LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

NỮ VƯƠNG XUYÊN QUA LÀM THÁI TỬ PHI: THIÊN HẠ NÀY... BỔN TỌA MUỐN! - Chương 22: H~~! Kỳ thị đam mỹ phiền né!! (lời t/giả)

167 lượt xem


À...t/giả quyết định không viết H của cặp chính nữa, chỉ viết một cặp đam phụ thôi. Ahiuhiu~~. t/giả thay đổi cách xưng hô từ ngươi => nàng nhé! Ở chương này thôi, công là hắn, thụ là cậu nhé. Từ chương sau sẽ trở lại bình thường.

Mong mọi người ủng hộ!!

///// - - - ////// - - - ////// Phi lễ - chớ nhìn /////- - - ///// - - 

Hắn bồng cô về đến cung của mình, đặt cô lên giường, chính mình cởi bỏ bộ y phục vướng víu. Hắn nhìn cô, cô nhìn hắn, hơi thở cùng một nhịp, tim đập bình tĩnh dị thường. Hắn cúi xuống, rất ôn nhu mà hôn cô. Cô được Hồng Ngục Đào ở một không gian khác nhắc nhở vài điều, rất nhanh đã tiếp thu, đảo lưỡi một cái. Thành công làm hắn ngẩn người, giây sau liền bị hắn hôn đầy ác liệt. Bộ y phục trên người cô bị hắn cởi từng chút từng chút một. Thân thể của một đứa nhóc 7 tuổi chưa phát triển hết lộ ra hoàn toàn. Hắn nhìn một lượt, sau đó nói:

- Cơ thể nàng như vậy?! Chịu nổi không?!

- Bổn tọa đâu phải một đứa nhóc 7 tuổi như ngươi nhìn thấy chứ?! - cô bày ra bộ dáng khiêu gợi

- Nàng...quá yêu nghiệt!!

Máu nóng hừng hực, lửa ở tâm can bốc cháy, dục hỏa lên tới đỉnh điểm. Hắn vẻ mặt thập phần lưu manh một hơi ăn cô sạch sẽ.......

- - - - - - Ma Minh Ngục - Phòng của Tần giáo chủ - - - - - - - -

Tần Úy Diên lửa giận một bụng, đá văng cửa phòng làm cái "Rầm". Một hắc y phía sau liền đóng lại cánh cửa đã muốn rụng. Tần giáo chủ ngồi xuống bàn, chính mình tự châm trà, uống một ngụm, lầu bầu:

- Ngu ngốc, tên ngu ngốc, ngươi quả thật ngu ngốc. 

- Rồi...ta là ngu ngốc, được chưa?! - Trịnh Lam Dực từ nóc phòng nhảy xuống

- Hừ...Cút cho lão tử! - Tần Úy Diên nổi máu, ném cái chén cái "Choang"

- Tiểu Diên, là ta ngu ngốc. Là ta không hiểu ngươi! - Trịnh Lam Dực nhìn ái nhân của mình tức giận, cười một cái đi tới

- Cút! - Tần Úy Diên giận đến đỏ mặt, cầm cái chén khác ném làm thêm tiếng "Choang"

- Úy Diên~! - Trịnh Lam Dực bám dính vào lưng Tần Úy Diên, ngọt lịm kêu lên một tiếng

- Ugh..... - thân thể Tần giáo chủ thoáng cái liền mềm nhũn như bún 

- Nào~ chúng ta đi động phòng~!

Trịnh Lam Dực mỉm cười, ôm lấy Tần Úy Diên sớm đã không còn sức phản kháng lên giường. Cởi bỏ hai bộ y phục vướng víu. Cả thân thể băng thanh ngọc khiết của Tần Úy Diên phơi bày ra trước mắt Trịnh Lam Dực. Y "ực" một cái, cảm thán - mặc dù đã nhìn rất nhiều lần, nhưng mỗi lần thấy quả thực nóng a~!

Hắn cúi xuống, hung hăng hôn cậu, trêu đùa cái lưỡi nhỏ ngọt lịm của cậu. Cậu cũng chỉ có thể "ah...ưm..." vài tiếng. Cơ thể cậu từ khi hắn gọi một tiếng "Úy Diên" đã làm cậu không còn sức mà phản kháng nữa rồi. Mỗi lần đều như vậy, hắn làm cậu tức chết, sau đó lại gọi cậu như vậy, làm cậu rơi vào lưới tình dục vọng của hắn đầy ngu ngốc. Tần Úy Diên còn lại chút ý thức mơ hồ, vươn hai tay ôm đầu Trịnh Lam Dực, đảo lưỡi bật lại hắn. Trịnh Lam Dực không chút hoảng hốt, ngược lại rất vui, một tay nâng gáy cậu lên, để hôn sâu hơn, trêu đùa cậu dễ hơn. Tay kia nâng tay cậu chạm vào hạ bộ đã sớm cương cứng nóng bỏng to lớn của mình. Tần giáo chủ tay đấy run rẩy - lần nào cũng to như vậy. Chính mình tự hỏi tại sao y lại có thể chịu được thứ thô to như vậy. 
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư