LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 65

77 lượt xem

- Ngươi... ngươi không sợ sao? – con ma cụt đầu sau màn biểu diễn vô cùng rùng rợn và đặc sắc thấy ta không có bất kì biểu hiện nào như là sợ hãi hốt hoảng, lắp bắp hỏi lại.

Trên đời này có ma và rất nhiều loại ma, ma trơi, ma cà bông, ma sói,... Nhiều loại như vậy tất nhiên là không thể nhớ mà phân biệt hết, đối với ta, nó chỉ được phân làm hai loại đơn giản, đó là ma xấu và ma tốt. Con ma cụt đầu trước mặt ta đây chẳng qua chỉ muốn hù dọa ta mua vui, không có ý định xấu xa nào khác, dĩ nhiên được xếp vào hàng ma tốt. Mà đã không gây tổn hại gì, dĩ nhiên cũng không cần tiêu diệt.

Con ma đó thấy ta không làm gì vẫn cứng đầu cứng cổ hù dọa tới cùng, cái lưỡi dài thè ra định liếm vào mặt ta. Liền bị ta vung tay gạt đi khi nó chưa kịp chạm tới một sợi lông tơ nào trên mặt. Nhưng nói không giết nó không đồng nghĩa với việc sẽ tha thứ cho hành động khiếm nhã của nó đối với ta. Ta liền đánh cho nó một trận, con ma la oai oái rồi liến thoắng xin tha mạng.

Ta dừng tay lại, nó lập tức hiện nguyên hình trở thành một con người bình thường, hình dáng trước đây khi còn sống. Ta phủi phủi váy áo thản nhiên nói:

- Lần sau muốn đánh nhau thì nói hẳn ra nhé.

Con ma khi nghe xong câu nói này của ta liền rùng mình mấy cái.

- Tiểu nhân không dám nữa, không dám nữa.

- Đứng lên đi. – ta lạnh lùng nói, con ma không dám trái lời, liền lồm cồm bò dậy, xoa xoa cái lưng đau bị ta đánh cho mấy phát. – Ngươi sống ở đây à?

- Không có. – con ma mặc dù không hiểu ta hỏi như thế để làm gì, tuy nhiên vẫn thành thật trả lời. – Trước đây ta sống dưới chân núi Nhữu Huyệt, sau bị đuổi đến đây.

- Vậy là ngươi biết đường đến chân núi Phan Vũ Nhữu Huyệt. Được đó, mau dẫn đường cho ta. – Đúng vậy ta bị lạc đường rồi, cái này thì phải hỏi tội mấy con yêu vụ tạo sương chắn hết cả lối đi, tầm nhìn.

- Không được đâu... – thật không may rằng hắn lại từ chối.

- Ồ, tại sao? – ta tròn mắt hỏi, vô cùng ngạc nhiên.

- Cô muốn đi thì tự đi mà tìm đường. Ta không...

Ta đưa tay lên.

- Ấy ấy, khoan đã, được rồi được rồi, ta đưa cô tới đó là được chứ gì.

Thật không ngờ hắn lại thay đổi ý định một cách nhanh chóng như vậy. Vừa rồi hắn tưởng ta giơ tay lên định đánh hắn, nhưng con ma cụt đầu đó đâu thể ngờ, ta chẳng qua chỉ muốn đưa tay lên vén những lọn tóc lòa xòa rơi trước trán.

Ma cụt đầu dẫn đường cho ta. Hắn khi còn sống có tên là A Phúc, vì ngày trước có gây thù chuốc oán với người ta nên bị người đó chặt đầu, sau đó bị họ phong ấn hồn phách khiến cho linh hồn hắn mãi mãi không thể luân hồi được. Đành chỉ làm một con ma cụt đầu, linh hồn vất vưởng qua mấy trăm năm thì hắn cũng đã quên. Nhữu Huyệt trước đây là nơi có chôn một đại yêu quái vô cùng to lớn cát cứ cả vùng phía tây Trung Nguyên, vốn là một ngọn núi chết, cằn cối và đầy tà khí. A Phúc vì không chịu được tà khí tăng vọt đột biến ở nơi đây liền lánh ra xa.

Hơn năm ngàn năm để suy nghĩ tìm ra cách phá giải phong ấn, hơn mấy trăm năm để thu thập hết thảy năm yếu tố ngũ hành. Sự kiên trì của tên Ma quân này cũng thật khiến ta nể sợ vài phần.

A Phúc tuy nhút nhát nhưng cũng rất được việc. Chẳng mấy chốc mà chúng ta đã đến gần rìa khu rừng.

- Đến đây cô tự đi tiếp nhé. Ta mà tiến gần thêm chỉ sợ bị tà khí nơi đây liếm cho bằng sạch. Chỉ cần đi thẳng một đoạn nữa là tới.

- Thế cũng được. – ta gật đầu.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư