Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 547
(•‿•) | Chat Online | |
02/07/2019 10:46:25 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
69 lượt xem
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 548 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 549 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 546 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 544 (Truyện ngôn tình)
Tưởng Tiêm Tiêm thấy Ngô Hạo nhìn tới, liền cười sáng lạn với cậu ta.
Mặt Ngô Hạo không biến sắc thu lại tầm mắt, trước tiên hắn chỉnh điện thoại sang chế độ tắt âm, sau đó vui vẻ nói nhỏ vào tai Hứa Ôn Noãn: “Anh đi nhận điện thoại, Lý tổng gọi tới.”
“Được.” Hứa Ôn Noãn cắn dưa hấu, gật đầu đồng ý.
Ngô Hạo đưa tay sờ sờ tóc của Hứa Ôn Noãn mới đứng dậy, đi ra khỏi hội trường.
Thấy hắn đứng dậy, Tưởng Tiêm Tiêm cũng đứng dậy theo, nhưng có điều lại đi ngược hướng với hắn vào nhà vệ sinh.
Trong chốc lát, Ngô Hạo lại quay lại phòng tổ chức yến hội, đi đến trước bàn ăn, hắn không ngồi xuống mà khom người kéo Hứa Ôn Noãn vào ngực, nói vào tai cô: “Lý tổng tìm anh có chút việc, có thể anh phải về trước.”
Dừng một chút, Ngô Hạo còn nói: “Em ở đây chơi với Tiểu Ái trước đi, lát nữa giúp anh ấy xong anh sẽ quay trở lại đây đón em.”
Hứa Ôn Noãn đáng yêu chu môi, đợi đến khi Ngô Hạo hôn cô một cái sau đó mới gật đầu nói: “Được.”
Sau đó lại nói thêm một câu: “Anh lái xe cẩn thận!”
“Ừ” Ngô Hạo cúi đầu, lại hôn lên thái dương của cô một chút, như là không yên lòng để cô lại, miệng còn dặn dò: “Không được uống nhiều rượu nha.”
“Em biết rồi!” Hứa Ôn Noãn tỏ vẻ chê hắn dông dài.
Ngô Hạo khẽ cười, cúi đầu lại hôn môi cô, mới lấy áo khoác quay lưng rời đi.
......
Ngô Hạo ra khỏi hội trường khoảng năm phút, Tưởng Tiêm Tiêm mới đi ra khỏi nhà vệ sinh, đi đến vị trí lúc nãy mình ngồi, ôm túi, không biết nói gì với một tiểu thư ngồi bên cạnh rồi cất bước ra khỏi hội trường.
Từ hội sở đi ra, cô đi bộ về phía đông khoảng 10 phút, cô nghe thấy tiếng huýt sáo, cô nhìn xung quanh, không để ý chân mình đang mang giày 8 cm mà chạy đến trước xe.
Mở cửa xe, ngồi vào, còn chưa đợi Ngô Hạo mở miệng, chuyện đầu tiên cô ta làm chính là hướng về môi của đối phương mà hôn, còn ôm cổ hắn: “A Hạo, đã lâu không gặp anh.”
Ngô Hạo né tránh, nghiêm mặt lên tiếng: “Đừng quậy, ngồi yên, tôi còn phải lái xe.”
“Không muốn.” Tưởng Tiêm Tiêm yểu điệu nói, sau đó lại tiến đến bên môi hắn, lần này Ngô Hạo không có tránh né.
Trong chốc lát, trong xe chỉ còn lại tiếng hôn môi nhỏ bé đầy mờ ám.
.......
Trong hội trường, sau khi Ngô Hạo rời đi, Hứa Ôn Noãn lại lôi kéo Tần Chỉ Ái bàn chuyện lễ cưới một lúc lâu.
Lục Bán Thành ngồi bên cạnh, không biết đang nhìn chằm chằm cái gì, khi nghe hai người họ nói đến game thì hứng thú: “Game gì?”
Hứa Ôn Noãn nói tên game.
“Cô cũng chơi?” Lục Bán Thành như gặp được tri kỷ.
“Anh cũng chơi sao?” Hứa Ôn Noãn ngẩng đầu lên, có chút bất ngờ liếc mắt nhìn Lục Bán Thành.
Lục Bán Thành không trả lời mà trực tiếp hỏi: “Cô chơi server gì, tên nhân vật là gì?”
Tần Chỉ Ái ngồi bên cạnh Hứa Ôn Noãn nói: “Server 47, tên là Bảo bảo đừng sợ có anh bảo vệ.” Dừng một chút, Tần Chỉ Ái còn nói: “Tên này là do em đặt cho cậu ấy đó.”
Đầu ngón tay Lục Bán Thành ngay lúc người ta không chú ý liền phát run nhẹ, tỏ vẻ như không có gì đáng kinh ngạc lại hỏi: “Có chiến đội không?”
“Có a, em chính là nữ vương chiến đội trưởng!” Hứa Ôn Noãn vừa nói, đầu ngón tay vừa nhanh chóng đánh game.
Mặt Ngô Hạo không biến sắc thu lại tầm mắt, trước tiên hắn chỉnh điện thoại sang chế độ tắt âm, sau đó vui vẻ nói nhỏ vào tai Hứa Ôn Noãn: “Anh đi nhận điện thoại, Lý tổng gọi tới.”
“Được.” Hứa Ôn Noãn cắn dưa hấu, gật đầu đồng ý.
Ngô Hạo đưa tay sờ sờ tóc của Hứa Ôn Noãn mới đứng dậy, đi ra khỏi hội trường.
Thấy hắn đứng dậy, Tưởng Tiêm Tiêm cũng đứng dậy theo, nhưng có điều lại đi ngược hướng với hắn vào nhà vệ sinh.
Trong chốc lát, Ngô Hạo lại quay lại phòng tổ chức yến hội, đi đến trước bàn ăn, hắn không ngồi xuống mà khom người kéo Hứa Ôn Noãn vào ngực, nói vào tai cô: “Lý tổng tìm anh có chút việc, có thể anh phải về trước.”
Dừng một chút, Ngô Hạo còn nói: “Em ở đây chơi với Tiểu Ái trước đi, lát nữa giúp anh ấy xong anh sẽ quay trở lại đây đón em.”
Hứa Ôn Noãn đáng yêu chu môi, đợi đến khi Ngô Hạo hôn cô một cái sau đó mới gật đầu nói: “Được.”
Sau đó lại nói thêm một câu: “Anh lái xe cẩn thận!”
“Ừ” Ngô Hạo cúi đầu, lại hôn lên thái dương của cô một chút, như là không yên lòng để cô lại, miệng còn dặn dò: “Không được uống nhiều rượu nha.”
“Em biết rồi!” Hứa Ôn Noãn tỏ vẻ chê hắn dông dài.
Ngô Hạo khẽ cười, cúi đầu lại hôn môi cô, mới lấy áo khoác quay lưng rời đi.
......
Ngô Hạo ra khỏi hội trường khoảng năm phút, Tưởng Tiêm Tiêm mới đi ra khỏi nhà vệ sinh, đi đến vị trí lúc nãy mình ngồi, ôm túi, không biết nói gì với một tiểu thư ngồi bên cạnh rồi cất bước ra khỏi hội trường.
Từ hội sở đi ra, cô đi bộ về phía đông khoảng 10 phút, cô nghe thấy tiếng huýt sáo, cô nhìn xung quanh, không để ý chân mình đang mang giày 8 cm mà chạy đến trước xe.
Mở cửa xe, ngồi vào, còn chưa đợi Ngô Hạo mở miệng, chuyện đầu tiên cô ta làm chính là hướng về môi của đối phương mà hôn, còn ôm cổ hắn: “A Hạo, đã lâu không gặp anh.”
Ngô Hạo né tránh, nghiêm mặt lên tiếng: “Đừng quậy, ngồi yên, tôi còn phải lái xe.”
“Không muốn.” Tưởng Tiêm Tiêm yểu điệu nói, sau đó lại tiến đến bên môi hắn, lần này Ngô Hạo không có tránh né.
Trong chốc lát, trong xe chỉ còn lại tiếng hôn môi nhỏ bé đầy mờ ám.
.......
Trong hội trường, sau khi Ngô Hạo rời đi, Hứa Ôn Noãn lại lôi kéo Tần Chỉ Ái bàn chuyện lễ cưới một lúc lâu.
Lục Bán Thành ngồi bên cạnh, không biết đang nhìn chằm chằm cái gì, khi nghe hai người họ nói đến game thì hứng thú: “Game gì?”
Hứa Ôn Noãn nói tên game.
“Cô cũng chơi?” Lục Bán Thành như gặp được tri kỷ.
“Anh cũng chơi sao?” Hứa Ôn Noãn ngẩng đầu lên, có chút bất ngờ liếc mắt nhìn Lục Bán Thành.
Lục Bán Thành không trả lời mà trực tiếp hỏi: “Cô chơi server gì, tên nhân vật là gì?”
Tần Chỉ Ái ngồi bên cạnh Hứa Ôn Noãn nói: “Server 47, tên là Bảo bảo đừng sợ có anh bảo vệ.” Dừng một chút, Tần Chỉ Ái còn nói: “Tên này là do em đặt cho cậu ấy đó.”
Đầu ngón tay Lục Bán Thành ngay lúc người ta không chú ý liền phát run nhẹ, tỏ vẻ như không có gì đáng kinh ngạc lại hỏi: “Có chiến đội không?”
“Có a, em chính là nữ vương chiến đội trưởng!” Hứa Ôn Noãn vừa nói, đầu ngón tay vừa nhanh chóng đánh game.
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!