NỮ ĐỒNG NGHIỆP

87 lượt xem

Ngày hôm nay tôi bất chợt nhận ra tôi có một nhân duyên với phụ nữ. Cách đây gần bốn năm tôi bắt đầu xa gia đình, lên thành phố học trong một ngôi trường mà những bạn nữ chiếm chín mươi phần trăm số sinh viên của trường, riêng lớp tôi có số thành viên là bảy mươi bạn thì số bạn nam không đến hai mươi. Một điều dễ đoán là tôi có nhiều bạn nữ, thời còn là sinh viên tôi có hai nhóm bạn, hai nhóm đều có mỗi mình tôi là nam. Còn bây giờ, công việc tác giả của tôi cũng cho tôi một môi trường làm việc mà mỗi ngày tôi đi làm, học hỏi hay ăn chơi với những phụ nữ là chị tôi, là bạn tôi.

Chẳng biết do nhân duyên đã định hay tự tôi hướng bản thân đến những nhóm bạn, những đồng nghiệp mà chỉ có mỗi tôi là nam giới. Nhưng tôi có thể nhận ra một điều, tôi thực sự cảm thấy thoải mái với môi trường như vậy. Một môi trường không có sự tức giận, không có sự hơn thua và không phải gượng ép bản thân.

Tôi tin rằng con người có nguồn năng lượng tích cực hay tiêu cực bên trong cơ thể, một nguồn năng lượng có thể truyền cho nhau khi tiếp xúc lâu dài. Những người phụ nữ mà tôi nhắc đến ở dòng đầu tiên chính là những người mang nguồn năng lượng tích cực cho tôi. Tôi cảm nhận được bản thân bình yên hơn khi được gần bên họ, phải chăng đó là vì tôi không phải nặng nhọc với những suy nghĩ tiêu cực!

Nhưng trong kiếp sống này, đâu phải lúc nào cũng bình yên, trừ gia đình là sự bình yên vốn có của con người ta thì những sự bình yên khác đều phải tự chúng ta tìm kiếm hoặc đánh đổi, dù là có khi bình yên rất ngắn ngủi. Công việc viết văn chính là bình yên của tôi lúc này, bởi mỗi câu chữ tôi viết ra như để hiểu hơn về bản thân tôi. Nếu có những lỗi sai thì chính những đồng nghiệp sẽ chỉnh sửa giúp, tôi xem đó là một nhân duyên và nhân duyên đó có thể cho tôi trở thành một người điềm đạm hơn, mà sự điềm đạm là sự gắn kết với bình yên.

Những tiếng lốc cốc của bàn phím chính là công việc mỗi ngày của tôi. Tôi ngồi hàng giờ trên máy tính để viết, viết để mỗi ngày của một con người có nhiều vấp ngã khi bước vào con đường văn chương được học thêm nhiều điều. Lắm lúc nếu có mệt mỏi, tôi sẽ nhìn xung quanh nơi làm việc của mình và như có một nguồn năng lượng chảy vào cơ thể, mệt mỏi tan biến. Đọng lại trong tôi là những câu chữ, ý tưởng và một góc có những hình ảnh của những người đồng nghiệp mà tôi nhớ mãi.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k