Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 313
(•‿•) | Chat Online | |
22/06/2019 11:03:18 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
72 lượt xem
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 314 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 315 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 312 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 311 (Truyện ngôn tình)
“A----!”
“Lâm Ức, cô điên rồi!”
“Tiểu Khấu cẩn thận!”
“Mau tránh ra!!”
......
Theo những câu nói liên tiếp vang lên cùng một lúc kèm theo vẻ kinh ngạc, Tần Chỉ Ái quay đầu, nhìn thấy một cây côn gỗ đang lao đến cô với một tốc độ cực nhanh, đột nhiên dùng một sức mạnh rất lớn đánh tới.
Lâm Ức ra tay đột nhột như vậy, người nhìn thấy còn cản không kịp huống chi là người vừa quay lưng lại như Tần Chỉ Ái.
Vì vậy Tần Chỉ Ái nhận ra một tiếng gậy quơ trong không khí, lúc đó gậy cách đỉnh đầu của cô nửa mét, cô không kịp tránh né, chỉ theo bản năng che đầu mình lại, chỉ là cô có giơ tay nhanh như thế nào cũng không nhanh bằng tốc độ của gậy lao tới, tay cô vừa giơ đến hai tai, gậy cũng đã kề đến tóc của cô, Tần Chỉ Ái phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, cắn răng chờ đau đớn ập đến.
Nhưng mà một giây trôi qua, hai giây, ba giây, … Sắp ba mươi giây trôi qua, sao còn chưa thấy đau đớn kia giáng xuống.
Tần Chỉ Ái nháy mắt một cái, mới phát hiện thì ra phòng chụp hình huyên náo như vậy, sao lúc này bỗng nhiên lại yên tĩnh đến kỳ lạ.
Lẽ nào cô bị đánh ngất xỉu rồi hả? không nghe thêm bất kỳ âm thanh gì?
Tần Chỉ Ái khẽ hé mắt, trước mắt là cánh tay của một người mặc tây trang màu đen.
Tần Chỉ Ái ngơ ngẩn trong chốc lát, mới mở mắt nhìn, một bàn tay thon dài đang che trên trán cô, một tay còn lại của người kia đang cầm chặt côn đang hướng đến đầu cô, ống tay áo trắng tinh còn có một chiếc đồng hồ đeo tay đắt tiền, dưới ánh đèn của phòng chụp ảnh, những viên kim cương khảm trên đó lại lóe lên ánh hào quang sáng quắc.
Chỉ một giây sau, Tần Chỉ Ái liền theo phản ứng quay đầu lại, nhìn về phía Cố Dư Sinh không biết đã xuất hiện từ lúc nào.
Trên khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông âm trầm đến nỗi dọa người, khóe môi hắn mím chặt, nhìn ánh mắt vô hại kia lại mơ hồ lộ ra một luồng khí lạnh.
Cố Dư Sinh…?
Sao hắn lại ở đây?
Ánh mắt Tần Chỉ Ái tỏ vẻ ngạc nhiên, cả người cô còn không hiểu cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, tay cầm côn gỗ của Cố Dư Sinh đột nhiên lật ngược lại, Lâm Ức cầm một đầu khác của côn bị vặn lại, gào lên một tiếng, tuột tay khỏi côn, cả người ngã xuống, ngã vào một đạo cụ màu xanh lục.
Cả phòng chụp ảnh đều bị Cố Dư Sinh không biết ở đâu ra làm cho ngạc nhiên, lúc mấu chốt lại bị tiếng hét chói tai của Lâm Ức làm hồi tỉnh lại tinh thần.
Quản lý nhìn thấy Lâm Ức ôm đầu, nằm trên mặt đất mới lo lắng gọi: “Tiểu Ức.” không hề nghĩ ngợi chạy qua chỗ cô ta.
Mọi người đều không nhìn thấy Cố Dư Sinh làm những gì, côn gỗ trong tay hắn lại nhanh chóng bay về phía Lâm Ức đang nằm một cách tàn nhẫn.
Côn gỗ này nếu như thật sự bay xuống trúng người Lâm Ức thì chắc chắn cô ta sẽ mất nửa cái mạng rồi…
Toàn bộ người bên trong phòng chụp hình đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Lâm Ức choáng váng ngơ ngác, côn gỗ rơi đến trước mặt cô ta, cô ta cũng không né nổi.
Có mấy người nhát gan, che mắt hoặc là quay đầu đi, không dám nhìn đến cảnh tượng này.
“Lâm Ức, cô điên rồi!”
“Tiểu Khấu cẩn thận!”
“Mau tránh ra!!”
......
Theo những câu nói liên tiếp vang lên cùng một lúc kèm theo vẻ kinh ngạc, Tần Chỉ Ái quay đầu, nhìn thấy một cây côn gỗ đang lao đến cô với một tốc độ cực nhanh, đột nhiên dùng một sức mạnh rất lớn đánh tới.
Lâm Ức ra tay đột nhột như vậy, người nhìn thấy còn cản không kịp huống chi là người vừa quay lưng lại như Tần Chỉ Ái.
Vì vậy Tần Chỉ Ái nhận ra một tiếng gậy quơ trong không khí, lúc đó gậy cách đỉnh đầu của cô nửa mét, cô không kịp tránh né, chỉ theo bản năng che đầu mình lại, chỉ là cô có giơ tay nhanh như thế nào cũng không nhanh bằng tốc độ của gậy lao tới, tay cô vừa giơ đến hai tai, gậy cũng đã kề đến tóc của cô, Tần Chỉ Ái phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, cắn răng chờ đau đớn ập đến.
Nhưng mà một giây trôi qua, hai giây, ba giây, … Sắp ba mươi giây trôi qua, sao còn chưa thấy đau đớn kia giáng xuống.
Tần Chỉ Ái nháy mắt một cái, mới phát hiện thì ra phòng chụp hình huyên náo như vậy, sao lúc này bỗng nhiên lại yên tĩnh đến kỳ lạ.
Lẽ nào cô bị đánh ngất xỉu rồi hả? không nghe thêm bất kỳ âm thanh gì?
Tần Chỉ Ái khẽ hé mắt, trước mắt là cánh tay của một người mặc tây trang màu đen.
Tần Chỉ Ái ngơ ngẩn trong chốc lát, mới mở mắt nhìn, một bàn tay thon dài đang che trên trán cô, một tay còn lại của người kia đang cầm chặt côn đang hướng đến đầu cô, ống tay áo trắng tinh còn có một chiếc đồng hồ đeo tay đắt tiền, dưới ánh đèn của phòng chụp ảnh, những viên kim cương khảm trên đó lại lóe lên ánh hào quang sáng quắc.
Chỉ một giây sau, Tần Chỉ Ái liền theo phản ứng quay đầu lại, nhìn về phía Cố Dư Sinh không biết đã xuất hiện từ lúc nào.
Trên khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông âm trầm đến nỗi dọa người, khóe môi hắn mím chặt, nhìn ánh mắt vô hại kia lại mơ hồ lộ ra một luồng khí lạnh.
Cố Dư Sinh…?
Sao hắn lại ở đây?
Ánh mắt Tần Chỉ Ái tỏ vẻ ngạc nhiên, cả người cô còn không hiểu cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, tay cầm côn gỗ của Cố Dư Sinh đột nhiên lật ngược lại, Lâm Ức cầm một đầu khác của côn bị vặn lại, gào lên một tiếng, tuột tay khỏi côn, cả người ngã xuống, ngã vào một đạo cụ màu xanh lục.
Cả phòng chụp ảnh đều bị Cố Dư Sinh không biết ở đâu ra làm cho ngạc nhiên, lúc mấu chốt lại bị tiếng hét chói tai của Lâm Ức làm hồi tỉnh lại tinh thần.
Quản lý nhìn thấy Lâm Ức ôm đầu, nằm trên mặt đất mới lo lắng gọi: “Tiểu Ức.” không hề nghĩ ngợi chạy qua chỗ cô ta.
Mọi người đều không nhìn thấy Cố Dư Sinh làm những gì, côn gỗ trong tay hắn lại nhanh chóng bay về phía Lâm Ức đang nằm một cách tàn nhẫn.
Côn gỗ này nếu như thật sự bay xuống trúng người Lâm Ức thì chắc chắn cô ta sẽ mất nửa cái mạng rồi…
Toàn bộ người bên trong phòng chụp hình đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Lâm Ức choáng váng ngơ ngác, côn gỗ rơi đến trước mặt cô ta, cô ta cũng không né nổi.
Có mấy người nhát gan, che mắt hoặc là quay đầu đi, không dám nhìn đến cảnh tượng này.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!