XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 176
Bạch Phàm | Chat Online | |
04/07/2019 22:58:08 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
68 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 179 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 180 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 178 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 177 (Truyện kiếm hiệp)
Có hấp dẫn hơn thì cũng không bằng tánh mạng, đám Thất Thải Huyết Cưu chết một con đầu đàn, hai con Huyết Cưu lục cấp khác nhất thời bị dọa sợ bay tránh ra chỗ đó.
Yêu thú lục cấp đã sớm mở ra linh trí, tự nhiên biết được xu lợi tị hại.
Một đám Thất Thải Huyết Cưu vây quanh trận pháp, nhưng cũng không đâm trái đâm phải như trước.
“Đám Thất Thải Huyết Cưu kia bị dọa rồi.” Ninh Hoài nghiến răng nói.
Cố Diệu Ngọc phẫn hận, “Đám súc sinh kiađúng là vô tích sự, chỉ như vậy đã bị dọa, tốn mạng con vẹt của ta.”
Thực lực con vẹt kia của Cố Diệu Ngọc cũng không coi như là mạnh mẽ, nhưng Cố Diệu Ngọc lại rất yêu thích.
“Hừ, chỉ là một con vẹt tứ cấp mà thôi, có gì mà đáng tiếc, bình khổ độc của ta mới đáng tiếc này.” Lâm Mặc Uyên không cho là đúng, hừ một tiếng.
Cố Diệu Ngọc cắn chặt răng, tức giận trừng Lâm Mặc Uyên, nhưng không có phản bác.
Lục Hành Phong híp mắt, quang mang mà vừa rồi trận pháp toát ra đã trực tiếp giết chết một con yêu thú lục cấp! Nếu bọn họ ra tay, chắc chắn tràng diện cũng sẽ giống thế, cái trận pháp thất cấp này đúng là đáng sợ!
“Lui!” Diệp Thạch quan sát đám Thất Thải Huyết Cưu đang vây quanh ngoài trận pháp, thông báo.
“Ừ, giờ chúng ta về đi, còn có hai bộ trận kỳ nữa, chúng ta cũng phải tu bổ lại hai nơi khác.” Mộ Thần bình tĩnh nói.
Diệp Thạch gật đầu.
Đám người Cố Diệu Ngọc lần thứ hai tập hợp lại.
“Tất cả mọi người nghĩ chủ ý đi, chúng ta cứ thế mà dẹp đường hồi phủ, hay là phải làm gì?” Lâu Thanh ủ rũ nói.
Lâm Mặc Uyên hừ lạnh một tiếng, cả giận nói: “Lâu Thanh, lúc ấy ngươi mời ta đã có nói, lần này đến, ta ít nhất có thể có được một kiện pháp bảo giá trị không thua bảo vật lục cấp! Nhưng mà hiện tại thì sao? Khổ độc trân quý nhiều năm của ta lại tiêu hao không còn! Nó chỉ đáng giá bằng mấy thứ rác rưởi này thôi à!”
Ninh Hoài bất đắc dĩ đi ra hoà giải: “Lâm đạo hữu, ngươi đừng quá tức giận, ai có thể nghĩ tớichuyện nàylại biến thành như vầy.”
Ai có thể nghĩ đến hai con kiến mà bọn họ không để vào mắt lại bị truyền tống vào nội điện, lại còn nhờ trận pháp mà ngăn bọn họ ngoài cửa.
“Ta không đi, ta ở đây!” Cố Diệu Ngọc lạnh lùng nói. “Cứ như vậy mà đi? Chúng ta tân tân khổ khổ tìm được bí cảnh, lại hao tổn tâm cơ mới xông vào được, kết quả lại bị hai tên võ linh ngáng chân, mà cố tình lại không thể phản! Cố Diệu Ngọc ta bỏ qua hai tên đó không được!”
Chuyện đã đến một bước này rồi, dẹp đường hồi phủ tất nhiên là không có khả năng.
Tuy rằng trận pháp rất khó phá, nhưng có lẽ sẽ có con đường khác tiến vào nội điện, điểm này họ đều ngầm hiểu trong lòng, nhưng không có nói ra mà thôi.
Đám người Ninh Hoài thương nghị một chút, quyết định vài người bọn họ liên hợp lại, thay nhau công kích trận pháp, như thế trên một hai tháng thì có lẽ vẫn không có tác dùng, nhưng nếu như trên một hai năm, thậm chí tám năm mười năm, cho dù vỏ rùa có cứng đến đâu thì chắc chắn cũng có thể bị đánh ra một lỗ hổng, thân là võ hoàng, thời gian mười năm cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
“Đám lão già kia chuẩn bị đích thân ra tay kìa.” Diệp Thạch khoanh tay nhìn hình ảnh trên vách tường, cau mày nói.
Mộ Thần nhếch miệng cười, “Tốc độ nhanh lên thôi nào, phải chế tác xong trận kỳ để tu bổ cho hai chỗ kia.”
Diệp Thạch mỉm cười gật đầu, “Làm nhanh thôi nào!”
… …
“Không thích hợp!” Lâm Mặc Uyên mang mấy người khác đi tới trước trận pháp, bỗng sắc mặt hắn trở nên khó coi.
Ninh Hoài không hiểu nhìn Lâm Mặc Uyên, “Sao vậy?”
“Có vẻ trận pháp đãđược tu bổ.” Trang Du xen mồm nói.
Cái chỗ này lúc trước hắn đã nhìn qua, lúc đó nó linh quang ảm đạm, xem như cũng là chỗ yếu nhất của cả trận pháp, nhưng giờ, linh quang mà nó lóe ra hoàn toàn bất đồng lúc trước.
Cố Diệu Ngọc cau mày nói: “Hai tên nhóc đó nhất định là ý thức được nguy cơ nênđãtu bổ trận pháp.”
“Lâm huynh, tu bổ trận pháp thất cấp rất đơn giản à?” Ninh Hoài tò mò hỏi.
Nghe được câu hỏi của Ninh Hoài, sắc mặt Lâm Mặc Uyên xanh mét, hắn nghiến răng nhả ra từng chữ: “Không đơn giản!Không có đơn giản một chút nào hết!!!”
Lâm Mặc Uyên mím môi, cho dù là hắn ở trong đó thì cũng không làm được tốt hơn so với Mộ Thần và Diệp Thạch, nếu không phải đối phương đang đứng ở mặt đối lập với hắn, thì hắn cũng phải nhịn không được mà kêu một tiếng ‘giỏi’ cho đối phương.
Yêu thú lục cấp đã sớm mở ra linh trí, tự nhiên biết được xu lợi tị hại.
Một đám Thất Thải Huyết Cưu vây quanh trận pháp, nhưng cũng không đâm trái đâm phải như trước.
“Đám Thất Thải Huyết Cưu kia bị dọa rồi.” Ninh Hoài nghiến răng nói.
Cố Diệu Ngọc phẫn hận, “Đám súc sinh kiađúng là vô tích sự, chỉ như vậy đã bị dọa, tốn mạng con vẹt của ta.”
Thực lực con vẹt kia của Cố Diệu Ngọc cũng không coi như là mạnh mẽ, nhưng Cố Diệu Ngọc lại rất yêu thích.
“Hừ, chỉ là một con vẹt tứ cấp mà thôi, có gì mà đáng tiếc, bình khổ độc của ta mới đáng tiếc này.” Lâm Mặc Uyên không cho là đúng, hừ một tiếng.
Cố Diệu Ngọc cắn chặt răng, tức giận trừng Lâm Mặc Uyên, nhưng không có phản bác.
Lục Hành Phong híp mắt, quang mang mà vừa rồi trận pháp toát ra đã trực tiếp giết chết một con yêu thú lục cấp! Nếu bọn họ ra tay, chắc chắn tràng diện cũng sẽ giống thế, cái trận pháp thất cấp này đúng là đáng sợ!
“Lui!” Diệp Thạch quan sát đám Thất Thải Huyết Cưu đang vây quanh ngoài trận pháp, thông báo.
“Ừ, giờ chúng ta về đi, còn có hai bộ trận kỳ nữa, chúng ta cũng phải tu bổ lại hai nơi khác.” Mộ Thần bình tĩnh nói.
Diệp Thạch gật đầu.
Đám người Cố Diệu Ngọc lần thứ hai tập hợp lại.
“Tất cả mọi người nghĩ chủ ý đi, chúng ta cứ thế mà dẹp đường hồi phủ, hay là phải làm gì?” Lâu Thanh ủ rũ nói.
Lâm Mặc Uyên hừ lạnh một tiếng, cả giận nói: “Lâu Thanh, lúc ấy ngươi mời ta đã có nói, lần này đến, ta ít nhất có thể có được một kiện pháp bảo giá trị không thua bảo vật lục cấp! Nhưng mà hiện tại thì sao? Khổ độc trân quý nhiều năm của ta lại tiêu hao không còn! Nó chỉ đáng giá bằng mấy thứ rác rưởi này thôi à!”
Ninh Hoài bất đắc dĩ đi ra hoà giải: “Lâm đạo hữu, ngươi đừng quá tức giận, ai có thể nghĩ tớichuyện nàylại biến thành như vầy.”
Ai có thể nghĩ đến hai con kiến mà bọn họ không để vào mắt lại bị truyền tống vào nội điện, lại còn nhờ trận pháp mà ngăn bọn họ ngoài cửa.
“Ta không đi, ta ở đây!” Cố Diệu Ngọc lạnh lùng nói. “Cứ như vậy mà đi? Chúng ta tân tân khổ khổ tìm được bí cảnh, lại hao tổn tâm cơ mới xông vào được, kết quả lại bị hai tên võ linh ngáng chân, mà cố tình lại không thể phản! Cố Diệu Ngọc ta bỏ qua hai tên đó không được!”
Chuyện đã đến một bước này rồi, dẹp đường hồi phủ tất nhiên là không có khả năng.
Tuy rằng trận pháp rất khó phá, nhưng có lẽ sẽ có con đường khác tiến vào nội điện, điểm này họ đều ngầm hiểu trong lòng, nhưng không có nói ra mà thôi.
Đám người Ninh Hoài thương nghị một chút, quyết định vài người bọn họ liên hợp lại, thay nhau công kích trận pháp, như thế trên một hai tháng thì có lẽ vẫn không có tác dùng, nhưng nếu như trên một hai năm, thậm chí tám năm mười năm, cho dù vỏ rùa có cứng đến đâu thì chắc chắn cũng có thể bị đánh ra một lỗ hổng, thân là võ hoàng, thời gian mười năm cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
“Đám lão già kia chuẩn bị đích thân ra tay kìa.” Diệp Thạch khoanh tay nhìn hình ảnh trên vách tường, cau mày nói.
Mộ Thần nhếch miệng cười, “Tốc độ nhanh lên thôi nào, phải chế tác xong trận kỳ để tu bổ cho hai chỗ kia.”
Diệp Thạch mỉm cười gật đầu, “Làm nhanh thôi nào!”
… …
“Không thích hợp!” Lâm Mặc Uyên mang mấy người khác đi tới trước trận pháp, bỗng sắc mặt hắn trở nên khó coi.
Ninh Hoài không hiểu nhìn Lâm Mặc Uyên, “Sao vậy?”
“Có vẻ trận pháp đãđược tu bổ.” Trang Du xen mồm nói.
Cái chỗ này lúc trước hắn đã nhìn qua, lúc đó nó linh quang ảm đạm, xem như cũng là chỗ yếu nhất của cả trận pháp, nhưng giờ, linh quang mà nó lóe ra hoàn toàn bất đồng lúc trước.
Cố Diệu Ngọc cau mày nói: “Hai tên nhóc đó nhất định là ý thức được nguy cơ nênđãtu bổ trận pháp.”
“Lâm huynh, tu bổ trận pháp thất cấp rất đơn giản à?” Ninh Hoài tò mò hỏi.
Nghe được câu hỏi của Ninh Hoài, sắc mặt Lâm Mặc Uyên xanh mét, hắn nghiến răng nhả ra từng chữ: “Không đơn giản!Không có đơn giản một chút nào hết!!!”
Lâm Mặc Uyên mím môi, cho dù là hắn ở trong đó thì cũng không làm được tốt hơn so với Mộ Thần và Diệp Thạch, nếu không phải đối phương đang đứng ở mặt đối lập với hắn, thì hắn cũng phải nhịn không được mà kêu một tiếng ‘giỏi’ cho đối phương.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!