YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 584: Em phải đi lấy dưa hấu… (2)
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
01/05/2019 22:34:59 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
86 lượt xem
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 585: Dỗ dành, phát tiết (1) (Truyện ngôn tình)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 586: Dỗ dành, phát tiết (2) (Truyện ngôn tình)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 583: Em phải đi lấy dưa hấu… (1) (Truyện ngôn tình)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 582: Không ôm chỉ hôn đã là không tệ rồi (2) (Truyện ngôn tình)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình thấy anh ta rời đi liền nói: “Nếu cậu không thích Tạp Nhã thì đừng có để uổng công người ta chờ, người ta có giá trị trường tốt, lần trước không phải có người đàn ông trên Albert muốn theo đuổi cô ấy sao? Tôi thấy người đàn ông kia thật lòng với cô ấy, nếu cậu không muốn ở bên cạnh cô ấy thì sớm nói rõ với người ta đi.”
Tần Sênh nghẹn họng, được lắm… vừa nãy anh ta vừa nói gì hiện tại bị trả lại hết rồi.
Diệp Đình còn nói: “Cậu không thích nghe tôi cũng phải nói, Tạp Nhã đối với cậu tốt không thể chê, cậu còn không biết đủ, Tạp Nhã người ta chẳng nợ cậu cái gì, nhiều năm như vậy thủ thân như ngọc vì cậu, người ta cần cậu báo đáp cái gì? Làm anh em với nhau tôi đều hy vọng các người hạnh phúc, đừng để đến lúc đó người ta chạy theo người khác mới hối hận.”
Tần Sênh trợn mắt tức giận nói: “Anh vẫn tự lo cho mình đi, việc của em em tự có chừng mực.”
“Anh, về nhà hả?”
“Ừ.” Diệp Đình gât đầu, đột nhiên nói: “Tôi phải đi mua dưa hấu đã.”
“…” Lôi Tuấn thật muốn quỳ với anh ta: “Anh, hiện tại là tháng 10, kiếm đâu ra dưa hấu.”
Diệp Đình nói: “Không, vừa mới chuyển tới, giờ tôi đi lấy.”
Tần Sênh và Lôi Tuấn nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhìn ra được mấy chữ: “Ngu chưa? Ai bảo cứ xen vào chuyện của người khác, hai tên ngốc.”
Diệp Đình đi lấy dưa hấu đưa về nhà để đầu bếp nữ làm salad hoa quả để người ta đưa đến phòng phu nhân.
Tâm tình của Lăng Vi phức tạp, ngay chính cô cũng không nghĩ tới vậy mà cô lại trở về như vậy.
Vốn đã hạ quyết tâm đi ở khách sạn nhưng nghe đến âm thanh của Diệp Đình, lòng cô lại mềm nhũn rồi.
Cả ngày anh còn chưa căn cơm, âm thanh cô đơn, vừa nghe máy, nghe được âm thanh của cô, cô có thể nghe thấy anh kích động.
Á… ngu ngốc.. âm thanh đáng yêu như vậy, cô thật muốn ôm một cái.
Lăng Vi nằm sấp trên giường, nửa quỳ dưới đất, đau bụng chẳng muốn động đậy, quần áo chẳng thèm thay mà nằm giả chết trên giường.
“Cốc cốc…” cửa mở nhưng Lăng Vi chằng buồn quay đầu: “Phu nhân, tôi mang salad hoa quả tới đây.”
Đầu bếp nữa mang hoa quả và các món ăn đặt lên bàn trà: “Phu nhân, người muốn ăn khuya không?” Lăng Vi ừ một tiếng nói: “Tiên sinh nhà cô cũng chưa ăn, cô nấu chút thức ăn loãng, cả ngày anh ấy chưa ăn gì, nấu chút nước canh lót dạ cho anh ấy đi.”
Đầu bếp nữa dịu dàng nói: “Vừa nãy tiên sinh cũng bảo vậy, ngài ấy nói cả ngày cô chưa ăn gì, bảo tôi nấu gì đó loãng như nước canh lót dạ, đồ ăn đã chuẩn bị xong, lúc nào cô cũng có thể xuống ăn.”
Lăng Vi: “…”
Cô nắm chặt ga giường, thầm nghĩ: “Diệp Đình chỉ được cái mạnh miệng, thật ra anh vẫn cực kì yêu thương cô, quỷ đáng ghét.”
Lăng Vi đói muốn chết, bụng thì đau, ôm dưa hấu ăn mấy miếng, đột nhiên cảm thấy kì quái: “Hiện tại là tháng mười, dưa hấu đâu ra vậy.”
Đầu bếp nữ nhỏ giọng nói: “Phu nhân, dưa có ngọt không?”
Lăng Vi gật gật đầu.
Dưa hấu thật ngọt, ăn vào miệng mát rượi, không giống mùi trong siêu thị, ăn đồ ngọt xong tâm tình ủ dột của Lăng Vi cũng tốt hơn.
Đầu bếp nữ mỉm cười: “Đây là tiên sinh cố ý đặt dưa qua đường hàng không chở tới, cô thích là được rồi.”
“Cái gì? Đường hàng không sao?”
Cánh tay Lăng Vi ngừng lại…
Cô nhìn mâm trái cây đựng thịt quả màu đỏ… đột nhiên cổ họng nghẹn lại.
Lăng Vi nằm sấp trên giường, một tay ôm dạ dày, một tay đặt lên ga giường.
Đột nheien một đôi tay ôm lấy eo cô, hơi thở quen thuốc bủa vây quanh cô, lồng ngực rắn chắc của anh dán lên lưng cô: “Xuống lầu ăn cơm đi.”
Diệp Đình thấy anh ta rời đi liền nói: “Nếu cậu không thích Tạp Nhã thì đừng có để uổng công người ta chờ, người ta có giá trị trường tốt, lần trước không phải có người đàn ông trên Albert muốn theo đuổi cô ấy sao? Tôi thấy người đàn ông kia thật lòng với cô ấy, nếu cậu không muốn ở bên cạnh cô ấy thì sớm nói rõ với người ta đi.”
Tần Sênh nghẹn họng, được lắm… vừa nãy anh ta vừa nói gì hiện tại bị trả lại hết rồi.
Diệp Đình còn nói: “Cậu không thích nghe tôi cũng phải nói, Tạp Nhã đối với cậu tốt không thể chê, cậu còn không biết đủ, Tạp Nhã người ta chẳng nợ cậu cái gì, nhiều năm như vậy thủ thân như ngọc vì cậu, người ta cần cậu báo đáp cái gì? Làm anh em với nhau tôi đều hy vọng các người hạnh phúc, đừng để đến lúc đó người ta chạy theo người khác mới hối hận.”
Tần Sênh trợn mắt tức giận nói: “Anh vẫn tự lo cho mình đi, việc của em em tự có chừng mực.”
“Anh, về nhà hả?”
“Ừ.” Diệp Đình gât đầu, đột nhiên nói: “Tôi phải đi mua dưa hấu đã.”
“…” Lôi Tuấn thật muốn quỳ với anh ta: “Anh, hiện tại là tháng 10, kiếm đâu ra dưa hấu.”
Diệp Đình nói: “Không, vừa mới chuyển tới, giờ tôi đi lấy.”
Tần Sênh và Lôi Tuấn nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhìn ra được mấy chữ: “Ngu chưa? Ai bảo cứ xen vào chuyện của người khác, hai tên ngốc.”
Diệp Đình đi lấy dưa hấu đưa về nhà để đầu bếp nữ làm salad hoa quả để người ta đưa đến phòng phu nhân.
Tâm tình của Lăng Vi phức tạp, ngay chính cô cũng không nghĩ tới vậy mà cô lại trở về như vậy.
Vốn đã hạ quyết tâm đi ở khách sạn nhưng nghe đến âm thanh của Diệp Đình, lòng cô lại mềm nhũn rồi.
Cả ngày anh còn chưa căn cơm, âm thanh cô đơn, vừa nghe máy, nghe được âm thanh của cô, cô có thể nghe thấy anh kích động.
Á… ngu ngốc.. âm thanh đáng yêu như vậy, cô thật muốn ôm một cái.
Lăng Vi nằm sấp trên giường, nửa quỳ dưới đất, đau bụng chẳng muốn động đậy, quần áo chẳng thèm thay mà nằm giả chết trên giường.
“Cốc cốc…” cửa mở nhưng Lăng Vi chằng buồn quay đầu: “Phu nhân, tôi mang salad hoa quả tới đây.”
Đầu bếp nữa mang hoa quả và các món ăn đặt lên bàn trà: “Phu nhân, người muốn ăn khuya không?” Lăng Vi ừ một tiếng nói: “Tiên sinh nhà cô cũng chưa ăn, cô nấu chút thức ăn loãng, cả ngày anh ấy chưa ăn gì, nấu chút nước canh lót dạ cho anh ấy đi.”
Đầu bếp nữa dịu dàng nói: “Vừa nãy tiên sinh cũng bảo vậy, ngài ấy nói cả ngày cô chưa ăn gì, bảo tôi nấu gì đó loãng như nước canh lót dạ, đồ ăn đã chuẩn bị xong, lúc nào cô cũng có thể xuống ăn.”
Lăng Vi: “…”
Cô nắm chặt ga giường, thầm nghĩ: “Diệp Đình chỉ được cái mạnh miệng, thật ra anh vẫn cực kì yêu thương cô, quỷ đáng ghét.”
Lăng Vi đói muốn chết, bụng thì đau, ôm dưa hấu ăn mấy miếng, đột nhiên cảm thấy kì quái: “Hiện tại là tháng mười, dưa hấu đâu ra vậy.”
Đầu bếp nữ nhỏ giọng nói: “Phu nhân, dưa có ngọt không?”
Lăng Vi gật gật đầu.
Dưa hấu thật ngọt, ăn vào miệng mát rượi, không giống mùi trong siêu thị, ăn đồ ngọt xong tâm tình ủ dột của Lăng Vi cũng tốt hơn.
Đầu bếp nữ mỉm cười: “Đây là tiên sinh cố ý đặt dưa qua đường hàng không chở tới, cô thích là được rồi.”
“Cái gì? Đường hàng không sao?”
Cánh tay Lăng Vi ngừng lại…
Cô nhìn mâm trái cây đựng thịt quả màu đỏ… đột nhiên cổ họng nghẹn lại.
Lăng Vi nằm sấp trên giường, một tay ôm dạ dày, một tay đặt lên ga giường.
Đột nheien một đôi tay ôm lấy eo cô, hơi thở quen thuốc bủa vây quanh cô, lồng ngực rắn chắc của anh dán lên lưng cô: “Xuống lầu ăn cơm đi.”
Truyện mới nhất:
- Mối tình đầu ngọt ngào (Truyện ngôn tình)
- Khi em đến (chương 2: Sự gần gũi dần đến) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (15. Cưng đến thế á?) (Truyện ngôn tình)
- Khi em đến (khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (14. Zhou Yuon Zang) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (13. Bão nổi trong lòng) (Truyện ngôn tình)
- Mùi gì vậy? (Truyện cười)
- Hẹn giờ (Truyện cười)
- HẠT MẦM TÌNH BẠN (Truyện tổng hợp)
- Thích mày á! Được chưa? (12. Khoảng cách) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 584: Em phải đi lấy dưa hấu… (2),YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!