LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Truyện cổ tích Tấm Cám bản mới

2.504 lượt xem
Truyện cổ tích Tấm Cám - bản mới,Truyện cổ tích Tấm Cám,Tấm Cám,Đọc truyện Truyện cổ tích Tấm Cám bản mới,Truyện cổ tích,truyện cổ tích dân gian,truyện cổ tích chọn lọc,tuyển tập truyện cổ tích hay nhất,Truyện cổ tích Việt Nam,Truyện cổ tích Việt Nam hay và đặc sắc,Tuyển tập truyện cổ tích Việt Nam chọn lọc

Truyện cổ tích Tấm Cám là câu chuyện cổ tích rất nổi tiếng trong kho tàng truyện cổ tích dân gian Việt Nam. Tuy nhiên đoạn kết của câu chuyện gây rất nhiều tranh cãi. Truyện cổ tích Tấm Cám bản mới có phần nhân văn hơn, vừa thể hiện được tư tưởng của tiền nhân là "ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác", vừa giữ lại được hình ảnh đẹp về cô Tấm trong lòng nhiều thế hệ bạn đọc.

TẤM CÁM (bản mới)

Ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ, chị tên là Tấm, em tên là Cám. Mẹ Tấm mất sớm, Tấm ở với dì ghẻ là mẹ Cám. Ban ngày Tấm phải chăn trâu gánh nước, thái khoai, vớt bèo, ban đêm lại xay lúa, giã gạo. Còn Cám được mẹ nuông chiều, không phải làm việc nặng, suốt ngày rong chơi.

Một hôm dì ghẻ đưa cho mỗi người một cái giỏ và nói:

- Ai bắt được đầy giỏ tôm cá thì mẹ sẽ thưởng cho một cái yếm đỏ.

Tấm vốn chăm chỉ và quen mò cua bắt ốc nên bắt được nhiều tôm cá. Cám thì đủng đỉnh lội hết ruộng nọ đến ruộng kia, mãi đến chiều vẫn không được gì, thấy giỏ của Tấm đã đầy, Cám nghĩ ra một kế liền bảo chị:

- Chị Tấm ơi chị Tấm, đầu chị lấm, chị hụp cho xâu kẻo về mẹ mắng.

Tấm thật thà lội xuống ao sâu tắm gội. Cám thừa dịp chút hết tôm tép vào rỏ của mình rồi lén bỏ về trước. Tấm gội đầu xong, lên bờ thì thấy rỏ không, sợ dì mắng Tấm bưng mặt khóc huhu.

Bỗng Bụt hiện lên hỏi: làm sao con khóc. Tấm kể cho Bụt nghe sự tình. Bụt bảo Tấm nhìn vào trong giỏ xem còn gì không, thì chỉ còn lại một con cá bống nhỏ xíu. Bụt dặn Tấm: Con mang cá bống về thả nuôi trong giếng, mỗi bữa con mang cho bống một ít cơm và nhớ gọi “bống bống, bang bang, lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”. Nói xong Bụt biến mất.

Tấm về nhà làm theo lời dặn của bụt, mỗi bữa để dành ít cơm giấu đem ra cho bống. Cứ nghe theo lời gọi quen thuộc của Tấm, bống lại ngoi lên mặt nước đớp cơm.

Thấy Tấm thường mang cơm ra giếng, mẹ Cám sinh nghi sai Cám nấp rình ở bụi cây gần giếng, Cám nghe Tấm gọi bống bèn nhẩm thuộc câu gọi rồi về kể cho mẹ nghe.

Tối hôm ấy người dì gọi Tấm ra và dặn “Con ơi, mai con đi chăn trâu, nhớ chăn đồng xa, chớ chăn đồng gần, làng bắt mất trâu” .

Tấm vâng lời dì, hôm sau đưa trâu đi ăn thật xa. Ở nhà mẹ con Cám mang bát cơm ra giếng, cũng gọi y như Tấm gọi. Bống vừa ngoi lên mặt nước, mẹ con Cám bắt lấy bống mang về ăn thịt.

Chiều về, Tấm lại mang cơm ra giếng. Tấm gọi mãi nhưng không thấy bống đâu, chỉ có một cục máu nổi lên trên mặt nước. Biết có chuyện chẳng lành Tấm òa lên khóc. Bụt lại hiện lên hỏi: Làm sao con khóc?

Tấm kể sự tình cho bụt nghe. Bụt bảo “người ta ăn thịt bống của con rồi”. Con hãy nhặt xương nó, kiếm 4 cái lọ bỏ vào, đem chôn xuống 4 chân giường con nằm.

Tấm ra vườn tìm xương bống nhưng tìm mãi vẫn không thấy mảnh xương nào, một con gà thấy thế kêu lên “cục ta cục tác, cục ta cục tác, cho ta nắm thóc, ta bới xương cho”.

Tấm bốc nắm thóc ném cho gà, gà ăn xong chạy vào bếp bới một lúc thì thấy xương ngay. Tấm nhặt lấy cho vào 4 cái lọ đem trôn dưới chân giường như lời bụt dặn..

...Ít lâu sau, nhà vua mở hội, 2 mẹ con Cám sắm sửa quần áo đẹp đi chảy hội.

Thấy Tấm cũng muốn đi, mẹ Cám lấy ngay một đấu gạo trộn lẫn với một đấu thóc bắt Tấm ở nhà nhặt gạo ra gạo, thóc ra thóc. Hai mẹ con Cám đi rồi, Tấm tủi thân ngồi khóc, bụt biết chuyện hiện lên nói:

- Con đừng khóc nữa để ta sai chim sẻ xuống giúp.

Đàn chim xẻ lăng xăng, ríu rít, chỉ một lát đã nhặt xong. Gạo đã nhặt xong nhưng Tấm vẫn ngồi khóc vì không có quần áo đẹp đi hội. Bụt hiện ra nói:

- Con hãy đào những cái lọ xương bống đã chôn ngày trước lên.

Tấm đào lọ thứ nhất thấy toàn quần áo đẹp, lọ thứ hai có một đôi giầy thêu, lọ thứ ba có một con ngựa bé tý, nhưng vừa đặt xuống đất con ngựa hý vang và biến thành con ngựa thật. Đến lọ cuối cùng Tấm thấy một bộ yên cương xinh xắn.

Trong chốc lát Tấm trở nên xinh đẹp, cưỡi lên lưng ngựa phóng như bay đến kinh thành, đi qua con suối, một chiếc giày của Tấm bỗng tuột khỏi chân rơi xuống nước.
Đoàn quân của nhà vua đi ngang qua con suối, 2 con voi ngự dẫn đầu đàn voi đi đến đó tự nhiên kêu rống lên không chịu đi tiếp, vua thấy lạ sai quân lính xuống nước tìm và vớt được một chiếc giày thêu. Vua ngắm nghía chiếc giày và nghĩ thầm: Người đi chiếc giày này ắt hẳn là trang tuyệt sắc. Lập tức vua truyền lệnh người nào đi vừa chiếc giày sẽ được vua lấy làm vợ.
Đám hội bỗng trở nên náo nức, mẹ con nhà Cám cũng vào thử giầy nhưng không thể nào vừa được. Đến lượt Tấm nàng vừa đặt chân vào chiếc giày thì vừa như in. Tấm mở khăn lấy chiếc giày còn lại đi vào, 2 chiếc giống nhau như đúc.
Mọi người vỗ tay reo hò, lập tức vua sai đoàn tùy tùng rước nàng về cung. Tấm bước lên kiệu trong con mắt ngạc nhiên và ghen tỵ của mẹ con nhà Cám.

Tấm tuy sống sung sướng trong hoàng cung nhưng vẫn luôn nhớ về quê nhà. Đến ngày giỗ cha, nàng xin phép vua cho về thăm nhà và sửa soạn cỗ cúng cha giúp dì. Mẹ con Cám thấy Tấm trở về ra vẻ mừng rỡ nhưng trong bụng lại nghĩ cách hại nàng. Mẹ Cám bảo Tấm:
- Để tỏ lòng hiếu nghĩa với cha, con hãy trèo lên cây cau hái một buồng cau to nhất để cúng cha. Tấm vâng lời trèo lên cây cau, ở dưới, mẹ con Cám cầm dao đốn gốc. Cây cau đổ, Tấm ngã xuống ao chết. Dì ghẻ vội lấy quần áo của Tấm mặc cho Cám và đưa Cám vào cung thay Tấm chăm sóc nhà vua.
Tấm mất rồi, nhà vua buồn lắm. Tấm chết hóa thành chim Vàng Anh bay về cung, thấy Cám đang giặt quần áo cho vua. Vàng Anh hót:
- Phơi áo chồng tao, nhớ phơi bằng sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao
Rồi chim Vàng Anh bay thẳng vào cung hót ríu rít rất vui tai. Vua đi đâu chim bay theo đó, vua thấy lạ bèn bảo:
- Vàng Anh, Vàng Anh có phải vợ ta, chui vào tay áo.
Chim Vàng Anh bay lại đậu vào tay vua, rồi rúc vào tay áo. Vua yêu quý Vàng Anh đến quên ăn quên ngủ...
Cám ghen tị với chim Vàng Anh vội về mách mẹ. Mẹ Cám xui Cám bắt chim làm thịt. Cám làm theo lời mẹ, làm thịt chim rồi chôn lông chim ngoài vườn. Không thấy Vàng Anh, vua hỏi, Cám đáp:
- Trong lúc bệ hạ đi vắng, Vàng Anh đã bị mèo vồ bắt mất rồi.
Nghe Cám nói vua lặng người đi vì buồn. Nơi Cám chôn chim Vàng Anh mọc lên 2 cây xoan đào, cành lá tươi tốt. Vua thấy cây rợp bóng mát liền sai quân hầu mắc võng vào 2 cây rồi nằm ngủ.
Cám ghen tị với 2 cây xoan đào vội về mách mẹ. Mẹ Cám xui Cám chặt 2 cây xoan đào làm khung cửi. Nhưng khi khung cửi đóng xong, Cám ngồi vào dệt vải thì lúc nào cũng nghe thấy những lời trách móc của Tấm phát ra từ khung cửi. Cám sợ quá về mách mẹ, mẹ Cám lại xui Cám đốt khung cửi đem tro đổ ở lề đường, xa hoàng cung.
Từ đống tro đó lại mọc lên một cây thị. Cây thị chỉ có một quả duy nhất tỏa mùi thơm ngát. Một hôm có một bà lão hàng nước gần đó đi qua, ngửi thấy mùi thị thơm, bà lão giơ bị lên rồi nói lẩm bẩm:
- Thị ơi, thị rụng bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn!
Bà lão vừa nói dứt lời, quả thị rụng ngay vào bị bà. Bà lão nâng niu quả thị đem về nhà cất trong buồng. Nhưng từ khi có quả thị, bà lão lấy làm lạ lắm. Lần nào đi chợ về bà cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm ngon canh ngọt sẵn sàng.
Hôm ấy, bà hàng nước giả vờ đi chợ, đến nửa đường lại lén trở về rình ở bụi cây sau nhà. Bà lão thấy một cô gái xinh đẹp từ trong quả thị bước ra đang dọn dẹp nhà cửa. Cô gái đó chính là Tấm.

Mừng quá, bà lão xô cửa vào ôm chầm lấy cô gái và xé vụn vỏ thị. Từ đó Tấm ở với bà hàng nước. 2 người thương yêu nhau như hai mẹ con.
Hàng ngày, Tấm têm trầu cho bà lão bán hàng. Một ngày, kia vua đi chơi ra khỏi hoàng cung, thấy có quán nước bên đường mát mẻ bèn ghé vào. Bà lão mang trầu nước dâng lên vua. Thấy trầu têm cánh phượng, vua sực nhớ trầu vợ mình têm ngày trước cũng y như vậy. Vua hỏi bà lão:
- Trầu này ai têm?
- Trầu này con gái già têm - Bà lão nói.
- Con gái của già đâu, gọi ra đây cho ta xem mặt!
Bà lão gọi Tấm ra, Tấm vừa xuất hiện, vua nhận ra ngay vợ mình ngày trước, có phần trẻ đẹp hơn. Vua mừng quá bảo bà hàng nước kể lại sự tình rồi truyền cho quân hầu đưa kiệu rước Tấm về cung. Ơn bà lão hàng nước, vua cho đón cả bà vào cung để phụng dưỡng.
Mẹ con nhà Cám thấy Tấm trở về được vua yêu thương như ngày xưa, không khỏi sợ hãi và xấu hổ. Một hôm 2 mẹ con Cám rời khỏi hoàng cung và bỏ đi mất tích. Từ đó, không ai nhìn thấy họ đâu nữa.

Đọc truyện Cổ tích Tấm Cám bản gốc tại đây: Truyện cổ tích TẤM CÁM bản gốc

3
6 sao / 2 đánh giá
5 sao - 1 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 1 đánh giá
Điểm 3 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư