LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Chỉ cơn mưa có lỗi - Chương 1: Những buổi chiều không người

77 lượt xem

Có cảm giác như những câu chữ trước mặt Duy bắt đầu rung rung lên và sau đó nhảy múa tự do. Duy dụi dụi mắt rồi vươn vai, dựa người hết cỡ ra phía sau, dồn toàn bộ trọng lượng của một cơ thể 60kg vào lưng ghế còn mới coóng. Không gian tĩnh mịch, chỉ còn tiếng của chiếc máy lạnh đời cũ mèm đang phả hơi rò rò, và tiếng đồng hồ tích tắc gõ nhịp. Nheo mắt ngước lên, còn vài phút nữa là 9 giờ tối. Duy quyết định ngừng viết, bấm "Shut down" rồi gập màn hình laptop, nói thầm "Vậy là đã đủ cho ngày hôm nay!"

Tắt điện, tắt máy lạnh, khóa cửa phòng phóng viên, Duy lững thững bước từng bậc tam cấp xuống khu vực để xe trong cái tòa nhà tối om và yên lặng như tờ. Tòa soạn giờ chỉ còn mình Duy và chú bảo vệ, khi vô tình phát hiện ra điều này, tự nhiên trong lòng Duy thấy vui vui hay sao đó không biết nữa...

Vừa ra trường đã được nhận về làm việc tại một tòa soạn báo nhỏ, Duy tự cho phép mình có chút gì đó đáng để tự hào. Công việc không quá cao siêu, mức lương trung bình, lại trái ngành học, nhưng chí ít Duy không phải đóng bộ trong những trang phục công sở gò bó, không phải đúng 8 giờ sáng quẹt thẻ vào công ty, đúng 5 giờ chiều quẹt thẻ về nhà. Chí ít Duy thấy mình đủ dũng cảm để từ chối lời mời hấp dẫn: "Cứ về làm công ty của bố" và quyết tâm tự lập. Chí ít Duy cũng được sống đúng với cá tính và niềm đam mê cỏn con của mình. Những ngày đầu về nhận nhiệm vụ ở tòa soạn, Duy dốc hết sức mình vào công việc, hôm nào cũng rời tòa soạn thật trễ với mớ câu chữ còn dang dở và mấy ý tưởng đang ngổn ngang trong đầu...

Dắt xe xuống phố, Sài Gòn buổi tối vẫn còn cảm giác oi nồng đặc trưng và không khí như khô đi, ngột ngạt hơn vì khói than bốc lên từ mấy chiếc xe hồ lô nướng. Duy dong xe thẳng đến Hồ Con Rùa, dựng xe bên vệ đường. Nhẹ nhàng tháo giày, khẽ nhắm mắt, Duy khua khua chân xuống mặt nước. Nước ấm ấm vì tích tụ nhiệt lượng của cả một ngày hè nắng cháy, Duy cứ tưởng tượng mình đang ngồi trên mỏm đá cạnh một con suối nước nóng đang chảy róc rách. Tiếng nhạc Take That tưng bừng trong 2 tai phone, vẳng lại tiếng trò chuyện râm ran của những đám bạn trẻ quây quần quanh Hồ Con Rùa. Thư giãn và bình yên hoàn toàn.

***

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư