HUYỀN THIÊN HỒN TÔN - Chương 630: Ép mua ép bán (1)
Khong Ten | Chat Online | |
28/05/2019 14:47:31 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
78 lượt xem
- * HUYỀN THIÊN HỒN TÔN - Chương 631: Ép mua ép bán (2) (Truyện tiên hiệp)
- * HUYỀN THIÊN HỒN TÔN - Chương 632: Chịu chết đến (Truyện tiên hiệp)
- * HUYỀN THIÊN HỒN TÔN - Chương 629: Đừng quá tự tin (Truyện tiên hiệp)
- * HUYỀN THIÊN HỒN TÔN - Chương 628: Lừa đảo (2) (Truyện tiên hiệp)
Vốn nàng còn nghi hoặc vì cái gì Diệp Huyền biết rõ Tinh Phách Thạch là giả, phải biết rằng nàng làm giả đồ vật cho dù là luyện hồn sư ngũ phẩm cũng không nhìn ra, luyện hồn sư lục phẩm cũng phải phân tích cẩn thận mới có thể nhìn ra được.
Nhưng Diệp Huyền chỉ nhìn một lúc đã phát hiện mánh khóe.
Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng hôm nay vận khí của mình không tốt, hiện tại nàng đã hiểu ra, thì ra thanh niên này có tạo nghệ phương diện tài liệu tuyệt đối còn trên cả nàng.
- Tốt, ta đáp ứng.
Nội tâm nàng sợ hãi, cắn răng đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền:
- Hiện tại Tinh Phách Thạch không ở trên người của ta... Ta cần...
- Ta và ngươi đi lấy.
Diệp Huyền trực tiếp nói:
Thân thể người áo choàng run rẩy, trong nội tâm cảm thấy đắng chát.
Thời điểm Diệp Huyền chuẩn bị đứng lên đi cùng người mặc áo choàng, đột nhiên có một giọng nói vang lên:
- Nghe nói ngươi có Thanh Thần Đan và Huyền Quang Đan? Còn có bất kỳ đan dược dưới ngũ phẩm?
Giọng nói khàn khàn nhưng nghiêm khắc, dường như Diệp Huyền chỉ cần trả lời không đúng thì hắn sẽ động thủ.
Hơn nữa giọng nói của hắn mang theo lực áp bách rất lớn, lớn như ngọn núi áp lên người Diệp Huyền, dường như hắn ra tay phu đầu với Diệp Huyền.
Lúc này có vài võ giả muốn tới trao đổi với Diệp Huyền nghe được giọng nói này, trông thấy người tới là lão giả tóc nâu, lập tức vô ý thức ngừng bước không dám tiến lên.
Diệp Huyền lại rót chén trà cho mình và uống một hơi cạn sạch, dường như uy áp kinh khủng kia là gió xuân, biến mất hầu như không còn.
- Ha ha, thật sự có tài.
Lão giả tóc nâu đặt mông ngồi xuống ghế trước mặt Diệp Huyền, sau đó hắn khinh thường nói với người áo choàng:
- Đồ dấu đầu lộ đuôi, lão phu đến, ngươi còn chưa cút.
Người áo choàng vô ý thức lui ra phía sau hai bước, mắt nhìn Diệp Huyền.
- Là chỗ ta ngồi, bảo người khác cút đi hay không còn chưa tới phiên ngươi làm chủ đâu.
Diệp Huyền thản nhiên nói với người tóc nâu.
Đây là một Vũ Tôn lục giai nhị trọng, hơn nữa khí tức còn mạnh hơn Cuồng Phong bị Kim Lân đánh chết lúc trước.
Võ giả như vậy cũng là cường giả trong đế đô Hạo Thiên đế quốc, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ.
Tuy mạnh hơn Cuồng Phong trưởng lão, đối với đám người Mạc Thành Thiên bị Diệp Huyền thu phục còn mạnh hơn lão giả này một ít.
Lão tỉa tóc nâu không ngờ Diệp Huyền lại không quan tâm hắn, hắn cười lạnh và nói:
- Lá gan của ngươi rất lớn a? Cũng phả, nhìn bộ dạng của ngươi lạ mặt như vậy hẳn là mới tới chợ đêm, còn không biết ta là ai, lão phu là Âm Thứu, người khác gọi lão phu là Đồ Nhân Tôn.
- Ngươi là ai thì có quan hệ với ta sao? Nói xong thì ngươi cút đi, ta còn có việc.
Nếu như không phải nơi này là chợ đêm, Diệp Huyền đã sớm vận dụng Trấn Nguyên Thạch đập chết đối phương, không ngờ dám trang bức lên đầu của hắn.Âm Thứu nghe được Diệp Huyền nói thế, hắn không dám tin vào tai mình, nhìn Diệp Huyền nói ra:
- Ngươi chỉ là một Vũ Tông ngũ giai mà dám nói chuyện với lão phu như vậy? Xem ra ngươi không phải người đế đô, trong người trẻ tuổi của đế đô không ai dám nói với lão phu như thế. Cho ngươi ba giây, xuất ra Thanh Thần Đan, Huyền Quang Đan cho lão phu xem.
Ánh mắt Diệp Huyền lạnh lẽo, hắn không biết nơi này có được đánh nhau hay không, nhưng nghĩ tới có lẽ có hạn chế, bởi vì lúc trước hắn tiến vào nơi này nhìn thấy có vài người nổi giận đùng đùng muốn động thủ nhưng cuối cùng không có đánh nhau.
Hắn không sợ Âm Thứu nhưng nếu biểu hiện tại nơi này quá mức, dẫn cường giả Vũ Vương đuổi giết tới nơi này thì phiền phức.
- Đồ vật của ta, ta làm gì phải lấy cho ngươi xem?
Diệp Huyền cười lạnh nói, một câu, đối với loại người này, mặc kệ đối phương có lấy cái gì ra đổi thì hắn cũng không đổi.
- Tiểu tử, ngươi rất cuồng ah, đáng tiếc, cuồng vọng cần trả giá thật nhiều.
Bỗng nhiên Âm Thứu đứng lên, ngữ khí của hắn lạnh lùng và uy áp bộc phát như thủy triều bao phủ Diệp Huyền vào trong.
Diệp Huyền đứng lên đột ngột, hắn cầm ấm trà trên bàn và ném xuống đất..
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn bốn phía:
- Ta vốn cho rằng nơi này là nơi giao dịch công bằng, không nghĩ tới hoàn toàn sai lầm, ở chỗ này còn có kẻ ỷ vào thực lực mạnh nên tiến hành ép mua ép bán, quả nhiên đế đô không giống bình thường ah.
Diệp Huyền nói chuyện rất lớn, gần như người trong đại sảnh đều nghe được.
Sau khi Diệp Huyền nói xong liền đứng đó..
Hắn không tin mình nói lớn như thế người quản lý chợ dêm lại không nghe thấy, hắn nói như vậy mà đối phương không ra mặt, nếu như không ra mặt thì tự nhiên hắn có thể động thủ với Âm Thứu.
Trên thực tế lúc này Diệp Huyền cũng đã chuẩn bị đấu võ, hắn không chủ động ra tay, chỉ cần Âm Thứu dám ra tay thì hắn có thể sử dụng toàn lực.
Đúng lúc này có giọng nói tức giận vang lên:
- Âm Thứu, chợ đêm chúng ta là nơi mọi ngươi trao đổi đồ vật mình cần, cũng không phải là nơi ngươi có thể hung hăng càn quấy, ngươi hẳn là ỷ vào thực lực mạnh cho nên không quan tâm quy tắc của chợ đêm sao?
Giọng nói lạnh lùng vang lên, một nam tử trung niên áo xám đi tới, ánh mắt hắn rất nhỏ, có mũi ưng, bờ môi hơi mỏng lộ ra thần thái ngoan độc, khí tức hắn tỏa ra chính là cường giả Vũ Tôn lục giai, hơn nữa cũng không yếu hơn Âm Thứu chút nào.
Âm Thứu nhìn thấy người tới cho nên thu hồi uy áp như cuồng phong của mình, hắn vừa chắp tay, cười nói:
- Thì ra là Phong Do quản sự, Phong Do quản sự nghiêm trọng, ta làm sao dám phá hư quy củ chợ đêm, vị tiểu hữu này dùng đan dược đổi đồ vật, ta cũng muốn bàn việc buôn bán với hắn mà thôi, xem ra là tiểu hữu hiểu lầm ý của ta.
Âm Thứu nói xong liền xuất ra một khối khoáng thạch màu xanh da trời, sau đó hắn nói với Diệp Huyền.
- Ta thấy tiểu hữu hối đoái không ít tài liệu, ngươi xem khối quáng thạch này có thể hối đoái đan dược của ngươi hay không?
- Lam Lôi tinh!
Không chờ Diệp Huyền mở miệng, đám người chung quanh lập tức kinh hô.
Lam Lôi tinh là tài liệu lục giai, tuy phẩm chất của nó không phải rất cao nhưng công dụng lại thập phần rộng lớn.
Lam Lôi tinh có một đặc tính chính là có thể tự chủ hấp thu lôi điện chi lực trong thiên địa, hơn nữa nếu dùng huyền lực kích thích cũng bị kích phát dễ dàng, bởi vậy cho dù là huyền binh, hồn binh hay là một ít huyền bảo, thậm chí luyện chế trân pháp, Lam Lôi tinh đều có thể phát ra công dụng của mình.
Một khi dung nhập Lam Lôi tinh vào bảo vật, nó sẽ có được thuộc tính lôi điện, sẽ có tác dụng kỳ diệu trong chiến đấu.
Nhưng Diệp Huyền chỉ nhìn một lúc đã phát hiện mánh khóe.
Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng hôm nay vận khí của mình không tốt, hiện tại nàng đã hiểu ra, thì ra thanh niên này có tạo nghệ phương diện tài liệu tuyệt đối còn trên cả nàng.
- Tốt, ta đáp ứng.
Nội tâm nàng sợ hãi, cắn răng đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền:
- Hiện tại Tinh Phách Thạch không ở trên người của ta... Ta cần...
- Ta và ngươi đi lấy.
Diệp Huyền trực tiếp nói:
Thân thể người áo choàng run rẩy, trong nội tâm cảm thấy đắng chát.
Thời điểm Diệp Huyền chuẩn bị đứng lên đi cùng người mặc áo choàng, đột nhiên có một giọng nói vang lên:
- Nghe nói ngươi có Thanh Thần Đan và Huyền Quang Đan? Còn có bất kỳ đan dược dưới ngũ phẩm?
Giọng nói khàn khàn nhưng nghiêm khắc, dường như Diệp Huyền chỉ cần trả lời không đúng thì hắn sẽ động thủ.
Hơn nữa giọng nói của hắn mang theo lực áp bách rất lớn, lớn như ngọn núi áp lên người Diệp Huyền, dường như hắn ra tay phu đầu với Diệp Huyền.
Lúc này có vài võ giả muốn tới trao đổi với Diệp Huyền nghe được giọng nói này, trông thấy người tới là lão giả tóc nâu, lập tức vô ý thức ngừng bước không dám tiến lên.
Diệp Huyền lại rót chén trà cho mình và uống một hơi cạn sạch, dường như uy áp kinh khủng kia là gió xuân, biến mất hầu như không còn.
- Ha ha, thật sự có tài.
Lão giả tóc nâu đặt mông ngồi xuống ghế trước mặt Diệp Huyền, sau đó hắn khinh thường nói với người áo choàng:
- Đồ dấu đầu lộ đuôi, lão phu đến, ngươi còn chưa cút.
Người áo choàng vô ý thức lui ra phía sau hai bước, mắt nhìn Diệp Huyền.
- Là chỗ ta ngồi, bảo người khác cút đi hay không còn chưa tới phiên ngươi làm chủ đâu.
Diệp Huyền thản nhiên nói với người tóc nâu.
Đây là một Vũ Tôn lục giai nhị trọng, hơn nữa khí tức còn mạnh hơn Cuồng Phong bị Kim Lân đánh chết lúc trước.
Võ giả như vậy cũng là cường giả trong đế đô Hạo Thiên đế quốc, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ.
Tuy mạnh hơn Cuồng Phong trưởng lão, đối với đám người Mạc Thành Thiên bị Diệp Huyền thu phục còn mạnh hơn lão giả này một ít.
Lão tỉa tóc nâu không ngờ Diệp Huyền lại không quan tâm hắn, hắn cười lạnh và nói:
- Lá gan của ngươi rất lớn a? Cũng phả, nhìn bộ dạng của ngươi lạ mặt như vậy hẳn là mới tới chợ đêm, còn không biết ta là ai, lão phu là Âm Thứu, người khác gọi lão phu là Đồ Nhân Tôn.
- Ngươi là ai thì có quan hệ với ta sao? Nói xong thì ngươi cút đi, ta còn có việc.
Nếu như không phải nơi này là chợ đêm, Diệp Huyền đã sớm vận dụng Trấn Nguyên Thạch đập chết đối phương, không ngờ dám trang bức lên đầu của hắn.Âm Thứu nghe được Diệp Huyền nói thế, hắn không dám tin vào tai mình, nhìn Diệp Huyền nói ra:
- Ngươi chỉ là một Vũ Tông ngũ giai mà dám nói chuyện với lão phu như vậy? Xem ra ngươi không phải người đế đô, trong người trẻ tuổi của đế đô không ai dám nói với lão phu như thế. Cho ngươi ba giây, xuất ra Thanh Thần Đan, Huyền Quang Đan cho lão phu xem.
Ánh mắt Diệp Huyền lạnh lẽo, hắn không biết nơi này có được đánh nhau hay không, nhưng nghĩ tới có lẽ có hạn chế, bởi vì lúc trước hắn tiến vào nơi này nhìn thấy có vài người nổi giận đùng đùng muốn động thủ nhưng cuối cùng không có đánh nhau.
Hắn không sợ Âm Thứu nhưng nếu biểu hiện tại nơi này quá mức, dẫn cường giả Vũ Vương đuổi giết tới nơi này thì phiền phức.
- Đồ vật của ta, ta làm gì phải lấy cho ngươi xem?
Diệp Huyền cười lạnh nói, một câu, đối với loại người này, mặc kệ đối phương có lấy cái gì ra đổi thì hắn cũng không đổi.
- Tiểu tử, ngươi rất cuồng ah, đáng tiếc, cuồng vọng cần trả giá thật nhiều.
Bỗng nhiên Âm Thứu đứng lên, ngữ khí của hắn lạnh lùng và uy áp bộc phát như thủy triều bao phủ Diệp Huyền vào trong.
Diệp Huyền đứng lên đột ngột, hắn cầm ấm trà trên bàn và ném xuống đất..
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn bốn phía:
- Ta vốn cho rằng nơi này là nơi giao dịch công bằng, không nghĩ tới hoàn toàn sai lầm, ở chỗ này còn có kẻ ỷ vào thực lực mạnh nên tiến hành ép mua ép bán, quả nhiên đế đô không giống bình thường ah.
Diệp Huyền nói chuyện rất lớn, gần như người trong đại sảnh đều nghe được.
Sau khi Diệp Huyền nói xong liền đứng đó..
Hắn không tin mình nói lớn như thế người quản lý chợ dêm lại không nghe thấy, hắn nói như vậy mà đối phương không ra mặt, nếu như không ra mặt thì tự nhiên hắn có thể động thủ với Âm Thứu.
Trên thực tế lúc này Diệp Huyền cũng đã chuẩn bị đấu võ, hắn không chủ động ra tay, chỉ cần Âm Thứu dám ra tay thì hắn có thể sử dụng toàn lực.
Đúng lúc này có giọng nói tức giận vang lên:
- Âm Thứu, chợ đêm chúng ta là nơi mọi ngươi trao đổi đồ vật mình cần, cũng không phải là nơi ngươi có thể hung hăng càn quấy, ngươi hẳn là ỷ vào thực lực mạnh cho nên không quan tâm quy tắc của chợ đêm sao?
Giọng nói lạnh lùng vang lên, một nam tử trung niên áo xám đi tới, ánh mắt hắn rất nhỏ, có mũi ưng, bờ môi hơi mỏng lộ ra thần thái ngoan độc, khí tức hắn tỏa ra chính là cường giả Vũ Tôn lục giai, hơn nữa cũng không yếu hơn Âm Thứu chút nào.
Âm Thứu nhìn thấy người tới cho nên thu hồi uy áp như cuồng phong của mình, hắn vừa chắp tay, cười nói:
- Thì ra là Phong Do quản sự, Phong Do quản sự nghiêm trọng, ta làm sao dám phá hư quy củ chợ đêm, vị tiểu hữu này dùng đan dược đổi đồ vật, ta cũng muốn bàn việc buôn bán với hắn mà thôi, xem ra là tiểu hữu hiểu lầm ý của ta.
Âm Thứu nói xong liền xuất ra một khối khoáng thạch màu xanh da trời, sau đó hắn nói với Diệp Huyền.
- Ta thấy tiểu hữu hối đoái không ít tài liệu, ngươi xem khối quáng thạch này có thể hối đoái đan dược của ngươi hay không?
- Lam Lôi tinh!
Không chờ Diệp Huyền mở miệng, đám người chung quanh lập tức kinh hô.
Lam Lôi tinh là tài liệu lục giai, tuy phẩm chất của nó không phải rất cao nhưng công dụng lại thập phần rộng lớn.
Lam Lôi tinh có một đặc tính chính là có thể tự chủ hấp thu lôi điện chi lực trong thiên địa, hơn nữa nếu dùng huyền lực kích thích cũng bị kích phát dễ dàng, bởi vậy cho dù là huyền binh, hồn binh hay là một ít huyền bảo, thậm chí luyện chế trân pháp, Lam Lôi tinh đều có thể phát ra công dụng của mình.
Một khi dung nhập Lam Lôi tinh vào bảo vật, nó sẽ có được thuộc tính lôi điện, sẽ có tác dụng kỳ diệu trong chiến đấu.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!