Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 11
Vãn Dương | Chat Online | |
21/04/2019 18:23:36 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
73 lượt xem
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 12 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 13 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 10 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 9 (Truyện tiên hiệp)
Ta quay người, bước vài bước về phía trước, ngồi xuống chiếc bàn cẩm thạch xanh lam, Vũ Lỗi nối bước ta lại gần.
- Sao hôm nay bỗng nhiên lại có nhã hứng như vậy? – ta vừa hỏi vừa nâng ấm trà lên, rót vào trong chén, nước đong đầy chén ngọc, vang lên những âm thanh trong trẻo vui tai. Ta đẩy chiếc chén lại trước mặt Vũ Lỗi, nó lắc đầu cười cười, xua xua tay ý nói không uống nữa. Ta nghĩ vừa rồi chắc là do Vũ Lỗi uống nhiều quá, bụng đầy nước, uống thêm không nổi nữa nên cũng không trách cứ phàn nàn việc hiếm lắm ta mới mời trà mà nó lại từ chối.
Ta lại tự rót cho mình một chén, cụp mi mắt nhìn thấy ánh trăng sáng đang sóng sánh trong chiếc chén nhỏ xinh, ngắm nghía một lúc, ta hớp lấy một ngụm ánh nguyệt. Vị trà thanh đạm, lại rất thơm, mùi vị không tồi. Ta không hay uống trà, ban nãy biến ra bình trà thay bằng bình rượu cũng chỉ vì Vũ Lỗi chưa đến tuổi uống rượu mà thôi.
- Hôm nay con đọc được một cuốn sách có tên là Nhan Cốt thuật trong thư phòng. Thấy có vẻ lâu rồi chưa có ai mở ra nên dở ra xem thử.
Ta gật gật đầu tỏ ý đã nghe thấy, cho phép Vũ Lỗi tiếp tục kể. Nhan Cốt thuật ta cũng chẳng biết mình đã đọc chưa nữa. Trong thư phòng của ta, có rất nhiều loại sách. Mấy thứ đó là do khi còn nhỏ thấy hay hay nên ta sưu tầm lại. Cất giấu trong khư đỉnh đã lâu, từ lúc sống một mình trên núi mới bắt đầu lôi ra để đọc, không ngờ nhiều tới nỗi có thể tạo ra một thư phòng sách. Mới đầu ta có đọc được vài ba cuốn, sau không đủ kiên nhẫn để đọc cũng bỏ chẳng đọc nữa, thời gian lui tới thư phòng ngày một ít. Sau này chỉ khi nào cần mới tìm một vài cuốn cần thiết để tham khảo. Trong đó phần lớn đều là những cuốn sách giảng dạy đạo giáo, pháp thuật, và những chiêu thức mới, còn lại là vài thứ tạp nham khác. Ví dụ như tiểu thuyết nam nữ chẳng hạn, ví dụ như truyện ma chẳng hạn, ví dụ như… Xuân Cung đồ chẳng hạn.
Ta còn nhớ ngày hôm đó mình đang ngồi trong phòng tĩnh tâm dưỡng thần, đột nhiên Vũ Lỗi chạy tới, tay cầm một cuốn sách, vừa chạy lại gần vừa gọi to hai chữ “sư phụ”.
- Sư phụ, đây là loại chiêu thức gì vậy?
- Để ta xem nào. – Ta cầm lấy cuốn sách trên tay Vũ Lỗi. Thấy tiêu đề có tên là Xuân Cung đồ. Cái này ta chưa từng đọc qua, cảm thấy cái tên vừa lạ, vừa rất… ý vị đấy chứ.
Vũ Lỗi đứng bên cạnh nhìn, mong chờ ta giảng giải lại cho nó hiểu, đôi mắt sáng, khuôn mặt thanh tú, cái miệng nhỏ xinh hơi mím lại vô cùng đáng yêu.
Ta lật trang giấy đầu tiên, không khỏi nhăn mày lại, ồ hóa ra đây là một cuốn họa, trên trang giấy trắng có những hình ảnh vô cùng kì lạ, một nam một nữ với tư thế vô cùng kì quái. Ta nhất thời không biết đây là loại chiêu thức gì, mày lại càng nhíu chặt, lật thêm mấy trang nữa. Lúc sau mới có cảm giác quen thuộc đôi chút, ta nghĩ, rõ ràng mình đã nhìn thấy những thứ này ở đâu đó rồi.
Mãi lâu sau, ta mới phát hiện ra rằng, mình đã thấy những thứ này ở trong… kĩ viện, những nơi vắng vẻ, trong phòng đôi tân lang tân nương.
“Chiêu thức” mà Vũ Lỗi hỏi là cái gì. Ta chỉ có thể tóm gọn lại bằng hai chữ song tu.
Lông mày ta giật giật mấy phát, khóe môi cứng đờ không biết nên giảng giải sao cho Vũ Lỗi hiểu, ta ý thức được rằng ở độ tuổi của Vũ Lỗi chưa cần thiết phải biết những thứ này. Với lại bản thân ta có biết cái gì đâu mà nói, so với Vũ Lỗi cũng chẳng hơn là bao. Thế nên chỉ nói ba lăng nhăng vài câu trước mặt Vũ Lỗi để nó không hỏi nữa. Vũ Lỗi vâng vâng dạ dạ rồi chạy biến ra ngoài, để khuôn mặt già nua của ta mặc sức đỏ bừng lên, không biết là do áy náy vì đã nói dối một đứa con nít hay là do những hình ảnh ban nãy vẫn vẩn vơ trong đầu.
Sau lần đó ta liền thi triển tiểu pháp đốt cuốn sách đó đi, đốt xong rồi lại thấy có chút tiếc nuối vì hẵng còn chưa đọc. “Song tu” cũng là một “chiêu thức”, đáng nhẽ ta nên đọc qua một lượt để mở mang kiến thức mới phải.
Lần này Vũ lỗi nói đó là cuốn sách tên “Nhan Cốt thuật” chứ không phải “Xuân cung đồ” làm ta thấy yên tâm phần nào.
- Sao hôm nay bỗng nhiên lại có nhã hứng như vậy? – ta vừa hỏi vừa nâng ấm trà lên, rót vào trong chén, nước đong đầy chén ngọc, vang lên những âm thanh trong trẻo vui tai. Ta đẩy chiếc chén lại trước mặt Vũ Lỗi, nó lắc đầu cười cười, xua xua tay ý nói không uống nữa. Ta nghĩ vừa rồi chắc là do Vũ Lỗi uống nhiều quá, bụng đầy nước, uống thêm không nổi nữa nên cũng không trách cứ phàn nàn việc hiếm lắm ta mới mời trà mà nó lại từ chối.
Ta lại tự rót cho mình một chén, cụp mi mắt nhìn thấy ánh trăng sáng đang sóng sánh trong chiếc chén nhỏ xinh, ngắm nghía một lúc, ta hớp lấy một ngụm ánh nguyệt. Vị trà thanh đạm, lại rất thơm, mùi vị không tồi. Ta không hay uống trà, ban nãy biến ra bình trà thay bằng bình rượu cũng chỉ vì Vũ Lỗi chưa đến tuổi uống rượu mà thôi.
- Hôm nay con đọc được một cuốn sách có tên là Nhan Cốt thuật trong thư phòng. Thấy có vẻ lâu rồi chưa có ai mở ra nên dở ra xem thử.
Ta gật gật đầu tỏ ý đã nghe thấy, cho phép Vũ Lỗi tiếp tục kể. Nhan Cốt thuật ta cũng chẳng biết mình đã đọc chưa nữa. Trong thư phòng của ta, có rất nhiều loại sách. Mấy thứ đó là do khi còn nhỏ thấy hay hay nên ta sưu tầm lại. Cất giấu trong khư đỉnh đã lâu, từ lúc sống một mình trên núi mới bắt đầu lôi ra để đọc, không ngờ nhiều tới nỗi có thể tạo ra một thư phòng sách. Mới đầu ta có đọc được vài ba cuốn, sau không đủ kiên nhẫn để đọc cũng bỏ chẳng đọc nữa, thời gian lui tới thư phòng ngày một ít. Sau này chỉ khi nào cần mới tìm một vài cuốn cần thiết để tham khảo. Trong đó phần lớn đều là những cuốn sách giảng dạy đạo giáo, pháp thuật, và những chiêu thức mới, còn lại là vài thứ tạp nham khác. Ví dụ như tiểu thuyết nam nữ chẳng hạn, ví dụ như truyện ma chẳng hạn, ví dụ như… Xuân Cung đồ chẳng hạn.
Ta còn nhớ ngày hôm đó mình đang ngồi trong phòng tĩnh tâm dưỡng thần, đột nhiên Vũ Lỗi chạy tới, tay cầm một cuốn sách, vừa chạy lại gần vừa gọi to hai chữ “sư phụ”.
- Sư phụ, đây là loại chiêu thức gì vậy?
- Để ta xem nào. – Ta cầm lấy cuốn sách trên tay Vũ Lỗi. Thấy tiêu đề có tên là Xuân Cung đồ. Cái này ta chưa từng đọc qua, cảm thấy cái tên vừa lạ, vừa rất… ý vị đấy chứ.
Vũ Lỗi đứng bên cạnh nhìn, mong chờ ta giảng giải lại cho nó hiểu, đôi mắt sáng, khuôn mặt thanh tú, cái miệng nhỏ xinh hơi mím lại vô cùng đáng yêu.
Ta lật trang giấy đầu tiên, không khỏi nhăn mày lại, ồ hóa ra đây là một cuốn họa, trên trang giấy trắng có những hình ảnh vô cùng kì lạ, một nam một nữ với tư thế vô cùng kì quái. Ta nhất thời không biết đây là loại chiêu thức gì, mày lại càng nhíu chặt, lật thêm mấy trang nữa. Lúc sau mới có cảm giác quen thuộc đôi chút, ta nghĩ, rõ ràng mình đã nhìn thấy những thứ này ở đâu đó rồi.
Mãi lâu sau, ta mới phát hiện ra rằng, mình đã thấy những thứ này ở trong… kĩ viện, những nơi vắng vẻ, trong phòng đôi tân lang tân nương.
“Chiêu thức” mà Vũ Lỗi hỏi là cái gì. Ta chỉ có thể tóm gọn lại bằng hai chữ song tu.
Lông mày ta giật giật mấy phát, khóe môi cứng đờ không biết nên giảng giải sao cho Vũ Lỗi hiểu, ta ý thức được rằng ở độ tuổi của Vũ Lỗi chưa cần thiết phải biết những thứ này. Với lại bản thân ta có biết cái gì đâu mà nói, so với Vũ Lỗi cũng chẳng hơn là bao. Thế nên chỉ nói ba lăng nhăng vài câu trước mặt Vũ Lỗi để nó không hỏi nữa. Vũ Lỗi vâng vâng dạ dạ rồi chạy biến ra ngoài, để khuôn mặt già nua của ta mặc sức đỏ bừng lên, không biết là do áy náy vì đã nói dối một đứa con nít hay là do những hình ảnh ban nãy vẫn vẩn vơ trong đầu.
Sau lần đó ta liền thi triển tiểu pháp đốt cuốn sách đó đi, đốt xong rồi lại thấy có chút tiếc nuối vì hẵng còn chưa đọc. “Song tu” cũng là một “chiêu thức”, đáng nhẽ ta nên đọc qua một lượt để mở mang kiến thức mới phải.
Lần này Vũ lỗi nói đó là cuốn sách tên “Nhan Cốt thuật” chứ không phải “Xuân cung đồ” làm ta thấy yên tâm phần nào.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 11,Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!