Con dâu nhà giàu - Chương 180

212 lượt xem

Lúc điền phiếu kiểm tra quan hệ cha con, Chu Minh Xa hỏi tên Chu Thiến, Chu Thiến nghĩ nghĩ rồi đáp:
- Tần Tiểu Thiến
Chu Thiến không muốn đổi tên, bị mọi người gọi là Thiệu Lâm hơn một năm, giờ cả đời lại bị gọi là Châu Châu thì phiền muốn chết. Về phần họ, bà Tần nuôi Châu Châu lâu như vậy đương nhiên phải theo họ bà
Chu Minh Xa vừa nghe đã cảm thấy đây đúng là trời cao an bài, cướp đi một cô con gái Thiến Thiến rồi lại trả cho ông một cô con gái Thiến Thiến khác. Tuy rằng chưa có kết quả kiểm tra, còn phải chờ vài ngày nữa nhưng ông nhìn Chu Thiến, càng nhìn càng cảm thấy đây chính là con gái mình thì lòng mừng vui vô hạn
Ra bệnh viện, Chu Minh Xa hỏi cô:
- Giờ con ở đâu?
Chu Thiến cúi đầu:
- Giờ bà đã mất, con không có chỗ ở!
Chu Minh Xa đau lòng khôn xiết, cầm tay Chu Thiến nói:
- Thiến Thiến, tuy rằng chưa có kết quả kiểm tra nhưng chú đã coi con là con gái của mình, con có đồng ý đến nhà chú ở không?



Trong mắt ông đầy sự tiếc thương, chờ đợi, lại có chút lo lắng như thể sợ nghe thấy lời từ chối của cô. Nhìn cha như vậy, lòng Chu Thiến chua xót mà lại ấm áp, cô gật gật đầu
Chu Minh Xa tươi cười, ông dẫn Chu Thiến đi về nhà, trên đường, đi qua một siêu thị nhỏ, Chu Minh Xa dừng lại rồi kéo Chu Thiến vào

Chu Minh Xa lấy một chiếc xe đẩy nhỏ, nói với Chu Thiến:
- Muốn ăn gì thì tự lấy vào xe đi
Vừa nói vừa không ngừng lấy đồ ăn vặt vào xe, vừa lấy vừa trưng cầu ý kiến của cô:
- Cái này thế nào, có thích không? Cả khoai tây nữa? Đậu phụ khô con thích ăn không, chị con rất thích ăn…
Nói tới đây, vẻ mặt ông lại xót xa:
- Lúc chị con còn sống, điều kiện gia đình không tốt, chú chưa bao giờ dẫn nó đến siêu thị mua đồ ăn vặt hết. Con nhà người ta đồ ăn vặt chất thành núi trong nhà, chỉ có con bé là chẳng có gì nhưng nó chưa từng oán trách.
Giọng nói có chút nghẹn ngào
Lòng Chu Thiến xót xa, nhẹ nhàng nắm tay cha
Chu Minh Xa ngẩng đầu nhìn cô tươi cười:
- May mà tìm được con, ông trời cũng không tệ với ta, hơn nữa giờ con lại khỏe mạnh lại, thật tốt…
Ông vuốt vuốt tóc cô.
Bị đần mà lại có thể khỏe mạnh, bình thường vốn là chuyện không thể tin được nhưng lòng Chu Minh Xa vui sướng ngập tràn, cố chấp cho rằng mọi thứ đều là trời cao an bài. Con gái khỏe mạnh bình an vốn là chuyện tốt nhất, về phần chuyện này có hợp lý hay không thì cần gì để ý nhiều như thế? Chu Minh Xa lại cầm một bình sữa, mua thêm ít hoa quả
- Con gầy thế này nhất định phải bồi bổ thêm


Nhìn con gái xanh xao vàng vọt, lòng ông rất khó chịu. Con gái trước kia đã phải sống cuộc sống thế nào đây? Về sau nhất định phải bù đắp cho con bé. Nghĩ vậy ông lại lấy thêm thực phẩm dinh dưỡng.
Chu Thiến bật thốt:
- Cha, đủ rồi, đừng lấy thêm nữa!
Chu Minh Xa ngẩn ra, kinh ngạc, vui mừng nhìn Chu Thiến:
- Con… con gọi ta là gì?
Chu Thiến cũng sửng sốt, đang nghĩ tiếng “cha” này có phải là gọi quá sớm rồi không. Dù sao theo lẽ thường mà nói, trước khi xác định rõ ràng tình hình thì sao có thể gọi cha như vậy được? Nhưng khi cô nhìn đến vẻ mặt vui mừng của cha thì lại nghĩ tới nỗi đau khi mình chết của cô, lòng chùng xuống. Có gì đâu? Đây vốn là cha của cô, nghĩ nhiều thế làm gì!
Lập tức, Chu Thiến mỉm cười:
- Cha, đừng mua thêm nữa, mua nhiều thế hai người không xách hết được
Chu Minh Xa kích động không biết nên nói gì cho phải, giọng nghẹn ngào, liên tục gật đầu:
- Được, được…
Bọn họ thanh toán xong rồi ra ngoài, mỗi người đều xách theo một túi lớn. Chu Minh Xa còn định giằng lấy túi xách trong tay Chu Thiến:
- Cha xách được rồi, những cái này nặng lắm
Chu Thiến nhìn cánh tay vì dùng sức mà nổi đầy gân xanh của cha thì lại giành lại:
- Con xách được, cũng đâu quá nặng.
Chu Minh Xa vẫy một chiếc taxi, hai người lên xe, theo địa chỉ Chu Minh Xa đọc rồi xuất phát
Chu Thiến nhìn ra ngoài cửa sổ, mấy năm không về, quê cũ thay đổi quá nhiều, ngã tư đường rộng lớn, cây xanh được trồng nhiều, xe cộ cũng tấp nập hơn, đèn xanh đèn đỏ cũng mọc đầy, hầu như ngã tư nào cũng phải dừng lại hơn một phúc, tốc độ xe đi cũng rất bình thường
Bên tai vang lên lời cha:
- Hai năm trước chúng ta chuyển nhà, giờ nhà mới khá rộng, con có thể ở phòng riêng của mình
Sau đó lại nói qua về tình hình trong nhà, nhắc đến Lý Mai, em trai cô là Đông Đông.
- Dì con tốt lắm, Đông Đông cũng rất nghe lời, con đừng sợ, bọn họ đều rất thoải mái


Lý Mai mà dễ chịu sao? Chu Thiến bĩu môi, cũng không phải là quá xấu xa chỉ là với sự xuất hiện đột ngột của cô thì chẳng biết sẽ có phản ứng gì? Đông Đông hẳn đã vào đại học rồi! Thành tích có được không nhỉ?
Chu Minh Xa dặn dò cô cứ thoải mái, đừng lo lắng linh tinh, đang nói xe đã dừng lại ở một khu chung cư mới
Hai người xuống xe, Chu Minh Xa dẫn cô đi vào. Chu Thiến nhìn quanh, khu này đều là những tòa nhà năm tầng, trung tâm có một công viên nhỏ, còn có cả đài phun nước, có đình nhỏ nghỉ mát, có bãi cỏ xanh, cũng không tồi
Chu Minh Xa vừa dẫn đường vừa thỉnh thoảng quay đầu chờ Chu Thiến đang nhìn xung quanh mà tươi cười. Cuộc sống tốt đẹp của bọn họ đều là vì Thiến Thiến mất mà có được, nhưng Thiến Thiến lại không được hưởng thụ những điều đó. Giờ một đứa con gái khác đã trở về, ông muốn bù đắp cho cô cả phần của Chu Thiến.
Nhà ở tầng ba, bọn họ lên lầu, ấn chuông cửa. Chỉ chốc lát sau, Lý Mai mở cửa, cửa bật mở, vừa thấy Chu Minh Xa đã nói:
- Ông gọi điện bảo tôi làm nhiều đồ ăn, nói có khách tới, khách đâu?
Nói xong nhìn về phía Chu Thiến, nhìn thấy khuôn mặt cô thì sợ tới mức thụt lùi ba bước, thất thanh:
- Ma… ma…
Chu Minh Xa bực mình nói:
- Nói linh tinh gì thế? Đây là con gái tôi, đi vào rồi nói
- Con gái, ông có con gái từ khi nào!
Lý Mai vẫn không dám đến gần Chu Thiến, cứ đứng cách cô một đoạn, kéo Chu Minh Xa qua một bên rồi hỏi.
Vừa khéo, Chu Thiến cũng muốn biết vì sao chưa từng nghe cha nhắc đến chuyện này, cô cũng tò mò mà nhìn qua Chu Minh Xa.

Chu Minh Xa ngồi xuống sô pha trong phòng khách, bưng một tách trà, nhấp ngụm rồi ngẩng đầu nói với Chu Thiến:
- Cứ đặt đồ xuống đi con, đến đây ngồi đã
Rồi nói với Lý Mai:
- Bà cũng ngồi xuống đi, chuyện này tôi sẽ giải thích cho hai người
Chu Thiến buông túi đồ xuống, quan sát ngôi nhà này một chút. Phòng khách khá rộng nhưng đương nhiên là không thể so với Triệu gia được
Nhớ tới khu tập thể trước kia thì phòng khách này còn rộng gấp đôi căn tập thể đó.
Tường sơn màu trắng tinh, sàn trải thảm, bộ sô pha bằng da màu xanh nhạt, bàn trà thủy tinh, TV Lcd lớn, góc tường là chiếc bình sứ thanh hoa lớn có cằm một cành hoa giả. Cuối cùng, hấp dẫn ánh mắt Chu Thiến mà một bức ảnh gia đình treo trên tường, trong ảnh là cha, Lý Mai và Đông Đông cười rất vui vẻ.
Chu Minh Xa thấy Chu Thiến đang nhìn bức ảnh đó thì nói:
- Đó chính là em trai Đông Đông của con, mấy ngày nữa chúng ta đi chụp lại, lần này mới là ảnh chụp gia đình thực sự
Bên kia, Lý Mai có chút sốt ruột:
- Ông mau nói xem đã xảy ra chuyện gì!
Nói xong ngồi xuống vị trí cách xa Chu Thiến nhất, thực sự quá quỉ dị, rõ ràng thấy con bé đó chết rồi, nhìn con bé đó bị hỏa tang, giờ sao lại ở đây
Chu Thiến ngồi đối diện Lý Mai, dưới con mắt lén quan sát của Lý Mai thì cô cũng đánh giá lại bà.
Khác, thực sự là quá khác. Giờ tóc Lý Mai vừa làm xoăn lại còn nhuộm, xoăn song to. Trên vành tai, cổ, ngón tai đều là vàng sáng long lanh, quần áo gọn gàng, giơ tay nhấc chân đều rất đàng hoàng, so với người cha giản dị của mình thì Lý Mai như người giàu mới nổi
Nhưng cũng dễ hiểu, nghèo khó lâu như vậy, đột nhiên phát tài thì ai chẳng hận không thể rêu rao cho tất cả cùng biết
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k