LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 169

111 lượt xem

Sau khi Hùng Uy chiếm được pháp khí, hắn tập luyện một chút, sau đó liền không chờ đợi được mà đi trước vào rừng rậm yêu thú, săn giết yêu thú vương cấp.

Hùng Uy là cường giả hoàng cấp, đối phó những yêu thú đồng cấp thì có chút giống trứng chọi đá, nhưng đối phó với yêu thú vương cấp thì dễ dàng.

Hùng Uy liên tiếp giết năm con, khiến cho đám yêu thú vương cấp trong rừng rậm cảm thấy rất bất an.

Hùng Uy trước kia cũng hiếu chiến, sau khi trúng độc thì mới yên tĩnh lại, bây giờ có được một thanh pháp khí tiện tay, hắn tất nhiên là không kịp đợi để thử uy lực rồi.

Diệp Thạch và Mộ Thần đi theo phía sau Hùng Uy, tìm kiếm yêu thú cấp bậc võ linh để luyện tập.

Không biết có phải là bởi vì hấp thu quá nhiều tinh hoa của máu yêu thú hay không, hay là nhờ linh mắt trời sinh, cảm giác của Diệp Thạch thập phần sắc bén, hắn có thể dễ dàng biết được nhược điểm của yêu thú ở đâu.

Mộ Thần tuy rằng không có bản lĩnh như linh mắt của Diệp Thạch, nhưng hắn xem qua là nhớ, vả lại cũng đọc nhiều sách vở, đối với mỗi loại yêu thú, hắn đều thuộc lòng. Diệp Thạch là nhờ nhãn lực, còn Mộ Thần là nhờ ký ức.

Hùng Uy giết tới hứng khởi, Mộ Thần và Diệp Thạch cũng là người rất ngoan độc, hai người liên thủ, không qua mấy ngày liền săn giết được hơn năm con yêu thú cấp võ linh.

Thực lực của Mộ Thần và Diệp Thạch tiến triển quá nhanh, thế cho nên không đủ ngưng thực, liên tục tác chiến cường độ cao với yêu thú, loại tình huống này đã cải thiện lớn.

Cảm giác thế nào?” Qua một hồi đại chiến, Cơ Phi Diễm cười nhạt hỏi Hùng Uy.

Rất tốt.” Hùng Uy vui vẻ nói.

Cơ Phi Diễm cười nhạo nói: “Ở trước mặt ta thì không cần cậy mạnh đâu, pháp khí này rất nặng đúng không? Cầm theo nó phải cố hết sức đúng không?

Hùng Uy lảng đi, “Nào có!

Không có sao? Có bản lĩnh thì ngươi đừng đổ mồ hôi! Cũng đừng đặt cây búa xuống đất!” Cơ Phi Diễm cười nhạo.

Hùng Uy có chút bất mãn trừng mắt nhìn Cơ Phi Diễm, Tuy Diệp Thạch mở ra được pháp khí có uy lực rất lớn, nhưng nó cũng rất nặng, lại không thể thu vào nhẫn không gian nữa chứ.

Mỗi lần Diệp Thạch thấy Hùng Uy cầm búa múa may, trong mắt đều toát ra sự hâm mộ và sùng bái, nhưng chỉ có Hùng Uy tự mình biết, để có thể “tiêu sái” cầm búa múa may, hắn đã hao phí cỡ nào khí lực.

Mộ Thần và Diệp Thạch đâu rồi?” Hùng Uy hỏi.

Đi săn rồi.” Cơ Phi Diễm nói. Hai đứa đó, đều không yên tĩnh được, rất hiếu chiến.

Hai nhóc kia gần đây giết được không ít yêu thú nhỉ!” Hùng Uy nói thầm.

Cơ Phi Diễm gật đầu. Nếu như Mộ Thần và Diệp Thạch có thể thuận lợi trưởng thành, họ tuyệt đối sẽ đều là những nhân vật ngoan độc.

… …

Diệp Thạch đứng trên một ngọn núi quan sát một đàn sói một sừng lớn trong sơn cốc, như có điều suy nghĩ.

Đàn sói này luôn hành động chung.” Diệp Thạch nhíu mày nói.

Mộ Thần gật đầu, “Đúng vậy,trong bầy sói có năm con tứ cấp, chúng ta chỉ có hai người, đối đầu thì quá nguy hiểm.

Diệp Thạch dẩu môi, nhìn Mộ Thần hỏi: “Chúng ta phải buông tha sao?

Mộ Thần híp mắt, nói: “Tứ cấp yêu thú lạc đàn cũng không phải dễ tìm, cùng vớiviệc tốn thời gian tìm mục tiêu khác, vậy không bằng nghĩ biện pháp diệt hết một đám sói một sừng này.

Diệp Thạch sửng sốt một chút, “Có nhờ Hùng tiền bối hỗ trợ không?

Mộ Thần lắc đầu, “Không cần đâu, sư phụ đang chuẩn bị đi đối phó yêu thú hoàng cấp mà, mấy con tứ cấp yêu thú nhỏ bé này hắn không để vào mắt đâu, tự chúng ta nghĩ biện pháp là được.

Chúng ta bố trí thêm một chút trận pháp, vây khốn đám yêu thú này, sau đó từ từ động thủ.” Diệp Thạch đề nghị.

Mộ Thần gật đầu, “Ta cũng nghĩ như vậy.

Mộ Thần, ngươi có cảm thấy là dạo này Hùng tiền bối gầy đi rất nhiều không?” Diệp Thạch chớp mắt hỏi.

Mộ Thần cười cười, Diệp Thạch mở ra được cây búa, uy lực đúng là không tồi, nhưng trọng lượng tựa hồ cũng không phải nặng bình thường.

Hùng Uy tại trước mặt Diệp Thạch sử dụng cây búa tới uy vũ sinh phong, nhưng Mộ Thần nhìn thấy có vài phần ý tứ phùng má giả làm người mập. Cả ngày khiêng một cây búa có trọng lượng đè chết người đi nơi nơi, gầy hơn cũng là bình thường.

Đại khái là Cơ tiền bốicó cách giáo dục.” Mộ Thần cười nói.

Diệp Thạch đôi mắt sáng ngời, “Cơ tiền bối thật lợi hại.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư