Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 37
Vãn Dương | Chat Online | |
21/04/2019 18:25:32 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
74 lượt xem
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 38 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 39 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 36 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 35 (Truyện tiên hiệp)
Khoảng khắc viên ngọc tinh quang đó chìm sâu vào trong mi tâm ta, trong đầu ngay tức khắc hiện lên những hình ảnh đánh chiếm tranh đoạt tàn khốc, máu me, giữa những yêu tà ma mị, con người, tiên nhân, hung thú,… chúng điên cuồng chém giết lẫn nhau. Từng hình ảnh hiện lên trong đầu thoát chốc rồi vụt mất, thay phiên nhau khuấy đảo tâm trí ta.
Mây đen ùn ùn kéo đến, từ trong những đám yêu vân, thiên lôi sấm sét đánh xuống, nổ ầm vang dội long trời nở đất. Ta hét lên một tiếng, tinh quang tích tụ phóng thẳng lên trời cao, trong tiếng thét tuyệt vọng như con Bạch long đâm toạc qua từng từng lớp lớp mây đen cuồn cuộn.
Ta phải khó khăn lắm mới lấy lại được một chút thần trí, không để những đoạn ma kí kia làm cho tâm can rối loạn.
Khi ta mở mắt ra, vạt áo màu xanh ngọc bích cuối cùng của sư phụ cũng biến mất. Ta không kìm được nỗi thê lương trào dâng trong lòng, chỉ biết đau đớn gọi người hai tiếng sư phụ, cứ gọi như thế, tiếp tục gọi như vậy, như thể nếu không ngừng nỗ lực, người nhất định sẽ mở mắt tỉnh dậy.
Đoạn mộng cảnh phía sau diễn ra rất nhanh. Dường như ta thấy bóng áo đỏ nào đó bay phần phật trên không trung trong gió đêm. Là một nữa tử. Ta và nàng ta giao đấu với nhau. Yêu nữ nhanh chóng bị ta đánh trọng thương, ngã xuống đất, ôm lấy ngực, cắn môi kìm nén cơn đau.
Ta hả hê vô cùng. Nhưng môi chưa kịp nhếch lên cười chế nhạo đã thấy chàng lao đến chắn trước mặt nàng ta, đỡ lấy nàng ta, ân cần hỏi nàng ta có đau không, giúp nàng ta điều khí áp chế cơn đau chữa trị vết thương. Chàng mặc áo bào đỏ, cô nương đó mặc xiêm y màu đỏ. Trông hai người họ chẳng khác nào đôi tân lang tân nương mới thành thân.
Ta cười khẩy, không trả lời chàng, không nói lí lẽ ra tay với chàng. Hai chúng ta đánh nhau. Ta không ngờ có một ngày chúng ta có thể chĩa kiếm về phía nhau, đứng ở hai đầu chiến tuyến khác nhau.
Cô nương kia vô cùng bướng bỉnh, đã bị thương như vậy mà vẫn bay đến hợp lực với chàng để đánh lại ta. Ta thấy nàng vô cùng vướng víu, trong lòng có chút tức giận, tay tụ khí đánh thẳng về phía nàng ta.
Ta đánh người chàng thương, hẳn chàng rất tức giận. Trong khoảng khắc sững sờ trong giây lát, ta thấy một quầng sáng rất lớn, luồng sát khí cũng rất mạnh lao về phía ta, tránh không được, đỡ cũng không xong. Ta bị quầng yêu khí đó vây khốn, cuối cũng bị nó nuốt chửng. Cảm giác đau đớn tự trong tim vẫn còn, nay lại thấy chàng nhẫn tâm ra tay với mình như vậy, đau lại càng thêm đau.
Trước mắt chỉ còn thấy một vầng xích quang rực rỡ chói lòa…
* * *
Ta giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trán, ta đưa tay lên ôm ngực thở dốc. Mất một lúc lâu sau, ta mới bình ổn lại được nhịp thở. Mấy ngày gần đây, quá khứ cứ như con sóng lớn ồ ạt đổ ập lên ta, khiến đầu óc ta cứ quay mòng mòng, cảm xúc lẫn lộn, cứ bất an về một điều gì đó, cuối cùng ta rút ra được kết luận, không phải là ta đang bất an cái gì, mà là ta đang lo sợ, muốn nhớ lại mọi thứ, nhưng lại sợ nhớ lại mọi thứ.
Sư phụ của ta, Vô Mặc đế quân cao cao tại thượng sức mạnh vô biên, uy chấn bát hoang tứ hải. Người ta yêu, Huyết Vương, ma quân của ma giới. Cô nương xinh đẹp trong mộng lại chính là Cửu Vi.
Bây giờ ngồi định thần lại ta mới biết được một điều, Cửu Vi và Huyết Vương, họ nhẫn tâm bày mưu tính kế để lợi dụng ta, hãm hại sư phụ. Một tình yêu sâu đậm như thế, ta nhất quán chung tình, vì một người nào đó, cam tâm tình nguyệt không đắn đo thiệt hơn được mất đến vậy, cái nhận lại được hóa ra cũng chỉ là hư vô. Bị người ta lừa dối, lợi dụng, hóa ra bản thân mình trước đây lại thê thảm đến vậy, làm trò cười cho người ta, đúng là rất buồn cười, rất đáng cười.
Mây đen ùn ùn kéo đến, từ trong những đám yêu vân, thiên lôi sấm sét đánh xuống, nổ ầm vang dội long trời nở đất. Ta hét lên một tiếng, tinh quang tích tụ phóng thẳng lên trời cao, trong tiếng thét tuyệt vọng như con Bạch long đâm toạc qua từng từng lớp lớp mây đen cuồn cuộn.
Ta phải khó khăn lắm mới lấy lại được một chút thần trí, không để những đoạn ma kí kia làm cho tâm can rối loạn.
Khi ta mở mắt ra, vạt áo màu xanh ngọc bích cuối cùng của sư phụ cũng biến mất. Ta không kìm được nỗi thê lương trào dâng trong lòng, chỉ biết đau đớn gọi người hai tiếng sư phụ, cứ gọi như thế, tiếp tục gọi như vậy, như thể nếu không ngừng nỗ lực, người nhất định sẽ mở mắt tỉnh dậy.
Đoạn mộng cảnh phía sau diễn ra rất nhanh. Dường như ta thấy bóng áo đỏ nào đó bay phần phật trên không trung trong gió đêm. Là một nữa tử. Ta và nàng ta giao đấu với nhau. Yêu nữ nhanh chóng bị ta đánh trọng thương, ngã xuống đất, ôm lấy ngực, cắn môi kìm nén cơn đau.
Ta hả hê vô cùng. Nhưng môi chưa kịp nhếch lên cười chế nhạo đã thấy chàng lao đến chắn trước mặt nàng ta, đỡ lấy nàng ta, ân cần hỏi nàng ta có đau không, giúp nàng ta điều khí áp chế cơn đau chữa trị vết thương. Chàng mặc áo bào đỏ, cô nương đó mặc xiêm y màu đỏ. Trông hai người họ chẳng khác nào đôi tân lang tân nương mới thành thân.
Ta cười khẩy, không trả lời chàng, không nói lí lẽ ra tay với chàng. Hai chúng ta đánh nhau. Ta không ngờ có một ngày chúng ta có thể chĩa kiếm về phía nhau, đứng ở hai đầu chiến tuyến khác nhau.
Cô nương kia vô cùng bướng bỉnh, đã bị thương như vậy mà vẫn bay đến hợp lực với chàng để đánh lại ta. Ta thấy nàng vô cùng vướng víu, trong lòng có chút tức giận, tay tụ khí đánh thẳng về phía nàng ta.
Ta đánh người chàng thương, hẳn chàng rất tức giận. Trong khoảng khắc sững sờ trong giây lát, ta thấy một quầng sáng rất lớn, luồng sát khí cũng rất mạnh lao về phía ta, tránh không được, đỡ cũng không xong. Ta bị quầng yêu khí đó vây khốn, cuối cũng bị nó nuốt chửng. Cảm giác đau đớn tự trong tim vẫn còn, nay lại thấy chàng nhẫn tâm ra tay với mình như vậy, đau lại càng thêm đau.
Trước mắt chỉ còn thấy một vầng xích quang rực rỡ chói lòa…
* * *
Ta giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trán, ta đưa tay lên ôm ngực thở dốc. Mất một lúc lâu sau, ta mới bình ổn lại được nhịp thở. Mấy ngày gần đây, quá khứ cứ như con sóng lớn ồ ạt đổ ập lên ta, khiến đầu óc ta cứ quay mòng mòng, cảm xúc lẫn lộn, cứ bất an về một điều gì đó, cuối cùng ta rút ra được kết luận, không phải là ta đang bất an cái gì, mà là ta đang lo sợ, muốn nhớ lại mọi thứ, nhưng lại sợ nhớ lại mọi thứ.
Sư phụ của ta, Vô Mặc đế quân cao cao tại thượng sức mạnh vô biên, uy chấn bát hoang tứ hải. Người ta yêu, Huyết Vương, ma quân của ma giới. Cô nương xinh đẹp trong mộng lại chính là Cửu Vi.
Bây giờ ngồi định thần lại ta mới biết được một điều, Cửu Vi và Huyết Vương, họ nhẫn tâm bày mưu tính kế để lợi dụng ta, hãm hại sư phụ. Một tình yêu sâu đậm như thế, ta nhất quán chung tình, vì một người nào đó, cam tâm tình nguyệt không đắn đo thiệt hơn được mất đến vậy, cái nhận lại được hóa ra cũng chỉ là hư vô. Bị người ta lừa dối, lợi dụng, hóa ra bản thân mình trước đây lại thê thảm đến vậy, làm trò cười cho người ta, đúng là rất buồn cười, rất đáng cười.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 37,Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!