Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 60
Vãn Dương | Chat Online | |
29/04/2019 18:44:34 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
89 lượt xem
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 61 (Truyện tiên hiệp)
- * Đời không như mơ! (Truyện cười)
- * Thủy chung (Truyện ngôn tình)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 59 (Truyện tiên hiệp)
Tuy nơi này không phồn vinh đông đúc như kinh thành, nhưng lại vô cùng náo nhiệt và ồn ào, chúng ta vì không muốn làm cho mọi người kinh động, liền hạ xuống một nơi vắng vẻ nào đó sau mới đi bộ tới một kỹ lâu nằm giữa trấn vô cùng đông khách.
- Đến nơi rồi. – Thiên Ẩn kéo tay ta dừng lại.
Ta ngước mắt nhìn lên, đọc dòng chữ Tuyệt Phong Mỹ lâu được đề xướng như rồng bay phượng múa treo phía trên, lại thấy những bóng áo hồng xanh cam đỏ vô cùng rực rỡ của những cô nương đứng trước đại môn xinh tươi như hoa diễm lệ tuyệt sắc, người người ra ra vào vào tấp nập như chảy hội, liền thầm cảm thán một phen, vị biểu muội Miểu Miểu này làm ăn cũng thật phát đạt.
Chưa kịp để ta nghĩ nhiều gì thêm, đã thấy một bóng áo tím lướt ngang qua mặt, tốc độ nhanh như gió, kèm theo giọng nói vô cùng nũng nịu trong trẻo.
- Biểu ca, cuối cùng huynh cũng chịu đến chơi với muội, có biết muội buồn thế nào không, lâu như vậy mới chịu mò tới, thật chán chết đi được a~…
Ta quay người lại nhìn, lúc này mới biết cơn gió màu tím vừa rồi chính là vị cô nương mặt thanh mày tú vô cùng xinh đẹp này, gọi Thiên Ẩn là biểu ca, chắc nàng ta chính là Miểu Miểu. Miểu Miểu chân thân chính là một con mèo trắng muốt tựa tuyết, cái bộ dạng ôm lấy tay Thiên Ẩn mà cọ cọ làm nũng cũng thật giống con mèo con, vô cùng đáng yêu khiến người ta chỉ muốn cưng nựng và yêu chiều. Sau đó Miểu Miểu lại tiếp tục trách cứ, than thở, rồi huyên thuyên đủ thứ chuyện, hoàn toàn coi ta là không khí.
Thiên Ẩn không nói gì, chỉ cười cười. Ta hiện tại vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn kiếm chỗ nào đó để nghỉ ngơi, có cái gì đó ăn thì càng tốt, không thể đợi hai người bọn họ diễn hết màn sầu khổ li biệt hữu duyên trùng phùng này nữa, liền liếc quanh một lượt, cũng may gần đây có một phiên chợ nhỏ, cũng chưa vãn hẳn, ta liền biến ra một thỏi vàng trong tay, quay người bước về phía phiên chợ phía trước, vừa đi vừa tự nhủ liệu có nên biến ra thêm một thỏi vàng nữa hay là không.
Đột nhiên có ai đó nắm lấy khuỷu tay ta kéo lại, ta theo phản xạ dơ tay ra định đánh, còn chưa kịp hạ xuống đã bị một bàn tay rắn chắc khác ngăn lại.
- Nàng đi đâu vậy? – Là Thiên Ẩn, làm ta cứ tưởng tên hỗn xược nào đó muốn gây sự, suýt chút nữa thì giáng xuống một cái bạt tai.
- Ta muốn tìm chỗ để nghỉ ngơi. – ta thành thật trả lời. Liếc thấy vị cô nương Miểu Miểu kia cũng đứng ngay sau lưng Thiên Ẩn, tỏ vẻ không vui. Ta liền ních người thoát ra khỏi tay của Thiên Ẩn.
- Không cần, chúng ta sẽ ở lại đây để nghỉ chân.
- Ồ… - ta gật gù lĩnh ý, ở lại đây cũng tốt, ta chưa bao giờ ghé qua kỹ lâu, trước đây khi ở trên Bạch Sơn có liếc qua đôi lần, thấy người ta diễn mấy cái màn song tu hòa hợp. Tuy nhiên vẫn chưa lần nào xem cho tận, nay thật muốn một phen mở man tầm hiểu biết.
- Nhưng mà, nếu nàng không thích, vậy thì chúng ta tìm chỗ khác ở cũng được. – Thiên Ẩn lại tiếp tục lên tiếng, hắn có đôi mắt rất đẹp, sâu thăm thẳm như xoáy mọi ánh nhìn của ta vào trong, khiến ta không lỡ rời mắt, thực sự bị cuốn hút. Hắn cao hơn ta một cái đầu, nói chuyện với hắn ta toàn phải ngửa cổ lên để nói, có cảm giác hắn vô cùng cao lớn hiên ngang, lúc này lại nhìn ta với ánh mắt quan tâm mong chờ, thực khiến ta ngây ra vài giây.
- Thực ra… ở lại đây cũng không hề gì. – ta nói.
- Thật không?
- Thật. – ta nói chắc chắn như đinh đóng cột, xong lại sợ hắn cho rằng mình đang miễn cưỡng, liền gật gật đầu tỏ vẻ vô cùng đồng ý.
- Thiên Ẩn ca, vị cô nương này là… - Miểu Miểu bước lên, nhìn ta dò xét rồi quay sang hỏi Thiên Ẩn, ánh mắt nhìn ta so với ánh mắt nhìn biểu ca của nàng ta, sao mà khác xa nhau một trời một vực đến thế nhỉ. Biến ảo khôn lường, thật là lợi hại.
- Ta … - ta mở miệng, còn chưa kịp nói gì, Miểu Miểu đã chen lên, nói với giọng điệu khinh nhờn không mấy thiện cảm.
- Đến nơi rồi. – Thiên Ẩn kéo tay ta dừng lại.
Ta ngước mắt nhìn lên, đọc dòng chữ Tuyệt Phong Mỹ lâu được đề xướng như rồng bay phượng múa treo phía trên, lại thấy những bóng áo hồng xanh cam đỏ vô cùng rực rỡ của những cô nương đứng trước đại môn xinh tươi như hoa diễm lệ tuyệt sắc, người người ra ra vào vào tấp nập như chảy hội, liền thầm cảm thán một phen, vị biểu muội Miểu Miểu này làm ăn cũng thật phát đạt.
Chưa kịp để ta nghĩ nhiều gì thêm, đã thấy một bóng áo tím lướt ngang qua mặt, tốc độ nhanh như gió, kèm theo giọng nói vô cùng nũng nịu trong trẻo.
- Biểu ca, cuối cùng huynh cũng chịu đến chơi với muội, có biết muội buồn thế nào không, lâu như vậy mới chịu mò tới, thật chán chết đi được a~…
Ta quay người lại nhìn, lúc này mới biết cơn gió màu tím vừa rồi chính là vị cô nương mặt thanh mày tú vô cùng xinh đẹp này, gọi Thiên Ẩn là biểu ca, chắc nàng ta chính là Miểu Miểu. Miểu Miểu chân thân chính là một con mèo trắng muốt tựa tuyết, cái bộ dạng ôm lấy tay Thiên Ẩn mà cọ cọ làm nũng cũng thật giống con mèo con, vô cùng đáng yêu khiến người ta chỉ muốn cưng nựng và yêu chiều. Sau đó Miểu Miểu lại tiếp tục trách cứ, than thở, rồi huyên thuyên đủ thứ chuyện, hoàn toàn coi ta là không khí.
Thiên Ẩn không nói gì, chỉ cười cười. Ta hiện tại vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn kiếm chỗ nào đó để nghỉ ngơi, có cái gì đó ăn thì càng tốt, không thể đợi hai người bọn họ diễn hết màn sầu khổ li biệt hữu duyên trùng phùng này nữa, liền liếc quanh một lượt, cũng may gần đây có một phiên chợ nhỏ, cũng chưa vãn hẳn, ta liền biến ra một thỏi vàng trong tay, quay người bước về phía phiên chợ phía trước, vừa đi vừa tự nhủ liệu có nên biến ra thêm một thỏi vàng nữa hay là không.
Đột nhiên có ai đó nắm lấy khuỷu tay ta kéo lại, ta theo phản xạ dơ tay ra định đánh, còn chưa kịp hạ xuống đã bị một bàn tay rắn chắc khác ngăn lại.
- Nàng đi đâu vậy? – Là Thiên Ẩn, làm ta cứ tưởng tên hỗn xược nào đó muốn gây sự, suýt chút nữa thì giáng xuống một cái bạt tai.
- Ta muốn tìm chỗ để nghỉ ngơi. – ta thành thật trả lời. Liếc thấy vị cô nương Miểu Miểu kia cũng đứng ngay sau lưng Thiên Ẩn, tỏ vẻ không vui. Ta liền ních người thoát ra khỏi tay của Thiên Ẩn.
- Không cần, chúng ta sẽ ở lại đây để nghỉ chân.
- Ồ… - ta gật gù lĩnh ý, ở lại đây cũng tốt, ta chưa bao giờ ghé qua kỹ lâu, trước đây khi ở trên Bạch Sơn có liếc qua đôi lần, thấy người ta diễn mấy cái màn song tu hòa hợp. Tuy nhiên vẫn chưa lần nào xem cho tận, nay thật muốn một phen mở man tầm hiểu biết.
- Nhưng mà, nếu nàng không thích, vậy thì chúng ta tìm chỗ khác ở cũng được. – Thiên Ẩn lại tiếp tục lên tiếng, hắn có đôi mắt rất đẹp, sâu thăm thẳm như xoáy mọi ánh nhìn của ta vào trong, khiến ta không lỡ rời mắt, thực sự bị cuốn hút. Hắn cao hơn ta một cái đầu, nói chuyện với hắn ta toàn phải ngửa cổ lên để nói, có cảm giác hắn vô cùng cao lớn hiên ngang, lúc này lại nhìn ta với ánh mắt quan tâm mong chờ, thực khiến ta ngây ra vài giây.
- Thực ra… ở lại đây cũng không hề gì. – ta nói.
- Thật không?
- Thật. – ta nói chắc chắn như đinh đóng cột, xong lại sợ hắn cho rằng mình đang miễn cưỡng, liền gật gật đầu tỏ vẻ vô cùng đồng ý.
- Thiên Ẩn ca, vị cô nương này là… - Miểu Miểu bước lên, nhìn ta dò xét rồi quay sang hỏi Thiên Ẩn, ánh mắt nhìn ta so với ánh mắt nhìn biểu ca của nàng ta, sao mà khác xa nhau một trời một vực đến thế nhỉ. Biến ảo khôn lường, thật là lợi hại.
- Ta … - ta mở miệng, còn chưa kịp nói gì, Miểu Miểu đã chen lên, nói với giọng điệu khinh nhờn không mấy thiện cảm.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 60,Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!