LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

NỮ VƯƠNG XUYÊN QUA LÀM THÁI TỬ PHI: THIÊN HẠ NÀY... BỔN TỌA MUỐN! - Chương 37: Nữ Hoàng thân chinh! (1)

76 lượt xem

Hai bên cứ thế giằng co qua lại, quân địch cứ thế dần dần nằm xuống. Vỹ Thẩm Tiên và Hà Tuấn Liệt đang bị Vũ Lý Ân và Từ Tiến hành cho sấp mặt. Quân lính của hắn, cùng với sự ra tay của Khải Chính mà gần như quét sạch toàn bộ quân địch bên cánh phải.Hà Tuấn Liệt chịu một kích của Từ Tiến, mượn lực đẩy bật ra chỗ Vỹ Thẩm Tiên vừa bị trường tiên đỏ cháy của Vũ Lý Ân quật tới. Hà Tuấn Liệt nghiến răng, nói với Vỹ Thẩm Tiên:

- Sao giờ còn chưa tới??

- Chết tiệt....chúng ta còn cầm khế ước. Không thể nào họ không đến được!! - Vỹ Thẩm Tiên nắm chặt cán trường tiên

- Cứ đà này...chúng ta sẽ không cầm cự được mất!!! - Hà Tuấn Liệt nhìn xung quanh, binh lính đã không còn nhiều

- Chết tiệt.... bọn súc sinh này... lại khiến ta phải ra tay mời "Thần".... lũ hạ đẳng..... - Vỹ Thẩm Tiên nghiến răng kèn kẹt

- Bất chấp thôi.... Nếu không tất cả sẽ chết hết!!! - Hà Tuấn Liệt vung đao giết hai tên lính quân địch

- Chết tiệt chết tiệt.......

Vũ Thẩm Tiên rít gào, vứt cây trường tiên xuống đất, giơ hai tay lên trời:

- Hỡi "Thần" tối cao, nhân loại tầm thường này nguyện dâng hiến hơn ngàn vạn sinh mạng quèn này cho người. Vị "Thần" tối cao, hãy xuất hiện mà ban cho nhân loại hạ đẳng này sức mạnh!!! 

Lời vừa dứt, hàng vạn quân lính Thẩm Phu quốc đều đột ngột ngã xuống. Từ thân thể mỗi người đều bay ra một đốm lửa màu xanh nhỏ. Chúng bay lên và tụ tập lại một chỗ, cuồng phong bắt đầu nổi lên, mây đen tứ phía kéo lại. Bầu trời đen kịt, bão táp thổi tung cát bụi, một cơn vòi rồng bỗng chốc hình thành. Vũ Thẩm Tiên và Hà Tuấn Liệt lập tức nhảy lùi tránh đi. 

Hắn ôm cô đứng khắt dậy, vận nội lực hét lớn: 

- TẤT CẢ.... RÚT TRỞ LẠI!!!!

Cùng lúc, tiếng tù được ảnh vệ của hắn thổi lên. Quân ta gấp rút thu binh khí, hàng chỉnh tề tập trung rút quân. Cô vung tay, toàn bộ binh lính biến mất không chút tăm hơi. Hắn không nói gì, suy đoán xem đám quân lính của mình hạ cánh kiểu gì. 

*** 

Hoàng cung

Hàng vạn quân binh xếp thành một cái núi cao, người này nằm đè lên người kia. Người trong cung câm lặng nhìn cái núi kia. 

Binh sĩ than thở - Thái tử phi... Chúng thần đắc tội gì với người sao? 

****

Cô nhìn cái vòi rồng kia một chút, nói với hắn:

- Tên nhóc con kia ma lực không nhỏ, đừng mất tập trung! Chết đấy! 

Hắn gật nhẹ, giơ tay lên, ngón trỏ xoay vòng một cái. Toàn bộ ảnh vệ tập trung phía sau hắn, ám vệ ẩn thân xung quanh. Trịnh Lam Sực và Tần Úy Diên cũng chỉ huy người của mình. Tức thì, cô nhướng mi - sự tập trung thật cao! 

Vũ Thẩm Tiên và Hà Tuấn Liệt ở tít mù tắp phương xa, nhìn cái vòi rồng. Đột nhiên, Vũ Thẩm Tiên vội vã rút một tấm da trong ngực ra. Nó màu đỏ, và có vẻ rất nóng. Cả hai liền quay đầu lại, cùng lúc nở nụ cười hả hê. Rồi cùng nhìn đám bọn cô bằng ánh mắt khinh bỉ. Từ chân trời phía xa, hàng trăm thân ảnh nhỏ bé đang "bay" tới. 

Như nhận ra sự hiện diện của vật gì, cô ngẩng đầu. Híp mắt nhìn phía thật xa kia, quay lại nói với hắn:

- Tới rồi, số lượng khá nhiều. 

- Chậc... Rắc rối... - Trịnh Lam Dực khoanh tay
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư