19 ngày - Chương 18
Song Nhi | Chat Online | |
22/05/2019 13:44:17 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
106 lượt xem
- * Giá Như Được Chọn Lại - Chương 12 : Hối Hận (Truyện ngôn tình)
- * Giá Như Được Chọn Lại - Chương 13: Lá Thư Cuối (Truyện ngôn tình)
- * Giá Như Được Chọn Lại - Chương 11: Cầu Xin (Truyện ngôn tình)
- * Giá Như Được Chọn Lại - Chương 10: Ra Đi (Truyện ngôn tình)
Chung Hằng tươi cười rạng rỡ, mặt mày cong cong, buông Cá Chạch ném trên mặt đất.
(khụ khụ khổ thân quá thiếu gia cá chạch ơi)
Hứa Duy nhìn thấy ngón tay anh đặt bên môi, cho cô một nụ hôn gió giống năm ấy.
(vừa nhắc con trai là phải đức hạnh, rụt rè cơ mờ)????
Bình An tròng mắt đều trừng hết cả lên, che miệng trốn đến lan can phía sau cười khanh khách, vừa cười đứbg ở bên cạnh nói với Hứa Duy: "Cậu em đang hôn chị kìa."
Dương Thanh đứng ở cửa hiên, một màn này tự nhiên cũng nhìn thấy, gò má cô hơi nóng, trong lòng lại dúm dó.
Hứa Duy chỉ chỉ cửa nhà nghỉ.
Chung Hằng gật đầu một cái, nhìn cô mấy giây, đi vào.
Dương Thanh đi đến sân sau, đứng dưới tán cây nhìn người đàn ông bên cạnh, anh đang mở ra nước lạnh xả từ trên đầu xuống.
Thời tiết quá nóng, áo thun của anh chỗ lưng bị mồ hôi làm ướt, tạo thành một mảng lớn ẩm ướt. Anh eo thon chân dài, chỉ nhìn hai bắp chân kia thôi đều có thể khiến người khác đỏ mặt.
Ở trong mắt Dương Thanh, anh có lúc rất dễ gần, có khi lại để cho người khác mơ hồ không hiểu nổi, có khi chẳng mấy đứng đắn, nói chuyện thô lỗ, có khi lại nghiêm túc đến dọa người.
Anh sẽ nói chuyện phiếm, nhưng sẽ không nói ra tâm sự, anh sẽ đối xử với mọi người tốt nhưng rất giữ chừng mực, anh làm người làm việc có khuôn phép của bản thân. Người đàn ông như vậy, từ trong tới ngoài đều rất hấp dẫn người ta.
Chung Hằng rửa mặt xong, lau nước trên mặt, đi trở về thấy cô ấy.
Dương Thanh khẩn trương đến nóng mặt.
Cô ngừng một chút mới khiến cho mình nhìn bình thường chút:"Anh Chung Hằng."
"Ừm, có việc sao?" Anh cười, lộ ra hàm răng trắng, hiển nhiên tâm tình rất tốt.
Dương Thanh cũng cố cười: "Không có việc gì, chỉ là muốn nói Cá Chạch hôm nay đi ra ngoài chơi rất bẩn, là chị Hứa tắm rửa sạch sẽ cho nó."
"Thật sao." Chung Hằng bất ngờ:"Cô ấy giúp Cá Chạch tắm rửa?" Nói xong cũng cười:"Anh bỏ lỡ trò hay này rồi."
Dương Thanh gật gật đầu, xoa ngón tay:"Anh Chung Hằng, có thể hỏi anh một chuyện không."
"Em nói đi." Chung Hằng đi đến ngồi chỗ ghế kia, từ trong túi móc ra một cái hộp màu đỏ mở ra, chậm rãi uống sữa tươi.
Dương Thanh cũng đi qua, nhỏ giọng nói: " Cô Hứa... Là bạn gái của anh phải không?"
Chung Hằng tay dừng lại, siết chặt bình sữa bò.
Anh cúi đầu lại uống một ngụm, ngẩng đầu:"Hỏi cái này để làm gì?"
Dương Thanh lập tức càng khẩn trương hơn không biết làm sao đứng ở đấy nói tiếp thế nào, gượng cười để đỡ tạm:"Em thấy hai người trông rất tốt, nếu như yêu nhau thì chị Lâm hẳn là rất vui vẻ, không cần vì anh mà phải quan tâm nhiều nữa, mấy nhóm bà ở trên phố cũng không giày vò giới thiệu bạn gái cho anh nữa, cô Hứa đẹp như thế, tất cả mọi người đều vui vẻ cho anh."
Chung Hằng không ngẩng đầu:"Chuyện này có quan hệ gì với bọn họ, là chuyện của chính anh."
"Ồ." Dương Thanh nói: "Mọi người chỉ là quan tâm anh mà thôi."
Chung Hằng không nói chuyện, đem mấy ngụm sữa bò uống hết, mãi cho đến trước khi đi vẫn không trả lời vấn đề của cô.
Hứa Duy ở phòng Bình An đợi không đi, nhìn cô nhóc luyện chữ.
Cá Chạch thiếu gia trong sân đào đất đào đến buồn bực ngán ngẩm, tự mình chạy tới.
Bình An lúc nghỉ giải lao dắt Cá Chạch đến tầng ba ở gian nhỏ bên trong chơi đùa.
Hứa Duy kiểm tra bài tập của cô bé, không bao lâu chỉ nghe thấy Bình An ở trên đầu gào.
Cô đi lên xem xét, quả thực dở khóc dở cười, Cá Chạch không biết như thế nào lại chạy đến nóc phòng, lúc này đứng ở kia một đôi chân chó run lẩy bẩy, sống chết không dám xuống.
Nóc nhà là hình cái ô bằng gỗ dựng lên.
Cá Chạch đứng ở chính giữa, mở to đôi mắt chó vô tội.
Bình An đứng trên sân thượng ngửa đầu gào loạn: "Xuống đi đồ chó ngốc!"
"Em đừng mắng nó." Hứa Duy nói:"Tranh thủ thời gian dỗ đi."
Bình An thế là bắt đầu khen: "Cá Chạch ngoan, bé ngoan, bé cún đẹp trai nhất, em nhanh lên xuống đây đi."
Cá Chạch không nhúc nhích.
Hứa Duy: "..."
Đoán chừng bị buồn nôn đến mức không muốn xuống rồi.
Hứa Duy chuẩn bị lên trên.
"Em đợi đó đừng nhúc nhích."
Cô dặn dò xong Bình An, cầm cái ghế, thân trên vừa leo lên, ở dưới gào một tiếng: "Hứa Duy."
Cô vừa quay đầu lại, nhìn thấy mặt Chung Hằng, anh đang ở dưới tầng. "Đừng có mà lộn xộn!" Chung Hằng cau mày quát lên một tiếng.
Chưa tới nửa phút, anh chạy lên.
Hứa Duy cũng đã lên nóc phòng, đầu Cá Chạch co lại trong ngực cô, miệng rộng liều mạng chen vào người cô.
Chung Hằng nhìn mà nổi điên: "Bảo em đừng có nhúc nhích."
"Em lên rồi còn gì."
Hứa Duy sờ đầu Cá Chạch:"Nó có phải sợ độ cao không, nhìn nó run như này này."
Bình An ở một bên hô: "Mau thả nó xuống đây đi ạ."
Hứa Duy nhìn Chung Hằng: "Anh đỡ chắc chắn nhé."
Cô ôm Cá Chạch, nhẹ buông tay, Cá Chạch kêu một tiếng, rơi xuống vào tay Chung Hằng.
Hứa Duy từ trên nóc phòng chậm rãi trượt, dừng ở ngay rìa.
Chung Hằng vứt Cá Chạch xuống, tay mở ra: "Nhảy."
( chậc chậc con trai à, phũ phàng quá????)
Hứa Duy mảy may không do dự, trực tiếp nhảy, Chung Hằng vững vàng đỡ được cô: "Em là chán sống rồi?"
"..."
Hứa Duy không đáp lại, nhanh đi nhìn Cá Chạch.
Chung Hằng nhìn xem Cá Chạch, cũng không biết mẹ nó bình dấm chua này nên làm thế nào.
*
Sau buổi cơm trưa, Chung Lâm trở về.
Chung Hằng đưa Hứa Duy lên núi, trước khi đi để cô lên lầu thu dọn đồ đạc:"Đêm nay ở trên núi, ban đêm lạnh, có áo khoác cũng mang một cái theo."
Hứa Duy trở về phòng tìm đồ, không có áo khoác, cô mang tới tất cả đều là váy, ngắn tay, có áo sơ mi tính là áo dài, đành phải lấy cất vào balo.
Ba giờ xuất phát.
Đường cái vòng quanh núi, không rộng, có vài đoạn hơi dốc, nhưng phong cảnh thực sự rất tốt.
Phóng tầm mắt nhìn ra, một mảng xanh mơn mởn, thảm thực vật bao trùm cực cao.
Đương nhiên cũng có vách núi hiểm trở, cửa sổ xe mở ra, gió một mực lùa vào, càng đi vào trong càng mát mẻ.
Núi này không nhiều người, một đường trống trải đến giữa sườn núi mất khoảng bốn mươi phút. Giữa rừng núi rất nhiều đường, có chiều rộng hẹp, trên cây treo cột mốc đường, chỉ cho biết từng nơi có cảnh đẹp đi như thế nào. Những cái tên của nơi đó đều rất đẹp, vườn hoa Linh Đinh, Hang Phong Cốc, Vụ Hải, còn có một cặp các sơn trang. Hứa Duy từ đó thoáng nhìn "sơn trang Mộc Vân", bảng hướng dẫn bên trên viết phía trước 1KM.
Chung Hằng giảm tốc độ, tìm điểm đậu xe bên ngoài, toà nhà màu đỏ. Đó là khách sạn, sơn bốn chữ màu trắng —— khách sạn Hồng Sơn.
Bọn họ thuê phòng giường lớn.
Từ cửa sổ sát đất nhìn ra phía ngoài, một mảng màu xanh, càng nhìn ra xa, sương mù càng nặng, giống tiên cảnh.
Hứa Duy mở cửa sổ ra, gió thổi vào mặt, len lỏi vào toàn thân từ trên xuống dưới một lượt, lạnh lẽo. Có thể tưởng tượng nhiệt độ buổi tối nhất định thấp hơn, cô cầm áo sơ mi mặc lên. Chung Hằng liếc mắt sang: "Chỉ mang theo cái này?"
Hứa Duy nói: "Không có áo khoác."
"Đây là sườn núi, ban đêm lạnh hơn, đến trên đỉnh núi em không chịu được đâu."
Anh nhíu mày nói:"Đợi chút nữa mua bộ quần áo."
"Nơi này có thể mua sao?"
"Ừm, dẫn em đi."
Chỗ Chung Hằng bảo là ở một đầu phố nhỏ.
Bọn họ trông thấy tiệm bán quần áo liền đi vào.
Đúng là bán đồ nữ, nhưng trong tiệm treo toàn là váy hoa dài cùng một kiểu, nhìn chiều dài có thể che đến chân mắt cá chân, đỏ đỏ xanh xanh, có xanh có tím, hận không thể đem tất cả nhan sắc nhuộm lên.
Hứa Duy vừa vào cửa liền dừng chân.
Chung Hằng nhìn hai lần, cũng nhíu mày, tưởng tượng một chút thứ này mặc trên người Hứa Duy...
Cái này đều cái thứ quỷ gì! Hai người hết sức ăn ý quay đầu ra, đi lên phía trước một đoạn, lại tìm đến một nhà.
Nhà này đáng tin cậy hơn, quần áo kiểu dáng đa dạng, dài ngắn khác nhau, dày mỏng đều có.
Hứa Duy còn đang nhìn ngắm, Chung Hằng đã cầm lên chiếc cardigan dài màu xám hở cổ.
Bà chủ nắm lấy cơ hội: "Anh đẹp trai ánh mắt thật tốt, cô gái này gầy như vậy, cái áo này đặc biệt vừa người, nhan sắc cũng tốt, mặc vào khẳng định là đẹp lắm."
Chung Hằng nói: "Thử một chút?"
"Ừm."
Hứa Duy trực tiếp mặc lên, kích cỡ phù hợp, không tệ không dày, chiều dài vừa tới đùi, che chiếc quần đùi của cô, dưới là một đoạn chân dài vừa trắng vừa thẳng.
Bà chủ khen: "Đặc biệt phù hợp, chân này đẹp thật."
Chung Hằng nhìn đôi chân mảnh thon nhỏ, ánh mắt có chút ý sâu, qua hai giây, gật đầu: "Rất được."
Hứa Duy nói: "Vậy sẽ lấy cái này đi."
"Được!" Bà chủ lại tiếp tục chào hàng:"Cần một cái quần dài không trên núi buổi chiều rất lạnh."
Chung Hằng nói: "Lấy một cái."
Hứa Duy chọn cái màu đen, chất liệu cotton, hơi rộng.
Cô đi phòng thử đồ mặc thử.
Chung Hằng ở bên ngoài, sau một lát, nghe thấy Hứa Duy gọi tên.
Anh đáp một tiếng, hỏi: "Không thích hợp?"
"Ừm."
Cô ở bên trong nói:"Eo bị rộng, giúp em cầm cái nhỏ hơn một số."
Chung Hằng để bà chủ tìm, đi đến phòng thử đồ bên ngoài gõ cửa.
Cửa mở một góv, chân trần trắng từ trước mắt thoảng qua, Chung Hằng không thấy rõ, trên tay quần đã bị rút lấy, cửa đóng lại.
Anh yết hầu có chút gấp, bỗng dưng nuốt xuống.
Hứa Duy thay xong ra, vừa mở cửa, Chung Hằng ngay tại cửa.
Bà chủ chạy tới nhìn, lại khen: "Rất hợp, đẹp mắt cực kì."
Chung Hằng nhìn qua, cảm thấy vẫn là không mặc càng đẹp mắt.
Ý tưởng này ít nhiều có chút hạ lưu, anh không tiếp tục nghĩ nữa, nói: "Cứ mặc như vậy đi, ban đêm cũng phải đổi."
Hai túi quần áo, hết thảy hai trăm sáu. Trên núi dù sao cùng khác dưới núi, tùy tiện đụng cái gì cũng khác giá.
Hứa Duy lấy tiền trong cặp, Chung Hằng đã trả tiền xong:"Đi."
Đi dạo một vòng, năm giờ rưỡi đi ăn cơm chiều.
Cuối phố đều là cửa hàng nhỏ và quán ăn nhanh nhỏ, vòng qua con đường này có nhà hàng cơm lớn, đi lên nữa, gần sơn trang Mộc Vân bên cạnh còn có khách sạn.
Nhưng du khách thích nhất vẫn là quầy ăn vặt.
Bọn họ ăn một bát mì kéo sợi làm bằng thủ công, lại tới quầy đồ nướng, không nghĩ tới, oan gia ngõ hẹp, đụng phải người quen.
Chung Hằng không chú ý, bưng đĩa ngồi xuống, Hứa Duy kéo tay anh, chỉ cho anh nhìn, bên kia một nhóm người vây quanh cái bàn, ăn uống nói chuyện Nghiêm Tùng Mạn và Lư Hoan đều có mặt ở đó. Mà người đang uống bia kia không phải là Triệu Tắc sao.
Chung Hằng liếc hai mắt: "Thật đúng là vẫn còn cùng một chỗ với bọn họ, ngu xuẩn."
Hứa Duy không nói chuyện, lại nhìn một chút, Triệu Tắc vui tươi hớn hở nói chuyện gì đó với Nghiêm Tòng Mạn. Tâm tư của đàn ông không giống phụ nữ, không quanh co ngoằn ngoèo, rất dễ dàng nhìn ra.
Hứa Duy nói: "Cậu ấy giống như là còn ưa thích Nghiêm Tòng Mạn."
"Thích có ích lợi gì? Người ta không cho cậu ấy nửa điểm cơ hội."
Chung Hằng nhấp một hớp bia:"Muốn cần người hỗ trợ thì đi tìm cậu ấy, bình thường không gọi nổi một cuộc điện thoại, cái này có thể có hi vọng?"
Hứa Duy nói: "Như thế nào gọi có hi vọng?"
Chung Hằng nắm vuốt lon bia, giương mắt nhìn cô một hồi, nói: "Giống ông đây năm đó theo đuổi em như thế."
Như thế nào?
Bình thường không để ý tới anh. Anh vừa có chuyện, cô tóm lại đều có mặt.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: 19 ngày - Chương 18,19 ngày
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!