LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ai là người chu cấp?

794 lượt xem
Ai là người chu cấp?,Đọc truyện Ai là người chu cấp?,Truyện cổ tích Ai là người chu cấp?,Truyện cổ tích,truyện cổ tích dân gian,truyện cổ tích chọn lọc,tuyển tập truyện cổ tích hay nhất,Truyện cổ tích Thế giới,Truyện cổ tích Thế giới hay và đặc sắc,Tuyển tập truyện cổ tích Thế giới chọn lọc

Ngày xưa, vương quốc nọ có một ông vua kiêu ngạo, ông có bày cô con gái đẹp lộng lẫy, trong trắng, hôn nhiên. Ông ta yêu các con hết mực nhất là cô thứ bảy, nàng công chúa út. Cô ta không những đẹp hơn trong số báy chị em mà còn là người khéo nhất trong toàn vương quốc. Sáng sáng, trước khi thiết triều, nhà vua gọi các con gái lại và hỏi:

- Các con yêu quý, hãy nói cho ta hay, ai đã chu cấp mọi thức ăn uống cho các con?

Sáu cô chị trả lời ngay:

- Kính thưa đức vua, cha của các con, chính cha là người chu câp.

Riêng công chúa thứ báy vẫn một bề yên lặng.

Một hôm, nhà vua buộc công chua thứ bảy cũng phải trả lời. Cô thưa:

- Kính cha, thượng đế là người chu cấp tất cả. Mọi thức chúng ta có, mọi thứ chúng ta ăn, đều do Thượng đế ban phước cho.

Câu trả lời này khiến ông vua kiêu ngạo nổi trận lôi đình.

- Cút ngay - Ông ta thét lên rồi sai một người hầu đưa công chúa đi. Bỏ mặc cô trong rừng sâu.

Bị bỏ mặc ở giữa rừng cô gái nghĩ về nỗi bất hạnh cùa mình, cô khóc nức nở đến mệt lả mà ngủ thiếp đi. Sáng ra, một tiêng sáo ngọt ngào! êm ái đánh thức cô dậy. Cô mở bừng mắt đi theo tiếng sáo và trông thấy một chàng trai trẻ đang thổi sao.

Cô gái hỏi anh cớ sao lại ở trong rừng, anh ta trà lời:

- Tôi đi chăn trâu cho chủ. Hôm qua tôi đã để mất một con. Vì vậy tôi không dám về nhà. mà ở lại đây thổi sáo, gọi con trâu lạc trờ về. Còn cô, cô công chua xinh đẹp, làm sao cô lại ở đây, giữa chốn rừng rậm này?

Công chúa trà lời:

- Ta cũng không thể về nhà được, vậy anh có vui lòng theo hầu ta không? Ta và anh sẽ cùng đi tìm một nơi nào đó để sống.

Anh tràng bằng lòng ngay và hai ngươi lên đường đi về hướng đông. Nhịn đói nhịn khat, họ đi suốt ngày cho đến khi bóng chiều đã ngả, hai người đi đến chân tường một thành phố.

Công chua nói:

- Anh hãy vào trong thành tìm một người buôn kim hoàn giàu nhất đô thành lại đây.

Đê đổi lấy chuỗi vòng đeo cổ xinh đẹp gồm toàn những hạt ngọc qúy giá và hiếm có, người buôn kim hoàn đưa cho công chúa tất cả những gì nàng đòi hỏi - một con ngựa thắng yên cương cho nàng, một ít tiền, và cho anh hầu một cái áo khoác theo kiểu áo thích hợp với một người hầu của hoàng gia.

Công chúa và anh người hầu tiếp tục cuộc hành trình. Cuối cùng họ đi đên nơi rất đẹp, họ ưng ý lắm và công chúa quyết định xây dựng riêng cho mình một lâu đài nhỏ ở đây. Nàng cũng dạy cho anh chàng chăn trâu thuần phác nghệ thuật của chiến tranh và nghệ thuật của hòa bình.

Một hôm trong lúc công chúa đang dạo chơi, công chúa bống nói với anh:

-    Anh đi kiếm nước cho ta uống, không ta chết khát mất.

Anh vội đi tìm nước ngay. Chẳng mấy chốc anh tìm thấy một dòng suối mát. Anh múc đầy một cốc nước và khi vừa toan quay đi thì nhìn thấy có những viên ngọc đỏ đẹp lấp lánh nằm dưới lòng suối. Anh nhặt lấy mấy viên, nhét vào nếp khăn cuốn trên đầu.

Sau một tháng rưỡi lâu đài được xây dựng xong công chúa và anh chuyển vão ở trong đó. Anh ta thường lấy những viên ngọc đỏ trong nếp khăn ra chơi và rồi anh ta nảy ra ý nghĩ: “Nếu lần theo dòng suối thì có thể tìm được cái nguồn sinh ra những viên đá quý đẹp đẽ nhường này”.

Dòng suối dẫn anh ta đi xa mãi về hướng đông, đến khi anh ta thấy mình đứng trước dãy tường của một tòa lâu đài nguy nga đồ sộ. Dòng suối chảy quanh chân tường của tòa lâu đài.

Anh tìm đường vào bên trong, tha thẩn khắp nơi. Tòa lâu đài dường như không có người ở. Anh mở một cánh cửa và nó dẫn anh thông sang một cái sân nhỏ, bên trong là dong suối nói trên chảy qua. Anh hoảng hồn khi thấy nằm lăn lóc bên bờ suối là cái đầu của một người đàn bà xinh đẹp, máu đang chẩy ròng ròng. Những giọt máu từ đó khi rơi xuống nước đã biến thành những viên ngọc đỏ lấp lánh. Nằm kề bên là cái xác không đầu của người đàn bà.

Anh chàng toan bỏ chạy thì vấp phải mãnh ván kê dưới đất. Lập tức, cái đầu nẩy bật lên, chắp liền vào xác làm cho người đàn ba sông lại.

Người đàn bà nhìn anh chàng đang khiếp sợ, vẻ thương hại và nói:

-    Này anh kia, số phận nào đã run rủi đưa anh đến đây? Chạy ngay đi không có chết bây giờ! Con quỷ về trông thấy sẽ xé xác anh ra:

Chàng trai lấy hết can đảm, hỏi:

-    Còn bà là ai?

-    Ta là con gái Thượng đế. - Người đàn bà trả lời – tên ta là Len Pori hay là nàng tiên Đỏ. Con quỷ chủ nhân của tòa lâu đài này đã bắt cóc ta ép ta làm vợ hắn, nhưng ta đã cự tuyệt. Vì vậy mà nó đem giam ta ở đây. Sáng sáng, trước khi nó đi săn, nó lại đặt ta lên tấm ván thần này và thế là đầu ta lại rụng ra. Đến lúc nó trở về vào lúc chiều tối, nó lại làm cho ta sống lại. Đấy ta nghe như nó trở về. Hãy mau mau đặt tấm ván vào chỗ cũ để đầu ta lại rụng ra, rồi trốn ngay đi để tránh cơn giận của nò.

Anh ta làm theo lời nàng tiên Đỏ rặn. Vừa ẩn mình xong thì con quỷ xồng xộc chạy vào, hét toáng lên:

-    Ta ngửi thấy hơi người! Ta ngửi thấy hơi người!

Lập tức, nó làm cho người đàn bà sống lại. Nó hỏi:

-          Ta ngửi thấy hơi người, mà ta dang rất đói đây. Hãy nói cho ta hắn trốn đâu để ta ăn thịt nó.

Nhưng Nàng tiên Đò già bộ như không biết gì. Thế là con quỷ đặt nàng lên tấm ván và tiếp tục đi săn.

Con quỷ vừa đi khỏi, chàng chai liền bò ra. Với tấm ván thần, anh làm cho người đàn bà sống lại. Hai người bàn kế thoát thân. Nàng tiên Đỏ bảo anh hãy xuống một cái buồng nhỏ tối om, xuồng đây anh sẽ thấy một con vẹt nhốt trong cái lồng vàng. Người đàn bà giải thích:

-    Khi con quỷ đi săn, nó vẫn gửi linh hồn cùa nó vào con vet này. Không có linh hồn thi nó sẽ chết. Vậy anh hãy mau mau mang con vẹt lên đây cho ta.

Anh con trai vừa mang con vẹt lên thì bỗng nhiên trời đất như rung lên vì sấm chớp và giông bao. Một đám khói bùng lên; trong đám khói, con quý hiện ra, vẻ điên cuồng giận dữ. Chắc chắn nó sẽ giết ca hai người. Nhưng Nàng tiên Đỏ đã lôi tuột con vẹt ra khỏi lồng, bóp chết nó. Lập tức con quỷ cũng ngã lăn đùng xuống đất, chết cứng.

Thế là hai người thoát ra khỏi lâu đài của con quỷ mang theo tấm ván thần. Anh đưa Nàng tiên Đỏ về nơi mình ở. Công chúa đón tiếp nàng rất thân mật, và chẳng mây chốc hai người đàn bà thân nhau như hai chị em ruột. Đêm đêm, Nàng tiên Đỏ vẫn nằm trên tấm ván thần, đầu rời khỏi xác; máu đông thành từng vốc ngọc long lanh đẹp tuyệt trần. Sáng ra, họ lại lay động tâm ván thần, và Nàng tiên Đỏ sống trở lại.

Sau một thời gian. Nàng tiên Đỏ quyết định trở về nơi tiên giới. Tuy nhiên trước khi ra đi nàng nhờ đá hồng ngọc của nàng mà nàng còn xây một tòa lâu đài mới cho công chúa. Họ mời khá đông khách khứa đến dự buổi đại tiệc. Trong số những khách đến dự có nhà vua, cha của công chúa, công chúa tự mình nấu nướng tât cả những món ăn vẫn được cha nàng ưa chuộng.

Khi khách khứa đông đủ đã ngồi vào bàn tiệc, nhà vua khóc, nước mắt lăn trên chòm râu. Hương vị những món ăn ngon khiến ông nhớ đên cô con gái trước đây vẫn thường dọn cho ông những món ăn như thế. Biết bao lần ông đã hối hận vì đuổi con gái đi và biêt bao lần ông cho người đi tìm cô mà vẫn không thấy.

Nàng tiên Đỏ hỏi nhà vua vì sao mà phiền muộn. Ông kể cho nàng biết câu chuyên đã xẫy ra. Nàng hỏi ông:

-    Nhưng, thưa đức vua, đức vua có còn yêu công chúa không.

Nhà vua nói:

-    Có chứ, ta chỉ có một điều mơ ước là được gặp lại con gái ta một lần nữa trước khi nhắm mắt.

Thay cho lời đáp lại, nàng tiên Đỏ bún mấy ngón tay tanh tách. Và điều kỳ lạ đã sẩy ra, đứng ngay trước mặt nhà vua là nàng công chúa, cô con gái mà ông đã đuổi đi, giờ đây đã là chủ của một tòa lâu đài lộng lẫy, không còn là cô con gái non nớt xưa kia nữa.

Hai người ôm lấy nhau, khóc nức nở. Công chúa quỳ xuống thưa:

-    Tâu vua cha yêu quý của con, chẳng phải là Thượng đế nhân hậu và từ bi là người đã ban cho ta tất cả đó sao? Cha thử nhìn xem, Thượng đế đã cho con tòa lâu đài đẹp đẽ này và cả một kho hồng ngọc đẹp đẽ.

Nhà vua nhận ra mình đã sai lầm biết chừng nào. Ông nói:

-    Phải, đúng là như thế, đúng là Thượng đế đã ban cho ta tất cả .

Từ đó nhà vua và công chúa được đoàn tụ và sống một cuộc sống giầu sang cả đời.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư