Con dâu nhà giàu - Chương 213
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
05/06/2019 22:24:22 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
79 lượt xem
- * Con dâu nhà giàu - Chương 214 (Truyện ngôn tình)
- * Con dâu nhà giàu - Chương 215 (Truyện ngôn tình)
- * Con dâu nhà giàu - Chương 212 (Truyện ngôn tình)
- * Con dâu nhà giàu - Chương 211 (Truyện ngôn tình)
Thế Duy đương nhiên ở phòng bệnh Vip
Thân thể nho nhỏ nằm trên chiếc giường trắng như tuyết, người cuộn tròn, nhìn qua như con mèo nhỏ bị thương. Y tá đi vào kiểm tra dịch truyền của cậu, một y tá khác thì tiêm một mũi hạ sốt vào mông cậu nhóc
Thế Duy tuy rằng hôn mê nhưng vẫn có thể cảm nhận được đau đớn. Cậu nhíu chặt mày, miệng khẽ rên rỉ. Bàn tay nhỏ bé quơ lên trong không trung như muốn tìm chỗ dựa.
Chu Thiến biết cậu bé sợ hãi, vội vàng cầm tay Thế Duy, thì thầm an ủi vào tai cậu bé. Chỉ chốc lát, Thế Duy bình ổn trở lại, lại chìm vào cơn hôn mê
Triệu Hi Thành vẫn yên lặng đứng bên nhìn mọi chuyện.
Tiêm xong, y tá bác sĩ đều đi ra ngoài. Trong phòng bệnh ngoài Thế Duy đang mê man thì chỉ còn lại hai người.
Chu Thiến ngẩng đầu nhìn thấy Triệu Hi Thành đang đứng ở cuối giường, vẻ mặt mệt mỏi, nhớ ra gần đây anh luôn đi sớm về muộn, nhất định không nghỉ ngơi tốt thì không khỏi đau lòng nói:
- Triệu tiên sinh, anh đi về trước mà nghỉ ngơi đi, ở đây có tôi là được rồi, anh cứ yên tâm.
Triệu Hi Thành nghe ra ý quan tâm trong giọng nói của cô thì lòng khẽ run lên. Sắc mặt nhất thời nhu hòa lại rất nhiều:
- Không được, Thế Duy còn chưa tỉnh lại thì tôi không yên tâm, về cũng không ngủ được.
Chu Thiến thấy anh cứ đứng đó, sợ anh mệt thì chỉ vào chiếc ghế dài bên giường nói:
- Vậy anh qua bên kia nghỉ ngơi chút đi, sắc mặt anh không tốt đâu.
Triệu Hi Thành nghe cô nói thì cúi đầu, khóe miệng khẽ cong cong. Anh chậm rãi đi đến bên ghế ngồi, sau đó chống khuỷu tay lên thành ghế mà lặng lẽ nhìn Chu Thiến đối diện.
Lúc này, có lẽ là vì đã tiêm thuốc hạ sốt nên Thế Duy bắt đầu đổ mồ hôi. Mái tóc đen bóng ướt đẫm mồ hôi, trán cũng toát mồ hôi. Chu Thiến lấy khăn mặt cẩn thận lau mồ hôi cho cậu bé. Ánh mắt của cô vô cùng chuyên chú, động tác vô cùng dịu dàng, đôi lông mi không quá dài của cô khẽ rung động, đôi môi đầy đặn khẽ mở, lúc lau tóc cho Thế Duy xong, cô đứng lên rồi khẽ vươn vai vặn mình. Quần áo mỏng manh dán sát lên người cô khiến vòng eo mảnh của cô hiện rõ, lại nhìn xuống bờ mông cong cong… (lão này dê vật)
Như là cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Triệu Hi Thành, Chu Thiến đột nhiên quay lại nhìn anh. Triệu Hi Thành vội rũ mắt, giả bộ đang ngủ nhưng lưng toát mồ hôi, tim đập thình thịch.
Trong phòng bệnh im ắng, trong không khí có mùi thuốc sát trùng nhẹ nhàng, ngoài cửa loáng thoáng có tiếng y tá trực đêm nói chuyện.
Triệu Hi Thành dựa vào ghế, không dám mở to mắt, chỉ chốc lát lại nghe được tiếng bước chân khe khẽ, như là có người cố ý đi nhẹ. Tiếng bước chân cách anh càng lúc càng gần, không lâu sau đã đứng ở bên cạnh anh. Triệu Hi Thành không dám động đậy, lòng như có con thỏ đang nhảy loạn, hơi thở có chút dồn dập nhưng anh miễn cưỡng khắc chế. Giờ cảm xúc của anh rất kì quái, như là đang chờ mong điều gì đó hoặc như đang sợ hãi điều gì đó, vô cùng mâu thuẫn khiến tim anh căng tức như muốn nổ tung.
Cô như đang cúi người, bởi vì anh cảm nhận được hơi thở ấm áp nhẹ nhàng của cô khẽ phun lên mặt lên cổ khiến làn da anh khẽ run lên, sự rung động như chạm đến tim anh. Sau đó, mùi hương thản nhiên ùa đến khiến lòng anh dâng lên khát vọng khó nói.
Đang lúc anh có chút ý loạn tình mê thì chiếc chăn mỏng mềm mại phủ lên người anh, nhẹ nhàng như còn bí mật mang theo hương thơm trên người cô.
Sau đó, hơi thở ấm áp rời xa dần, anh cảm nhận được làn da có chút trống rỗng, tĩnh mạch. Sau đó, tiếng bước chân rời xa, không khí xung quanh trở về trạng thái lạnh lùng, chỉ có mùi hương thơm ngát vấn vương bên anh.
Lòng anh dâng lên cảm giác buồn bã, mất mát, như là có gì lạc khỏi quỹ đạo vậy. Anh có nên tìm lại hay không? Như thể đó là thứ rất quan trọng với anh nhưng hình như lại chẳng phải là của anh, thật phức tạp… Anh rất mệt mỏi, anh không muốn nghĩ tiếp…
Mí mắt anh dần nặng lại, suy nghĩ càng lúc càng mơ hồ, hơi thở càng lúc càng đều, anh lặng lẽ chìm vào giấc mộng.
Trong mộng, có một đôi tay dịu dàng đang lau mặt cho anh… miệng anh bất tri bất giác mỉm cười.
Triệu Hi Thành ngủ đến sáng mới tỉnh lại, tỉnh lại mới phát hiện giữa bắp chân sưng nóng, có một khát vọng khó nhịn. Anh mở mắt ra nhìn, thấy Chu Thiến đang dựa vào bên giường Thế Duy, cũng không để ý đến phía mình thì mới thoáng thở phào.
Anh đứng lên, lặng lẽ đi vào toilet, rửa mặt bằng nước lạnh để bình ổn lại bản thân.
Anh đi ra ngoài, đi tới bên giường, đầu tiên là nhìn Thế Duy, thấy sắc mặt cậu bé không còn hồng như đêm qua nữa, vẻ mặt cũng thoải mái lên nhiều. Sờ vào trán cũng chẳng còn nóng, lúc này Triệu Hi Thành mới yên lòng.
Sau đó, anh chuyển qua nhìn Chu Thiến, cô dựa vào bên giường Thế Duy, gối đầu lên tay, mặt nghiêng qua một bên. Tóc mái khẽ nghiêng theo, để lộ ra một góc trán trơn bóng. Lông mày đen rậm, mắt khẽ nhắm, ánh mặt trời buổi sớm chiếu qua cửa sổ thủy tinh mà chiếu vào mặt cô, có thể thấy rõ đến lớp lông tơ trên má cô. Nhìn Chu Thiến như vậy, lòng Triệu Hi Thành cảm thấy vô cùng bình an, thoải mái. Ngoài Thiệu Lâm, cũng chỉ có Chu Thiến có thể đem lại cho anh cảm giác này.
Lúc này, một cơn gió khẽ thổi đến, thổi mấy sợi tóc phất phơ trên mặt cô, mắt cô khẽ giật giật, lông mi run run như không thoải mái. Ma xui quỷ khiến, Triệu Hi Thành vươn tay, nhẹ nhàng vuốt lại tóc cho cô.
Tiếp xúc với làn da nõn nà của cô, lòng Triệu Hi Thành rung lên mà đồng thời, Chu Thiến cũng bừng tỉnh.
Chu Thiến ngẩng đầu, do vừa tỉnh ngủ nên mắt có chút mơ màng, suy nghĩ có chút mơ hồ. Cô ngẩng đầu, nhìn Triệu Hi Thành ở bên, thần trí đột nhiên tỉnh táo hẳn. Chu Thiến cả kinh vội đứng phắt dậy:
- Triệu tiên sinh…
Sau đó mới phát hiện, cứ thế này, hình như khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần.
Gần đến độ có thể cảm nhận được hơi thở của nhau, gần đến độ có thể nhìn thấy bóng dáng của mình trong mắt nhau.
Chu Thiến nhìn anh, nhất thời quên mất bản thân đang ở đâu, cô chỉ cảm thấy mắt anh như cơn lốc xoáy vô đáy, tựa như muốn hút cô vào.
Chu Thiến mê hoặc, tình cảnh này thực sự quá quen thuộc. Khi cô vẫn còn là Thiệu Lâm, Triệu Hi Thành thường xuyên chăm chú nhìn cô với ánh mắt này, sau đó sẽ ôm cô vào lòng rồi dịu dàng hôn cô.
Giờ nhìn khuôn mặt càng lúc càng gần của anh, mệt mỏi mơ hồ trong lòng Chu Thiến như lắng lại, sự kích động, vui mừng lại dâng lên.
Cô chậm rãi nhắm mắt lại…
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!