Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 570
(•‿•) | Chat Online | |
03/07/2019 09:47:52 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
64 lượt xem
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 571 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 572 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 569 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 568 (Truyện ngôn tình)
Tần Chỉ Ái nhìn màn hình ngơ ngẩn một chút, không nhịn được lặng lẽ liếc mắt lên nhìn trộm hắn.
Không biết có phải hắn xem tài liệu nên mệt mỏi hay không, lúc cô đang chuẩn bị thu hồi tầm mắt, hắn bỗng nhiên đóng tài liệu lại, nhét đại một bên, nhắm mắt lại, giơ tay lên, xoa xoa mi tâm.
Lúc Tần Chỉ Ái nhìn lén hắn có liếc qua tủ đầu giường, cô thấy ly nước trên tủ trống rỗng rồi, cô do dự trong chốc lát, liền đứng lên đi tới.
Cố Dư Sinh thấy cô tới gần, liền ngước nhìn cô, không lên tiếng
Tần Chỉ Ái cầm ly thủy tỉnh, lấy một ly nước ấm sau đó quay lại giường bệnh, nhẹ nhàng đặt ly nước trên tủ đầu giường, cô nhìn thấy hạt dẻ lúc sáng hắn muốn cô đi mua, liền nói: “Cố tổng, hạt dẻ để ở đây rồi.”
Cố Dư Sinh nghe thấy, quay đầu, sau đó vươn cánh tay.
Tần Chỉ Ái nhìn thấy cử động của hắn, liền cầm gói hạt dẻ đưa vào tay hắn.
Cố Dư Sinh mở túi giấy ra, vừa cầm vừa lột, Tần Chỉ Ái lại nghĩ đến vết thương sau lưng hắn, đầu ngón tay dùng sức, sợ là lại đụng đến vết thương, liền nói: “Cố tổng, tôi giúp anh.”
Động tác Cố Dư Sinh cầm hạt dẻ dừng một chút, không từ chối, nhưng cũng không đồng ý.
Tần Chỉ Ái không hiếu ý hắn, cuối cùng như vậy là có ý gì, đứng yên một lúc, cuối cùng cô vẫn ngồi bên giường, đưa tay cầm một viên lột vỏ.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng vỏ hạt dẻ bị lột.
Buổi tối trước khi ngủ ăn nhiều hạt dẻ bụng sẽ khó chịu nên Tần Chỉ Ái lột một lúc, nhắc nhở Cố Dư Sinh đừng ăn quá nhiều.
Nhưng động tác lột của cô lại không dừng lại.
Cô tìm một cái túi mới, đem phần hạt dẻ đã được lột sạch vỏ để vào trong túi sau đó quay lại nói với Cố Dư Sinh: “Cố tổng, tôi lột trước giúp anh hết rồi, ngày mai anh có thể ăn.”
Cố Dư Sinh nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, dời tầm mắt từ đỉnh đầu của Tần Chỉ Ái ra cửa sổ, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nhìn hình ảnh phản chiếu của cô trong ô kính cửa sổ.
Tần Chỉ Ái không nhận ra được Dư Sinh đang nhìn gì, nhưng lại làm cho cô cảm thấy bầu không khí trong phòng có chút không ổn.
Bởi vì yêu hắn mà mỗi khi bầu không khí ngưng đọng lại, cô sẽ lại trở nên căng thẳng.
Đầu ngón tay Tần Chỉ Ái dùng sức mạnh hơn để mở vỏ hạt dẻ, vì bất an mà ngẩng đầu lên, vội vã liếc nhìn Cố Dư Sinh một cái, mở miệng: “Cố tổng.”
Kỳ thật cô còn chưa nghĩ ra mình muốn nói gì nhưng lúc gọi tên của hắn, cô mới phát hiện mình có một câu rất quan trọng cần phải nói với hắn nhưng vẫn chưa nói ra: “…Cảm ơn anh…”
Cô sợ hắn chưa định thần lại nên không biết cô đang cảm ơn chuyện gì cho nên cô mới bổ sung: “Chuyện hôm đó, cảm ơn anh, nếu không phải anh, tôi nghĩ…”
Câu kế tiếp cô còn chưa nói, nhưng cô nghĩ hắn có thể hiểu ý của cô.
Cố Dư Sinh đã nhìn Tần Chỉ Ái từ lúc cô gọi “Cố tổng”.
Hắn nghe cô nói cảm ơn xong, qua một lúc lâu hắn mới “Ừ” một tiếng trả lời: “Không có gì.”
“Cố tổng, tại sao anh…” Tần Chỉ Ái còn đang do, qua mấy giây mới tiếp tục hỏi: “Sao anh lại đánh người xuống tay với tôi nặng như vậy?”
Không biết có phải hắn xem tài liệu nên mệt mỏi hay không, lúc cô đang chuẩn bị thu hồi tầm mắt, hắn bỗng nhiên đóng tài liệu lại, nhét đại một bên, nhắm mắt lại, giơ tay lên, xoa xoa mi tâm.
Lúc Tần Chỉ Ái nhìn lén hắn có liếc qua tủ đầu giường, cô thấy ly nước trên tủ trống rỗng rồi, cô do dự trong chốc lát, liền đứng lên đi tới.
Cố Dư Sinh thấy cô tới gần, liền ngước nhìn cô, không lên tiếng
Tần Chỉ Ái cầm ly thủy tỉnh, lấy một ly nước ấm sau đó quay lại giường bệnh, nhẹ nhàng đặt ly nước trên tủ đầu giường, cô nhìn thấy hạt dẻ lúc sáng hắn muốn cô đi mua, liền nói: “Cố tổng, hạt dẻ để ở đây rồi.”
Cố Dư Sinh nghe thấy, quay đầu, sau đó vươn cánh tay.
Tần Chỉ Ái nhìn thấy cử động của hắn, liền cầm gói hạt dẻ đưa vào tay hắn.
Cố Dư Sinh mở túi giấy ra, vừa cầm vừa lột, Tần Chỉ Ái lại nghĩ đến vết thương sau lưng hắn, đầu ngón tay dùng sức, sợ là lại đụng đến vết thương, liền nói: “Cố tổng, tôi giúp anh.”
Động tác Cố Dư Sinh cầm hạt dẻ dừng một chút, không từ chối, nhưng cũng không đồng ý.
Tần Chỉ Ái không hiếu ý hắn, cuối cùng như vậy là có ý gì, đứng yên một lúc, cuối cùng cô vẫn ngồi bên giường, đưa tay cầm một viên lột vỏ.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng vỏ hạt dẻ bị lột.
Buổi tối trước khi ngủ ăn nhiều hạt dẻ bụng sẽ khó chịu nên Tần Chỉ Ái lột một lúc, nhắc nhở Cố Dư Sinh đừng ăn quá nhiều.
Nhưng động tác lột của cô lại không dừng lại.
Cô tìm một cái túi mới, đem phần hạt dẻ đã được lột sạch vỏ để vào trong túi sau đó quay lại nói với Cố Dư Sinh: “Cố tổng, tôi lột trước giúp anh hết rồi, ngày mai anh có thể ăn.”
Cố Dư Sinh nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, dời tầm mắt từ đỉnh đầu của Tần Chỉ Ái ra cửa sổ, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nhìn hình ảnh phản chiếu của cô trong ô kính cửa sổ.
Tần Chỉ Ái không nhận ra được Dư Sinh đang nhìn gì, nhưng lại làm cho cô cảm thấy bầu không khí trong phòng có chút không ổn.
Bởi vì yêu hắn mà mỗi khi bầu không khí ngưng đọng lại, cô sẽ lại trở nên căng thẳng.
Đầu ngón tay Tần Chỉ Ái dùng sức mạnh hơn để mở vỏ hạt dẻ, vì bất an mà ngẩng đầu lên, vội vã liếc nhìn Cố Dư Sinh một cái, mở miệng: “Cố tổng.”
Kỳ thật cô còn chưa nghĩ ra mình muốn nói gì nhưng lúc gọi tên của hắn, cô mới phát hiện mình có một câu rất quan trọng cần phải nói với hắn nhưng vẫn chưa nói ra: “…Cảm ơn anh…”
Cô sợ hắn chưa định thần lại nên không biết cô đang cảm ơn chuyện gì cho nên cô mới bổ sung: “Chuyện hôm đó, cảm ơn anh, nếu không phải anh, tôi nghĩ…”
Câu kế tiếp cô còn chưa nói, nhưng cô nghĩ hắn có thể hiểu ý của cô.
Cố Dư Sinh đã nhìn Tần Chỉ Ái từ lúc cô gọi “Cố tổng”.
Hắn nghe cô nói cảm ơn xong, qua một lúc lâu hắn mới “Ừ” một tiếng trả lời: “Không có gì.”
“Cố tổng, tại sao anh…” Tần Chỉ Ái còn đang do, qua mấy giây mới tiếp tục hỏi: “Sao anh lại đánh người xuống tay với tôi nặng như vậy?”
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!