LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Hãy sống hết mình vì gia đình

1.190 lượt xem
Hãy sống hết mình vì gia đình,tình cảm gia đình,Đọc truyện Hãy sống hết mình vì gia đình,Truyện ngắn,truyện ngắn hay,truyện ngắn đặc sắc,truyện ngắn ý nghĩa,tuyển tập truyện ngắn

Đêm hôm đó là một đêm trời lạnh giá, cái rét đó như cứa vào da và thịt. Giang nó vẫn nằm trên dường, trùm kín chăn nhưng không sao ngủ được, không phải vì quá lạnh mà chính là vì nó còn nghĩ tới chuyện của bố mẹ hồi chiều.

Bỗng nhiên, có tiếng cãi nhau một lúc một lớn hơn, trong tiếng lặng thinh của đêm đông nó nhận ra được tiếng cãi nhau đó là của bố và mẹ nó.

Tim nó dường như ngừng đập, đôi môi tái nhợt, những giọt nước mắt đã lăn dài trên má không biêt từ lúc nào, chân nó bước nhẹ đến phòng bố mẹ nó, đứng bên cánh cửa, đầu dựa vào tường trên mặt nó dường như tỏ rõ sự bất lực, đau khổ.

Trong căn phòng kia, tiếng cãi vã mỗi lúc một lớn hơn rồi dẫn đến xô xát. Những câu nói, hành động đó như con dao sắc nhọn đâm vào trái tim bé bỏng của nó, nó cũng muốn vào ôm lấy bố với mẹ để can ngăn lắm chứ nhưng còn có thể làm gì được nữa. Nó quỵ xuống tựa vào góc tường như gã bộ hành gục giữa sa mạc khi trông thấy ảo ảnh dòng nước mát. Nó nhớ lại những ngày gia đình nó còn hạnh phúc, đêm nào cũng được nằm trong vòng tay ôm ấm của bố mẹ nó, những ngày được đi mua sắm cùng bố mẹ khiến cho nước mắt của nó cứ dần tuôn ra không thể kìm lại được.

Và rồi thứ nó sợ nhất cũng đã đến,mẹ nó từ trong phòng bước ra ôm chầm lấy nó mà khóc, nó dường như cảm nhận được hơi ấm trong lòng mẹ lan truyền sang lồng ngực nó,hơi ấm từ bàn tay mẹ dần lau khô nước mắt dàn dụa trên gò má của nó.

Mẹ nó nói: “con phải sống thật tốt nhé, mẹ sẽ về thăm con”.

Rồi nó toan lắc đầu, òa lên ôm chầm lấy lấy mẹ khóc “con không muốn,… mẹ ở lại với con nhé mẹ, gia đình ta sẽ hạnh phúc lại thôi” vừa nói nó vừa nhìn về phía bố nó.

Nhưng thật sự tan vỡ cả rồi, mẹ đã rời đi, đi một nơi rất xa, bỏ lại căn nhà này chỉ còn mình nó cùng bố nó. Nó vào phòng trong tình trạng thẫn thờ như người mất hồn, nằm trên dường nó cảm thấy buốt lạnh, tê cóng cả người.

Cả đêm đó nó không thể nào ngủ được, khóc mãi, khóc mãi cho đến khi ngoài kia cửa sổ đã rọi vào những tia nắng ấm áp, tiếng gà kêu như báo thức mọi người một ngày mới. Thực sự, đối với nó bây giờ cuộc sống này chẳng có gì tốt đẹp nữa rồi, gia đình nhỏ của nó đã tan vỡ.

Bỗng nhiên,có tiếng điện thoại reo lên, reng ….reng ….reng… và cuộc gọi thứ 3 reo lên. Nó không chịu được nên đành lấy máy nghe.

Trong con mắt mờ ảo, sưng vù lên vì khóc quá nhiều bỗng đôi môi nó mỉm cười, nụ cười đầy chua chát, trên điện thoại là hình mẹ nó, đầu dây bên kia vọng lại dọng nói ồm ồm như người bị cảm, nó biết đêm qua mẹ nó cũng không ngủ được.

Nó lau nước mắt hỏi mẹ “ Mẹ đang ở đâu vậy,con nhớ mẹ lắm” mẹ nó đáp: “Mẹ đang ở….”

Mẹ nó dừng lại không nói tiếp, một lúc sau mẹ nó “ Con hãy cố gắng sống thật tốt con nhé và hãy nhớ mẹ yêu con rất nhiều” vì không muốn làm con mình đau khổ hơn mẹ nó đã cúp máy. Nó gọi lại nhưng đầu dây bên kia chỉ còn tiếng nói khiến nó trở nên tuyệt vọng “ Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quay khách vui lòng gọi lại sau…”

……………

Và ngày hôm đó cứ thế trôi qua, mặc kệ cho tiếng kêu của bà nội và bố, nó cứ nhốt mình trong phòng mà khóc. Và cứ thế cho đến ngày hôm kia, bỗng nhiên trên máy nó hiện lên đoạn video mẹ nó gửi, nó cầm lên xem và khóc nhưng đó là tiếng khóc của hạnh phúc.

Không biết mẹ nó gửi cho nó những gì khiến nó vui như vậy. Bố nó từ ngoài cửa nói với nó “ Giang ơi, mở cửa cho bố với nào, bố cần nói chuyện với con” Giang nó chạy đến mở cửa, thật bất ngờ nó dụi mắt mấy lần nhưng trước mắt nó vẫn mãi là mẹ nó. Nó vui đến không tả được, ôm mẹ và khóc.

Bố nó bảo: “Những ngày trôi qua này bố và mẹ đã nghĩ rất nhiều và cảm thấy được những thiếu sót của bản thân nên bố và mẹ đã nói chuyện lại với nhau và quyết định sẽ xây dựng nên một gia đình hạnh phúc như trước kia, con yêu à.”

Chưa kịp nói dứt lời, nó đã dùng 2 cánh tay ôm chầm lấy bố và mẹ, nói: “ Thời gian qua nhiều lần con đã kiến bố mẹ buồn phiền, do con chưa ngoan nên bố mẹ mới...” nó sụt sùi khóc. Mẹ nó nói: “ Thôi đừng buồn nữa nào con yêu” vừa nói mẹ nó vừ lấy hai bàn tay lau những giọt nước mắt chảy dài trên gò má của nó. Buổi xế chiều hôm đó , trước ánh đèn mập mờ tưởng chừng như lạnh lẽo ấy, gia đình nó quả thật rất hạnh phúc khiến người khác phải ghen tỵ, có ai ngờ rằng trước đó chuyện động trời gì đã xảy ra với gia đình bé nhỏ này.Dường như cái lạnh giá của trời đông chưa từng đến với nó, cảm giác ấm áp như tràn trề trong lồng ngực nó, “ Được đi chơi có cả bố lẫn mẹ không có gì có thể tuyệt vời hơn”. Nó thầm nghĩ.

5
10 sao / 2 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư