Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 366
Corgi | Chat Online | |
28/04/2019 17:20:09 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
201 lượt xem
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 367 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 368 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 365 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 364 (Truyện ngôn tình)
Đóng cửa xong, nhiệt độ trong phòng liền tăng cao rất nhanh.
Một hồi lâu sau, trong phòng, Nhiếp Thu Sính nằm sấp đè lên ngực của Du Dực, tay anh đặt lên lưng cô vuốt ve.
Thể lực của Nhiếp Thu Sính bây giờ đã tốt hơn trước đây, lúc mới đầu, sau khi Du Dực khiến cô lao lực xong, cô mệt đến nỗi không có sức lực mở mắt luôn, giờ còn có sức để nói chuyện với Du Dực.
Cằm của cô tì trên ngực của Du Dực nói: "Em không ngờ Thanh Ti lại muốn có em trai, anh nói xem, nếu như... em vẫn không có thì làm sao? Nếu không, chúng ta đi bệnh viện khám thử? Xem xem có phải uống thuốc gì không?"
Thực ra Nhiếp Thu Sính cũng muốn có đứa con.
Du Dực an ủi cô: "Lần trước kiểm tra sức khỏe đã kiểm tra rồi đó, sức khỏe của em không vấn đề gì, trước đó cũng đã uống nhiều thuốc đông y để điều dưỡng rồi, con cái và ba mẹ còn phải tùy duyên phận nữa, nếu có thì đương nhiên là tốt rồi, còn nếu mãi không có, thì chúng ta đã có Thanh Ti rồi, không cần cưỡng cầu, với lại, giờ mới bao lâu, còn sớm quá, anh cũng không muốn có sớm vậy, nếu không, anh lại phải làm hòa thượng, điều này quá tàn nhẫn với anh không phải sao."
Là thuốc thì ba phần độc, Du Dực không muốn Nhiếp Thu Sính uống quá nhiều thuốc.
Trước đó ở Bình Huyện, thầy lang ở đó bảo cơ thể cô lạnh, đã uống quá nhiều thuốc đông y, với lại từ lúc đó về sau, Du Dực vẫn chú ý điều này, không để cô ăn đồ ăn quá lạnh, bình thường nấu ăn rửa rau, giặt đồ, Du Dực cũng cố gắng để cô không dính nước. Sau khi kết hôn, hai người họ đã đi kiểm tra sức khỏe qua một lần, bác sĩ bảo cơ thể Nhiếp Thu Sính không có vấn đề gì cả, tuy vẫn còn chút thể lạnh, nhưng điều này thì đa số phụ nữ đều có, bình thường chú ý một chút là được.
Vì thế, Du Dực căn bản không muốn Nhiếp Thu Sính uống thuốc, việc con cái, Du Dực không muốn cưỡng cầu.
Có thì tốt, không có cũng không sao, anh cảm thấy có Thanh Ti đã tốt lắm rồi.
Với lại, khó khăn lắm anh mới được ăn mặn, nay mới ăn không bao lâu, nếu có một nhóc tì, anh phải chịu đựng nhìn chứ không được đụng vào, so với trước đây thì càng khổ hơn, hồi trước ít ra là chưa nếm vị thịt, không biết nó ngon cỡ nào.
Nhưng nay đã nếm qua rồi, thì làm sao mà chịu nổi chứ.
Nhiếp Thu Sính đập vào ngực anh: "Lại nói bậy nữa..."
Du Dực nắm giữ lấy tay cô: "Được rồi, anh không nói nữa, anh làm là được rồi, dù sao thì con gái và bà xã muốn có con như vậy, ít nhất anh phải thỏa mãn tâm nguyện của hai người phải không nào, nếu không, làm sao mà nói với con gái anh chứ."
Nói xong anh lật người đè lên người Nhiếp Thu Sính.
Nhiếp Thu Sính đẩy anh ra: "Trễ lắm rồi, anh đừng giỡn nữa, ngày mai anh chẳng phải phải đi làm sao... Người trong cục thấy anh tinh thần không tốt lại sẽ tưởng anh với em cãi nhau, không cho anh vào phòng nữa..."
"Sao có thể vậy chứ, em đuổi anh ra khỏi phòng thì tinh thần anh mới không tốt, còn em để anh cắn vài miếng thì tinh thần anh tràn trề gấp trăm lần ấy chứ..."
Tiếng kháng cự của Nhiếp Thu Sính bị Du Dực cản lại, cô vùng vẫy một hồi, nhưng cũng không chống cự lại được nên đành kệ anh làm gì làm.
Sau khi xong việc, Nhiếp Thu Sính thở hổn hển: "Ngày mai anh còn như vậy nữa, em sẽ cho anh ra ngủ ngoài phòng khách."
"Ừ, nghe em cả, không giỡn nữa, ngoan, ngủ đi nào..."
...
Ngày hôm sau, sáng sớm Du Dực đi làm với tinh thần rất sảng khoái.
Anh mua bữa sáng về, Nhiếp Thu Sính còn chưa thức, anh và Thanh Ti ăn xong, để bữa sáng của Nhiếp Thu Sính trong nồi, trước khi đi, còn ôm cô hôn một cái rồi mới rời khỏi.
Trên đường đi, Thanh Ti rất nghiêm túc hỏi Du Dực: "Ba ơi, hôm nay em trai có thể đến chưa ạ?"
Một hồi lâu sau, trong phòng, Nhiếp Thu Sính nằm sấp đè lên ngực của Du Dực, tay anh đặt lên lưng cô vuốt ve.
Thể lực của Nhiếp Thu Sính bây giờ đã tốt hơn trước đây, lúc mới đầu, sau khi Du Dực khiến cô lao lực xong, cô mệt đến nỗi không có sức lực mở mắt luôn, giờ còn có sức để nói chuyện với Du Dực.
Cằm của cô tì trên ngực của Du Dực nói: "Em không ngờ Thanh Ti lại muốn có em trai, anh nói xem, nếu như... em vẫn không có thì làm sao? Nếu không, chúng ta đi bệnh viện khám thử? Xem xem có phải uống thuốc gì không?"
Thực ra Nhiếp Thu Sính cũng muốn có đứa con.
Du Dực an ủi cô: "Lần trước kiểm tra sức khỏe đã kiểm tra rồi đó, sức khỏe của em không vấn đề gì, trước đó cũng đã uống nhiều thuốc đông y để điều dưỡng rồi, con cái và ba mẹ còn phải tùy duyên phận nữa, nếu có thì đương nhiên là tốt rồi, còn nếu mãi không có, thì chúng ta đã có Thanh Ti rồi, không cần cưỡng cầu, với lại, giờ mới bao lâu, còn sớm quá, anh cũng không muốn có sớm vậy, nếu không, anh lại phải làm hòa thượng, điều này quá tàn nhẫn với anh không phải sao."
Là thuốc thì ba phần độc, Du Dực không muốn Nhiếp Thu Sính uống quá nhiều thuốc.
Trước đó ở Bình Huyện, thầy lang ở đó bảo cơ thể cô lạnh, đã uống quá nhiều thuốc đông y, với lại từ lúc đó về sau, Du Dực vẫn chú ý điều này, không để cô ăn đồ ăn quá lạnh, bình thường nấu ăn rửa rau, giặt đồ, Du Dực cũng cố gắng để cô không dính nước. Sau khi kết hôn, hai người họ đã đi kiểm tra sức khỏe qua một lần, bác sĩ bảo cơ thể Nhiếp Thu Sính không có vấn đề gì cả, tuy vẫn còn chút thể lạnh, nhưng điều này thì đa số phụ nữ đều có, bình thường chú ý một chút là được.
Vì thế, Du Dực căn bản không muốn Nhiếp Thu Sính uống thuốc, việc con cái, Du Dực không muốn cưỡng cầu.
Có thì tốt, không có cũng không sao, anh cảm thấy có Thanh Ti đã tốt lắm rồi.
Với lại, khó khăn lắm anh mới được ăn mặn, nay mới ăn không bao lâu, nếu có một nhóc tì, anh phải chịu đựng nhìn chứ không được đụng vào, so với trước đây thì càng khổ hơn, hồi trước ít ra là chưa nếm vị thịt, không biết nó ngon cỡ nào.
Nhưng nay đã nếm qua rồi, thì làm sao mà chịu nổi chứ.
Nhiếp Thu Sính đập vào ngực anh: "Lại nói bậy nữa..."
Du Dực nắm giữ lấy tay cô: "Được rồi, anh không nói nữa, anh làm là được rồi, dù sao thì con gái và bà xã muốn có con như vậy, ít nhất anh phải thỏa mãn tâm nguyện của hai người phải không nào, nếu không, làm sao mà nói với con gái anh chứ."
Nói xong anh lật người đè lên người Nhiếp Thu Sính.
Nhiếp Thu Sính đẩy anh ra: "Trễ lắm rồi, anh đừng giỡn nữa, ngày mai anh chẳng phải phải đi làm sao... Người trong cục thấy anh tinh thần không tốt lại sẽ tưởng anh với em cãi nhau, không cho anh vào phòng nữa..."
"Sao có thể vậy chứ, em đuổi anh ra khỏi phòng thì tinh thần anh mới không tốt, còn em để anh cắn vài miếng thì tinh thần anh tràn trề gấp trăm lần ấy chứ..."
Tiếng kháng cự của Nhiếp Thu Sính bị Du Dực cản lại, cô vùng vẫy một hồi, nhưng cũng không chống cự lại được nên đành kệ anh làm gì làm.
Sau khi xong việc, Nhiếp Thu Sính thở hổn hển: "Ngày mai anh còn như vậy nữa, em sẽ cho anh ra ngủ ngoài phòng khách."
"Ừ, nghe em cả, không giỡn nữa, ngoan, ngủ đi nào..."
...
Ngày hôm sau, sáng sớm Du Dực đi làm với tinh thần rất sảng khoái.
Anh mua bữa sáng về, Nhiếp Thu Sính còn chưa thức, anh và Thanh Ti ăn xong, để bữa sáng của Nhiếp Thu Sính trong nồi, trước khi đi, còn ôm cô hôn một cái rồi mới rời khỏi.
Trên đường đi, Thanh Ti rất nghiêm túc hỏi Du Dực: "Ba ơi, hôm nay em trai có thể đến chưa ạ?"
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!