Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn - Chương 6: Chuyện nhân sinh
Đặng Ngọc | Chat Online | |
07/06/2019 22:16:37 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
154 lượt xem
- * Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn - Chương 7: DỌN NHÀ (Truyện tổng hợp)
- * Chỉ Xích Chi Gian Nhân Tận Địch Quốc - Chương 1: Người qua đường (Truyện tổng hợp)
- * Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn - Chương 5: Thì ra mi là sắc lang (Truyện tổng hợp)
- * Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn - Chương 4: Tiểu mao cầu xuất hiện (Truyện tổng hợp)
Tiểu bạch cầu có chút chán ghét âm thanh lải nhãi bên tai. Sao tên tì nữ này ồn ào thế không biết. Nó cụp tai xuống, cố gắng che bớt nhưng giọng nói nào đó vẫn cứ không ngừng xuyên thấu. Nó bực bội, phóng xuống đất, đứng đối diện với Hiểu My.
Nhìn vào đôi mắt xanh xinh đẹp, hình như nó bảo cô đợi. Á, cô có thể hiểu thông điệp chỉ bằng cách nhìn vào mắt thần thú. Có thể đây là dị năng mà cô được lão thiên trao tặng? Nếu vậy, thì việc sinh tồn tại dị thế này đã không còn là vấn đề. Sau khi tìm cách ra khỏi đây, cô chỉ việc tìm thần thú rồi chiêu dụ, bắt nó phục tùng mình. Cố gắng khai thác thông tin từ chúng. Vậy cô sẽ một bước lên trời rồi. Há há. Tương lai mình sẽ duy ngã độc tôn…. Lão thiên a, thì ra ông tốt với tôi đến thế!
Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn Trailer
Trong lúc Hiểu My còn đang kích động, ảo tưởng về tương lai vốn dĩ còn chưa biết của mình. Tiểu bạch cầu đã chạy tuốt vào hang động. Đến khi cô hồi thần thì đã thấy quả cầu trắng ung dung từ trong bóng tối đi ra. Nó nhìn cô gật gật.
- Éc, thỏ con, ngươi nói là an toàn phải không? Hang động này chúng ta có thể ở đúng không? Hiểu My tuy hỏi nhưng là đang khẳng định.
Bỏ qua ánh mắt kinh hỉ của mỗ nữ nào đó. Tiểu bạch cầu vọt lên, bám vào vị trí quen thuộc của nó trên người cô.
……………………………………………………………………..
Sau khi vấn đề chỗ ở được giải quyết, Hiểu My có cảm giác tự tin ngập tràn. Cô quyết định, ngày mai sẽ dọn đến đây. Nhìn sắc trời đã không còn sớm, giờ phải quay lại khu trại. Cô phải duy trì đống lửa của mình.
Tâm trạng vui vẻ nên mọi thứ xung quanh cũng sáng láng cả lên. Trên Sơn cốc này đẹp thật. Kiếp trước, cô chán ngán thị thành đầy ô nhiễm, khói bụi. Kiếp này như nguyện, được sống tại nơi non xanh nước biết, thế ngoại đào viên. Coi như đây là sự bù đắp mà ông trời dành cho cô vì mấy mươi năm khiêm tốn làm người.
Lúc đi ngang qua rừng trúc, cô đào thêm ít măng, hái thêm ít nấm. Nhìn đám trúc suông dài trước mắt, cô nghĩ, nếu có thể chặt về thì hay biết mấy. Cô muốn là giường trúc, bè trúc và vô số các dụng cụ khác.
Hiểu My chọn một cây trúc thích hợp tại vùng đất rất mềm. Kiến thức Vật lý vô cùng sơ đẳng: Tác dụng của lực là có thể làm biến dạng hoặc thay đổi chuyển động của một vật. Vì thế, cô ôm lấy thân cây rồi ra sức lắc, làm cái cây vô tội rung lên bần bật, lá rơi lào xào.
Nhìn cô nhếch nhách kinh. Hành động của cô trong mắt tiểu bạch thỏ giống như là một con vật bốn chân ốm yếu đang cố bám víu vào một cái cây cũng chẳng mấy gì là mạnh khỏe. Nó lặng lẽ cho cô một ánh mắt cực khinh.
Sau một hồi tác dụng lực mà kết quả dường như chỉ có bản thân cô biến dạng, Hiểu My quệt mồ hôi, ngồi bệch xuống đất. Giá như cô cũng có võ công cao cường hay nội công thâm hậu thì hay biết mấy. Chỉ cần búng tay một cái: cây rừng ngã đổ, chim muông vái chào. Haiz, cái này chắc liên quan đến vấn đề nhân quả rồi.
Mất một thoáng để đấu tranh tư tưởng. Cuối cùng, Hiểu My bỏ cuộc, vác đống măng trên mặt đất trở về.
……………………………………………………………………….
Ngồi bên đống lửa nhìn mấy mục măng đang từ từ chuyển sang vàng, lớp vỏ bên ngoài khô quéo rồi tróc ra từng đợt. Buồn chán khiến cô nghĩ đến một vấn đề cô cùng trí tuệ: đặt tên cho thỏ con. Ha ha, đã là đồng bạn thì phải có tên. Nếu quanh năm mở miệng đều là thỏ, thỏ, chắc một lúc nào đó cô cũng tự cho mình là thỏ mất. Tên gì đây nhỉ? Cô cuối xuống nhìn nhúm lông trắng tòn ten trước ngực mình.
- Ê, thỏ con, chị gọi em là Tiểu mao cầu nhé.
Im lặng.
- Không phản đối là chấp nhận rồi. Vậy từ nay em là Tiểu mao cầu, đồng bạn chính thức của chị. Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ. – Hiểu My thiếu điều muốn giơ tay ra với người bạn nhỏ xíu của mình.
- Nữ nhân ngu ngốc. Tiểu mao cầu thầm nghĩ. Gọi gì cứ gọi. Dù tên gì đi nữa thì cô cũng mãi là nô tì của nó. Nó là chủ nhân của cô. Chẳng qua bây giờ chưa phải lúc để nó cho cô thấy sự lợi hại của mình. Đợi đấy!
Hiều My đắc ý vì cái tên cô chọn vô cùng trực quan, sinh động lại mang theo ý nghĩa minh họa cho đồng bạn của cô. Tiểu mao cầu – nhúm lông tròn bé tí. Há há. Bởi vậy, người ta mới nói, đặt tên là một nghệ thuật và người đặt tên là một nghệ sĩ. (Thật may là chị không có quyền đặt tên cho thế hệ sau của mình).
Bữa tối đơn giản kết thúc.
Rốt cuộc, Hiểu My cũng có chút thời gian rảnh rỗi mà ngẫm nghĩ chuyện nhân sinh. Bầu trời nơi đây rất đẹp. Mặt trăng to gấp đôi so với xã hội hiện đại. Sao đêm lấp lánh. Nằm trên giường nhỏ nhìn bầu trời đêm bao la, tuy chả thể phân biệt được các chòm sao, cũng không thể dựa vào vị trí của chúng để định phương hướng, nhưng Hiểu My vẫn thấy rất tuyệt. Làm người đâu thể quá cầu toàn. Giống như chính cô, khiêm tốn, luôn khiêm tốn. Quan điểm sống của cô là phải biết chấp nhận thực tế, tìm vui trong mọi hoàn cảnh.
Cuộc đời mỗi người như một dòng sông, dù qua bao khúc quanh cũng đổ về với biển. Dù nước vẫn chảy nhưng mỗi khắc mỗi giây đâu lúc nào cũng giống nhau. Nếu ta cứ săm soi nhìn về quá khứ để sầu bi, khổ lụy thì đâu còn giá trọ của cuộc đời.
Ý khoan, dòng sông?
Nơi này có một con suối. Mà suối sẽ chảy về sông? Sông sẽ đổ về biển. à há. Sáng giờ cô chỉ khám phá phía đông. Nơi đó là khởi nguồn của con suối. Vậy nếu cô đi về phía tây, phải chăng sẽ có đường ra?
Nghĩ rồi, cô bật dậy. Thế nhưng, chung quanh giờ là màn đêm thâm thẳm. Điên mới xông xáo lúc này.
Thế là mỗ nữ nào đó lại trùm chăn (lá) ngủ tiếp. Có một số việc nhất định phải làm. Nhưng không phải hôm nay.
Nhìn vào đôi mắt xanh xinh đẹp, hình như nó bảo cô đợi. Á, cô có thể hiểu thông điệp chỉ bằng cách nhìn vào mắt thần thú. Có thể đây là dị năng mà cô được lão thiên trao tặng? Nếu vậy, thì việc sinh tồn tại dị thế này đã không còn là vấn đề. Sau khi tìm cách ra khỏi đây, cô chỉ việc tìm thần thú rồi chiêu dụ, bắt nó phục tùng mình. Cố gắng khai thác thông tin từ chúng. Vậy cô sẽ một bước lên trời rồi. Há há. Tương lai mình sẽ duy ngã độc tôn…. Lão thiên a, thì ra ông tốt với tôi đến thế!
Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn Trailer
Trong lúc Hiểu My còn đang kích động, ảo tưởng về tương lai vốn dĩ còn chưa biết của mình. Tiểu bạch cầu đã chạy tuốt vào hang động. Đến khi cô hồi thần thì đã thấy quả cầu trắng ung dung từ trong bóng tối đi ra. Nó nhìn cô gật gật.
- Éc, thỏ con, ngươi nói là an toàn phải không? Hang động này chúng ta có thể ở đúng không? Hiểu My tuy hỏi nhưng là đang khẳng định.
Bỏ qua ánh mắt kinh hỉ của mỗ nữ nào đó. Tiểu bạch cầu vọt lên, bám vào vị trí quen thuộc của nó trên người cô.
……………………………………………………………………..
Sau khi vấn đề chỗ ở được giải quyết, Hiểu My có cảm giác tự tin ngập tràn. Cô quyết định, ngày mai sẽ dọn đến đây. Nhìn sắc trời đã không còn sớm, giờ phải quay lại khu trại. Cô phải duy trì đống lửa của mình.
Tâm trạng vui vẻ nên mọi thứ xung quanh cũng sáng láng cả lên. Trên Sơn cốc này đẹp thật. Kiếp trước, cô chán ngán thị thành đầy ô nhiễm, khói bụi. Kiếp này như nguyện, được sống tại nơi non xanh nước biết, thế ngoại đào viên. Coi như đây là sự bù đắp mà ông trời dành cho cô vì mấy mươi năm khiêm tốn làm người.
Lúc đi ngang qua rừng trúc, cô đào thêm ít măng, hái thêm ít nấm. Nhìn đám trúc suông dài trước mắt, cô nghĩ, nếu có thể chặt về thì hay biết mấy. Cô muốn là giường trúc, bè trúc và vô số các dụng cụ khác.
Hiểu My chọn một cây trúc thích hợp tại vùng đất rất mềm. Kiến thức Vật lý vô cùng sơ đẳng: Tác dụng của lực là có thể làm biến dạng hoặc thay đổi chuyển động của một vật. Vì thế, cô ôm lấy thân cây rồi ra sức lắc, làm cái cây vô tội rung lên bần bật, lá rơi lào xào.
Nhìn cô nhếch nhách kinh. Hành động của cô trong mắt tiểu bạch thỏ giống như là một con vật bốn chân ốm yếu đang cố bám víu vào một cái cây cũng chẳng mấy gì là mạnh khỏe. Nó lặng lẽ cho cô một ánh mắt cực khinh.
Sau một hồi tác dụng lực mà kết quả dường như chỉ có bản thân cô biến dạng, Hiểu My quệt mồ hôi, ngồi bệch xuống đất. Giá như cô cũng có võ công cao cường hay nội công thâm hậu thì hay biết mấy. Chỉ cần búng tay một cái: cây rừng ngã đổ, chim muông vái chào. Haiz, cái này chắc liên quan đến vấn đề nhân quả rồi.
Mất một thoáng để đấu tranh tư tưởng. Cuối cùng, Hiểu My bỏ cuộc, vác đống măng trên mặt đất trở về.
……………………………………………………………………….
Ngồi bên đống lửa nhìn mấy mục măng đang từ từ chuyển sang vàng, lớp vỏ bên ngoài khô quéo rồi tróc ra từng đợt. Buồn chán khiến cô nghĩ đến một vấn đề cô cùng trí tuệ: đặt tên cho thỏ con. Ha ha, đã là đồng bạn thì phải có tên. Nếu quanh năm mở miệng đều là thỏ, thỏ, chắc một lúc nào đó cô cũng tự cho mình là thỏ mất. Tên gì đây nhỉ? Cô cuối xuống nhìn nhúm lông trắng tòn ten trước ngực mình.
- Ê, thỏ con, chị gọi em là Tiểu mao cầu nhé.
Im lặng.
- Không phản đối là chấp nhận rồi. Vậy từ nay em là Tiểu mao cầu, đồng bạn chính thức của chị. Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ. – Hiểu My thiếu điều muốn giơ tay ra với người bạn nhỏ xíu của mình.
- Nữ nhân ngu ngốc. Tiểu mao cầu thầm nghĩ. Gọi gì cứ gọi. Dù tên gì đi nữa thì cô cũng mãi là nô tì của nó. Nó là chủ nhân của cô. Chẳng qua bây giờ chưa phải lúc để nó cho cô thấy sự lợi hại của mình. Đợi đấy!
Hiều My đắc ý vì cái tên cô chọn vô cùng trực quan, sinh động lại mang theo ý nghĩa minh họa cho đồng bạn của cô. Tiểu mao cầu – nhúm lông tròn bé tí. Há há. Bởi vậy, người ta mới nói, đặt tên là một nghệ thuật và người đặt tên là một nghệ sĩ. (Thật may là chị không có quyền đặt tên cho thế hệ sau của mình).
Bữa tối đơn giản kết thúc.
Rốt cuộc, Hiểu My cũng có chút thời gian rảnh rỗi mà ngẫm nghĩ chuyện nhân sinh. Bầu trời nơi đây rất đẹp. Mặt trăng to gấp đôi so với xã hội hiện đại. Sao đêm lấp lánh. Nằm trên giường nhỏ nhìn bầu trời đêm bao la, tuy chả thể phân biệt được các chòm sao, cũng không thể dựa vào vị trí của chúng để định phương hướng, nhưng Hiểu My vẫn thấy rất tuyệt. Làm người đâu thể quá cầu toàn. Giống như chính cô, khiêm tốn, luôn khiêm tốn. Quan điểm sống của cô là phải biết chấp nhận thực tế, tìm vui trong mọi hoàn cảnh.
Cuộc đời mỗi người như một dòng sông, dù qua bao khúc quanh cũng đổ về với biển. Dù nước vẫn chảy nhưng mỗi khắc mỗi giây đâu lúc nào cũng giống nhau. Nếu ta cứ săm soi nhìn về quá khứ để sầu bi, khổ lụy thì đâu còn giá trọ của cuộc đời.
Ý khoan, dòng sông?
Nơi này có một con suối. Mà suối sẽ chảy về sông? Sông sẽ đổ về biển. à há. Sáng giờ cô chỉ khám phá phía đông. Nơi đó là khởi nguồn của con suối. Vậy nếu cô đi về phía tây, phải chăng sẽ có đường ra?
Nghĩ rồi, cô bật dậy. Thế nhưng, chung quanh giờ là màn đêm thâm thẳm. Điên mới xông xáo lúc này.
Thế là mỗ nữ nào đó lại trùm chăn (lá) ngủ tiếp. Có một số việc nhất định phải làm. Nhưng không phải hôm nay.
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn - Chương 6: Chuyện nhân sinh,Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!