NAM THẦN CẤM DỤC, TRÊU KHÔNG NGỪNG - Chương 16: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (16)
Quỳnh Anh Đỗ | Chat Online | |
13/06/2019 12:01:06 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
112 lượt xem
- * NAM THẦN CẤM DỤC, TRÊU KHÔNG NGỪNG - Chương 17: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (17) (Truyện xuyên không)
- * NAM THẦN CẤM DỤC, TRÊU KHÔNG NGỪNG - Chương 18: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (18) (Truyện xuyên không)
- * NAM THẦN CẤM DỤC, TRÊU KHÔNG NGỪNG - Chương 15: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (15) (Truyện xuyên không)
- * NAM THẦN CẤM DỤC, TRÊU KHÔNG NGỪNG - Chương 14: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (14) (Truyện xuyên không)
Trải qua hệ thống nhắc nhở, Tô Mê biết bọn họ lại lần nữa phát sinh quan hệ, còn cô hiện tại đang tay trong tay với Cố Lương Nghiên bước chậm bên bờ biển.
Buổi chiều ngày hôm qua, Tô Mê ra khỏi bệnh viện, liền thấy Cố Lương Nghiên bị giao thông vây lại.
Cô đi qua, xin lỗi, cầu tình, nhận được vài tờ hóa đơn tiền phạt, mới tiễn đi mấy anh giao thông.
Ngay sau đó, thân thể nháy mắt bị hắn gắt gao ôm ở trong ngực: “Mê Mê, anh rất lo lắng cho em.”
Cố Lương Nghiên không cẩn thận đụng phải miệng vết thương ở khuỷu tay, Tô Mê ăn đau kêu một tiếng, hắn nhanh chóng buông cô ra, sắc mặt khẩn trương kiểm tra thương thế trên người cô.
Nhìn thấy chỗ khuỷu tay có dấu vết băng bó, mắt Cố Lương Nghiên đỏ tươi, vừa đau lòng vừa phẫn nộ: “Ai làm em bị thương?!”
“Trầy da một chút, không sao mà.” Tô Mê cười an ủi.
Lúc sau mới biết được, sau khi biết cô bị thương, Cố Lương Nghiên lái xe, liên tục vượt vài cái đèn đỏ, căn bản gần nửa tiếng lộ trình, hắn chỉ dùng mười phút là đến!
Cảm động nói không nên lời, tâm tình vi diệu, dưới đáy lòng chậm rãi nảy sinh.
Tô Mê tâm vừa động, không màng đau xót, gắt gao ôm lại Cố Lương Nghiên.
Hiện tại là cuối tuần, Tô Mê muốn giải sầu, Cố Lương Nghiên đề nghị đi bờ biển.
Tô Mê gọi điện thoại nói với người nhà một tiếng, liền ném điện thoại di động qua một bên, ngồi trên xe thể thao màu đỏ của Cố Lương Nghiên, sau khi đi vào làng du lịch bên bờ biển, thấy Mộ Dung Sâm gọi tới mấy chục cuộc điện thoại, cũng không phản ứng, trực tiếp tắt máy.
Bởi vì cánh tay Tô Mê bị thương, Cố Lương Nghiên chỉ là đi bên cạnh cô, ở làng du lịch ha ha đi dạo.
Giờ này khắc này, dưới bầu trời đầy sao lộng lẫy.
Cố Lương Nghiên nắm tay Tô Mê, liền cầm lòng không đậu chế trụ cái ót của cô, trằn trọc mà hôn.
Thẳng đến khi Tô Mê sắp hít thở không thông, Cố Lương Nghiên từ phía sau giống như làm ảo thuật, lấy ra một đóa hoa hồng nhạt.
“Mê Mê, anh yêu em, em vĩnh viễn là duy nhất trong cuộc đời này của anh.”
Nam nhân trước mắt, rút đi tà bĩ lưu manh lúc trước, trên khuôn mặt tuấn tú là nghiêm túc xưa nay chưa từng có.
Ánh mắt Tô Mê lập lòe, lẳng lặng nhìn Cố Lương Nghiên chăm chú: “Anh xác định không để bụng, chuyện của em cùng Mộ Dung Sâm?”
Tuy rằng hiện tại nói điều này tương đối gây mất hứng, nhưng Tô Mê vẫn muốn biết, Cố Lương Nghiên rốt cuộc có ở để ý loại chuyện này hay không.
Cố Lương Nghiên ánh mắt u ám, nhưng chỉ trong nháy mắt.
Hắn cong môi, ngữ khí nghiêm túc nói.
“Rất nhiều nam nhân đều sẽ để ý, đây là thói hư tật xấu trời sinh, nhưng chuyện đã thành kết cục đã định, mà anh yêu em, cũng sẽ chấp nhận quá khứ của em, hơn nữa anh bảo đảm, sau này chỉ có một nữ nhân là em.”
Tô Mê trong lòng ngọt ngọt.
Nghĩ đến chuyện Mộ Dung Sâm còn chưa giải quyết, vì thế lại mở miệng nói.
“Chờ em cùng Mộ Dung Sâm giải trừ hôn ước, lại cho anh câu trả lời được chứ?”
Cố Lương Nghiên có chút thất vọng, nhưng cũng nằm trong dự kiến.
Nói cho cùng Tô Mê cũng không phải một cô gái tùy tiện, lại còn có hôn ước trong người.
“Mê Mê, nhanh lên được không, anh muốn quang minh chính đại đứng ở bên cạnh em.”
Cố Lương Nghiên đem Tô Mê ôm vào trong lòng ngực, cúi đầu hôn tóc của cô, trong lời nói mang theo tràn đầy u oán, ủy khuất.
Tô Mê đột nhiên nhớ tới cái gì: “Em cần anh giúp một chút.”
“Giúp cái gì, em nói đi.”
Tô Mê lạnh lùng câu khóe môi, mặt mày phút chốc lạnh lẽo lên: “Giúp em điều ra camera gần trường học, đi tra người gây họa của trận ‘ ngoài ý muốn ’ kia.”
“Được.” Đáy mắt Cố Lương Nghiên hiện lên một tia hung ác nham hiểm.
Ai dám tổn thương nữ nhân của hắn, hắn sẽ không bỏ qua!
……
Hôm sau, tới gần giữa trưa.
Mộ Dung Sâm từ trong say rượu tỉnh lại, đầu óc mơ mơ hồ hồ, có chút hoảng hốt.
Nhưng mà thân thể ấm áp bên người, lại làm ký ức của hắn, như thủy triều dâng lên, phóng túng tối hôm qua, đều khắc sâu ở trong đầu hắn.
Hắn với Lâm Cẩm Dư lại làm……
Tại sao lại như vậy?
Buổi chiều hôm trước, sau khi hắn rời khỏi bệnh viện, làm sao cũng gọi không được cho Tô Mê, tâm tình bực bội, cho nên đi quán bar uống rượu.
Kết quả ngày hôm sau, hắn chạy tới nhà Tô gia, vẫn không thấy bóng dáng Tô Mê.
Hỏi mới biết được, Tô Mê nói là cùng bạn học đi du lịch.
Gọi điện thoại cho Tô Mê, hiện lên trạng thái tắt máy, Mộ Dung Sâm kinh hoảng lại sợ hãi, hắn sợ Tô Mê nhìn thấy một màn hôn nhau của hắn cùng Lâm Cẩm Dư.
Nhưng lại không thể liên hệ được với Tô Mê, hắn lại không biết rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?
Vì thế lại đi quán bar, uống tới hơn nửa đêm.
Uống đến mơ mơ hồ hồ, Mộ Dung Sâm nghĩ như thế nào cũng cảm thấy hắn hẳn là nên nói rõ ràng với Lâm Cẩm Dư, liền gọi xe đi tới bệnh viện.
Nhưng, vì sao khi nhìn thấy Lâm Cẩm Dư, thời điểm ở trong phòng tắm nhặt xà phòng, lại rượu say làm bậy chứ?!
Mộ Dung Sâm có chút ảo não, nhưng không thể không thừa nhận, cái loại cảm giác phóng túng xa lạ lại quen thuộc này, làm hắn…… Thân thể hắn cảm thấy thật sung sướng.
Nhưng sau khi sung sướng, cảm giác đáy lòng trống rỗng, làm hắn khó có thể thích ứng.
Hắn chung quy vẫn phản bội Tô Mê.
“Cốc cốc.”
Lúc này, một trận tiếng đập cửa truyền đến, Mộ Dung Sâm lập tức tỉnh táo lại.
Ngay sau đó, hắn liền nghe thấy, âm thanh Tô Mê biến mất gần hai ngày nay: “Cẩm Dư, A Sâm…….”
Một tiếng này, đừng nói là Mộ Dung Sâm, ngay cả Lâm Cẩm Dư đang giả vờ ngủ, cũng bị doạ tỉnh.
Sao lại thế này?
Tô Mê không phải chính mắt nhìn thấy hai người hôn môi sao, vì sao nhanh như vậy lại xuất hiện?
Lâm Cẩm Dư dò hỏi hệ thống, kết quả hệ thống nói, chỉ có thể đoán trước nữ chủ ở gần đây, hoặc cùng nam chủ xảy ra quan hệ, mặt khác, không thể dò xét.
“A Sâm, làm sao bây giờ, nếu Tô Mê phát hiện……?”
“Không, chuyện của chúng ta, không thể để cô ấy biết, tuyệt đối không thể!”
Mộ Dung Sâm trong mắt tràn đầy kinh hoảng thất thố, lại ra vẻ trấn định, kiên quyết đánh gãy lời nói Lâm Cẩm Dư.
Vừa nhấc đầu, liền thấy ánh mắt Lâm Cẩm Dư vô cùng bi thương, ánh mắt Mộ Dung Sâm lóe lóe, ngửi trong không khí đều là mùi lả lướt, lập tức xuống giường, cầm lấy quần áo rơi rớt trên mặt đất, nhanh chóng mặc vào, trả lời lại một câu sau cánh cửa.
“Mê Mê, Cẩm Dư đang tắm rửa, em chờ một lát.”
“Được, anh cẩn thận một chút, ngàn vạn đừng để miệng vết thương của Cẩm Dư dính nước nha.”
Tô Mê đứng ở ngoài cửa, nhìn cánh cửa pha lê nửa trong suốt bị rèm cửa che khuất, khóe miệng câu ra một nụ cười lạnh lẽo.
Tắm rửa, giữa trưa tắm rửa, lừa quỷ à!
Mười lăm phút sau.
Mộ Dung Sâm sửa sang hai người lại một chút, chạy đến phía trước cửa sổ mở cửa sổ, lại mở điều hòa thông gió, cẩn thận kiểm tra trong phòng không còn gì khác thường, lúc này mới mở cửa phòng bệnh, một tay đem Tô Mê kéo vào.
“Mê Mê, em đi đâu, vì sao anh gọi điện thoại em đều không nhận?”
Nam nhân đột nhiên tới gần, cùng với trong không khí có mùi vĩ tanh mĩ, làm Tô Mê không tiếng động nhíu nhíu mày.
“A Sâm, trên người của anh có mùi gì vậy?”
Trong lòng Mộ Dung Sâm co rụt lại, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn.
Lâm Cẩm Dư thấy thế, vội vàng lo lắng cùng áy náy nói.
“Có thể có mùi vị gì, A Sâm hai ngày này tìm không thấy em, cho rằng em tức giận việc cậu ấy không quan tâm tới em, cho nên đi quán bar uống thật nhiều rượu.”
Mộ Dung Sâm nghe vậy, rất nhanh đem khác thường trong mắt che lấp: “Đúng vậy, Mê Mê, anh không phải cố ý mặc kệ em, em ngàn vạn không được giận anh.”
~~~~~~~~~
Buổi chiều ngày hôm qua, Tô Mê ra khỏi bệnh viện, liền thấy Cố Lương Nghiên bị giao thông vây lại.
Cô đi qua, xin lỗi, cầu tình, nhận được vài tờ hóa đơn tiền phạt, mới tiễn đi mấy anh giao thông.
Ngay sau đó, thân thể nháy mắt bị hắn gắt gao ôm ở trong ngực: “Mê Mê, anh rất lo lắng cho em.”
Cố Lương Nghiên không cẩn thận đụng phải miệng vết thương ở khuỷu tay, Tô Mê ăn đau kêu một tiếng, hắn nhanh chóng buông cô ra, sắc mặt khẩn trương kiểm tra thương thế trên người cô.
Nhìn thấy chỗ khuỷu tay có dấu vết băng bó, mắt Cố Lương Nghiên đỏ tươi, vừa đau lòng vừa phẫn nộ: “Ai làm em bị thương?!”
“Trầy da một chút, không sao mà.” Tô Mê cười an ủi.
Lúc sau mới biết được, sau khi biết cô bị thương, Cố Lương Nghiên lái xe, liên tục vượt vài cái đèn đỏ, căn bản gần nửa tiếng lộ trình, hắn chỉ dùng mười phút là đến!
Cảm động nói không nên lời, tâm tình vi diệu, dưới đáy lòng chậm rãi nảy sinh.
Tô Mê tâm vừa động, không màng đau xót, gắt gao ôm lại Cố Lương Nghiên.
Hiện tại là cuối tuần, Tô Mê muốn giải sầu, Cố Lương Nghiên đề nghị đi bờ biển.
Tô Mê gọi điện thoại nói với người nhà một tiếng, liền ném điện thoại di động qua một bên, ngồi trên xe thể thao màu đỏ của Cố Lương Nghiên, sau khi đi vào làng du lịch bên bờ biển, thấy Mộ Dung Sâm gọi tới mấy chục cuộc điện thoại, cũng không phản ứng, trực tiếp tắt máy.
Bởi vì cánh tay Tô Mê bị thương, Cố Lương Nghiên chỉ là đi bên cạnh cô, ở làng du lịch ha ha đi dạo.
Giờ này khắc này, dưới bầu trời đầy sao lộng lẫy.
Cố Lương Nghiên nắm tay Tô Mê, liền cầm lòng không đậu chế trụ cái ót của cô, trằn trọc mà hôn.
Thẳng đến khi Tô Mê sắp hít thở không thông, Cố Lương Nghiên từ phía sau giống như làm ảo thuật, lấy ra một đóa hoa hồng nhạt.
“Mê Mê, anh yêu em, em vĩnh viễn là duy nhất trong cuộc đời này của anh.”
Nam nhân trước mắt, rút đi tà bĩ lưu manh lúc trước, trên khuôn mặt tuấn tú là nghiêm túc xưa nay chưa từng có.
Ánh mắt Tô Mê lập lòe, lẳng lặng nhìn Cố Lương Nghiên chăm chú: “Anh xác định không để bụng, chuyện của em cùng Mộ Dung Sâm?”
Tuy rằng hiện tại nói điều này tương đối gây mất hứng, nhưng Tô Mê vẫn muốn biết, Cố Lương Nghiên rốt cuộc có ở để ý loại chuyện này hay không.
Cố Lương Nghiên ánh mắt u ám, nhưng chỉ trong nháy mắt.
Hắn cong môi, ngữ khí nghiêm túc nói.
“Rất nhiều nam nhân đều sẽ để ý, đây là thói hư tật xấu trời sinh, nhưng chuyện đã thành kết cục đã định, mà anh yêu em, cũng sẽ chấp nhận quá khứ của em, hơn nữa anh bảo đảm, sau này chỉ có một nữ nhân là em.”
Tô Mê trong lòng ngọt ngọt.
Nghĩ đến chuyện Mộ Dung Sâm còn chưa giải quyết, vì thế lại mở miệng nói.
“Chờ em cùng Mộ Dung Sâm giải trừ hôn ước, lại cho anh câu trả lời được chứ?”
Cố Lương Nghiên có chút thất vọng, nhưng cũng nằm trong dự kiến.
Nói cho cùng Tô Mê cũng không phải một cô gái tùy tiện, lại còn có hôn ước trong người.
“Mê Mê, nhanh lên được không, anh muốn quang minh chính đại đứng ở bên cạnh em.”
Cố Lương Nghiên đem Tô Mê ôm vào trong lòng ngực, cúi đầu hôn tóc của cô, trong lời nói mang theo tràn đầy u oán, ủy khuất.
Tô Mê đột nhiên nhớ tới cái gì: “Em cần anh giúp một chút.”
“Giúp cái gì, em nói đi.”
Tô Mê lạnh lùng câu khóe môi, mặt mày phút chốc lạnh lẽo lên: “Giúp em điều ra camera gần trường học, đi tra người gây họa của trận ‘ ngoài ý muốn ’ kia.”
“Được.” Đáy mắt Cố Lương Nghiên hiện lên một tia hung ác nham hiểm.
Ai dám tổn thương nữ nhân của hắn, hắn sẽ không bỏ qua!
……
Hôm sau, tới gần giữa trưa.
Mộ Dung Sâm từ trong say rượu tỉnh lại, đầu óc mơ mơ hồ hồ, có chút hoảng hốt.
Nhưng mà thân thể ấm áp bên người, lại làm ký ức của hắn, như thủy triều dâng lên, phóng túng tối hôm qua, đều khắc sâu ở trong đầu hắn.
Hắn với Lâm Cẩm Dư lại làm……
Tại sao lại như vậy?
Buổi chiều hôm trước, sau khi hắn rời khỏi bệnh viện, làm sao cũng gọi không được cho Tô Mê, tâm tình bực bội, cho nên đi quán bar uống rượu.
Kết quả ngày hôm sau, hắn chạy tới nhà Tô gia, vẫn không thấy bóng dáng Tô Mê.
Hỏi mới biết được, Tô Mê nói là cùng bạn học đi du lịch.
Gọi điện thoại cho Tô Mê, hiện lên trạng thái tắt máy, Mộ Dung Sâm kinh hoảng lại sợ hãi, hắn sợ Tô Mê nhìn thấy một màn hôn nhau của hắn cùng Lâm Cẩm Dư.
Nhưng lại không thể liên hệ được với Tô Mê, hắn lại không biết rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?
Vì thế lại đi quán bar, uống tới hơn nửa đêm.
Uống đến mơ mơ hồ hồ, Mộ Dung Sâm nghĩ như thế nào cũng cảm thấy hắn hẳn là nên nói rõ ràng với Lâm Cẩm Dư, liền gọi xe đi tới bệnh viện.
Nhưng, vì sao khi nhìn thấy Lâm Cẩm Dư, thời điểm ở trong phòng tắm nhặt xà phòng, lại rượu say làm bậy chứ?!
Mộ Dung Sâm có chút ảo não, nhưng không thể không thừa nhận, cái loại cảm giác phóng túng xa lạ lại quen thuộc này, làm hắn…… Thân thể hắn cảm thấy thật sung sướng.
Nhưng sau khi sung sướng, cảm giác đáy lòng trống rỗng, làm hắn khó có thể thích ứng.
Hắn chung quy vẫn phản bội Tô Mê.
“Cốc cốc.”
Lúc này, một trận tiếng đập cửa truyền đến, Mộ Dung Sâm lập tức tỉnh táo lại.
Ngay sau đó, hắn liền nghe thấy, âm thanh Tô Mê biến mất gần hai ngày nay: “Cẩm Dư, A Sâm…….”
Một tiếng này, đừng nói là Mộ Dung Sâm, ngay cả Lâm Cẩm Dư đang giả vờ ngủ, cũng bị doạ tỉnh.
Sao lại thế này?
Tô Mê không phải chính mắt nhìn thấy hai người hôn môi sao, vì sao nhanh như vậy lại xuất hiện?
Lâm Cẩm Dư dò hỏi hệ thống, kết quả hệ thống nói, chỉ có thể đoán trước nữ chủ ở gần đây, hoặc cùng nam chủ xảy ra quan hệ, mặt khác, không thể dò xét.
“A Sâm, làm sao bây giờ, nếu Tô Mê phát hiện……?”
“Không, chuyện của chúng ta, không thể để cô ấy biết, tuyệt đối không thể!”
Mộ Dung Sâm trong mắt tràn đầy kinh hoảng thất thố, lại ra vẻ trấn định, kiên quyết đánh gãy lời nói Lâm Cẩm Dư.
Vừa nhấc đầu, liền thấy ánh mắt Lâm Cẩm Dư vô cùng bi thương, ánh mắt Mộ Dung Sâm lóe lóe, ngửi trong không khí đều là mùi lả lướt, lập tức xuống giường, cầm lấy quần áo rơi rớt trên mặt đất, nhanh chóng mặc vào, trả lời lại một câu sau cánh cửa.
“Mê Mê, Cẩm Dư đang tắm rửa, em chờ một lát.”
“Được, anh cẩn thận một chút, ngàn vạn đừng để miệng vết thương của Cẩm Dư dính nước nha.”
Tô Mê đứng ở ngoài cửa, nhìn cánh cửa pha lê nửa trong suốt bị rèm cửa che khuất, khóe miệng câu ra một nụ cười lạnh lẽo.
Tắm rửa, giữa trưa tắm rửa, lừa quỷ à!
Mười lăm phút sau.
Mộ Dung Sâm sửa sang hai người lại một chút, chạy đến phía trước cửa sổ mở cửa sổ, lại mở điều hòa thông gió, cẩn thận kiểm tra trong phòng không còn gì khác thường, lúc này mới mở cửa phòng bệnh, một tay đem Tô Mê kéo vào.
“Mê Mê, em đi đâu, vì sao anh gọi điện thoại em đều không nhận?”
Nam nhân đột nhiên tới gần, cùng với trong không khí có mùi vĩ tanh mĩ, làm Tô Mê không tiếng động nhíu nhíu mày.
“A Sâm, trên người của anh có mùi gì vậy?”
Trong lòng Mộ Dung Sâm co rụt lại, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn.
Lâm Cẩm Dư thấy thế, vội vàng lo lắng cùng áy náy nói.
“Có thể có mùi vị gì, A Sâm hai ngày này tìm không thấy em, cho rằng em tức giận việc cậu ấy không quan tâm tới em, cho nên đi quán bar uống thật nhiều rượu.”
Mộ Dung Sâm nghe vậy, rất nhanh đem khác thường trong mắt che lấp: “Đúng vậy, Mê Mê, anh không phải cố ý mặc kệ em, em ngàn vạn không được giận anh.”
~~~~~~~~~
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: NAM THẦN CẤM DỤC,TRÊU KHÔNG NGỪNG - Chương 16: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (16),NAM THẦN CẤM DỤC,TRÊU KHÔNG NGỪNG
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!