HẮC HÓA ĐI BẠN GÁI CŨ - Chương 107: Đích Nữ Trở Về (3)
Quỳnh Anh Đỗ | Chat Online | |
14/06/2019 12:56:33 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
57 lượt xem
- * HẮC HÓA ĐI BẠN GÁI CŨ - Chương 108: Đích Nữ Trở Về (4) (Truyện xuyên không)
- * HẮC HÓA ĐI BẠN GÁI CŨ - Chương 109: Đích Nữ Trở Về (5) (Truyện xuyên không)
- * HẮC HÓA ĐI BẠN GÁI CŨ - Chương 106: Đích Nữ Trở Về (2) (Truyện xuyên không)
- * HẮC HÓA ĐI BẠN GÁI CŨ - Chương 104: Hệ Thống Xoay Người Của Nữ Phụ (cuối) (Truyện xuyên không)
Tô Vãn ở trong khuê phòng của mình nghỉ ngơi cả ngày, bởi vì tỳ nữ trong viện đều là do gia nô trong phủ sinh ra, Lưu thị rất yên tâm để các nàng chiếu cố Tô Vãn.
Đối với bên ngoài, Lưu thị tuyên bố Tô Vãn ngày ấy ở Khánh Xuyên hầu phủ bị cảm nhiễm phong hàn, bởi vì thân thể không khoẻ nên sớm rời đi, mà mấy ngày nay, nàng vẫn luôn ở nhà nằm trên giường tĩnh dưỡng, cũng không tiện gặp khách.
Cứ như vậy, liên tiếp ba ngày, Tô Vãn cũng chưa ra khỏi cửa phòng của mình, mà những dấu hôn đậm nhạt trên người cô bị Tô Duệ lưu lại hiện giờ thoạt nhìn đã không còn rõ ràng như trước.
Lại nói tiếp, nếu ba ngày trước Tô Duệ có thể thần không biết quỷ không hay đem mình đưa về phủ, như vậy hẳn là hắn biết mình đang ở chỗ nào chứ?
Vậy mà qua ba ngày vẫn không lộ mặt, là muốn quậy kiểu gì đây?
Nam nhân quả nhiên đều là sinh vật ăn xong rồi không chịu nhận?
Cái này làm cho Tô Vãn cảm thấy thực tức giận.
Đương nhiên, lúc này tâm tình không tốt không chỉ có một mình Tô Vãn.
Thẩm Thanh Cẩm mấy ngày nay tâm tình cũng không tốt lắm, lẽ ra dựa theo kế hoạch của nàng có thể dễ như trở bàn tay hủy hoại thanh danh của Tô Vãn, ai ngờ mọi chuyện tiến hành được một nửa lại bị bại lộ..
Người cùng Trần Miễn lén gặp nhau từ Tô Vãn biến thành nha hoàn của Khánh Xuyên hầu phủ, mà nha hoàn kia không phải ai khác, đúng là nha hoàn bên người Thẩm Thanh Cẩm tên Ngọc Như.
Ngọc Như là tâm phúc của Thẩm Thanh Cẩm, kiếp trước theo nàng cùng gả vào Cần Vương phủ, thời điểm nàng ở trong vương phủ thất thế chỉ có Ngọc Như vẫn luôn không rời bỏ nàng, thậm chí cuối cùng nàng mất đi hài tử lẫn tánh mạng, Ngọc Như cũng đi theo nàng.
Người trung thành như vậy làm Thẩm Thanh Cẩm không thể không quý trọng, một đời này nàng đã lên kế hoạch phải tìm cho Ngọc Như một gia đình thích hợp để gả đi, để nàng ấy có thể an nhàn cả đời, ai biết hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy.
Trần Miễn cùng Ngọc Như bị mọi người bắt gặp tại chỗ, phu nhân Trấn Quốc Công Vương thị một mực chắc chắn là Ngọc Như lòng mang ý xấu, chủ động câu dẫn con trai của nàng, làm ra loại chuyện không biết xấu hổ như vậy, dựa theo gia pháp của Khánh Xuyên hầu phủ Ngọc Như phải bị đánh bằng trượng!
Cuối cùng vẫn là Thẩm Thanh Cẩm đau khổ cầu xin hơn nữa ca ca Thẩm Ngọc Thư của nàng ở một bên giúp đỡ, Khánh Xuyên hầu lúc này mới miễn đi gia pháp, trực tiếp cho người cầm khế ước bán thân của Ngọc Như đưa đến phủ Trấn Quốc Công.
Lấy xuất thân của Ngọc Như, tới nơi đó, hoàn cảnh tốt nhất cũng chỉ có thể làm nha hoàn thông phòng, đương nhiên tất cả đều phải ở trường hợp nàng không có bị Trần Miễn đánh chết làm tiền đề......
"Thanh Cẩm, muội còn vì chuyện của Ngọc Như mà lo lắng sao?"
Thời điểm Thẩm Ngọc Thư bước vào phòng, nhìn thấy bộ dáng cau mày của Thẩm Thanh Cẩm..
Nghe được thanh âm của đại ca mình, Thẩm Thanh Cẩm phục hồi lại tinh thần, nhìn ca ca trước mắt ngọc thụ lâm phong, Thẩm Thanh Cẩm thở dài một hơi.
"Đại ca, thật sự không có biện pháp khác sao?"
Thẩm Ngọc Thư lắc lắc đầu, sau đó đi đến bên cạnh Thẩm Thanh Cẩm ngồi xuống.
"Thanh Cẩm, chuyện ngày đó ta đã nghe quản sự trong phủ hồi báo qua, ta cảm thấy có chút kỳ quặc, muội nghĩ xem có phải là có người cố ý hạ bẫy hãm hại hay không?"
Ở Khánh Xuyên hầu phủ xảy ra chuyện xấu như vậy, làm trong lòng Thẩm Ngọc Thư thật không thoải mái, hơn nữa đem mọi chuyện liên hệ với nhau liền rất dễ dàng nhìn ra sơ hở bên trong...
Vì sao nha hoàn nhìn thấy chính là Tô Vãn, mà mọi người đi vào lại nhìn thấy Trần Miễn cùng Ngọc Như?
Tô Vãn đêm đó lại đi nơi nào? Làm cái gì?
Tuy rằng trong lòng đối với vị hôn thê của mình thật ra cũng không quen thuộc lắm, nhưng Tô Vãn dù sao cũng là thê tử chưa qua cửa của Thẩm Ngọc Thư, đề cập đến chuyện của nàng, Thẩm Ngọc Thư thật ra vẫn có chút để ý.
Hạ bẫy......
Nghe được Thẩm Ngọc Thư hỏi chuyện, đáy mắt Thẩm Thanh Cẩm hiện lên một tia dị sắc.
Tất cả mọi chuyện nàng đều lên kế hoạch tốt, nhưng mà kế hoạch của nàng vốn cũng không phải như vậy!
Cùng ngày vì để tránh sai lầm, Thẩm Thanh Cẩm phái Ngọc Như dẫn một nha hoàn đi qua để nhìn thấy thân ảnh Tô Vãn, nàng còn cố ý phân phó Ngọc Như ở cách đó không xa trộm nhìn, chính là sợ xuất hiện sơ hở gì.
Kết quả......
Căn cứ theo lời Ngọc Như, ngày đó mọi chuyện lúc đầu tiến hành thật sự thuận lợi, nhưng là ở thời điểm mọi người còn chưa đi đến địa điểm phát sinh sự việc, Tô Vãn đột nhiên từ trong phòng xông ra ngoài, lúc ấy Ngọc Như cũng luống cuống, không biết nên làm cái gì bây giờ, kết quả giây tiếp theo nàng chỉ cảm thấy sau cổ đau xót, cả người liền ngất xỉu, chờ nàng tỉnh lại, cũng đã cùng Trần Miễn......
Ở ngay lúc đó trong viện còn có người khác! Mà người này đem Ngọc Như đưa đến phòng Trần Miễn, có hai khả năng....
Thứ nhất, hắn lấy phương thức như vậy nói cho mình, hắn biết mọi chuyện là mình an bài, cảnh cáo mình không cần hành động thiếu suy nghĩ.
Thứ hai, hắn có lẽ cũng không biết chân tướng sự việc, chỉ là trùng hợp gặp được, bởi vì hắn đối đầu với mình, cho nên nhân cơ hội này đem Ngọc Như thả vào phòng Trần Miễn, mục đích là muốn cho mình mất đi tâm phúc Ngọc Như này.
Mấy ngày nay, Thẩm Thanh Cẩm suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy cái thứ hai có khả năng lớn một chút.
Hơn nữa hiện tại nàng hoài nghi chuyện này nói không chừng chính là Thẩm Thanh Dao làm!
Nếu thật là nàng ta làm còn tốt, ít nhất mình đã sớm đem nàng ta trở thành địch nhân không chết không ngừng, nếu là người khác...... Có một địch nhân tiềm tàng như vậy, thật sự là làm cuộc sống hàng ngày của Thẩm Thanh Cẩm khó mà an lòng......
Thẩm Ngọc Thư ở một bên thấy Thẩm Thanh Cẩm lại ngẩn người, hắn nhịn không được có chút tự trách, mình thật không nên cùng Thanh Cẩm thảo luận vấn đề này.
Ở trong mắt Thẩm Ngọc Thư muội muội của mình luôn hồn nhiên thiện lương, những âm mưu quỷ kế linh tinh trong nhà, từ trước đến nay đều rất xa lạ với Thẩm Thanh Cẩm.
Giống như hiện giờ ở Khánh Xuyên hầu phủ, tuy rằng phu nhân Dư thị chỉ là vợ kế của phụ thân, cũng không phải mẫu thân thân sinh của mình cùng Thanh Cẩm, nhưng mấy năm nay Dư thị đối với huynh muội bọn họ thật ra rất bình đẳng, so với nữ nhi thân sinh Thẩm Thanh Dao của chính mình còn tốt hơn.
Nói đến muội muội Thẩm Thanh Dao kia, nàng kế thừa mỹ mạo cùng tài hoa của Dư thị, tuổi còn nhỏ nhưng đã ở kinh thành đặc biệt có tiếng tăm, cũng được coi như là một danh nhân ở đế đô.
Đáng tiếc, Thẩm Ngọc Thư không quá thích người nổi tiếng như vậy, so sánh mà nói, hắn vẫn tương đối thích muội muội thân sinh Thẩm Thanh Cẩm của mình.
Bồi Thẩm Thanh Cẩm phát ngốc trong chốc lát, Thẩm Ngọc Thư bởi vì công vụ nặng nề liền tính rời đi, kết quả hắn mới vừa đứng dậy lại bị muội muội gọi lại.
"Đại ca, huynh thích Tô tiểu thư không?"
Kiếp trước, Thẩm Thanh Cẩm cũng không thấy ca ca mình thích Tô Vãn bao nhiêu, nhưng thật ra Tô Vãn ỷ vào thân phận Thiếu phu nhân của Khánh Xuyên hầu phủ, không ít lần cùng mình đối lập.
Tuy rằng kiếp trước, cuối cùng ca ca chưa kịp vì mình rửa sạch oan khuất, nhưng Thẩm Thanh Cẩm biết ca ca vẫn yêu thương mình nhất, nếu không phải bởi vì hắn cưới Tô Vãn, hai huynh muội cũng sẽ không rơi vào cảnh âm dương cách biệt, trước khi chết cũng không gặp mặt được một lần.
Đời này, nàng tuyệt đối sẽ không để Tô Vãn tiến vào cửa của Thẩm gia nửa bước.
Tô tiểu thư......
Bởi vì hàng năm lãnh binh ở bên ngoài, Thẩm Ngọc Thư rất ít ở đế đô, việc hôn nhân của hắn cùng Tô Vãn cũng là phụ mẫu hai bên định ra, thật ra ở trong đầu hắn Tô Vãn chỉ là một bóng dáng mơ hồ, hắn chỉ có thể nhớ đại khái bộ dáng của nàng, đến nỗi hiện tại nàng đẹp hay xấu, hắn cũng không rõ ràng lắm.
"Thanh Cẩm, muội không thích Tô tiểu thư?"
Thẩm Ngọc Thư cảm giác được muội muội của mình cảm xúc không vui, nhịn không được hỏi một câu.
"Muội chỉ cảm thấy nàng ấy...... Không xứng với ca ca thôi."
Thẩm Thanh Cẩm chỉ là cười cười, tận lực làm cho ngữ khí của mình nghe thật bình thường.
"Muội nha đầu này, nói không chừng người ta còn cảm thấy ca ca muội không xứng với nàng ấy đâu?"
Thẩm Ngọc Thư nghe muội muội nói, có chút buồn cười tự nói một câu.
Thẩm Thanh Cẩm một bên lại âm thầm bĩu môi.... ca ca mình làm sao sẽ không xứng với bao cỏ kia?
Lúc này huynh muội Thẩm gia thật đúng là không đoán trước được, bọn họ, đã sớm bị Tô Vãn ghét bỏ không muốn không muốn......
Đối với bên ngoài, Lưu thị tuyên bố Tô Vãn ngày ấy ở Khánh Xuyên hầu phủ bị cảm nhiễm phong hàn, bởi vì thân thể không khoẻ nên sớm rời đi, mà mấy ngày nay, nàng vẫn luôn ở nhà nằm trên giường tĩnh dưỡng, cũng không tiện gặp khách.
Cứ như vậy, liên tiếp ba ngày, Tô Vãn cũng chưa ra khỏi cửa phòng của mình, mà những dấu hôn đậm nhạt trên người cô bị Tô Duệ lưu lại hiện giờ thoạt nhìn đã không còn rõ ràng như trước.
Lại nói tiếp, nếu ba ngày trước Tô Duệ có thể thần không biết quỷ không hay đem mình đưa về phủ, như vậy hẳn là hắn biết mình đang ở chỗ nào chứ?
Vậy mà qua ba ngày vẫn không lộ mặt, là muốn quậy kiểu gì đây?
Nam nhân quả nhiên đều là sinh vật ăn xong rồi không chịu nhận?
Cái này làm cho Tô Vãn cảm thấy thực tức giận.
Đương nhiên, lúc này tâm tình không tốt không chỉ có một mình Tô Vãn.
Thẩm Thanh Cẩm mấy ngày nay tâm tình cũng không tốt lắm, lẽ ra dựa theo kế hoạch của nàng có thể dễ như trở bàn tay hủy hoại thanh danh của Tô Vãn, ai ngờ mọi chuyện tiến hành được một nửa lại bị bại lộ..
Người cùng Trần Miễn lén gặp nhau từ Tô Vãn biến thành nha hoàn của Khánh Xuyên hầu phủ, mà nha hoàn kia không phải ai khác, đúng là nha hoàn bên người Thẩm Thanh Cẩm tên Ngọc Như.
Ngọc Như là tâm phúc của Thẩm Thanh Cẩm, kiếp trước theo nàng cùng gả vào Cần Vương phủ, thời điểm nàng ở trong vương phủ thất thế chỉ có Ngọc Như vẫn luôn không rời bỏ nàng, thậm chí cuối cùng nàng mất đi hài tử lẫn tánh mạng, Ngọc Như cũng đi theo nàng.
Người trung thành như vậy làm Thẩm Thanh Cẩm không thể không quý trọng, một đời này nàng đã lên kế hoạch phải tìm cho Ngọc Như một gia đình thích hợp để gả đi, để nàng ấy có thể an nhàn cả đời, ai biết hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy.
Trần Miễn cùng Ngọc Như bị mọi người bắt gặp tại chỗ, phu nhân Trấn Quốc Công Vương thị một mực chắc chắn là Ngọc Như lòng mang ý xấu, chủ động câu dẫn con trai của nàng, làm ra loại chuyện không biết xấu hổ như vậy, dựa theo gia pháp của Khánh Xuyên hầu phủ Ngọc Như phải bị đánh bằng trượng!
Cuối cùng vẫn là Thẩm Thanh Cẩm đau khổ cầu xin hơn nữa ca ca Thẩm Ngọc Thư của nàng ở một bên giúp đỡ, Khánh Xuyên hầu lúc này mới miễn đi gia pháp, trực tiếp cho người cầm khế ước bán thân của Ngọc Như đưa đến phủ Trấn Quốc Công.
Lấy xuất thân của Ngọc Như, tới nơi đó, hoàn cảnh tốt nhất cũng chỉ có thể làm nha hoàn thông phòng, đương nhiên tất cả đều phải ở trường hợp nàng không có bị Trần Miễn đánh chết làm tiền đề......
"Thanh Cẩm, muội còn vì chuyện của Ngọc Như mà lo lắng sao?"
Thời điểm Thẩm Ngọc Thư bước vào phòng, nhìn thấy bộ dáng cau mày của Thẩm Thanh Cẩm..
Nghe được thanh âm của đại ca mình, Thẩm Thanh Cẩm phục hồi lại tinh thần, nhìn ca ca trước mắt ngọc thụ lâm phong, Thẩm Thanh Cẩm thở dài một hơi.
"Đại ca, thật sự không có biện pháp khác sao?"
Thẩm Ngọc Thư lắc lắc đầu, sau đó đi đến bên cạnh Thẩm Thanh Cẩm ngồi xuống.
"Thanh Cẩm, chuyện ngày đó ta đã nghe quản sự trong phủ hồi báo qua, ta cảm thấy có chút kỳ quặc, muội nghĩ xem có phải là có người cố ý hạ bẫy hãm hại hay không?"
Ở Khánh Xuyên hầu phủ xảy ra chuyện xấu như vậy, làm trong lòng Thẩm Ngọc Thư thật không thoải mái, hơn nữa đem mọi chuyện liên hệ với nhau liền rất dễ dàng nhìn ra sơ hở bên trong...
Vì sao nha hoàn nhìn thấy chính là Tô Vãn, mà mọi người đi vào lại nhìn thấy Trần Miễn cùng Ngọc Như?
Tô Vãn đêm đó lại đi nơi nào? Làm cái gì?
Tuy rằng trong lòng đối với vị hôn thê của mình thật ra cũng không quen thuộc lắm, nhưng Tô Vãn dù sao cũng là thê tử chưa qua cửa của Thẩm Ngọc Thư, đề cập đến chuyện của nàng, Thẩm Ngọc Thư thật ra vẫn có chút để ý.
Hạ bẫy......
Nghe được Thẩm Ngọc Thư hỏi chuyện, đáy mắt Thẩm Thanh Cẩm hiện lên một tia dị sắc.
Tất cả mọi chuyện nàng đều lên kế hoạch tốt, nhưng mà kế hoạch của nàng vốn cũng không phải như vậy!
Cùng ngày vì để tránh sai lầm, Thẩm Thanh Cẩm phái Ngọc Như dẫn một nha hoàn đi qua để nhìn thấy thân ảnh Tô Vãn, nàng còn cố ý phân phó Ngọc Như ở cách đó không xa trộm nhìn, chính là sợ xuất hiện sơ hở gì.
Kết quả......
Căn cứ theo lời Ngọc Như, ngày đó mọi chuyện lúc đầu tiến hành thật sự thuận lợi, nhưng là ở thời điểm mọi người còn chưa đi đến địa điểm phát sinh sự việc, Tô Vãn đột nhiên từ trong phòng xông ra ngoài, lúc ấy Ngọc Như cũng luống cuống, không biết nên làm cái gì bây giờ, kết quả giây tiếp theo nàng chỉ cảm thấy sau cổ đau xót, cả người liền ngất xỉu, chờ nàng tỉnh lại, cũng đã cùng Trần Miễn......
Ở ngay lúc đó trong viện còn có người khác! Mà người này đem Ngọc Như đưa đến phòng Trần Miễn, có hai khả năng....
Thứ nhất, hắn lấy phương thức như vậy nói cho mình, hắn biết mọi chuyện là mình an bài, cảnh cáo mình không cần hành động thiếu suy nghĩ.
Thứ hai, hắn có lẽ cũng không biết chân tướng sự việc, chỉ là trùng hợp gặp được, bởi vì hắn đối đầu với mình, cho nên nhân cơ hội này đem Ngọc Như thả vào phòng Trần Miễn, mục đích là muốn cho mình mất đi tâm phúc Ngọc Như này.
Mấy ngày nay, Thẩm Thanh Cẩm suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy cái thứ hai có khả năng lớn một chút.
Hơn nữa hiện tại nàng hoài nghi chuyện này nói không chừng chính là Thẩm Thanh Dao làm!
Nếu thật là nàng ta làm còn tốt, ít nhất mình đã sớm đem nàng ta trở thành địch nhân không chết không ngừng, nếu là người khác...... Có một địch nhân tiềm tàng như vậy, thật sự là làm cuộc sống hàng ngày của Thẩm Thanh Cẩm khó mà an lòng......
Thẩm Ngọc Thư ở một bên thấy Thẩm Thanh Cẩm lại ngẩn người, hắn nhịn không được có chút tự trách, mình thật không nên cùng Thanh Cẩm thảo luận vấn đề này.
Ở trong mắt Thẩm Ngọc Thư muội muội của mình luôn hồn nhiên thiện lương, những âm mưu quỷ kế linh tinh trong nhà, từ trước đến nay đều rất xa lạ với Thẩm Thanh Cẩm.
Giống như hiện giờ ở Khánh Xuyên hầu phủ, tuy rằng phu nhân Dư thị chỉ là vợ kế của phụ thân, cũng không phải mẫu thân thân sinh của mình cùng Thanh Cẩm, nhưng mấy năm nay Dư thị đối với huynh muội bọn họ thật ra rất bình đẳng, so với nữ nhi thân sinh Thẩm Thanh Dao của chính mình còn tốt hơn.
Nói đến muội muội Thẩm Thanh Dao kia, nàng kế thừa mỹ mạo cùng tài hoa của Dư thị, tuổi còn nhỏ nhưng đã ở kinh thành đặc biệt có tiếng tăm, cũng được coi như là một danh nhân ở đế đô.
Đáng tiếc, Thẩm Ngọc Thư không quá thích người nổi tiếng như vậy, so sánh mà nói, hắn vẫn tương đối thích muội muội thân sinh Thẩm Thanh Cẩm của mình.
Bồi Thẩm Thanh Cẩm phát ngốc trong chốc lát, Thẩm Ngọc Thư bởi vì công vụ nặng nề liền tính rời đi, kết quả hắn mới vừa đứng dậy lại bị muội muội gọi lại.
"Đại ca, huynh thích Tô tiểu thư không?"
Kiếp trước, Thẩm Thanh Cẩm cũng không thấy ca ca mình thích Tô Vãn bao nhiêu, nhưng thật ra Tô Vãn ỷ vào thân phận Thiếu phu nhân của Khánh Xuyên hầu phủ, không ít lần cùng mình đối lập.
Tuy rằng kiếp trước, cuối cùng ca ca chưa kịp vì mình rửa sạch oan khuất, nhưng Thẩm Thanh Cẩm biết ca ca vẫn yêu thương mình nhất, nếu không phải bởi vì hắn cưới Tô Vãn, hai huynh muội cũng sẽ không rơi vào cảnh âm dương cách biệt, trước khi chết cũng không gặp mặt được một lần.
Đời này, nàng tuyệt đối sẽ không để Tô Vãn tiến vào cửa của Thẩm gia nửa bước.
Tô tiểu thư......
Bởi vì hàng năm lãnh binh ở bên ngoài, Thẩm Ngọc Thư rất ít ở đế đô, việc hôn nhân của hắn cùng Tô Vãn cũng là phụ mẫu hai bên định ra, thật ra ở trong đầu hắn Tô Vãn chỉ là một bóng dáng mơ hồ, hắn chỉ có thể nhớ đại khái bộ dáng của nàng, đến nỗi hiện tại nàng đẹp hay xấu, hắn cũng không rõ ràng lắm.
"Thanh Cẩm, muội không thích Tô tiểu thư?"
Thẩm Ngọc Thư cảm giác được muội muội của mình cảm xúc không vui, nhịn không được hỏi một câu.
"Muội chỉ cảm thấy nàng ấy...... Không xứng với ca ca thôi."
Thẩm Thanh Cẩm chỉ là cười cười, tận lực làm cho ngữ khí của mình nghe thật bình thường.
"Muội nha đầu này, nói không chừng người ta còn cảm thấy ca ca muội không xứng với nàng ấy đâu?"
Thẩm Ngọc Thư nghe muội muội nói, có chút buồn cười tự nói một câu.
Thẩm Thanh Cẩm một bên lại âm thầm bĩu môi.... ca ca mình làm sao sẽ không xứng với bao cỏ kia?
Lúc này huynh muội Thẩm gia thật đúng là không đoán trước được, bọn họ, đã sớm bị Tô Vãn ghét bỏ không muốn không muốn......
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!