Do you believe in love? - Chương 2: Con đường tình yêu.

70 lượt xem

Gửi anh,

Thật lạ là em vẫn nghĩ đến anh, ngay cả khi em không còn nhìn thấy anh nữa. Em không nghĩ đến anh khi đi cạnh người khác. Khi em ở một mình, nghĩ đến anh ở đâu đó, cũng đang cầm cốc cafe và thờ ơ nhìn người đi lại, em bất giác cười và tiếp tục việc đang làm với niềm vui nho nhỏ. Em tự hỏi có những người như anh và em, liệu có thể tìm thấy hạnh phúc không? Thật đấy, với niềm tin vào tình yêu lãng đãng như thế, anh hay em sẽ có lúc nào gặp người để níu lại ở mãi trên con đường tình yêu hay không?

Anh có nghĩ là tình yêu chỉ nằm trên một con đường không? Chỉ khác là độ dài đi được với mỗi người thôi. Mình và người yêu đi một đoạn, rồi chia tay, rồi mình phải quay lại từ đầu. Chỉ có một mình. Và mình phải hứng chịu về nỗi nhớ về tất cả ký ức đẹp đẽ lấp lánh hay dịu dàng mà hai người đã có. Cho đến khi về điểm xuất phát. Rồi sẽ bắt đầu với một người khác. Vẫn con đường đó, nhưng cảm nhận khác, góc nhìn khác, "và con tim đã vui trở lại", kiểu thế. Đi càng xa thì đường quay lại càng dài và lạnh. Em thấy nhiều người hôn nhân đổ vỡ, vậy mà vẫn cố gắng. Có phải họ sợ quay lại không anh? Hay họ tin vào tình yêu phía trước là con đường tốt đẹp có thật?

Em biết bản tính con gái tò mò. Con trai cũng thế, nhưng họ không bộc lộ ra. Em có thể hỏi người yêu em đã yêu bao nhiêu người trước em, những ex trước xinh xắn thế nào, vì sao mà chia tay... và còn nhiều hơn thế. Em muốn biết hết. Và rồi để làm gì? Để em lăn lộn trong cái mớ câu hỏi tại sao có những người con gái như thế, có những sự tốt đẹp như thế, mà người vẫn chọn em, mà người vẫn yêu em. Vậy là ngay ở trong tình yêu, em cũng không tin vào tình yêu của người dành cho em. Tệ nhỉ, vì chính em cũng không trả lời được tại sao sau bao nhiêu lần tan vỡ, lại có thể tiếp tục yêu và sống như bây giờ. Có lẽ vì bản năng muốn yêu và muốn được yêu khiến con người lao vào những cuộc tình, hay muốn tin vào tình yêu dù biết trước kết thúc sẽ rất đau buồn. Ừ đúng rồi, suy cho cùng tin vào tình yêu hay không phụ thuộc vào bản thân có muốn hay không mà thôi, anh nhỉ?

Em thi thoảng ra quán, chọn góc balcony tách biệt, và nhìn xuống người đi lại. Có những người như anh và em, chìm trong thế giới của họ và tận hưởng nó. Có những người yêu nhau, dắt tay nhau líu ríu, bám lấy tai nhau những lời ngọt ngào. Họ yêu nhau một cách lạc quan, và đầy tin tưởng. Em vẫn nhớ câu hỏi của anh, và vẫn đi tìm câu trả lời. Em tin khi nhìn thấy tình yêu người khác, và không tin khi soi về mình. Cứ vẻ như em là một người lõi đời, và không chạy theo hạnh phúc mơ hồ nữa. Nhưng ngay cả như thế đi chăng nữa, em rồi vẫn sẽ say nắng và yêu, và quên đi mớ rắc rối này, còn anh vẫn hang out, vẫn tán dịu dàng cô gái xinh đẹp bước ngang qua với cái đầu tỉnh táo và thôi thở dài? Ngay cả nhận thức có ngàn lần nói không tin, thì từng đường gân máu chảy trong người, vẫn vươn ra chạm lấy thứ tình cảm ảo ảnh nhất. Chúng ta biết thế, và để yên thế thôi.

Em nghĩ là lần này em sẽ gửi cho anh. Vì em muốn anh nghe thấy những gì em viết, và hiểu những gì em cảm. Trời lại vào lạnh rồi. Em sẽ lại chọn cocoa, và trả lời cho anh về điều em nghĩ.
Hà Nội, tháng 1 năm 2012.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k