Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 85
Vãn Dương | Chat Online | |
29/04/2019 18:52:16 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
93 lượt xem
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 86 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 87 (Truyện tiên hiệp)
- * Câu nói dối kinh điển (Truyện cười)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 84 (Truyện tiên hiệp)
Khi trở về, khắp người ta đau rát như bị ngàn đao vạn chém, toàn thân thẫm đầy máu, không biết là do máu Kì Lân bám vào, hay là máu của chính mình. Nói thì nói vậy, sau khi thoát ra khỏi Dẫn Niệm thuật, ta vì thần trí bất ổn, thân thể không chịu được mà ngất đi. Vẫn là do Huyết Vương đưa về, còn có cô gái Thất Sắc đó, không biết đã biến đi đâu. Hiện ta không khác gì một phàm nhân, nên khả năng tự hồi phục cũng cực kì kém so với trước đây. Huyết Vương tự tay bôi thuốc và băng bó vết thương cho ta, có lẽ là ảo giác, ta lại thấy động tác của hắn nhẹ nhàng cẩn trọng lắm.
- Để ta điều trị vết thương cho nàng.- Huyết Vương hạ giọng nói. Ta ngồi im bất động, không tán thành cũng không cự tuyệt, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Tuy hắn không nói, nhưng nhìn bộ dạng này có vẻ như vẫn chưa thu được kết quả gì. Họ vẫn không hề biết tung tích Dạ Ảnh Minh Châu ở đâu, điều này, liệu có làm ta mừng vui trong lòng?
Trong suốt khoảng thời gian còn lại, hắn không nói năng câu gì, hoàn toàn rơi vào trạng thái trầm mặc vô cảm, ta bị tổn thương thần thức cũng chẳng còn hơi sức đâu để nói nữa, mà có gì để nói đâu cơ chứ, chẳng nhẽ lại hỏi hắn đã tìm thấy những gì mà ngươi muốn hay chưa. Chỉ sợ hắn cho rằng ta đang chọc giận trêu ngươi hắn, lại nổi cơn thịnh nộ lên thì khổ. Thế nên ta quyết định “im lặng là vàng”. Không gian trở nên yên tĩnh tịch mịch.
Băng bó xong, hắn hoàn toàn không có bất kì động tác thừa thãi nào, chỉ nói với ta hai chữ ngắn gọn và xúc tích “Ngủ đi” rồi ra ngoài rời đi.
Ta còn nghĩ sau lần này, vốn không thu được kết quả gì, hắn sẽ dừng lại để cho ta yên ổn sống, ai dè quyết tâm của hắn lại cao như vậy, hai, ba ngày sau lại bắt ta chịu khổ một lần, bộ dạng rõ ràng là thương xót ta đó, nhưng vẫn không dừng lại, thi thoảng ta lại thấy thần sắc hắn có chút tàn độc, tia nhìn sắc lạnh nhưng rồi lại dần biến mất, như thể trong khoảng khắc nhỏ nhoi đó hắn biến thành một người hoàn toàn khác, mà không, nói đúng ra thì dường như có ai đó đang ẩn nấp bên trong hắn.
Nhưng chắc là do ta nhìn nhầm rồi, hắn kiêu ngạo như vậy, không lí nào lại để cho kẻ khác ẩn nấp sau trong cái bóng của bản thân, lại là do ta nghĩ nhiều. Thất Sắc dường như vô cùng mất kiên nhẫn, mỗi lần dùng Dẫn Niệm thuật, là mày nàng ta lại nhíu chặt hơn một chút, nhìn ta hòng học vô cùng tức giận. Có vẻ như nàng ta cực kì cực kì không thích làm việc này, nhưng không hiểu vì sao lại kiên trì đồng ý giúp sức cho Huyết Vương, điều này lại càng làm cho ta trở nên tò mò, hai người họ có quan hệ gì và gặp gỡ nhau như thế nào?
Mỗi lần như vậy, vết thương trong người ta lại càng nhiều thêm, bản thân lúc nào cũng đang trong tình trạng, vết thương cũ chưa lành đã có vết thương mới đè lên, cử động mạnh nhẹ đều vô cùng khó khăn. Huyết Vương ngày nào cũng đến bôi thuốc và điều trị vết thương cho ta vì thể trọng ta hiện tại vô cùng yếu ớt, nhiều lúc không chịu được hắn còn truyền cả chân khí cho ta, đem cho ta vô số loại thuốc tẩm bổ và trị thương thượng hạng nhất, nhưng nhất định không chịu cho ta thuốc giải để lấy lại tu vi và pháp lực ngàn năm của mình.
Ta luôn ở trong phòng không bước chân ra khỏi cửa lấy một bước, vẫn có người thường xuyên mang cơm đến, hầu hạ ta. Ngày ngày ở trong phòng, ta suy ngẫm rất nhiều điều, về những gì đang diễn ra, cũng muốn tìm cách thoát ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn chưa tìm được con đường nào để đi, khiến đầu óc trở nên ong ong, sau đó mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Hôm đó ta vừa mới tỉnh dậy, lờ mờ nghe thấy bên ngoài có tiếng động gì đó, nhưng ta lại lười không muốn nghĩ xem đó là cái gì, lại bắt đầu nằm thừ người nhìn lên đỉnh màn trắng xóa.
Có tiếng mở cửa, ta không mấy để tâm, đoán có lẽ là Huyết Vương lại tới bôi thuốc cho mình, nhưng sau khi nghe thấy tiếng bước chân không mấy quen thuộc, biết không phải người bản thân vừa phỏng đoán. Ta bật dậy liếc nhìn, là Cửu Vi.
Nàng ta thong thả bước đến, dáng vẻ yêu kiều toát ra ngạo khí, chắc là do ta còn đang ngái ngủ, nên mới thấy dáng vẻ hiện tại của Cửu Vi vô cùng hòa nhã, không còn hống hách và ngạo mạn như trước đây, ta cho rằng bản thân đang được nàng ta thương hại.
- Đang nghĩ tại sao người đến lại là ta?
- Để ta điều trị vết thương cho nàng.- Huyết Vương hạ giọng nói. Ta ngồi im bất động, không tán thành cũng không cự tuyệt, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Tuy hắn không nói, nhưng nhìn bộ dạng này có vẻ như vẫn chưa thu được kết quả gì. Họ vẫn không hề biết tung tích Dạ Ảnh Minh Châu ở đâu, điều này, liệu có làm ta mừng vui trong lòng?
Trong suốt khoảng thời gian còn lại, hắn không nói năng câu gì, hoàn toàn rơi vào trạng thái trầm mặc vô cảm, ta bị tổn thương thần thức cũng chẳng còn hơi sức đâu để nói nữa, mà có gì để nói đâu cơ chứ, chẳng nhẽ lại hỏi hắn đã tìm thấy những gì mà ngươi muốn hay chưa. Chỉ sợ hắn cho rằng ta đang chọc giận trêu ngươi hắn, lại nổi cơn thịnh nộ lên thì khổ. Thế nên ta quyết định “im lặng là vàng”. Không gian trở nên yên tĩnh tịch mịch.
Băng bó xong, hắn hoàn toàn không có bất kì động tác thừa thãi nào, chỉ nói với ta hai chữ ngắn gọn và xúc tích “Ngủ đi” rồi ra ngoài rời đi.
Ta còn nghĩ sau lần này, vốn không thu được kết quả gì, hắn sẽ dừng lại để cho ta yên ổn sống, ai dè quyết tâm của hắn lại cao như vậy, hai, ba ngày sau lại bắt ta chịu khổ một lần, bộ dạng rõ ràng là thương xót ta đó, nhưng vẫn không dừng lại, thi thoảng ta lại thấy thần sắc hắn có chút tàn độc, tia nhìn sắc lạnh nhưng rồi lại dần biến mất, như thể trong khoảng khắc nhỏ nhoi đó hắn biến thành một người hoàn toàn khác, mà không, nói đúng ra thì dường như có ai đó đang ẩn nấp bên trong hắn.
Nhưng chắc là do ta nhìn nhầm rồi, hắn kiêu ngạo như vậy, không lí nào lại để cho kẻ khác ẩn nấp sau trong cái bóng của bản thân, lại là do ta nghĩ nhiều. Thất Sắc dường như vô cùng mất kiên nhẫn, mỗi lần dùng Dẫn Niệm thuật, là mày nàng ta lại nhíu chặt hơn một chút, nhìn ta hòng học vô cùng tức giận. Có vẻ như nàng ta cực kì cực kì không thích làm việc này, nhưng không hiểu vì sao lại kiên trì đồng ý giúp sức cho Huyết Vương, điều này lại càng làm cho ta trở nên tò mò, hai người họ có quan hệ gì và gặp gỡ nhau như thế nào?
Mỗi lần như vậy, vết thương trong người ta lại càng nhiều thêm, bản thân lúc nào cũng đang trong tình trạng, vết thương cũ chưa lành đã có vết thương mới đè lên, cử động mạnh nhẹ đều vô cùng khó khăn. Huyết Vương ngày nào cũng đến bôi thuốc và điều trị vết thương cho ta vì thể trọng ta hiện tại vô cùng yếu ớt, nhiều lúc không chịu được hắn còn truyền cả chân khí cho ta, đem cho ta vô số loại thuốc tẩm bổ và trị thương thượng hạng nhất, nhưng nhất định không chịu cho ta thuốc giải để lấy lại tu vi và pháp lực ngàn năm của mình.
Ta luôn ở trong phòng không bước chân ra khỏi cửa lấy một bước, vẫn có người thường xuyên mang cơm đến, hầu hạ ta. Ngày ngày ở trong phòng, ta suy ngẫm rất nhiều điều, về những gì đang diễn ra, cũng muốn tìm cách thoát ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn chưa tìm được con đường nào để đi, khiến đầu óc trở nên ong ong, sau đó mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Hôm đó ta vừa mới tỉnh dậy, lờ mờ nghe thấy bên ngoài có tiếng động gì đó, nhưng ta lại lười không muốn nghĩ xem đó là cái gì, lại bắt đầu nằm thừ người nhìn lên đỉnh màn trắng xóa.
Có tiếng mở cửa, ta không mấy để tâm, đoán có lẽ là Huyết Vương lại tới bôi thuốc cho mình, nhưng sau khi nghe thấy tiếng bước chân không mấy quen thuộc, biết không phải người bản thân vừa phỏng đoán. Ta bật dậy liếc nhìn, là Cửu Vi.
Nàng ta thong thả bước đến, dáng vẻ yêu kiều toát ra ngạo khí, chắc là do ta còn đang ngái ngủ, nên mới thấy dáng vẻ hiện tại của Cửu Vi vô cùng hòa nhã, không còn hống hách và ngạo mạn như trước đây, ta cho rằng bản thân đang được nàng ta thương hại.
- Đang nghĩ tại sao người đến lại là ta?
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 85,Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!