Khúc định mệnh - Chương 6: GIÓ PHƯƠNG BẮC VÀ NẮNG PHƯƠNG NAM
Lê Nhi | Chat Online | |
06/07/2019 10:22:00 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Khúc định mệnh - Chương 7: CHÀNG TRAI THỨ NHẤT (Truyện ngắn)
- * Hãy đợi anh em nhé! (Truyện ngắn)
- * Khúc định mệnh - Chương 5: ĐI ĐỂ TRẢI LÒNG (Truyện ngắn)
- * Khúc định mệnh - Chương 4: TIẾNG VĨ CẦM TRONG MƯA (Truyện ngắn)
3 tháng rồi, tôi không nhận được liên lạc gì từ Thần Hy – cậu học trò mới. Cậu bé luôn thách thức sự nhẫn nại thờ ơ của tôi. Mỗi lần gặp cậu, tôi đều có cảm giác mình bị sập bẫy nhưng vẻ mặt trẻ con ấy luôn khiến tôi không dám khẳng định. Cậu ta chắc đã sớm biến thành khỉ trên vùng núi ấy luôn rồi.
Dạo này, tôi hay nghe radio show, "chết thì dễ mà sống thì quá khó", câu nói vang vọng trong đêm đầy ám ảnh. Đó cũng là tiên đoán cho số phận của tôi. Sức khỏe của tôi ngày một yếu đi, tôi hiểu rõ điều ấy. Tôi không cam lòng, tôi còn chưa kịp đắm mình trên đồi hoa dã quỳ Đà Lạt, chưa hòa vào sắc vàng hoa cải Mộc Châu, chưa trôi nổi trên sông nước miền tây dạt dào...
Tôi tiếp tục ở lại trường học lên cao học, tất cả vì chưa chuẩn bị vào đời. Ở lại, tôi gặp được người ấy. Chúng tôi thường xuyên chạm mặt nhau hơn. Mối quan hệ từ nhìn ngắm đã được cải thiện lên thành chào hỏi. Ngồi chung giảng đường bé, lớp chỉ có hơn 20 người, đi qua nhau tất nhiên sẽ chào hỏi. Trái tim không đập mạnh như tôi tưởng.
- Này, sao mặt ta không đỏ, tim không đập nhanh nhở?
- Tất cả là lý thuyết thôi. Cơ mà lý thuyết này đúng với ai còn có thể, với người chậm hiểu như mi thì chắc không xảy ra đâu.
Tôi nghiến răng thề, từ nay không bao giờ nhờ Phong Linh tư vấn tình cảm nữa.
Tôi vẫn không bỏ được thói quen đưa mắt kín đáo tìm kiếm người ấy, vẫn thích nghe chất giọng phương nam ấm áp. Người ấy và tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn, cùng ăn cơm ở cantin vào những buổi trưa không kịp về. Mọi người bảo chúng tôi là một đôi. Người ấy không giải thích. Tôi không rõ cảm giác của mình nhưng tôi vốn lười, cái gọi là càng giải thích, càng bôi đen, tôi không muốn làm. Thỉnh thoảng tôi nhận được vài tin nhắn không hay ho, có lẽ từ fan của người ấy, kiểu như chúng tôi không hợp nhau, chúng tôi nên chia tay đi. Tôi không thấy phiền lắm, đọc xong quên luôn nội dung, cũng lười hỏi tên người gửi.
Tôi bị ngáng chân ngã trật khớp. Lấy hết sức từ thưở bú mẹ cắn răng lê lết đến ghế đá ngồi. Người ấy đi qua thấy chuông reo mà tôi không có ý định vào lớp liền bảo:
- Cậu sao vậy?
- Không sao, cậu vào học đi. Mình ngồi một lát rồi vào.
Người ấy bảo nếu mệt thì nghỉ một buổi, hôm sau sẽ mang vở cho tôi chép bài. Tôi cảm ơn. Người ấy đi rồi, tôi lấy điện thoại chưa kịp gọi cho Phong Linh thì đã thấy màn hình nhấp nháy tên Thần Hy.
- Chị đang ở đâu? Em đang ở trước cổng trường chị nè.
- Đang ở ghế đá trước nhà D.
- Ok, đợi em chút nghe
Dáng vẻ phong sương trưởng thành của cậu khiến tôi suýt không nhận ra. Chỉ có nụ cười lấp lánh trên môi cậu vẫn lém lỉnh như hôm nào:
- Thế nào? Đừng nói bị em mê hoặc rồi nhe?
- Mê hoặc con khỉ? Cậu là ai? Mau trả Thần Hy trắng trẻo, mủm mỉm dễ thương cho tôi. Tôi cố làm ra vẻ thất vọng rồi cười thầm trong lòng khi thấy mặt cậu nhăn nhó như bánh đa ngâm nước.
- Chị không nhận ra em sao? Oa oa oa.
- Cho cậu 5 giây để tả tính cách tôi.
- Hài hước, thú vị, có cá tính, có lập trường, đanh đá có thừa...
- Stop, tôi tin cậu là tiểu ma vương rồi.
- Hì hì, em còn nhiều mỹ từ dành cho chị lắm.
Nhận thấy điều bất ổn ở tôi, mặt cậu nghiêm trọng lại:
- Chị sao vậy?
- Không sao, ngã chút xíu, ngồi nghỉ chút rồi đỡ thôi.
Cậu cúi xuống tháo đôi giày búp bê đang đeo ở chân tôi, nói không cảm xúc:
- Không sao mà mặt tái nhợt còn toát mồ hôi nữa kìa.
Rắc.
Tôi cắn răng, không rên. Khớp xương về vị trí cũ, đau nhói đến tận đỉnh đầu. Nước mắt tôi lưng tròng nhưng bị hãm không rơi xuống.
Cậu vỗ vỗ vai tôi, giọng lạnh hẳn:
- Ai dạy chị đau cũng không nói? Đau cũng không khóc?
- Tôi ghét nhất bị người khác vỗ vào vai trái, xui lắm.
- A, thế để em vỗ vai phải cho đều.
- ...
Buổi chiều hôm đó, dưới tàng hoa sưa, Thần Hy đàn cho tôi những khúc nhạc cậu vừa nghĩ ra. Tiếng nhạc du dương có mùi nhựa cây ngai ngái trong rừng, có tiếng đớp mồi ban đêm của chú ếch con bên hồ, có tiếng chim non ríu rít chuyền cành ban mai, ngọt thanh như búp chè non còn đọng sương sớm, lại lâng lâng như hương rượu ngô của núi rừng. Cậu mải mê đàn, tôi say sưa trong khung cảnh cậu đang thêu dệt ra. Những cánh hoa trắng muốt nhè nhẹ đáp lên mái tóc cậu thật đẹp.
Ngày hôm ấy, lần đầu tiên, tôi không đến show diễn của người ấy.
***
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!