LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1128: Chà đạp cửu suất
Bạch Phàm | Chat Online | |
21/07/2019 22:10:09 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
97 lượt xem
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1129: Chà đạp Vũ Suất cửu trọng (1) (Truyện tiên hiệp)
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1130: Chà đạp Vũ Suất cửu trọng (2) (Truyện tiên hiệp)
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1127: Đối chiến cửu Suất (2) (Truyện tiên hiệp)
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1126: Đối chiến cửu Suất (1) (Truyện tiên hiệp)
- Tại sao có thể như vậy.
Trong chớp mắt này, sắc mặt Tả Thiên Khung hoảng hốt. Hắn có cảm giác công kích của mình tiếp cận đối phương thế nhưng lại biến mất vô cùng kỳ dị. Ngay cả chân khí trong người cũng thoáng đình trệ một chút.
- Liệt Viêm Quyền. Đi.
Ngón tay búng ra một cái, Lục Thiếu Du đột nhiên hét lớn một tiếng. Âm thanh vừa dứt, đạo quyền ấn trong tay lập tức hóa thành một quang ảnh đỏ rực giống như tia chớp bắt về phía trước.
Trong nháy mắt này đạo quyền ấn kia giống như lưu tinh ầm ầm va chạm với đạo trảo ấn của Tả Thiên Khung.
Khi hai cỗ lực lượng va chạm, không gian chung quanh như đình trệ. Lập tức cả không gian run rẩy rất nhỏ, một cỗ quang mang chói mắt từ vị trí nơi hai đạo năng lượng va chạm tức thì bộc phát.
Phanh.
Tiếng trầm đục vang lên. Dưới đạo quyền ấn này, đạo trảo ấn do Tả Thiên Khung được ngưng tụ ra trực tiếp lắc lư rồi tiêu tán. Khí tức nóng bỏng hóa thành sóng lửa khuếch tán ra bốn phía. Ngay lúc đó Tả Thiên Khung kêu lên một tiếng rồi lùi về phía sau một bước.
Mà lúc này Lục Thiếu Du chắp tay đứng đó, thế nhưng phía sau lưng hắn, cánh tay phải vẫn đang run rẩy một chút. Tả Thiên Khung tuy rằng đã bị thương bất quá vẫn là Vũ Suất cửu trọng, thực lực không phải chỉ để bài trí, tuyệt đối rất mạnh mẽ.
Sưu.
Dưới lực lượng cường hãn này, áo choàng trên đầu Tả Thiên Khung bị đánh bay làm hiện lên khuôn mặt tái nhợt. Khuôn mặt tái nhợt này tuổi chừng năm mươi, mặt chữ quốc. Trên mặt có một nốt ruồi. Trong mắt hắn hiện lên thần sắc cực kỳ phức tạp cùng với rung động tuyệt đối. Dưới một kích này tuy rằng hắn không dùng hết toàn lực thế nhưng vẫn bị ám kình. Đây là điều không hề bình thường. Đặc biệt là không gian thuộc tính quỷ dị đối phương vừa mới bố trí kia cũng cực kỳ bất phàm. Hắn ở trong đó đã hoàn toàn bị áp chế, bằng không cũng không chịu thiệt như vậy.
Sau lưng Lục Thiếu Du, Huyết Mị vốn muốn đi lên hỗ trợ thế nhưng cũng bị Bạch Linh ngăn cản. Lúc này nhìn thấy thực lực của chủ nhân, ánh mắt nàng cực kỳ kinh ngạc. Dùng thực lực Vũ Suất thất trọng của chủ nhân không ngờ có thể chống lại Vũ Suất cửu trọng.
- Tả Thiên Khung, ngươi cũng không có gì đặc biệt.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
- Tiểu bối, chỉ sợ ngươi cũng ỷ vào vũ kỹ Huyền cấp trung giai mà hung hăng càn quấy như vậy. Hừ, nếu thực sự đánh với ta, sợ rằng chừng đó cũng không đủ. Vũ Suất thất trọng cùng Vũ Suất cửu trọng, chênh lệnh này không phải là thứ mà vũ kỹ Huyền cấp trung giai có thể lấp đầy.
Ánh mắt Tả Thiên Khung trầm xuống, vừa rồi ăn chút thiệt thòi, hắn cũng chỉ có thể quy cho đối phương là con rể của Linh Thiên môn, nhận được vũ kỹ Huyền cấp trung giai mà thôi.
- Thật không? Hôm nay ta muốn nhìn xem rốt cuộc Vũ Suất cửu trọng có bao nhiêu thực lực.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị. Khi thanh âm cuối cùng vang lên trong miệng Lục Thiếu Du, bàn chân Lục Thiếu Du nhanh chóng đạp mạnh một cái. Một cỗ khí thế bàng bạc từ trong cơ thể như phô thiên cái địa bạo phát ra. Dưới cỗ khí thế này, không gian quanh người hắn bắt đầu có chút vặn vẹo.
Lúc trước bằng vào thực lực Vũ Suất tứ trọng, Lục Thiếu Du cũng đã không sợ Diễm Băng song suất kia. Lúc này hắn đã là Vũ Suất thất trọng sao lại sợ Tả Thiên Khung chỉ có thực lực Vũ Suất cửu trọng mà lại bị thương cơ chứ. Giờ phút này nói trắng ra Lục Thiếu Du chỉ muốn thử xem thực lực của mình mà thôi. Vũ Suất cửu trọng cùng Vũ Suất thất trọng là một khoảng cách cực kỳ lớn. Thế nhưng đối với Lục Thiếu Du mà nói, khoảng cách này hắn đã sớm vượt qua.
Cảm nhận được chân khí mênh mông cuồn cuộn quanh người Lục Thiếu Du lúc này ánh mắt Tả Thiên Khung khẽ biến đổi, trong mắt hiện lên sự ngưng trọng.
- Tiểu tử, để cho ta nhìn xem ngươi dựa vào cái gì mà hung hăng càn quấy như vậy.
Dưới áp bách bực này, Tả Thiên Khung dù sao cũng là cường giả thanh danh hiển hách trong Cổ Vực, nào phải là người lương thiện, trong mắt dần dần hiện lên sự âm trầm. Thanh âm trong miệng vừa dứt, cánh tay áo vung lên, một cỗ khí thế không yếu hơn Lục Thiếu Du cũng tràn ra. Trực tiếp chống lại cỗ khí thế của Lục Thiếu Du. Hai cỗ khí thế va chạm với nhau khiến cho gợn sóng trong không gian lan tràn ra bốn phía.
Trong chớp mắt này, sắc mặt Tả Thiên Khung hoảng hốt. Hắn có cảm giác công kích của mình tiếp cận đối phương thế nhưng lại biến mất vô cùng kỳ dị. Ngay cả chân khí trong người cũng thoáng đình trệ một chút.
- Liệt Viêm Quyền. Đi.
Ngón tay búng ra một cái, Lục Thiếu Du đột nhiên hét lớn một tiếng. Âm thanh vừa dứt, đạo quyền ấn trong tay lập tức hóa thành một quang ảnh đỏ rực giống như tia chớp bắt về phía trước.
Trong nháy mắt này đạo quyền ấn kia giống như lưu tinh ầm ầm va chạm với đạo trảo ấn của Tả Thiên Khung.
Khi hai cỗ lực lượng va chạm, không gian chung quanh như đình trệ. Lập tức cả không gian run rẩy rất nhỏ, một cỗ quang mang chói mắt từ vị trí nơi hai đạo năng lượng va chạm tức thì bộc phát.
Phanh.
Tiếng trầm đục vang lên. Dưới đạo quyền ấn này, đạo trảo ấn do Tả Thiên Khung được ngưng tụ ra trực tiếp lắc lư rồi tiêu tán. Khí tức nóng bỏng hóa thành sóng lửa khuếch tán ra bốn phía. Ngay lúc đó Tả Thiên Khung kêu lên một tiếng rồi lùi về phía sau một bước.
Mà lúc này Lục Thiếu Du chắp tay đứng đó, thế nhưng phía sau lưng hắn, cánh tay phải vẫn đang run rẩy một chút. Tả Thiên Khung tuy rằng đã bị thương bất quá vẫn là Vũ Suất cửu trọng, thực lực không phải chỉ để bài trí, tuyệt đối rất mạnh mẽ.
Sưu.
Dưới lực lượng cường hãn này, áo choàng trên đầu Tả Thiên Khung bị đánh bay làm hiện lên khuôn mặt tái nhợt. Khuôn mặt tái nhợt này tuổi chừng năm mươi, mặt chữ quốc. Trên mặt có một nốt ruồi. Trong mắt hắn hiện lên thần sắc cực kỳ phức tạp cùng với rung động tuyệt đối. Dưới một kích này tuy rằng hắn không dùng hết toàn lực thế nhưng vẫn bị ám kình. Đây là điều không hề bình thường. Đặc biệt là không gian thuộc tính quỷ dị đối phương vừa mới bố trí kia cũng cực kỳ bất phàm. Hắn ở trong đó đã hoàn toàn bị áp chế, bằng không cũng không chịu thiệt như vậy.
Sau lưng Lục Thiếu Du, Huyết Mị vốn muốn đi lên hỗ trợ thế nhưng cũng bị Bạch Linh ngăn cản. Lúc này nhìn thấy thực lực của chủ nhân, ánh mắt nàng cực kỳ kinh ngạc. Dùng thực lực Vũ Suất thất trọng của chủ nhân không ngờ có thể chống lại Vũ Suất cửu trọng.
- Tả Thiên Khung, ngươi cũng không có gì đặc biệt.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
- Tiểu bối, chỉ sợ ngươi cũng ỷ vào vũ kỹ Huyền cấp trung giai mà hung hăng càn quấy như vậy. Hừ, nếu thực sự đánh với ta, sợ rằng chừng đó cũng không đủ. Vũ Suất thất trọng cùng Vũ Suất cửu trọng, chênh lệnh này không phải là thứ mà vũ kỹ Huyền cấp trung giai có thể lấp đầy.
Ánh mắt Tả Thiên Khung trầm xuống, vừa rồi ăn chút thiệt thòi, hắn cũng chỉ có thể quy cho đối phương là con rể của Linh Thiên môn, nhận được vũ kỹ Huyền cấp trung giai mà thôi.
- Thật không? Hôm nay ta muốn nhìn xem rốt cuộc Vũ Suất cửu trọng có bao nhiêu thực lực.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị. Khi thanh âm cuối cùng vang lên trong miệng Lục Thiếu Du, bàn chân Lục Thiếu Du nhanh chóng đạp mạnh một cái. Một cỗ khí thế bàng bạc từ trong cơ thể như phô thiên cái địa bạo phát ra. Dưới cỗ khí thế này, không gian quanh người hắn bắt đầu có chút vặn vẹo.
Lúc trước bằng vào thực lực Vũ Suất tứ trọng, Lục Thiếu Du cũng đã không sợ Diễm Băng song suất kia. Lúc này hắn đã là Vũ Suất thất trọng sao lại sợ Tả Thiên Khung chỉ có thực lực Vũ Suất cửu trọng mà lại bị thương cơ chứ. Giờ phút này nói trắng ra Lục Thiếu Du chỉ muốn thử xem thực lực của mình mà thôi. Vũ Suất cửu trọng cùng Vũ Suất thất trọng là một khoảng cách cực kỳ lớn. Thế nhưng đối với Lục Thiếu Du mà nói, khoảng cách này hắn đã sớm vượt qua.
Cảm nhận được chân khí mênh mông cuồn cuộn quanh người Lục Thiếu Du lúc này ánh mắt Tả Thiên Khung khẽ biến đổi, trong mắt hiện lên sự ngưng trọng.
- Tiểu tử, để cho ta nhìn xem ngươi dựa vào cái gì mà hung hăng càn quấy như vậy.
Dưới áp bách bực này, Tả Thiên Khung dù sao cũng là cường giả thanh danh hiển hách trong Cổ Vực, nào phải là người lương thiện, trong mắt dần dần hiện lên sự âm trầm. Thanh âm trong miệng vừa dứt, cánh tay áo vung lên, một cỗ khí thế không yếu hơn Lục Thiếu Du cũng tràn ra. Trực tiếp chống lại cỗ khí thế của Lục Thiếu Du. Hai cỗ khí thế va chạm với nhau khiến cho gợn sóng trong không gian lan tràn ra bốn phía.
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!