LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 83: Tranh giành đan dược

86 lượt xem

Tiểu sư đệ, cuối cùng đệ cũng đi ra.” Tân Như Ca nhìn thấy Diệp Thạch đi ra, nhịn không được thở ra một hơi, nếu không phải có người nói với nàng Diệp Thạch đang ngâm tắm, nói không chừng Tân Như Ca sớm đã xông vào.

Diệp Thạch không hiểu nhìn Tân Như Ca: “Sư tỷ, tỷ tìm đệ hả? Có chuyện gì không?

Tân Như Ca xấu hổ cười, nói: “Cũng không phải đại sự gì, đan dược đệ cho ta lúc trước đó, đệ còn không?

Tân Như Ca có chút ngượng ngùng, lúc trước khi Diệp Thạch tìm nàng giúp đưa đan dược cho Liên Mộng Tầm, đối với đan dược Diệp Thạch đưa cho nàng cũng không mấy tin tưởng, bởi vậy cũng không muốn lắm. Nào biết mới một chút thời gian như vậy, nàng liền mặt dày mày dạn tìm đến Diệp Thạch muốn thêm đan dược.

Còn,nhưng mà sư tỷ, nếu tỷ muộn một chút nữa sẽ không còn đâu.” Diệp Thạch nói.

Tân Như Ca không hiểu: “Vì saolại không còn?

Diệp Thạch đương nhiên mà nói: “Đều bị đệ ăn sạch sẽ chứ sao!

Diệp Thạch vừa nói vừa lấy ra một viên đan dược ném vào miệng, cắn cắn hai cái nuốt xuống, vẻ mặt say mê nói: “Hương vị thật sự rấtngon!

Tân Như Ca sửng sốt một chút mới kịp phản ứng, Diệp Thạch đến cùng đang làm gì vậy?!

Sư đệ, đan dược không thể ăn bậy!” Tân Như Ca kéo tay Diệp Thạch nói.

Diệp Thạch gật đầu, buồn rầu nói: “Đệ biết, nhưng mà thật sự nó rất thơm! Đệ không nhịn được, sư tỷ, tỷ không thấy thơm sao?

Ta không thấy.” Tân Như Ca tức giận nói.

Diệp Thạch nhíu mày, những đan dược cấp hai khác cũng không có hấp dẫn lớn như vậy đối với y, không biết là vì cái gì, vừa nhìn thấy đan dược này, Diệp Thạch đã cảm thấy muốn ngừng mà không được, cho y bao nhiêu viên y cũng có thể ăn hết.

Kỳ thật Mộ Thần đưa cho y hơn hai mươi viên đan dược, nhưng đã có hơn phân nửa đều bị Diệp Thạch trộm ăn.

Nếu không phải nghĩ đan dược này có lẽ có thể bán được mười vạn nguyên thạch một viên, như vậy đan dược trên người Diệp Thạch một viên cũng dư không nổi.

Tân Như Ca nhíu mày, thăm dò hỏi: “Sư đệ, đan dược này của đệ là từ chỗ nào ra?

“Tìm được trong một sơn động.” Diệp Thạch thản nhiên nói.

Tân Như Ca nhướng mày: “Tìm được trong sơn động? Không phải đệ nói là tự mình luyện chế sao?

Đó là đệ nói giỡn.” Diệp Thạch nhún vai, nói.

Tân Như Ca nhìn Diệp Thạch, trong lòng nhịn không được sinh ra hoài nghi, so sánh với việc đan dược do Diệp Thạch luyện chế, Tân Như Ca cảm thấy khả năng do Mộ Thần luyện chế tính ra cao hơn một chút, nhưng so sánh với việc tìm được đan dược trong sơn động, Tân Như Ca cảm giác, tìm được trong sơn động còn đáng tin hơn.

Đệ còn bao nhiêu đan dược?” Tân Như Ca hỏi.

Còn có tám viên.” Diệp Thạch nói.

Đều cho ta đi.” Tân Như Ca không chút do dự, nếu đan dược thật sự tìm được trong sơn động, thì hẳn là còn!

Diệp Thạch nhíu mày, thẳng tắp nhìn Tân Như Ca, mở ra tay phải, cười nhạt không nói.

Tân Như Ca khó hiểu hỏi Diệp Thạch: “Đệ nhìn ta như vậy làm gì?

Diệp Thạch cười nói: “Sư tỷ, đan dược lần trước là đưa tặng, hiện tại cái này mười vạn nguyên thạch một viên.

Tân Như Ca tức giận nói: “…Đệ thật đúng là biết kiếm tiền.

Diệp Thạch cũng không để bụng: “Sư tỷ, tỷ là người có tiền, sẽ không hiểu nỗi khổ của người nghèo.

Diệp Thạch mím môi, lúc y giết heo giết dê trong tửu lâu, y cảm thấy mình rất nghèo, hiện tại y tay cầm mấy chục, trên trăm vạn nguyên thạch, mà như trước vẫn cảm thấy mình rất nghèo, cũng không biết là vì cái gì.

Tân Như Ca run run khóe miệng, người có tiền? Vị tiểu sư đệ này đúng là quá coi trọng nàng.

Giao dịch xong đan dược, Tân Như Ca xoay người rời đi.

Nhìn số dư trong thẻ nguyên thạch không còn mấy, Tân Như Ca buồn bực cắn môi. Ngày hôm qua, lúc Diệp Thạch hỏi nàng muốn lấy mấy viên đan dược, nàng hẳn nên đòi nhiều một chút. Một viên đan dược mười vạn, tám viên đan dược cơ hồ đã tiêu hao hết toàn bộ gia tài của Tân Như Ca.

Diệp Thạch nhìn bóng dáng Tân Như Ca, thầm nghĩ con gái đều thật có tiền, khó trách Mộ Thần nói, sinh ý của nữ nhân dễ kiếm nhất.

Nhìn thấy số lượng trên thẻ nguyên thạch đột phá một trăm vạn, Diệp Thạch nhịn không được thở ra một hơi.

… …

Liên Mộng Tầm lại thí nghiệm hai lần trên người rắn nước, xác nhận đan dược rất có hiệu quả, mới lấy đan dược cho Huyết Giao ăn.

Khẩu vị của Huyết Giao vô cùng tốt, mấy khối đan dược nháy mắt đã không còn.

Dưới tác dụng của đan dược, Huyết Giao quả nhiên thân cận với Liên Mộng Tầm hơn vài phần.

Như Ca sư tỷ, đan dược này đến tột cùng là từ chỗ nào vậy?” Liên Mộng Tầm nghiêm túc hỏi.

Tân Như Ca sửng sốt, nói: “Tiểu sư đệ sửa lại lời nói, là tìm được trong một cái trong sơn động.

Vậy còn không?” Liên Mộng Tầm nhíu mày hỏi.

Tân Như Ca xấu hổ nói: “Ta cũng không biết.

Quá đáng tiếc, tỷsao không nói sớm…” Liên Mộng Tầm nhăn mặt nói.

Nàng vẫn cho rằng đan dược là do Mộ Thần luyện chế ra, như thế, nếu muốn biết phương thuốc thì có thể xuống tay từ trên người Mộ Thần, nhưng mà, nếu đan dược là được tìm ra, nàng hẳn nên lưu lại một viên, để cho người trong đan viện phân tích thành phần.

Tống Tâm Duyệt khoanh tay, không để bụng mà nói: “Liên sư muội đừng gấp, theo ta thấy, lời của Diệp Thạch, không nhất định là thật, người này rất không thành thực!

Tân Như Ca nhăn mày, Diệp Thạch tính tình bừa bãi, người này nói câu nào là thật, câu nào là giả, thật sự không rõ được, “Ta lại đi hỏi tiểu sư đệ một chút đi.

Liên Mộng Tầm hơi suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Tỷ nói cho y biết, nếu lại có thêm đan dược như vậy, hai mươi vạn nguyên thạch một viên.

Tân Như Ca trừng mắt, “Nhiều vậy?

Liên Mộng Tầm không để bụng: “Giá trị!

Vậy muội nhiều nhất muốn có bao nhiêuviên?” Tân Như Ca hỏi.

Hai mươi viên.” Liên Mộng Tầm nghĩ nghĩ nói.

… …

Hai mươi vạn nguyên thạch một viên?” Diệp Thạch đang muốn ăn cơm, nghe được lời của Tân Như Ca, chiếc đũa lập tức đánh rơi trên bàn, con mắt mở to ra.

Tân Như Ca gật đầu, chú ý quan sát thần sắc của Diệp Thạch: “Đúng vậy.

Diệp Thạch mãnh liệt đứng lên, nói: “Đệ đi tìm Mộ… A không, đệ đi tìm cái sơn động lúc trước phát hiện đan dược.

Tân Như Ca nhìn bóng dáng Diệp Thạch, âm thầm nghĩ, Diệp Thạch quả nhiên là không thành thật.

… …

Diệp Thạch đi tới luyện đan thất, mặt bị ngọn lửa ánh ra màu đỏ.

Thơm quá thơm quá!” Diệp Thạch nhìn đồ vật trong tay Mộ Thần.
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư