Son môi đắng - Chương 2: Tóc Nâu

75 lượt xem

Tóc Nâu hay bắt gặp ánh mắt kì lạ của Môi Son khi nhìn về phía mình. Cả hai đều là bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ của một bệnh viện lớn. Tóc Nâu vào làm việc sau Môi Son một thời gian khá dài, cô nghe mọi người ở đây nói Môi Son là một cô gái khá tốt nhưng rất ít khi cười, thế mà lần nào nhìn nhau Môi Son cũng hào phóng dành cho cô một nụ cười rất lạ, dẫu cho đôi mắt màu nâu đen ấy vẫn lạnh lẽo đến gai người.

Tóc Nâu luôn tự tin về ngoại hình của mình, mái tóc màu nâu ngắn tới vai hơi loăn xoăn cuộn sóng, da trắng hồng, mắt to long lanh, khuôn mặt tròn đáng yêu và đôi môi chỉ thích tô son hồng nhạt, dáng vẻ ấy của cô bao giờ cũng khiến cô trẻ hơn tuổi thật của mình rất nhiều. Nhìn vào Tóc Nâu là một cô gái tràn đầy sức sống nhưng nhìn vào Môi Son chỉ thấy điều ngược lại. Lần đầu tiên gặp Môi Son trong thang máy, Tóc Nâu đã giật nảy mình. Môi Son có dáng người cao gầy, mái tóc đen thẳng dài tới khuỷu tay, khuôn mặt hình chữ V, làn da trắng xanh như không có mạch máu, đôi mắt sắc lạnh kẻ eyeline đen đậm, và đặc biệt hơn cả là đôi môi tô son rất kĩ lưỡng. Tóc Nâu không thể đoán nổi Môi Son có bao nhiêu màu son tone đậm như thế, từ màu đỏ truyền thống cho tới đỏ đun, đỏ huyết dụ, berry, thậm chí là màu tím ngắt, những màu son ấy khiến khuôn mặt của Môi Son càng trở nên hút mắt người đối diện.

So với việc Môi Son là bác sĩ có tiếng trong ngành thì Tóc Nâu lại là một bác sĩ mới được tuyển dụng vào bệnh viện. Cô chỉ là một cô sinh viên vừa ra trường nhưng ngay lập tức được tuyển thẳng vào bệnh viện thẩm mỹ loại lớn ở thành phố. Dĩ nhiên, nếu không phải có một "con đường tắt" thì cô chẳng đi nhanh được tới vậy. "Con đường tắt" của Tóc Nâu là anh chàng phó giám đốc có đôi mắt đen sâu hút của bệnh viện. Cô quen anh từ lúc tham gia khóa huấn luyện của một tổ chức bên Hàn Quốc, anh là giảng viên, cô là sinh viên, tình đồng hương trỗi dậy rồi nhanh chóng được tưới tắm nảy mầm thành tình yêu trai gái. Trong bệnh viện hầu như ai cũng biết về mối quan hệ ấy nên họ không ngần ngại mà bày tỏ tình cảm của mình như chốn không người.

Mắt Đen kéo tay Tóc Nâu trong hành lang bệnh viện, dùng tay chọc ghẹo vào eo cô, cô co người lại, ngửa mặt lên cười. Tiếng cười của cô vang vọng vào căn phòng ngăn cách với hành lang bằng một tấm kính, Môi Son đứng đó, cách họ chỉ một tấm kính dài, đôi mắt kẻ đen sắc lạnh nhìn họ chăm chú, Tóc Nâu bị cái nhìn ấy làm cho lạnh sống lưng, cô vội vàng rụt tay khỏi tay Mắt Đen, cúi mặt xuống định bỏ đi. Mắt Đen nhìn thấy Môi Son, anh khẽ mỉm cười, nụ cười xã giao đến từng cái cơ môi. Đến khi quay đi rồi Tóc Nâu vẫn không nén nổi quay người nhìn lại phía Môi Son. Môi Son không đáp trả nụ cười xã giao hơn cả Liên Hợp Quốc của Mắt Đen, đôi mắt sắc lạnh của cô đối diện với đôi mắt to tròn hoang mang của Tóc Nâu, một cơn sóng cuộn cuốn lấy tim, Tóc Nâu thấy hơi thở của mình bị đôi mắt ấy bóp nghẹt không còn một lối thoát. Cô hoảng hốt quay đi, Môi Son lại cười, nụ cười chẳng biết thật giả giấu dưới đôi môi trát kĩ.

...

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo