Nội dung chương 1: Ngày khai trường
Mười tám tuổi, khi học xong cấp ba bạn sẽ làm gì? Đó là câu hỏi của hàng triệu thí sinh sau khi biết điểm thi tốt nghiệp và đại học, cũng là câu hỏi khiến cho rất nhiều phụ huynh đau đầu suy nghĩ cho con em mình. Rất nhiều người chọn con đường khác ngoài học hành, lại có rất nhiều người chọn nghỉ ngơi một hai năm rồi mới quay trở lại con đường học vấn, … Mỗi người có một lựa chọn riêng cho cuộc đời nhưng với cậu bạn Phong Lâm Lâm thì hoàn toàn ngược lại, mọi chuyện được sắp xếp sẵn ngay từ khi cậu ta ra đời.
Phong Lâm Lâm, giới tính nam, hai mươi tuổi, vừa trở về sau năm năm du học ở châu Âu nên có ngoại hình khá tây, là chàng trai đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất nhưng cũng bị bó buộc nhất khi đang học dở cấp ba thì ba mẹ cậu bắt cậu đi du học, đi du học vừa nhận bằng tốt nghiệp thì lại bắt cậu về nước để học tiếp và ngày hôm nay chính là ngày khai giảng của cậu khi vừa về nước được ba ngày.
“Từ này con sẽ theo học ở đây, ba mẹ kì vọng nhiều ở con. Để con có thể theo học ổn định và lâu dài, ba quyết định cho con vào kí túc xá ở, có vấn đề gì con liên lạc với thư kí Hà, cậu ta sẽ giúp con giải quyết” Ba của Phong Lâm Lâm, Phong tổng nói
Chiếc ô tô bóng loáng đỗ trước cửa học viện Kinh tế tư thục thành phố A khiến không ít học sinh đi qua phải để mắt tới. Sau những lời của ba, Phong Lâm Lâm tạm biệt ông rồi xách túi bước ra khỏi cửa xe. Cậu chờ xe phóng đi rồi mới ngước mắt lên nhìn tấm biển hiệu tên trường, nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt điển trai cùng với vài suy nghĩ táo bạo nảy ra trong đầu, cậu quay lưng bỏ đi mà không bước vào trường.
Học viện kinh tế tư thục thành phố A là trường chuyện đào tạo về kinh tế, hàng năm mỗi kì tuyển sinh đều được lựa chọn thông qua điểm thi đại học cũng như phỏng vấn đối với ba mẹ học viên để vào học trong trường, không yêu cầu quá cao về chất lượng đầu vào nhưng để tốt nghiệp thì còn khó gấp trăm lần, đòi hỏi học viên phải nỗ lực không ngừng trong quá trình học tập chính vì vậy mà học viện có rất nhiều sinh viên giỏi theo học, trong đó có cô bạn Hạ Nhiên, người mà sau này đã cùng Phong Lâm Lâm và các bạn học trải qua thanh xuân sôi nổi và ngọt ngào.
Hạ Nhiên, giới tính nữ, mười tám tuổi, vừa thi học đại học, thừa sức đỗ vào trường đại học danh tiếng nhưng cô bạn vẫn chọn học viện kinh tế vì nghe nói sau khi tốt nghiệp được đánh giá rất cao khi xin việc. Hạ Nhiên xuất thân trong gia đình bình thường, ba mẹ đều là công nhân trong xưởng cơ khí nhưng cuộc sống cũng không khó khăn thiếu thốn, ngược lại ba mẹ cô nỗ lực làm việc để Hạ Nhiên có cuộc sống tốt đẹp hơn. Biết con gái muốn học trường tư, học phí sẽ rất cao nhưng họ vẫn cố để dành tiền cho con đi học, bản thân Hạ Nhiên biết chuyện nên cũng tự nhủ sau khi nhập học sẽ đi làm thêm kiếm tiền học để ba mẹ không vất vả.
Kì nhập học năm nay khá đông học sinh vì trường ngày một có danh tiếng trong nước, học sinh từ muôn nơi đổ về khiến không khí sôi nổi hơn bao giờ hết. Hôm nay là ngày khai trường, tất cả học sinh để tới nhận phòng trong kí túc xá và chuẩn bị nhập học. Khắp trường vang lên những ca khúc thanh xuân vui vẻ, tiếng cười nói không ngớt của sinh viên, tiếng vẫy chào của các bậc phụ huynh, … tất cả hòa chung với nhau như thể đón chào một năm học mới bắt đầu.
Ở bên ngoài phòng chơi games, cậu bạn Phong Lâm Lâm đang mải mê với trò chơi mà không biết nhiệm vụ của mình là gì, thực ra cậu cũng không quan tâm cho lắm về ngày khai giảng hôm nay. Bao năm ở nước ngoài, ngoài việc học hành nhàm chán cậu không hề muốn giao tiếp với ai, cũng không có nhiều bạn bè gì mà chỉ ngồi chơi games một mình, giờ đây về nước chưa quá ba ngày lại bị bắt đi học nên cậu muốn thử một lần làm trái ý ba mình, muốn vượt khỏi ranh giới mà ba đã đặt ra vậy nên cậu quyết định trốn học.
Hạ Nhiên nhanh chóng tìm được phòng trong kí túc xá, vừa gõ cửa đi vào là một căn phòng sạch sẽ với khung màu trắng hồng tươi tắn, bên trong có ba chiếc giường đơn cùng với tủ và bàn học riêng cho từng người. Hạ Nhiên đi vào phòng, bên trong là hai cô gái nữa cũng tới nhận phòng từ sớm.
“Chào, mình là Hạ Nhiên, rất vui được làm quen với mọi người”
“Chà, lại có thêm một bạn nữ xinh đẹp. Mình là Tô Hằng đến từ thành phố B, rất vui được làm quen, từ nay là bạn cùng phòng, có gì giúp đỡ nhau nhé”
“Chào bạn, mình là Phương Viên, mình là sinh viên khoa quản lý kinh tế, rất vui làm quen với Nhiên Nhiên”.
Vui vì tìm được bạn cùng lớp, Hạ Nhiên lên tiếng: “trùng hợp, mình cũng học khoa quản lý kinh tế, Phương Viên, từ nay có thể học cùng lớp với cậu, mình vui quá”.
“Hai người học cũng khoa sao, mình học khoa quản trị kinh doanh, không học cùng nhưng sẽ có môn học chung, hơn nữa chúng ta sống chung một nhà rồi, mọi người cùng cố gắng nhé”.
“Ừ, bốn năm này sẽ rất dài, cùng nhau cố lên”
Cả ba cô gái nhanh chóng làm quen sau đó thu xếp hành lý sách vở để chuẩn bị học ngày nhập học. Vì đang trong độ tuổi thanh xuân nên không hề có gì khó khăn trong việc làm quen với môi trường mới, nhất là môi trường tuyệt vời như học viện kinh tế này. Sau khi dọn dẹp xong, Hạ Nhiên và Phương Viên cùng nhau đi nhận lớp còn Tô Hằng đi riêng vì học khác khoa. Ba người trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc với nhau sau giờ học.
“Nhiên Nhiên, cậu biết không, trường mình nổi tiếng nhiều soái ca mĩ nữ lắm, hôm nay đúng là mở mang tầm mắt”.
Học viện kinh tế không hổ danh là trường tư thục lớn có tiếng về đào tạo mà con chiêu mộ được không ít những cậu ấm cô chiêu với vẻ ngoài điển trai xinh đẹp. Cô bạn Phương Viên cập nhập rất nhanh tình hình của trường thông qua diễn đàn trường, có đầy đủ thông tin và hình cảnh của những học sinh ưu tú và nội bật trong khi Hạ Nhiên lại đang nhìn theo một bóng dáng quen thuộc mà cô đang tìm kiếm.
Sau thông báo chào mừng các sinh viên năm nhất nhập học, nhà trường thông báo mời các học sinh về lớp học đã phân từ trước. Hạ Nhiên cùng Phương Viên cũng nhanh chóng tìm phòng học của mình. Khoa quản lý kinh tế có ba lớp, mỗi lớp có gần ba mươi sinh viên, mội người lựa chọn cho mình một vị trí ngồi để chờ giáo viên chủ nhiệm đi vào. Sau tiếng chuông báo, giáo viên chủ nhiệm và phó chủ nhiệm đi vào giới thiệu:
“Chào mừng các em đến với học viện kinh tế tư thục thành phố A, xin giới thiệu thầy là chủ nhiệm của các em, Hàn Nhất còn đây là cô phó chủ nhiệm Chu Hà, thầy cô từ nay sẽ phục trách lớp chúng ta”.
Cả lớp vỗ tay sau lời giới thiệu của chủ nhiệm Hàn, tiếp sau phó chủ nhiệm Chu chào hỏi học sinh cũng như giới thiệu sơ qua về trường, về khoa và quá trình học tập cho các học sinh. Sau khi xong, chủ nhiệm Hàn điểm danh các học sinh, vài trường hợp không tới lớp sẽ bị trừ vào điểm chuyên cần, còn lại nếu nghỉ quá ba buổi sẽ bị khai trừ khỏi trường và cấm không quay lại trường nữa.
Lớp học của Hạ Nhiên và Phương Viên tên là QLA, là lớp chuyên ngành quản lý kinh tế nên sinh viên nam đông còn nữ ít hơn, sự xuất hiện của hai cô gái xinh đẹp Hạ Nhiên và Phương Viên cũng gây không ít chú ý đối với mọi người. Trong khi Phương Viên khá tự tin về bản thân thì Hạ Nhiên có phần rụt rè hơn, cô không muốn mới đi học đã thể hiện quá nhiều, chỉ muốn yên ổn qua bốn năm học này thôi. Sau buổi đầu tiên, các sinh viên nhanh chóng trả về kí túc xá để nghỉ ngơi sau một ngày vất vả, Phương Viên cùng Tô Hằng cũng trở về kí túc xá sớm hơn còn Hạ Nhiên thì lang thang quanh trường để tìm kiếm gương mặt quen thuộc.
Phía xa xa trên câu cầu gỗ bắc qua con sông nhỏ trong trường là cậu bạn Lý Thừa Minh, là bạn học cùng cấp ba với Hạ Nhiên.
Lý Thừa Minh là con trai của một ông chủ kim hoàn có tiếng trong thành phố, gia đình khá giả nên từ nhỏ cậu được cha mẹ cho đi du học đến khi mẹ cậu qua đời, cậu trở về nước ở cùng với ba và học cấp ba cùng lớp với Hạ Nhiên. Lúc đầu cậu khá rụt rè vì chưa quen với cách học tập ở trong nước nhưng nhờ có Hạ Nhiên giúp đỡ mà cậu tự tin hơn vào bản thân mình. Khi học xong cấp ba, cậu quyết định thi vào học viện theo ý nguyện của ba mình, học kinh tế để nối nghiệp gia đình. Thừa Minh là chàng trai ấm áp, chuẩn soái ca trong truyền thuyết của các cô gái, cậu được khá nhiều bạn nữ chú ý trong đó có Hạ Nhiên, dù hai người là bạn thân nhưng trong lòng Hạ Nhiên, Lý Thừa Minh chiếm một ví trí không hề đơn giản.
“Thừa Minh, thì ra cậu ở đây sao? Mình tìm cậu mãi” Hạ Nhiên chạy lại phía Thừa Minh gọi.
“Ừ, mình muốn tìm hiểu môi trường xung quanh xem thế nào! Cậu sao rồi, đã quen chưa?”
“Yên tâm, mình quen rồi, cậu có ở kí túc xá không?”
“Không, nhà có mình ba nên mình không yên tâm với cả từ nhà mình cũng cách trường không xa, mình đi được mà”.
Hạ Nhiên vui mừng vì từ nay lại tiếp tục cùng học với Thừa Minh tuy là khác ngành nhưng chỉ cần ngày nào cũng gặp cậu là cô cảm thấy thoải mái lắm rồi. Hai người đi dạo quanh trường, tìm hiểu một số chỗ tự học, thư viện, … một lát sau Thừa Minh đưa Hạ Nhiên về kí túc xá còn cậu lái xe về nhà.
Quay trở lại với cậu bạn Phong Lâm Lâm của chúng ta, chàng trai vẫn vùi đầu vào máy chơi games không để ý tới giớ giấc bỗng ngạc nhiên vì phía sau có người kéo tai nghe của cậu xuống, hóa ra là thư kí Du, người được lệnh của ba cậu là chăm sóc cậu khi cậu về nước học tập. Vì nhà trường thông báo hôm nay điểm danh mà không thấy Phong Lâm Lâm nên đã báo cho gia đình cậu, ba cậu bận việc nên sai thư kí Du tới bắt cậu về kí túc xá. Lâm Lâm không còn cách nào đành đứng dậy đi về. Dù sao hôm nay cậu cũng trốn học cả ngày, đủ làm ba cậu tức lắm rồi.
Vì được sắp xếp riêng nên Lâm Lâm được ở một mình một phòng với đầy đủ tiện nghi như ở nhà, dù diện tích nhỏ nhưng không thiếu thứ gì, xem ra thư kí Du rất cẩn thận chăm sóc cậu chủ nhỏ. Lâm Lâm nhận phòng rồi đuổi thư kí Du về, cậu hứa mai sẽ tới lớp cho ông vừa lòng. Kí túc xá về đêm vẫn sáng đèn, cuộc sống sinh viên về đêm cũng không kém phần náo nhiệt nhưng Lâm Lâm lại là chàng trai sống khép kín, cậu ra ngoài ban công hít một hơi thật sâu, ngắm nhìn cảm vật xung quanh rồi cười nói thầm “lại một năm học mới bắt đầu”.