LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

NHỮNG GIẤC MƠ - CHƯƠNG I: LẮNG NGHE NHỮNG GIẤC MƠ

89 lượt xem

Nhiều khi tôi lắng nghe những giấc mơ của mình hơn là lắng nghe tiếng đập của trái tim. Hoặc thứ tiếng đập ấy như một tiếng gọi xa xôi vọng về mà tôi chẳng thể nào xác định được phương hướng của nó. Tôi đành bỏ qua nó, coi như chưa bao giờ tồn tại. Như cánh chim lạc lõng trong cơn giông mùa hạ.

Tôi thường lắng nghe những giấc mơ hơn.

Trong những giấc mơ tôi có thể là người chứng kiến, có thể là nhân vật chính. Và đôi khi ranh giới giữa hai điều đó bị xóa nhòa đi một cách thô bạo, hệt như cảm giác bất chợt bị ném vào một thế giới xa lạ, trước những điều xa lạ. Ngơ ngác tự hỏi chính bản thân mình về cái không gian đó.

Nhiều khi những hình ảnh chân thực tới lạ lùng.

Nhiều khi những hình ảnh cũng bị bóp méo một cách thô bạo. Hệt như con búp bê vải bị xé nát bởi một bàn tay hộ pháp. Cảm giác bị bỏ rơi giữa những người thân quen.

Nhưng đa phần tôi thường nhìn thấy T trong những giấc mơ của chính mình. Có rất nhiều lần tôi gặp T trong những giấc mơ đó. Mẹ tôi cũng từng kể cho tôi nghe về giấc mơ của bà, trong đó hình ảnh những cái hố luôn xuất hiện mỗi khi bà đắm chìm vào trong nó. Khi rõ rệt, khi lại mờ nhòa như những dư ảnh còn sót lại qua một cuộc chiến với những nỗi đau, sự mất mát của chính bản thân mình. Sau này, có đôi lần, trong những bức thư mẹ vẫn kể về những cái hố đó.

Đa phần tôi gặp T trong những giấc mơ của chính mình, khi rõ rệt, khi lại mờ nhòa như những dư ảnh còn sót lại sau những chuyện đã qua. Những thứ đã qua ở đây đôi lúc, tôi chẳng xác định nó có giống như một chi tiết quan trọng trong đời mình hay chăng nữa, hay chỉ có thể là những chi tiết vụn vặn, chắp nhặt từ những ký ức, trong góc phố ấy, bên những trạm xe buýt, trên mặt cầu nhìn xuống con sông ô nhiễm, mặt nước đen thẳm và sự khuấy động, căn bếp nhỏ cùng giọng hát da diết của cô ca sỹ người Anh. Đôi lần những dư ảnh sót lại đó bị xáo trộn bởi một sức mạnh khủng khiếp. Đôi lần tôi thấy nó xoay tròn trong những dòng xoáy ý thức ấy một cách vô định, không rõ ràng, cũng chẳng ràng buộc bởi bất cứ một thứ gì trên thế gian này. Khi ấy, tôi thấy mình lạc lõng biết bao.

Khi ấy, tôi thấy mình lạc lõng biết bao. Tôi đã nhắc đi nhắc lại trong đầu mình những điệp khúc ấy một cách liên tục, không ngừng nghỉ trong những tháng năm sống trong cuộc đời này.

Trong những gì còn sót lại như vệt ố vàng nơi những tấm ảnh nằm sót lại trong góc tủ, những góc phố, bản nhạc…

Trong những gì còn sót lại…

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư