ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI - Chương 503
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
07/07/2019 20:08:26 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
95 lượt xem
- * ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI - Chương 504 (Truyện ngôn tình)
- * ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI - Chương 505 (Truyện ngôn tình)
- * ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI - Chương 502 (Truyện ngôn tình)
- * ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI - Chương 501 (Truyện ngôn tình)
Trầm Sát rút kém quăng vào không trung, Ẩm Huyết Kiếm phát ra âm thanh, kiếm khí xuất hiện
Tần Thúc Bảo kêu lên: "Thần quỷ quân Trầm Thì, quân hồn khả tại."
Âm thanh chấn động vang dội trở lại
Liền nghe thấy tiếng đồng thanh của vạn người, giọng của mỗi người đều trầm, nhưng rất có uy lực.
"Quân hồn vĩnh tại"
Cả vạn người đồng thanh nhưng có trật tư. Những thần ma quân vừa tỉnh dậy nhưng giống như chưa từng ngừng huấn luyện.
Lâu Thất biết những xiềng xích trên cơ thể chúng giống như một hình thức tu luyên, đó là tu luyện nội công tâm pháp. Nếu không, họ sao có thể tự nhốt mình ở đây lâu như thế. Những điều này vượt qua hiểu biết của cô. Thế nhưng dược liệu cộng với nội công tâm pháp cũng không hẳn là không làm được.
Hơn nữa cô cũng không tin là họ không hề ăn thứ gì. Trong địa cung này có nhiều cây cỏ, thế nhưng khi nãy xuống dưới cô phát hiện xung quanh mỗi thần quỷ binh đều có những đám dị thảo. Nếu cô đoán không nhầm thì đó chính là dược thảo mà đám thần quỷ binh đã chuẩn bị sẵn khi tự giam cùm mình. Nếu cứ cách khoảng mười ngày tới nửa tháng nhai những ngọn dược thảo kia thì chắc chắn có thể sốt sót. Có thể coi đây là một hình thức khổ tu.
Thế nhưng cho dù là như vậy thì rõ ràng đó là điều thần kỳ, thần dũng. Những thần quỷ binh này khiến cô hết sức coi trọng.
Cô nghe thấy tiếng bước chân ầm ầm từ phía trên mặt đặt vọng xuống, liền cười. Tới rồi, người tới rồi. Hẳn là chúng phát hiện có gì đó bất thường nên tới để ngăn cản. Đáng tiếng, đã quá muộn.
Lâu Thất nhìn những bĩnh sỹ kia đang vận động tại chỗ, sau đó từng lượt người lao vút lên
"Nhanh lên, ta nghĩ chúng đang định lấp hang động này " Lâu Thất quay sang nói với Trầm Sát.
Trầm Sát gật đầu nhìn sang Tần Thúc Bảo. Tần Thúc Bảo nhìn ánh mắt của Lâu Thất đột nhiên nói: "Quả thật chúng đã có chuẩn bị, nếu bắt được chúng ta là tốt nhất nếu không chúng sẽ biến hang núi này thành nơi chôn xác của chúng ta."
Vì thế, đối phương hẳn là còn có kế khác, chỉ cần bịt kín lối vào trên đỉnh núi thì họ sẽ không thể ra ngoài được nữa.
Tần Thúc Bảo lại nói: "Chi bằng, thái tử điện hạ và thái tử phi chia làm hai mũi. thái tử điện hạ đem người lên chặn chúng lại. Còn thái tử phi ở lại đây." Hắn ta nói như thế là cũng có căn cứ. Tình hình ở đây giống như trận pháp này thì chỉ có Lâu Thất hiểu rõ nhất.
Lâu Thất và Trầm Sát cũng cho rằng như thế là tốt nhất. Nhưng khi họ gật đầu thì Trần Thập lên tiếng: "Đế Quân, cô nương, lúc này đã là ngày mười lăm rồi."
Ừ. Đúng là ngày mười lăm.
Vừa dứt lời thì Trầm Sát cảm thấy cứng người, gọi Lâu Thất: "Thất Thất, mau lại đây"
Lâu Thất vừa nhìn đã phát hiện ra điều đó nên không chậm chễ. Cô biết ngay khi cổ trùng phát tác thì hắn sẽ ngã xuống, nên cô nhanh chóng lao tới.
Trước mặt hàng vạn người, vừa đang bàn việc quan trọng đột nhiên lại quay sao ôm nhau vội vàng
Tần Thúc Bảo không dám tin vào mắt mình.
Thực ra đến cả Hỏa cũng chưa từng chứng kiến cảnh này vì thế hắn và A Mộc cùng với mấy người của Thu Khánh Tiên cũng sững sờ.
Trầm Sát ôm chặt Lâu Thất vào trong lòng, mới nhớ ra khi đó chiếc đai mà cô đeo không còn nữa. Lúc đó trước mặt cả hàng vạn cặp mặt nên hắn cảm thấy hơi khó chịu, lập tức ôm chặt hơn một chút rồi quay sang nói với Hỏa: "Ngươi mang người lên trước."
Hỏa hiểu rằng lúc này không thể chậm trễ nên cùng Trần Thập và một vài người bay lên.
"Các người cũng lên theo." Tần Thúc Bảo ra lệnh cho vài nghìn thần quỷ binh. Vừa mới phá bỏ xiềng xích, họ cần phải mất một thời gian để hồi phục. Thế nhưng bây giờ không còn thời gian, nếu như chỉ dựa và Hỏa và Trần Thập thì e rằng không thể đấu lại thế lực của tam sơn nhất trang liên thủ lại.
Lúc này, điều bất thường đúng như Lâu Thất nói đã xảy ra, vô số cột hắc khí vụt ra như nhứng con rắn. Đồng thời họ nghe được tiếng kêu khóc thảm thiết, tiếng khóc than, bi thương vô cùng. Giống như họ đang rơi vào trong phòng giam nơi địa ngục.
Những cột hắc khí đó dường như thích người sống, chúng quấn xung quanh những người còn lại, tiếp tục phát ra âm thanh thê thảm, rồi những tiếng khóc bi thương
"Á..."
Vài tướng lĩnh trong trận pháp phun máu ra,
Lâu Thất chau mày kêu lên: "Uy lực như vậy sao?" rồi đưa tay vào trong đai của Trầm Sát, lấy ra một chiếc bút
Chiếc bút này Trầm Sát từng nhìn thấy. Lần đó khi phá âm địa trong Cửu Tiêu Điện, hắn đã từng thấy cô ta lấy chiếc bút này ra. Chiếc bút ngắn hơn bình thường, đầu bút cũng khác, có màu trắng thuần khiến, lại có một chút ánh sáng bạc.
Từ đó tới nay Lâu Thất không dùng bút này vì chưa cần thiết, hơn nữa khi trước lúc cầm bút đã xuất hiện ảo ảnh của Minh Liệt nên cô không tùy tiện lấy nó ra. Mặc dù mang theo, nhưng cô đã nhét nó vào trong đai áo của Trầm Sát.
Vừa lấy bút ra, cô lập tức cắn đàu ngón tay, nặn máu ra, đầu bút thấm máu rồi quay sang nói với Trầm Sát: "Lên trên"
Trầm Sát và Lâu Thất lúc này có thể nói là tâm linh tương thông, lập tức ôm lấy Lâu Thất bay vút lên trên.
Trong vòng vây của những cột hắc khí, hai khuôn mặt nhìn nhau, khiến đám thần quỷ binh rúng động.
Lâu Thất vung bút vẽ bùa chú trận pháp, huyến trận đỏ khiến những cột hắc khí như quỷ gặp thần, lập tức tránh xa. Thế nhưng bùa chú trận pháp không như một cái động không đáy, hút chúng vào bên trong.
Trầm Sát ôm cô ấy, rồi chuyển đổi vị trí với Lâu Thất.
Tần Thúc Bảo tròn mắt nhìn, rồi lập tức ra lệnh cho một tướng lĩnh gần đó: "Thái tử điện hạ tìm được thái tử phi quả thật lợi hại"
"Thái tử phi uy vũ!"
Tất cả thần quỷ binh đồng thanh hô vang
Lâu Thất cắn nhẹ môi, nghe thấy Trầm Sát nói nhỏ vào tai mình: "Thái tử phi uy vũ!"
Phụt
Lâu Thất suýt phụt ra, tự nhiên hắn ta lại hô lên câu này khiến cả người cô nổi da gà
"Thái tử điện hạ cũng uy vũ."
Hai người nhìn nhau rồi bật cười.
Đám binh sỹ nhìn thấy cảnh này dù đẹp, thế nhưng trong thời khắc quan trọng này mà như thế thì quả thật là...
Rất nhanh chóng những đám hắc khí kia bị bùa chú trận pháp hút hết sạch. Họ trở lại bên dưới, Trầm Sát lúc đó vẫn ôm Lâu Thất.
Còn Hỏa cũng đám thuộc hạ đang gặp phải những kẻ địch mạnh nhất.
Những tinh anh của tam sơn nhất trang đều ở đây, gần tám nghìn người, tên nào cũng là cao thủ. Họ vừa cố lao lên trên thì liền bị đẩy lùi xuống. Đừng nói tới chuyện ngăn cản chúng, mà muốn ngoi lên cũng khó.
A Mộc định bay lên trên thế nhưng bị kẻ khác đạp vào đâu. Tên đó còn cười lớn: "Xem mấy con chuột đáng thương đang ngoi lên kìa, chỉ làm trò cho chúng ta chơi đùa thôi."
Chúng chơi đùa, không ra tay triệt hạ. Có tên cầm viên đá, ai ngoi lên là hắn đập vào đầu. Đám người của Hỏa liên tục bị đẩy lùi, vừa lao lên lại bị đẩy xuống, văng vẳng bên tai tiếng cười của đám người bên trên
"Hỏa vệ đại nhân, chúng ta cứ như thế này cũng không ổn" Đầu của Trần Thập cũng bị đá đập vào chảy máu. Thu Khánh Tiên và Ấn Dao Phong cùng đưa ta ra lau cho hắn nhưng cùng dừng tay lại.
Hỏa lắc đầu: "Cứ thế này cho chúng chơi đùa, chẳng lẽ ngươi không thấy chúng đã quên mất việc mở cơ quan để lấp hang hay sao?"
"Đúng thế" Long Ngôn vuốt máu trên mặt, ho ra một đống đất cát trong miệng: "Cứ để cho chúng chơi, cho chúng nhục mà chúng ta, nếu không chỉ vào người chúng ta hoàn toàn không thể ngăn chúng được."
Trần Thập giật mình
Hỏa nói với ba cô gái: "Các ngươi tạm dừng một lát" Nói xong, hắn ra hiệu với Trần Thập và Long Ngôn. Ba người nhún chây lao lên phía trên
"Ha ha ha, lũ chuột lại xuất hiện rồi kia. Các huynh đệ mau đánh" Đám người hô lên
ở cách đó không xa, trưởng lão Vấn Thiên Sơn và Tố Phỏng, Cảnh Mộng đi tới. Tố Phỏng nghe thấy đám người kia đang huyên náo thì chau mày, "Các người làm gì vậy? Mau lấp hang lại."
Hắn dùng nội lực truyền âm thay nên Hỏa cũng nghe thấy. Họ nhìn nhau, trong lòng thốt lên, "Xong rồi!"
Lúc này, hàng nghìn thần quỷ binh cũng xuất hiện.Hỏa cùng mọi người tròn mắt nhìn nhau, thần quỷ binh giống như những phi tiên lao lên phía trên.
Hàng nghìn người cùng lúc lao lên.
Lập tức những âm thanh giao đấu phát ra từ phía bên trên
"Thần quỷ binh quả thật danh bát hư truyền" Ấn Dao Phong nói
Hỏa cũng thấy phấn chấn, học theo cách của thần quỷ binh lao lên phía trên
"Giết chúng cho ta"
Tố Phỏng nhìn thấy thần quỷ binh, sắc mặt thay đổi, giọng tức giận, rút kiếm ra lao vào trận chiến
Thế nhưng đúng lúc này, từ trong lòng núi, hàng trăm, hàng nghìn rồi hàng vạn thần quỷ binh lao lên
"Chúng đều đã được giải thoát rồi" Cảnh Mộng kêu lên.
Thế này thì hỏng rồi.
Sau khi hàng vạn thần quỷ binh lao lên, một trận huyết chiến nổ ra.
Hỏa gần như chẳng có cơ hội ra tay, những người kia đến vũ khí cũng chẳng có, một quyền là giết chết một người, giống hệ như những cỗ máy giết người, chỉ nghe thấy tiếng kẻ định kêu thảm thiết
Tố Phỏng lui ra khỏi vòng chiến đấu, sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn cắn răng nói: "Rút, mau rút" Người của chúng không thể chết hết ở đây được. Chúng rút vào nơi tránh nạn mà đại trưởng lão đã chuẩn bị, đó là nơi kín đáo nhất ở Vấn Thiên Sơn.
Vài trăm người lập tức rút lui.
Cảnh Mộng kéo tay Cảnh Dao cùng rút lui.
Trầm Sát cùng Lâu Thất lao lên, Lâu Thất ra hiệu không cần đuổi theo, để cho chúng chạy
Sau đó cô cười ra lệnh: "Phần lớn nhanh chóng rút xuống dưới núi, để lại vài trăm người theo ta."
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!