Y THỦ CHE THIÊN - Quyển 1 - Chương 61: Kinh ngạc lần nữa
Minh Nguyễn | Chat Online | |
22/04/2019 21:08:14 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
80 lượt xem
- * Y THỦ CHE THIÊN - Quyển 1 - Chương 62: Trên Tiên Thiên (Truyện tiên hiệp)
- * Y THỦ CHE THIÊN - Quyển 1 - Chương 63: Tẩy tinh phạt tủy (Truyện tiên hiệp)
- * Y THỦ CHE THIÊN - Quyển 1 - Chương 60: Biểu diễn vũ kỹ (Truyện tiên hiệp)
- * Y THỦ CHE THIÊN - Quyển 1 - Chương 59: Sốc (Truyện tiên hiệp)
Nghe vậy, Mộ Chỉ Li dưới những cái nhìn soi mói của mọi người mà đi tới trung tâm luyện võ quyền, nàng xoay người sang hướng khác, đối mặt với mọi người sắc mặt bình thản không một chút khẩn trương, thậm chí đối mặt nhiều người như vậy, đáy mắt nàng ngay cả một tia động mảy may cũng không có.
Giơ tay nhấc chân đều thể hiện rõ phong cách quý phái, Mộ Chỉ Li hướng mọi người bái chào một cái rồi bắt đầu biểu diễn. Nàng không biểu diễn Mộ gia Hoàng giai vũ kỹ mà chính là phô bày những chiêu thức được nàng tinh lọc ra từ rất nhiều vũ kỹ khác nhau, những chiêu thức này nàng đặt tên là Vạn Nguyên Quy Nhất* kiếm. (*có thể hiểu là vạn vật đều quay về cơ bản ban đầu)
Đặt tên này dựa theo tên Vạn Nguyên Quy Nhất tâm pháp, bởi vì hai bên vốn là có ngàn vạn quan hệ. Mộ Chỉ Ly đến bây giờ cũng mới chỉ đúc kết được bảy chiêu, nhưng bất quá lần này hiển nhiên nàng sẽ không thể hiện ra tất cả bảy chiêu, nàng cần phải giữ lại lá bài tẩy* của riêng mình. (*con bài chưa lật, ẩn ý cũng như cụm từ “bùa hộ mệnh”)
Huống chi nàng tin tưởng vũ kỹ mà mình biểu diễn, chỉ cần ba chiêu đã có thể khiến những người kia hiểu rõ thực lực của nàng, thực sự không cần nhiều.
Mọi người thấy ba chiêu Mộ Chỉ Li thể hiện ra đều có cảm giác rất kì quái. Chiêu thứ nhất tựa cuồng phong gào thét, trong chiêu thức mang theo sự sắc bén khó địch nổi, làm cho người ta như kề ngay gần bên, dù cho bọn họ thực chất ở khoảng cách vô cùng xa nhưng có thể cảm nhận được kiếm khí bén nhọn kia, thậm chí còn cảm thấy kiếm phong gào thét qua khuôn mặt.
Chiêu thứ hai giống như mưa to gió lớn, trong chiêu thức tràn đầy bá đạo không cách nào kháng cự, phảng phất không cách nào ngăn cản cũng không thể nào ngăn cản, khiến cho người ta không khỏi âm thầm sợ hãi.
Nhưng chiêu thứ ba lại như gió mát lướt qua mặt, nhẹ nhẹ nhàng nhàng tựa như không có chút uy lực nào.
Mộ Chỉ Ly rất nhanh đã biểu diễn xong ba chiêu, lại trở về hàng ngũ. Song thời điểm lúc nàng biểu diễn cũng không có chú ý, lão giả ở vũ kỹ đường cũng đã tới võ đường để quan sát nàng. Những người khác cũng vẫn đắm chìm trong đó thật lâu chưa tỉnh ngộ lại, bởi vì, đối với họ mà nói, ba chiêu này, thật quá mức chấn động.
Chúng đệ tử Mộ gia bởi vì chưa đủ trình độ nên không thể cảm nhận được đầy đủ tinh hoa của ba chiêu này, không nhịn được nghi ngờ nói: “Làm sao mới có ba chiêu đã kết thúc? Chẳng lẽ nàng chỉ biết có ba chiêu này sao?”Phải biết rằng những đệ tử lúc nãy đều biểu diễn hết tất cả chiêu thứ trong một bản vũ kỹ, hiển nhiên không có khả năng một bản vũ kỹ chỉ có ba chiêu a?
“Chẳng lẽ Mộ Chỉ Li chỉ học được có ba chiêu?”
“Thế cũng không phải là không không có khả năng, gần đây nàng mới đến vũ kỹ đường đúng không? Còn chúng ta đã tu luyện nhiều năm như vậy đây này.”
“Ha hả, ta còn tưởng nàng rất giỏi cơ chứ, hóa ra chỉ có tu vi cao, vũ kỹ không phải rất kém cỏi sao.” Mộ Yên Nhiên nhìn có chút hả hê mà nói, đối với chuyện lúc nãy Mộ Chỉ Ly được mọi người chú ý, nàng rất ganh tị.
…..
Mộ Chỉ Li đối với chút chuyện nhỏ này làm như mắt điếc tai ngơ, chỉ lẳng lặng đứng đó chờ tuyên bố kết quả.
Mộ Kình Lệ cùng với những người quan sát tại chỗ đều là vẻ mặt sợ hãi than, có lẽ người bình thường sẽ cảm thấy hai chiêu trước của Mộ Chỉ Li vô cùng mạnh, một chiêu so sánh với một chiêu càng mãnh liệt, nhưng đến chiêu cuối cùng nhìn như một chút uy lực cũng không có, nhưng bọn họ thì hiểu, một chiêu cuối kia mới thật sự là đòn sát thủ, bởi vì đây chính là chiêu thức phản phác quy chân*.
返璞归真 – Phản phác quy chân: Nghĩa là điểm cao nhất chính là điểm xuất phát, được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực đạt, trong võ thuật nghĩa là đạt tới cảnh giới “Tối thượng” trong truyền thuyết, quên đi tất cả võ học trong thiên hạ, bản thân đã không còn chiêu thức cụ thể, chỉ dựa vào ý cảnh mà đơn giản xử lý.
Nguồn gốc của câu nói này:
Lão Tử cùng Trang Tử, cả hai đều chủ trương “Phản phác quy chân – Sống chất phác giản dị, trở về với chân thật của thiên nhiên”, nhưng với Lão Tử là thái độ phản ứng, bởi chán ghét những hiện tượng đấu tranh quyền lực, đời sống xa xỉ và tâm địa xảo trá của nhóm chính trị quyền thế. Riêng với Trang Tử thì vì lẽ khác, Người quý trọng giá trị chân chính của sinh mạng con người hơn tất cả. Cho nên Trang Tử cực lực chống lại chế độ và tập tục truyền thống, cho rằng những thứ đó, đều gây phương hại cho bản chất chân thật của mạng sống con người. (-Tàng Thư Viện-)
Trong mắt Mộ Kình Lệ hiện lên vẻ nghi ngờ, đây đến tột cùng là vũ kỹ gì? Vũ kỹ có trong của Vũ Kỹ Đường, hắn đều biết rõ, tuyệt đối không thể mạnh mẽ như vậy, hết thảy đến từ đâu? Toàn thân đứa cháu gái này đều là những câu đố, khiến cho người ta đoán không ra.
Vương Tĩnh Hoành lại càng oán thầm trong lòng, Mộ gia này từ lúc nào có vũ kỹ mạnh mẽ như vậy? Mới chỉ ba chiêu mà uy lực đã lớn như thế, nếu luyện xong toàn bộ vũ kỹ, vậy sẽ thế nào đây? Có lẽ thực lực của Mộ gia không hề giống như những gì đã triển lộ.
Nếu là vậy, mình phải động thủ trước đúng là ý kiến sáng suốt.
Những người khác lại càng lẩm nhẩm trong lòng, sau này tuyệt đối không được chọc vào Mộ Chỉ Ly. Trải qua chuyện lần này, Mộ Chỉ Ly đã trở thành Mộ Khải Siêu thứ hai của Mộ gia, thậm chí còn mạnh hơn cả Mộ Khả Siêu.
Mộ Chỉ Li không nghĩ tới những chiêu thức của nàng sẽ khiến mọi người sinh ra nhiều băn khoăn như vậy, nếu nàng biết được ý nghĩ của họ, hẳn là sẽ chết cười đi.
Lão giả nhìn thấy Mộ Chỉ Li thi triển ba chiêu, khóe miệng lộ ra nụ cười, trong mắt đầy vẻ thưởng thức, biểu hiện của nàng rất tốt, trước kia thật sự là hắn đã hiểu lầm nàng.
Yên tĩnh cũng không lâu, Mộ Kình Thao hô tên người khác, khảo nghiệm lại tiếp tục tiến hành như cũ, chẳng qua mọi người đã không còn hứng thú nữa, dù sao thực lực của bọn họ chênh lệch quá lớn so với Mộ Chỉ Ly.
Đợi đến lúc mọi người đều kiểm tra xong, trời đã tối, tự nhiên kết thúc là như vậy. Vòng thứ ba sẽ bắt đầu vào ngày mai, dù sao đây mới là vòng mọi người chú ý nhất, đệ tử đối chiến với nhau cũng là màn đặc sắc để quan sát.
Đợi đến thời điểm mọi người đều tản đi, Mộ Chỉ Li vẫn đứng tại chỗ không động đậy, bởi vì nàng biết có người muốn tìm nàng, không như nàng đoán, Tô Dự rất nhanh xuất hiện trước mặt nàng.
Hôm nay Tô Dự mặc một bộ cẩm bào cúc mùa thu màu xanh sẫm, vóc dáng cao lớn được quần áo phụ trợ càng phát ra vẻ anh tuấn. Khi nhìn gần Mộ Chỉ Li, Tô Dự bỗng cảm thấy có chút ít rung động trong lòng.
“Không nghĩ tới ngươi thật sự là Mộ Chỉ Ly Mộ gia.”, trong lời nói mang theo cảm khái, cũng không vì bị Mộ Chỉ Li giấu giếm mà tức giận chút nào. Bất quá nghĩ lại cũng đúng, Mộ Chỉ Ly trước sau đều không phủ nhận, là do bọn hắn tự âm thầm phủ định trong lòng mà thôi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Li khẽ mỉm cười, “Rất kinh ngạc phải không? Nhưng bất luận ta là ai, chúng ta cũng đều là bằng hữu”. Theo biểu hiện vừa nãy của Tô Dự, nàng biết được hắn thực sự đối đãi với nàng như bằng hữu, Mộ Chỉ Li nàng tất nhiên sẽ không tiếc rẻ tình bạn của mình.
Nghe thấy lời Mộ Chỉ Li nói, Tô Dự lộ ra chút vẻ thụ sủng nhược kinh*. Cho tới nay thái độ của nàng đều vô cùng lạnh nhạt, tựa hồ không có chuyện gì có thể ảnh hưởng lớn đến nàng. Nghe nàng thừa nhận bọn họ là bằng hữu, không nhịn được vui vẻ một trận. (*được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo)
“Ngươi nói rất đúng !!”
Thời điểm hai người nói chuyện với nhau, Vương Thiên Kỳ đã yên lặng rời đi, bây giờ hắn thật không còn mặt mũi nào đối diện Mộ Chỉ Ly. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn nhớ đến nàng, nàng là tình nhân trong mộng của hắn, chẳng ngờ tới bây giờ, hết thảy đều giống như một chuyện cười.
Mình ban đầu giễu cợt nàng ở tửu lâu, nàng sao có thể có ấn tượng tốt với mình? Vốn là Vương Nhược Linh chuẩn bị đi tìm Mộ Chỉ Li tính sổ, nguyên nhân lúc trước mình khóc không ngừng đến bây giờ nàng cũng chưa biết được a, nhưng đại ca của mình không nói một lời đã lôi kéo mình rời đi.
Nhìn bộ dáng âm trầm kia, đúng là khiến nàng có mấy phần e ngại, lập tức cái gì cũng không nói, biết điều theo đại ca trở về vẫn hơn, nếu đại ca nổi đóa lên nàng thật không chịu nổi.
Còn lại Tô Tử Di đứng ở một bên chờ Tô Dự trở lại, nhìn thấy một nữ nhân khác xinh đẹp hấp dẫn hơn mình, theo bản năng, nàng không muốn tới gần…
Giơ tay nhấc chân đều thể hiện rõ phong cách quý phái, Mộ Chỉ Li hướng mọi người bái chào một cái rồi bắt đầu biểu diễn. Nàng không biểu diễn Mộ gia Hoàng giai vũ kỹ mà chính là phô bày những chiêu thức được nàng tinh lọc ra từ rất nhiều vũ kỹ khác nhau, những chiêu thức này nàng đặt tên là Vạn Nguyên Quy Nhất* kiếm. (*có thể hiểu là vạn vật đều quay về cơ bản ban đầu)
Đặt tên này dựa theo tên Vạn Nguyên Quy Nhất tâm pháp, bởi vì hai bên vốn là có ngàn vạn quan hệ. Mộ Chỉ Ly đến bây giờ cũng mới chỉ đúc kết được bảy chiêu, nhưng bất quá lần này hiển nhiên nàng sẽ không thể hiện ra tất cả bảy chiêu, nàng cần phải giữ lại lá bài tẩy* của riêng mình. (*con bài chưa lật, ẩn ý cũng như cụm từ “bùa hộ mệnh”)
Huống chi nàng tin tưởng vũ kỹ mà mình biểu diễn, chỉ cần ba chiêu đã có thể khiến những người kia hiểu rõ thực lực của nàng, thực sự không cần nhiều.
Mọi người thấy ba chiêu Mộ Chỉ Li thể hiện ra đều có cảm giác rất kì quái. Chiêu thứ nhất tựa cuồng phong gào thét, trong chiêu thức mang theo sự sắc bén khó địch nổi, làm cho người ta như kề ngay gần bên, dù cho bọn họ thực chất ở khoảng cách vô cùng xa nhưng có thể cảm nhận được kiếm khí bén nhọn kia, thậm chí còn cảm thấy kiếm phong gào thét qua khuôn mặt.
Chiêu thứ hai giống như mưa to gió lớn, trong chiêu thức tràn đầy bá đạo không cách nào kháng cự, phảng phất không cách nào ngăn cản cũng không thể nào ngăn cản, khiến cho người ta không khỏi âm thầm sợ hãi.
Nhưng chiêu thứ ba lại như gió mát lướt qua mặt, nhẹ nhẹ nhàng nhàng tựa như không có chút uy lực nào.
Mộ Chỉ Ly rất nhanh đã biểu diễn xong ba chiêu, lại trở về hàng ngũ. Song thời điểm lúc nàng biểu diễn cũng không có chú ý, lão giả ở vũ kỹ đường cũng đã tới võ đường để quan sát nàng. Những người khác cũng vẫn đắm chìm trong đó thật lâu chưa tỉnh ngộ lại, bởi vì, đối với họ mà nói, ba chiêu này, thật quá mức chấn động.
Chúng đệ tử Mộ gia bởi vì chưa đủ trình độ nên không thể cảm nhận được đầy đủ tinh hoa của ba chiêu này, không nhịn được nghi ngờ nói: “Làm sao mới có ba chiêu đã kết thúc? Chẳng lẽ nàng chỉ biết có ba chiêu này sao?”Phải biết rằng những đệ tử lúc nãy đều biểu diễn hết tất cả chiêu thứ trong một bản vũ kỹ, hiển nhiên không có khả năng một bản vũ kỹ chỉ có ba chiêu a?
“Chẳng lẽ Mộ Chỉ Li chỉ học được có ba chiêu?”
“Thế cũng không phải là không không có khả năng, gần đây nàng mới đến vũ kỹ đường đúng không? Còn chúng ta đã tu luyện nhiều năm như vậy đây này.”
“Ha hả, ta còn tưởng nàng rất giỏi cơ chứ, hóa ra chỉ có tu vi cao, vũ kỹ không phải rất kém cỏi sao.” Mộ Yên Nhiên nhìn có chút hả hê mà nói, đối với chuyện lúc nãy Mộ Chỉ Ly được mọi người chú ý, nàng rất ganh tị.
…..
Mộ Chỉ Li đối với chút chuyện nhỏ này làm như mắt điếc tai ngơ, chỉ lẳng lặng đứng đó chờ tuyên bố kết quả.
Mộ Kình Lệ cùng với những người quan sát tại chỗ đều là vẻ mặt sợ hãi than, có lẽ người bình thường sẽ cảm thấy hai chiêu trước của Mộ Chỉ Li vô cùng mạnh, một chiêu so sánh với một chiêu càng mãnh liệt, nhưng đến chiêu cuối cùng nhìn như một chút uy lực cũng không có, nhưng bọn họ thì hiểu, một chiêu cuối kia mới thật sự là đòn sát thủ, bởi vì đây chính là chiêu thức phản phác quy chân*.
返璞归真 – Phản phác quy chân: Nghĩa là điểm cao nhất chính là điểm xuất phát, được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực đạt, trong võ thuật nghĩa là đạt tới cảnh giới “Tối thượng” trong truyền thuyết, quên đi tất cả võ học trong thiên hạ, bản thân đã không còn chiêu thức cụ thể, chỉ dựa vào ý cảnh mà đơn giản xử lý.
Nguồn gốc của câu nói này:
Lão Tử cùng Trang Tử, cả hai đều chủ trương “Phản phác quy chân – Sống chất phác giản dị, trở về với chân thật của thiên nhiên”, nhưng với Lão Tử là thái độ phản ứng, bởi chán ghét những hiện tượng đấu tranh quyền lực, đời sống xa xỉ và tâm địa xảo trá của nhóm chính trị quyền thế. Riêng với Trang Tử thì vì lẽ khác, Người quý trọng giá trị chân chính của sinh mạng con người hơn tất cả. Cho nên Trang Tử cực lực chống lại chế độ và tập tục truyền thống, cho rằng những thứ đó, đều gây phương hại cho bản chất chân thật của mạng sống con người. (-Tàng Thư Viện-)
Trong mắt Mộ Kình Lệ hiện lên vẻ nghi ngờ, đây đến tột cùng là vũ kỹ gì? Vũ kỹ có trong của Vũ Kỹ Đường, hắn đều biết rõ, tuyệt đối không thể mạnh mẽ như vậy, hết thảy đến từ đâu? Toàn thân đứa cháu gái này đều là những câu đố, khiến cho người ta đoán không ra.
Vương Tĩnh Hoành lại càng oán thầm trong lòng, Mộ gia này từ lúc nào có vũ kỹ mạnh mẽ như vậy? Mới chỉ ba chiêu mà uy lực đã lớn như thế, nếu luyện xong toàn bộ vũ kỹ, vậy sẽ thế nào đây? Có lẽ thực lực của Mộ gia không hề giống như những gì đã triển lộ.
Nếu là vậy, mình phải động thủ trước đúng là ý kiến sáng suốt.
Những người khác lại càng lẩm nhẩm trong lòng, sau này tuyệt đối không được chọc vào Mộ Chỉ Ly. Trải qua chuyện lần này, Mộ Chỉ Ly đã trở thành Mộ Khải Siêu thứ hai của Mộ gia, thậm chí còn mạnh hơn cả Mộ Khả Siêu.
Mộ Chỉ Li không nghĩ tới những chiêu thức của nàng sẽ khiến mọi người sinh ra nhiều băn khoăn như vậy, nếu nàng biết được ý nghĩ của họ, hẳn là sẽ chết cười đi.
Lão giả nhìn thấy Mộ Chỉ Li thi triển ba chiêu, khóe miệng lộ ra nụ cười, trong mắt đầy vẻ thưởng thức, biểu hiện của nàng rất tốt, trước kia thật sự là hắn đã hiểu lầm nàng.
Yên tĩnh cũng không lâu, Mộ Kình Thao hô tên người khác, khảo nghiệm lại tiếp tục tiến hành như cũ, chẳng qua mọi người đã không còn hứng thú nữa, dù sao thực lực của bọn họ chênh lệch quá lớn so với Mộ Chỉ Ly.
Đợi đến lúc mọi người đều kiểm tra xong, trời đã tối, tự nhiên kết thúc là như vậy. Vòng thứ ba sẽ bắt đầu vào ngày mai, dù sao đây mới là vòng mọi người chú ý nhất, đệ tử đối chiến với nhau cũng là màn đặc sắc để quan sát.
Đợi đến thời điểm mọi người đều tản đi, Mộ Chỉ Li vẫn đứng tại chỗ không động đậy, bởi vì nàng biết có người muốn tìm nàng, không như nàng đoán, Tô Dự rất nhanh xuất hiện trước mặt nàng.
Hôm nay Tô Dự mặc một bộ cẩm bào cúc mùa thu màu xanh sẫm, vóc dáng cao lớn được quần áo phụ trợ càng phát ra vẻ anh tuấn. Khi nhìn gần Mộ Chỉ Li, Tô Dự bỗng cảm thấy có chút ít rung động trong lòng.
“Không nghĩ tới ngươi thật sự là Mộ Chỉ Ly Mộ gia.”, trong lời nói mang theo cảm khái, cũng không vì bị Mộ Chỉ Li giấu giếm mà tức giận chút nào. Bất quá nghĩ lại cũng đúng, Mộ Chỉ Ly trước sau đều không phủ nhận, là do bọn hắn tự âm thầm phủ định trong lòng mà thôi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Li khẽ mỉm cười, “Rất kinh ngạc phải không? Nhưng bất luận ta là ai, chúng ta cũng đều là bằng hữu”. Theo biểu hiện vừa nãy của Tô Dự, nàng biết được hắn thực sự đối đãi với nàng như bằng hữu, Mộ Chỉ Li nàng tất nhiên sẽ không tiếc rẻ tình bạn của mình.
Nghe thấy lời Mộ Chỉ Li nói, Tô Dự lộ ra chút vẻ thụ sủng nhược kinh*. Cho tới nay thái độ của nàng đều vô cùng lạnh nhạt, tựa hồ không có chuyện gì có thể ảnh hưởng lớn đến nàng. Nghe nàng thừa nhận bọn họ là bằng hữu, không nhịn được vui vẻ một trận. (*được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo)
“Ngươi nói rất đúng !!”
Thời điểm hai người nói chuyện với nhau, Vương Thiên Kỳ đã yên lặng rời đi, bây giờ hắn thật không còn mặt mũi nào đối diện Mộ Chỉ Ly. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn nhớ đến nàng, nàng là tình nhân trong mộng của hắn, chẳng ngờ tới bây giờ, hết thảy đều giống như một chuyện cười.
Mình ban đầu giễu cợt nàng ở tửu lâu, nàng sao có thể có ấn tượng tốt với mình? Vốn là Vương Nhược Linh chuẩn bị đi tìm Mộ Chỉ Li tính sổ, nguyên nhân lúc trước mình khóc không ngừng đến bây giờ nàng cũng chưa biết được a, nhưng đại ca của mình không nói một lời đã lôi kéo mình rời đi.
Nhìn bộ dáng âm trầm kia, đúng là khiến nàng có mấy phần e ngại, lập tức cái gì cũng không nói, biết điều theo đại ca trở về vẫn hơn, nếu đại ca nổi đóa lên nàng thật không chịu nổi.
Còn lại Tô Tử Di đứng ở một bên chờ Tô Dự trở lại, nhìn thấy một nữ nhân khác xinh đẹp hấp dẫn hơn mình, theo bản năng, nàng không muốn tới gần…
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!