăng mạnh, linh trí của Tiểu Viêm cũng càng ngày càng cao. Ví dụ như nó biết kẻ đẩy Lâm Động vào tử địa chính là Âm Khôi Tông, cho nên sau khi từ trong Huyền Âm Giản thoát ra, nó lập tức hóa thân thành sứ giả báo thù. Trong nửa năm này, dưới nanh vuốt của nó không biết có bao nhiêu cường giả Âm Khôi Tông đã bỏ mạng.
- Grào!
Tiểu Viêm ở trên bầu trời chần chờ một hồi nhưng vẫn chậm rãi hạ xuống, chỉ có điều lúc cách mặt đất còn một khoảng thì liền cảm giác được nguy hiểm. Ngay lập tức mở rộng huyết dực, chấn động hai cánh, hóa thành một đạo huyết quang định trốn thoát khỏi nơi này.
- Bày trận!
Thế nhưng, lúc Tiểu Viêm muốn bỏ trốn, một tiếng quát lạnh lẽo vang lên. Đột nhiên trên ngọn núi, chợt có vô số đạo quang trụ nguyên lực bắn lên tận trời, hóa thành một quầng sáng, đem khoảng không trên ngọn núi phong tỏa.
Bịch!
Thân thể Tiểu Viêm va chạm vào quầng sáng phát ra tiếng ba động kịch liệt, nhưng nó lại bị bắn ngược trở lại. Mặc dù thực lực của nó nửa năm nay tăng lên rất nhiều, nhưng Âm Khôi Tông lần này hiển nhiên xuất động số lượng cường giả đối phó với nó cũng không ít.
- Hừ, nghiệt súc, xem ngươi lần này làm sao chạy thoát?
Khi Tiểu Viêm bị vây khốn, Đằng Sát cũng từ chỗ ẩn nấp lao ra, không chỉ có hai vị Tả Hữu Trưởng lão đi theo mà còn có mấy vị Trưởng lão Âm Khôi Tông khác nữa.
- Grào!
Nhìn thấy Đằng Sát, trong đôi mắt hổ của Tiểu Viêm nhất thời xẹt qua sát ý phẫn nộ. Hiển nhiên đối với hung thủ đã bức Lâm Động vào Huyền Âm Giản trong trí nhớ cực kỳ phẫn nộ. Nó lập tức chấn động huyết dực, năng lượng huyết sắc cuồng bạo tràn ra, hóa thành huyết nhận sắc bén ngập trời, lao thẳng về phía Đằng Sát.
Nhìn thấy Tiểu Viêm phát động công kích, Đằng Sát cũng cười lạnh, tùy ý vung tay. Nguyên lực hùng hậu ngưng tụ thành một bức tường ở trước mặt, đem huyết nhận cản lại.
- Nghiệt súc, muốn trách thì trách ngươi chọn nhầm chủ nhân!
Bàn tay Đằng Sát vung lên, một ngọn núi nguyên lực khủng lồ trực tiếp thành hình trên khoảng không của Tiểu Viêm, sau đó hung hăng nện xuống.
Ầm!
Ngọn núi nguyên lực nện mạnh xuống thân thể Tiểu Viêm, dưới lực đạo hung hãn của Đằng Sát, nhất thời khiến Tiểu Viêm phát ra một tiếng gầm thống khổ. Chỉ có điều còn không đợi nó phản kháng thì các Trưởng lão của Âm Khôi Tông cũng đồng loạt ra tay.
Hơn mười cái xích sắt do nguyên lực vô cùng hùng hậu biến thành, xẹt qua phía chân trời, cuối cùng đem tứ chi và song dực của Tiểu Viêm trói chặt lại.
- Grào!
Thân thể bị trói chặt, Tiểu Viêm nhất thời điên cuồng giãy dụa, từng đạo năng lượng huyết sắc không ngừng thổi quét ra, đem toàn bộ xích sắt bằng nguyên lực chấn rạn nứt.
- Nghiệt súc, còn dám phản kháng?
Thấy vậy, ánh mắt Đằng Sát phát lạnh, lại nện một quyền ra. Kình phong của nguyên lực hung hăng nện lên người Tiểu Viêm, một vài lân phiến huyết sắc bị đánh tan, khiến nó phát ra tiếng kêu gào dữ dội, cuối cùng mắt hổ cũng đóng lại, lâm vào trạng thái hôn mê.
- Đi, mang về! Ba ngày sau ta muốn trước mặt mọi người rút gân lột da con súc sinh này luyện chế thành Thú khôi, ta phải khiến cho mọi người đều biết, đắc tội với Âm Khôi Tông ta, cho dù một con súc sinh cũng phải trả giá gấp trăm ngàn lần!
Nhìn Tiểu Viêm hôn mê, khuôn mặt Đằng Sát nhất thời hiện lên nụ cười dữ tợn, sau đó vung tay lên, xoay người rời đi, tiếng cười tàn nhẫn vang vọng khắp bầu trời.
- Lâm Động, ngươi nếu như còn sống thì lần sau gặp mặt ta sẽ dùng Yêu thú đã luyện chế thành khôi lỗi của ngươi đem ngươi trảm sát. Ha ha ha…
o0o
Sâu trong Huyền Âm Giản, tại nguồn gốc của hàn khí Địa Sát, một cái hắc động không ngừng chuyển động, mà ở bên trong hắc động, một đạo thân ảnh đang lẳng lặng ngồi xếp bằng giống như lão tăng nhập định. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Ầm!
Đột nhiên, hai mắt vốn đóng chặt của đạo nhân ảnh mở ra, một cỗ khí tức cực kỳ cường đại giống như gió lốc từ trong cơ thể bạo phát ra...
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!