Thử... - Chương 2: GẶP MẶT
Lê Nhi | Chat Online | |
06/07/2019 10:31:18 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Thử... - Chương 3: KẾ HOẠCH ĐÁNH ĐỒN (Truyện ngắn)
- * Thử... - Chương 4: KẺ YÊU TRƯỚC LÀ NGƯỜI THUA CUỘC (Truyện ngắn)
- * Thử... - Chương 1: LÀM QUEN (Truyện ngắn)
- * Những mối tình...sét đánh - Chương 4: Người tứ 4 - Tia nắng ấm áp giữa mùa đông (Truyện ngắn)
Giữa đêm Sài Gòn tháng 6, một cô bé vs chiếc khăn quàng chờ ai dứới ánh đèn vàng nhàn nhạt. Đã lỡ để cho gương mặt đó, dáng người đó, mùi hương đó bước vào tim...nhẹ nhàng như cơn gió mùa hạ, vừa đủ cảm nhận hơi ấm của đôi tay!
Sau cái cuộc điện thoại vô lý ấy, chắc hắn cũng không thể ngờ cô bé đang đứng trước mặt hắn bây giờ là thật. Giờ là nửa đêm, trong hắn vẫn còn vướng chút hơi men sau cuộc họp với khách hàng lúc chiều. Hắn đã nhớ người yêu hắn, người con gái hắn đã yêu hơn 4 năm, cũng đã mang cho hắn bao tổn thương. Nhưng hắn cũng chẳng thể hiểu được lý do tại sao hắn lại gọi cho cô, một cô gái chỉ mới nói chuyện qua Facebook chưa được một tuần. Vì hắn không muốn ở một mình, vì hắn chẳng gọi được cho người mà hắn muốn gặp nhất? Vì hắn không rủ được đứa bạn thân? Hay đơn giản hắn chỉ trêu đùa thôi, nhưng con bé ngốc này giờ lại ở đây. Sài Gòn với khăn len và áo khoác, nhìn cô bé dễ thương hơn trong hình, có vẻ trẻ con hơn trong hình. Cái không khí này dường như làm cho mọi thứ lung linh và dịu dàng hơn.
Cô đứng chờ hắn tới, trong lòng không quên chút lo sợ, mà cũng không phải một chút đâu. Nhưng cô vẫn như thế, lì lợm và liều lĩnh. Lì lợm khác người thì đúng hơn. Một đứa con gái như cô thì có ai ngờ giờ này cô sẽ bước ra khỏi nhà và đi với một người con trai chưa lần gặp mặt. Nhưng cô lại an ủi mình, cô đã điều tra hết về hắn, về bạn bè hắn, hắn mà giám làm gì cô thì chắc cũng không dễ gì sống đâu. Cô là một Bọ Cạp mà. Nhưng khi hắn xuất hiện, nhìn hắn có vẻ rất hiền, nét mặt có chút gì đó giống mèo con đang phơi nắng. Cô bước lên xe đầy tự tin như thể cô là hổ rồi ấy.
Hai người im lặng một lúc lâu, dạo qua các con phố Sài Gòn. Anh chỉ cho cô nơi anh làm việc, nơi anh từng học, anh chỉ cho cô nhà người yêu cũ của anh. Cô thả mình theo những dòng suy nghĩ, chẳng biết từ đâu tới cảm nhận được một thứ gì đó đang đè nặng con người ngồi trước mình, anh giờ như Sài Gòn đêm vậy. Một chút bất an nhưng bình yên, không quá yên tĩnh, cũng không quá ồn ào.
- Em có thích biển không?
Dĩ nhiên là cô thích rồi. Cảm giác một con người nhỏ bé, lọt thỏm giữa không gian mênh mông. Biển đêm thì trời và đất dường như hòa làm một chẳng thấy được ranh giới rõ ràng. Mới nghĩ tới giờ này được đi biển là cô đã thích rồi. Thế là hướng xe chuyển về phía phà Cát Lái, đã gần 2 giờ sáng.
Dường như hắn cũng là kẻ thích cười hơn là nói. Nhưng cô bé kia quá im ắng đi, nên hắn bắt đầu mien man những câu chuyện. Hắn kể cho cô về những chiến tích thời học sinh, thời sinh viên... Về cả mối tình mà vẫn in sâu trong lòng hắn. Về cả người con gái hắn mới quyết định quen trước đây 2 ngày để quên đi mối tình cũ. Hắn nói giá như hắn quen cô trước hai ngày.
Cô khó chịu với lý do mà hắn đưa ra, đồng ý cô đã trọn vòng tay ôm hắn, cũng thích hắn rồi...nhưng đâu có nghĩa là cô chọn yêu hắn hay muốn được là người mà hắn yêu đâu. 2 ngày, cái lý do vớ vẩn. Trong tình yêu chẳng có kẻ trước người sau.
- Em tán anh nha? Em thích đánh đồn có địch.
Anh cười với cái suy nghĩ của cô. Cô bé ơi, cô có biết đồn này chẳng có địch đâu. Nhưng mà cũng khó đánh lắm không? Trong cuộc đời mỗi con người liệu ta thật sự có thể yêu và dâng hiến hết cho tình yêu được bao nhiêu lần. Mối tình kia đi qua đã đem đến cho cả anh và cả người con gái mà anh yêu thương quá nhiều tổn thương. Nên anh nghĩ mình sẽ chẳng có thể yêu ai được nữa. Bây giờ, chỉ là anh thấy trống trải, và muốn lấp đầy không gian này thôi. Chỉ cần người con gái đó nói cần anh, anh sẽ lập tức chạy tới mà chẳng cần lý do. Cô bé đang đưa mình vào một trò chơi nguy hiểm đó.
Cô biết muốn người ta yêu mình, trước hết mình phải yêu người ta. Và trò chơi cô tự đặt ra này có thể khiến cô đau, đau lắm. Nhưng vẫn là cô, cô bé liều lĩnh.
4h sáng, hai người đặt chân xuống biển. Chẳng còn là biển đêm như cô tưởng tượng hay mong chờ. Trời đã lờ mờ sáng. Nước biển thì ấm, không khí thì lạnh. Có hai con người lặng lẽ bước bên nhau trên bờ biển, khẽ nghe nhịp tim của nhau, khẽ nắm lấy tay nhau. Bầu không khí dường như ấm lên.
Mặt trời như một quả bong bay màu đỏ, từ từ nhô lên làm sống động cả không gian đẫm hơi sương có phần lạnh lẽo lúc trước. Trên nền cát trắng, anh khẽ nắm 2 tay cô, trọn một cái ôm thật chặt.
Một nụ hôn thật nhẹ, nhẹ như nắng sớm mai. Đôi má cô có lẽ đã ửng hồng.
Một đêm không ngủ, hai con người trẻ lên xe quay trở về Sài Gòn nhộn nhịp. Đã có một chút gì đó khác hơn trong tim cô. Còn hắn thì giờ sẽ có một người theo đuổi. Tuy hắn chẳng phải đẹp trai, nhà giàu, học giỏi... Nhưng chuyện này chẳng phải lần đầu. Hắn bình nhiên chờ đợi, còn cô thì háo hức thử sức mình.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!