Yêu lại từ đầu - Chương 6: Tôi vẫn luôn chậm hơn em một chút, chỉ một chút thôi
Lê Nhi | Chat Online | |
03/07/2019 21:41:30 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Yêu lại từ đầu - Chương 7: Em kiêu hãnh lắm! Anh có theo nổi không? (Truyện ngắn)
- * Đi về phía mặt trời - Chương 1: Vincent Van Gogh Gặp gỡ, 2009 (Truyện ngắn)
- * Yêu lại từ đầu - Chương 5: Yêu anh cả một thời tuổi trẻ (Truyện ngắn)
- * Yêu lại từ đầu - Chương 4: Người yêu cũ à! Tôi đang theo đuổi em đó (Truyện ngắn)
Ánh nắng chói chang, nước biển trong xanh, sóng vỗ dưới chân tạo cảm giác thích thú. Tôi vốn thích biển. Từng nhớ, tôi và em bàn bạc nhau sau này sẽ đi hưởng tuần trăng mật ở đâu. Em bảo thích đi nước ngoài, tôi nhíu mày "Anh không được phép đi nước ngoài du lịch", em chu môi "Vậy anh ở nhà ôm gối trong tuần trăng mật đi, em đi một mình". Em chạy tung tăng dưới nước. Tôi vẫn luôn tự hỏi cô gái này rốt cuộc là như thế nào. Em từng là một cán bộ chủ chốt của một trường đại học, những lời khuyên, những quyết định của em luôn thể hiện sự trưởng thành và già dặn của em, nhưng em lại có thể khóc nức nở vì một lời nói không vừa lòng của bố em, hay chạy nhảy, la hét trước mặt bao nhiêu người mà không nghĩ tới việc mình đang là ai. Em là cô gái luôn muốn hoàn thiện hóa cuộc sống và những mối quan hệ xung quanh em. Bởi thế mà em hay bị tổn thương. Tổn thương vì những người thân thiết xung quanh em. Cô gái của tôi, em vẫn còn ngây thơ lắm.
Cổ họng tôi đau rác. Tôi lòm còm ngồi dậy tìm nước uống. Tôi vừa mơ thấy em. Tôi mơ thấy em và tôi đang đi chơi ở biển. Tôi thầm nghĩ "Nếu em mặc bikini thì như thế nào nhỉ?".
Tôi uống một hơi hết vèo luôn chai nước. Chuyện gì xảy ra nhỉ? Sao tôi lại nằm ở đây? Mai Ca đâu rồi? Rõ ràng tôi đang ngồi với em mà. Nhìn đồng hồ, đã hơn hai giờ chiều. Tôi thay quần áo, chạy xuống quầy tiếp tân.
- Quý khách phòng 205 trả phòng sáng này rồi ạ. Cô ấy cũng rời khỏi đây từ sáng luôn.
Tôi không kiềm chế nổi mình buộc miệng "Chết tiệt". Cô tiếp tân nhìn tôi, khi cô quay đi miệng lại thoáng một nụ cười khó hiểu. Tôi móc điện thoại, gọi cho Nam.
- Sao thế bạn yêu? – Lại cái giọng chua ngoa đáng ghét.
- Mai Ca đi rồi. Đi không một lời tạm biệt. Thế là xong. Tiêu tan hết. – Tôi đi qua đi lại ngoài sân khách sạn. Lòng như lửa đốt.
- Đi đâu, sao lại đi. Không phải mày theo dõi cô ấy 24/24 à?
- Tao sốt, nằm mê man.
- Ai bảo mày vô dụng.
- ...
- Thôi thì cũng lỡ nghỉ phép rồi, cũng mới có ngày thứ hai, cứ ở đó đi đâu chơi cho biết Đà Lạt đi. Để tao nhờ mấy đứa xem cô ấy có về lại Sài Gòn không.
- ...
- Mày có cần tao lên với mày không?
- Không cần đâu. Tao muốn một mình.
- À, bé Lan lại hỏi thăm mày. – Nam ngập ngừng – Con bé dù gì cũng là người tốt. Mày đừng phủ phàng thế.
- Tao biết rồi. Cúp máy đây.
Lòng tôi trống trải. Cách đây vài giờ, tôi vẫn còn ngồi bên em, nhìn thấy em mà giờ tôi chỉ còn một mình. Lúc nào cũng thế, tôi luôn chậm hơn em. Tôi đứng lên, cầm máy ảnh và rời khỏi khách sạn.
Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng
Đường thênh thang gió lộng một mình ta
Rượu cạn ly uốn say lòng còn giá
Lá trên cành từng chiếc cuối bay xa
(Chiếc lá cuối cùng – Sáng tác: Tuấn Khanh)
Tôi bước chẳng biết điểm đến. Từ lúc xa em, Lan xuất hiện bên tôi. Lan nhỏ hơn tôi hai tuổi. Cả nhà đều khuyên tôi nên đón nhận tình cảm của Lan nhưng làm sao có thể khi mà hình ảnh của Mai Ca luôn tràn ngập trong tâm trí tôi. Lan không che giấu tình cảm em dành cho tôi. Ban đầu, còn khéo léo, đến khi em vồn vã thì tôi cảm thấy hoảng sợ. Trước đây, tôi cứ nghĩ dù không yêu nhưng vẫn có thể cưới vì trách nhiệm nhưng giờ đây tôi mới biết, rất khó để có thể cưới người mình không yêu.
Hôm nay trời ấm, đến chạng vạng rồi mà vẫn chưa cảm thấy cái lạnh bao phủ như hôm qua. Đúng như Nam nói, dù gì cũng chẳng thể cứu vớt được gì, tôi cứ tham quan đợi tin tức từ nó vậy.
Tôi lang thang qua các dãy nhà, những con đường ngập tràn hoa và hoa. Tôi chụp ảnh. Khi em là người yêu tôi, em rất thích chụp ảnh còn tôi thì chỉ biết bấm máy chụp cho em vui. Chia tay em tôi đã tìm tòi về nhiếp ảnh để tiến hành công cuộc chinh phục lại em. Trước đây, tôi hầu như chẳng để ý nhiều đến ngoại hình của mình, giờ đây tôi chịu khó chăm chút cho trang phục của mình hơn. Tất cả đều vì em. Vì muốn mang em về lại bên tôi.
"Yêu một người luôn dễ hơn tìm được một người luôn yêu mình". Em đã chờ đợi tôi cả một thời tuổi trẻ. Tôi biết làm gì để bù đắp cho em đây?
Truyện mới nhất:
- Đêm trăng sáng rực (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!