Cua được không (34)

89 lượt xem
Sau khi ăn cơm trưa xong, má tôi tranh thủ ngủ chút để xíu còn đi làm. Tôi thì bận rộn đống chén ở sau hè.
Tôi vừa ngồi rửa chén vừa hát nghêu ngao như con khùng, nghĩ ra cái lời nào hát đại lời nấy, lâu lâu cười lên như con điên.
Mà có mấy cái chén mà rửa cũng lâu. Nói thiệt, nhà tôi nghèo thì có nghèo thiệt, nhưng không hiểu sao tôi lại chẳng siêng như người ta lắm. Cứ uể oải mà làm, lâu lâu siêng đột xuất, làm tù tì mấy việc liền. Mà tính tôi cũng ngơ, má tôi kêu tôi làm cái này mà tôi cứ đứng trơ ra đó nên mà tôi hay gọi tôi là hai đủng. Buồn đời thiệt chớ.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k