Luôn ở bên cạnh tớ...mãi như thế này nhé - Chương 6: Năm mình 18 tuổi

67 lượt xem

Cậu luôn tỏ ra mình mạnh mẽ lắm. Nhưng mới chạy có một đoạn thôi là lại bị ngất à. Cứ như thế này, thì làm sao mà bảo vệ được tớ hả.

Tớ nghĩ rằng mọi chuyện chỉ đơn giản thôi, chẳng có gì phức tạp đâu. Nhưng không ngờ mọi chuyện trong cuộc sống đôi khi lại quá sức tưởng tượng của một con người. Mọi chuyện tới nhanh quá, khiến tớ chẳng biết làm cách nào để tiếp nhận mọi chuyện nữa. Ba cậu nói với tớ cậu bị bệnh nặng lắm, phải phẫu thuật mới khỏi. Cậu muốn giấu tớ nhưng cũng chẳng được.

Cậu vào bệnh viện, cậu nằm đó, qua những lần hóa trị trông cậu yếu đi nhiều lắm, người cậu nhợt nhạt đi nhưng mỗi khi thấy tớ, cậu luôn nở một nụ cười như tia nắng mùa thu vậy, tớ cũng cảm thấy ấm áp lắm.

Bác sỹ nói nếu phẫu thuật thì tỷ lệ thành công cũng không còn, trong quá trình phẫu thuật rất có thể sẽ xảy ra sự cố, nhưng nếu không phẫu thuật thì cậu sẽ không qua khỏi, bác sỹ còn nói điều quan trọng nhất là sự quyết tâm của chính bản thân cậu, đó chính là mấu chốt của sự thành công.

- Cậu phải quyết tâm nhé Duy.

- Tớ biết mà, nhưng tớ vẫn sợ lắm...

- Sợ cái gì nào?

- Tớ cũng không biết nữa, tớ chỉ linh cảm thôi, cứ mỗi lần nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ là y như rằng...tớ lại gặp ác mộng

- Có ba, có dì, có cả tớ và có mẹ cậu nữa, cậu nhìn đi bên ngoài khung cửa sổ ý, nơi có vì sao sáng nhất đó...cậu biết là mẹ cậu sẽ luôn phù hộ cho cậu mà, mạnh mẽ lên chàng trai.

Tới nói rồi, nắm chặt lấy bàn tay cậu. Cậu khẽ mỉm cười:

- Luôn bên cạnh tớ...mãi như thế này nhé...!

Tớ gật đầu mỉm cười chắc chắn.

Đêm hôm đó, bầu trời nhiều sao lắm và ở phía cuối chân trời xa xa kia, có một vì tinh tú, à không hai vì tinh tú chứ, một của mẹ cậu, một của ba tớ, vẫn luôn tỏ sáng như cầu nguyện sự bình an cho cậu vậy.

Ngày mai cậu sẽ phải phẫu thuật để tách bỏ khối u ác tính. Tớ biết cậu sẽ làm được mà, gắng lên nhe, chàng trai của tớ, rồi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi mà!

Nhật ký, ngày...tháng...năm...

Mặc dù cảm thấy yếu ớt lắm, nhưng tớ vẫn không thể từ bỏ cuốn nhật ký này được, như không thể từ bỏ cậu vậy. Cuốn nhật ký này luôn gắn với cuộc đời của tớ và bên trong đó, trong những trang nhật ký này luôn hiện hữu những hình ảnh của cậu, cô bé đáng yêu à. Tớ biết mình không thể từ bỏ được thêm điều gì nữa đâu, tớ sẽ cố gắng hết mình bạn thân à. Tin tớ đi. Tớ hứa đó.

À, khi mà tớ tỉnh lại, tớ sẽ nói với cậu một điều...đối với tớ, nó quan trọng lắm.

***

Tớ đã cảm thấy hơi sợ, khi người ta đưa cậu vào phòng mổ, nhưng tớ an tâm hơn khi nhìn thấy ánh mắt của cậu.

Tớ đã ngồi chờ suốt nhiều tiếng bên ngoài phòng mổ, trong đầu tớ không còn khái niệm nào gọi là thời gian nữa

Tớ chắp tay và nguyện cầu cho cậu, mong xóa nhòa đi khoảng cách...giữa sự sống và cái chết.

Bất chợt, trong đầu tớ hiện ra hình ảnh mùa thu, trên cánh đồng hoa cỏ may với những tia nắng dịu dàng...!

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×