TRỌNG SINH TIÊU DAO ĐẠO - Quyển 1 - Chương 40: Miễn cưỡng lấy cớ
Team Văn XD | Chat Online | |
23/07/2019 12:34:44 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
90 lượt xem
- * TRỌNG SINH TIÊU DAO ĐẠO - Quyển 1 - Chương 41: Hòe tinh lưu ly (*) (Truyện kiếm hiệp)
- * TRỌNG SINH TIÊU DAO ĐẠO - Quyển 1 - Chương 42: Nạp Hồn thuật (Truyện kiếm hiệp)
- * TRỌNG SINH TIÊU DAO ĐẠO - Quyển 1 - Chương 39: Hai loại tài liệu (Truyện kiếm hiệp)
- * TRỌNG SINH TIÊU DAO ĐẠO - Quyển 1 - Chương 38: Câu Linh Trận (Truyện kiếm hiệp)
Tu luyện trong nhà gỗ một đêm, đến ngày thứ hai, Bạch Dịch gọi Khương Đại Xuyên đến căn dặn hắn cấm không cho những đệ tử khác ở khu cư trú này ra ngoài, phong tỏa tin tức Bạch Dịch hắn đã rời khỏi Linh khoáng.
Dương Nhất Phàm đi đổi tài liệu, không có mặt ở Nhập Vân Cốc. Nếu Lũng Thiên Lý thừa cơ hội ra tay với mình, Bạch Dịch dựa vào tu vi Luyện Khí trung kì không thể đánh lại một Chấp sự Trúc Cơ Cảnh. Chưa nói đến, tu vi của Lũng Thiên Lý đã đạt tới Trúc Cơ trung kì.
Đạo pháp cao siêu, Bạch Dịch lĩnh ngộ rất nhiều. Tiếc rằng cảnh giới của hắn quá thấp, không thể sử dụng được.
Tuy rằng Tào Nham biết hắn đã rời khỏi Linh khoáng nhưng vị Chấp sự Linh Mạch này bo bo giữ mình, chắc chắn hắn sẽ không đi báo cho Lũng Thiên Lý rồi từ đó đắc tội với Dương Nhất Phàm.
Hai ngày liên tiếp, bình an vô sự.
Đến ngày thứ ba, Lũng Thiên Lý cảm thấy nên đi trừng trị Bạch Dịch mới phát hiện ngay hôm đến Linh khoáng hắn đã tiến giai đến Luyện Khí trung kì, sớm đã rời khỏi.
Bạch Dịch bái nhập ngoại môn không đến mười ngày đã liên tiếp tiến giai đến Luyện Khí trung kì. Không nói đến đệ tử ngoại môn không có Linh căn, ngay cả những đệ tử đơn hệ Linh căn kì tài ngút trời trong tông môn cũng không làm được như thế. Trong cơn giận dữ, Lũng Thiên Lý càng thêm khẳng định Bạch Dịch mang theo dị bảo trên người. Hắn ta có ý định trực tiếp động thủ.
Mang theo bộ dáng tươi cười thâm hiểm, thân hình mập mạp của Lũng Thiên Lý xuất hiện bên ngoài khu cư trú của Bạch Dịch. Những đệ tử khác vừa thấy người đến là hắn, lập tức im lặng như ve sầu về mùa đông.
Đối với những đệ tử ngoại môn tại Nhập Vân Cốc, cái tên "Lũng Thiên Lý" chẳng khác nào ma quỷ. Bọn họ nguyện đắc tội với Tào Nham và Dương Nhất Phàm cũng không dám ngỗ nghịch với người nham hiểm khẩu phật tâm xà này một câu.
Không đợi Lũng Thiên Lý mở miệng, Bạch Dịch đã đẩy cửa bước ra. Trong mắt hắn lóe lên tia lạnh lẽo rồi biến mất. Cả người hắn trở nên hòa ái dễ gần:
"Lũng Chấp sự đại giá quang lâm, xin hỏi có gì chỉ giáo?" Bạch Dịch tươi cười hỏi.
Thấy tất cả những đệ tử khác đều ở đây, Lũng Thiên Lý mở miệng, cười một cách quái dị: "Ngay hôm đến Linh khoáng đã tiến giai đến Luyện Khí trung kì, Bạch Dịch, ngươi đúng là thiên tư phi phàm. Ta thân là Chấp sự Nhập Vân Cốc, đương nhiên muốn thay tông môn khích lệ ngươi chuyên tâm tu luyện, sớm tiến giai trở thành đệ tử. Bản Chấp sự dẫn ngươi đến một nơi, tặng cho ngươi một phần thưởng. Đi nào."
Lũng Thiên Lý nhìn Bạch Dịch, mặc dù hắn đang cười nhưng trong nụ cười lại cất giấu ý khác khiến người ta không rét mà run.
Nghe Lũng Thiên Lý muốn đích thân ban thưởng, những đệ tử khác lập tức lộ vẻ hâm mộ. Ngay cả Khương Đại Xuyên cũng bị bộ dáng tươi cười của Lũng Thiên Lý lừa. Trong lòng hắn đang nghĩ xem tiểu thúc sẽ được khen thưởng thứ gì. Chỉ có Cao Nhân ở một bên lo lắng nhìn Bạch Dịch.
"Cảnh giới Luyện Khí trung kì thấp kém mà thôi, không đáng để chấp sự đại nhân khen thưởng. Ý tốt này của Lũng Chấp sự trước tiên ngài cứ giữ lại, đợi khi nào ta tiến giai đến Trúc Cơ, chúng ta hãy vui vẻ thanh toán sau."
Đối phương rõ ràng là miễn cưỡng mượn cớ, ngay cả kẻ ngu cũng có thể nhìn ra.
Bạch Dịch cũng đang cười. Nhưng nụ cười của hắn thoải mái, ung dung không giống nụ cười gượng ép của Lũng Thiên Lý. Có điều trong con ngươi đen nhánh kia dường như cất giấu mãnh hổ trực chờ lao đến cắn người.
"Thanh toán sau, ha ha." Lũng Thiên Lý phá lên cười: "Không cần chờ đến Trúc Cơ Cảnh, phần thưởng này bản Chấp sự đưa luôn cho ngươi!"
Lũng Thiên Lý bước nhanh về phía Bạch Dịch, cùng lúc đó xuất ra Linh lực, ý định cưỡng ép mang hắn rời đi.
Cảm giác Linh lực ập tới, Bạch Dịch cũng không thúc thủ chịu trói. Nếu như Lũng Thiên Lý không chờ được mà ra tay với mình, vậy hắn sẽ đem sự việc này làm lớn.
Bạch Dịch nâng phi lô kiếm lên, bắt đầu niệm kiếm quyết.
Vừa thấy tư thế này của hắn, những đệ tử ngoại môn xung quanh đưa mắt nhìn nhau. Họ không biết vì sao Bạch Dịch phải dùng Pháp Khí phi kiếm. Thời điểm này Khương Đại Xuyên mới hiểu ra mọi chuyện, ý định tiến lên giúp nhưng lại thấy Lũng Thiên Lý cười lạnh khiến cho hắn run rẩy. Cao Nhân không để ý tới bộ dạng của Lũng Thiên Lý, hắn đi vài bước tới cạnh Bạch Dịch rồi trợn mắt nhìn.
Hai người đang gương cung bạt kiếm thì một giọng nói từ phía sau Lũng Thiên Lý truyền đến. Đây chính là người đi đổi hai loại tài liệu, vừa mới trở về Nhập Vân Cốc - Dương Nhất Phàm.
"Lũng Chấp sự, Bạch Dịch vừa mới bái nhập sơn môn, hiện tại nếu ban thưởng cho hắn sợ rằng những đệ tử khác sinh ra bất mãn."
Trong lòng Dương Nhất Phàm đối với hành động của Lũng Thiên Lý đã tường tận rõ ràng. Nhưng hắn không làm rõ mọi chuyện mà bước tới, trầm giọng nói: "Hắn là ân nhân của Dương gia ta, tài nguyên tu luyện của hắn ta sẽ toàn lực tương trợ, không cần Lũng Chấp sự hao tâm tổn trí."
Lời này của Dương Nhất Phàm chính là muốn che chở cho Bạch Dịch. Lũng Thiên Lý vừa nghe xong, trong mắt nổi lên hung quang, lại rất nhanh bị che đi.
"Một khi đã như vậy ta đây liền bớt lại chút Linh Thạch." Lũng Thiên Lý vẫn giữ bộ dáng tươi cười như cũ. Hắn ta nhìn qua Bạch Dịch, làm bộ nói: "Bạch Dịch à, ngươi cần phải tu luyện cho tốt, chớ phụ lòng tốt của bản Chấp sự."
"Lũng Chấp sự yên tâm." Bạch Dịch cũng cười nói: "Ta tuyệt đối không phụ lòng tốt của ngươi."
Hai chữ "phụ lòng" được Bạch Dịch cố ý nhấn mạnh. Lũng Thiên Lý dường như không nghe thấy, hắn ta gật gật đầu rồi xoay người rời đi. Khi cơ thể mập mạp của hắn vừa xoay đi, dáng điệu tươi cười trên mặt lập tức chuyển thành dữ tợn.
Đợi cho Lũng Thiên Lý rời đi, Dương Nhất Phàm chau mày, cho những đệ tử khác lui ra ngoài rồi bước vào phòng Bạch Dịch.
"Lũng Thiên Lý là người miệng nam mô bụng một bồ dao găm, cực kì thâm hiểm. Về sau ngươi phải ngàn vạn lần cẩn thận." Dương Nhất Phàm lo lắng mà dặn dò.
"Đem chủ ý đánh trên người ta, mạng hắn không còn lâu nữa đâu." Bạch Dịch cười lạnh một tiếng. Hắn không nói thêm về Lũng Thiên Lý mà hỏi: "Phương pháp của ta có hiệu quả không?"
"Có tác dụng!" Lông mày Dương Nhất Phàm giãn ra. Hắn cực kì mừng rỡ mà đưa bàn tay trái ra, trên đó lộ ra một nhúm lông tơ kì dị màu xanh lá. Hắn nói: "Sau khi cầm lên hai loại tài liệu này, ta cảm thấy quỷ khí bên trong Tử Phủ dần rút đi. Có lẽ không đến hai ngày có thể hoàn toàn ngăn quỷ khí bên ngoài Tử Phủ!"
Vốn mạng hắn không thể sống đến một năm nữa, hiện giờ chẳng những có thể kéo dài ba năm mà còn có cơ khỏi khỏi bệnh triệt để, Dương Nhất Phàm không vui sao được.
Bạch Dịch cười nhạt một tiếng, nói: "Quỷ khí không vào Tử Phủ, Nguyên Thần hiện tại không đáng lo ngại. Phương pháp này đủ để bảo vệ ngươi ba năm không lo."
Dương Nhất Phàm gật đầu khen: "Trưởng bối nhà ngươi không hổ là cao thủ nghiên cứu Quỷ vật. Loại phương pháp khu trừ quỷ này ta mới nghe lần đầu, sợ rằng Trưởng Lão trong tông môn cũng chưa từng nghe qua. Ai có thể nghĩ tới chỉ dùng chung hai loại tài liệu này một chỗ có thể mang đến hiệu quả kì diệu như thế. Vị trưởng bối nhà ngươi chẳng lẽ không bái nhập tông môn sao?"
Bạch Dịch lắc đầu nói: "Gia thúc không thích trói buộc, chỉ là một tán tu mà thôi, không môn không phái."
"Kỳ nhân như vậy mà không bái nhập tông môn, thật đáng tiếc." Dương Nhất Phàm lộ vẻ tiếc nuối, sau đó hắn lấy ra hơn mười khối đê giai Linh Thạch, có chút lúng túng nói: "Để đổi lấy hai loại tài liệu này ta đã hao tổn toàn bộ Linh Thạch, giờ chỉ còn lại ngần này."
Để Linh Thạch trước mặt Bạch Dịch, Dương Nhất Phàm nghiêm túc nói: "Mặc dù hiện tại ta không có Linh Thạch nhưng mỗi tháng tông môn đều phát cho Chấp sự hai mươi khối đê giai Linh Thạch làm bổng lộc. Những Linh Thạch đó tùy ngươi sử dụng, có lẽ đủ dùng lên Trúc Cơ."
Tại Thương Vân Tông, mỗi tháng Chấp sự được cung cấp hai mươi khối Linh Thạch cấp thấp. Dương Nhất Phàm nói có thể cung cấp Linh Thạch trước khi Bạch Dịch lên Trúc Cơ đã vô cùng hào phóng. Có phần tài nguyên ổn định này, trước khi lên Trúc Cơ Bạch Dịch không phải lo lắng thiếu Linh Thạch.
Đem cất mười khối Linh Thạch Dương Nhất Phàm đưa, Bạch Dịch nghĩ một chút rồi nói: "Ta cũng cần vài loại tài liệu luyện khí, không biết Dương Chấp sự có thể giúp đỡ hay không?"
Nghe Bạch Dịch nói muốn có tài liệu luyện khí, Dương Nhất Phàm hết sức khó hiểu. Cho dù nhờ sự giúp đỡ của Địa Hỏa trong Địa Hỏa quật ở tông môn thì cũng chưa từng nghe qua đệ tử Luyện Khí kì sẽ luyện khí.
Nghĩ đến phương pháp áp chế Quỷ vật cần có Linh thảo bao bọc, Dương Nhất Phàm lúc này mới thoải mái cho rằng Bạch Dịch có phương pháp đặc thù để tăng tốc độ tu luyện. Hắn nói: "Ngươi cứ nói. Chỉ cần là tài liệu ta có, ta nhất định đưa cho ngươi."
Dương Nhất Phàm đi đổi tài liệu, không có mặt ở Nhập Vân Cốc. Nếu Lũng Thiên Lý thừa cơ hội ra tay với mình, Bạch Dịch dựa vào tu vi Luyện Khí trung kì không thể đánh lại một Chấp sự Trúc Cơ Cảnh. Chưa nói đến, tu vi của Lũng Thiên Lý đã đạt tới Trúc Cơ trung kì.
Đạo pháp cao siêu, Bạch Dịch lĩnh ngộ rất nhiều. Tiếc rằng cảnh giới của hắn quá thấp, không thể sử dụng được.
Tuy rằng Tào Nham biết hắn đã rời khỏi Linh khoáng nhưng vị Chấp sự Linh Mạch này bo bo giữ mình, chắc chắn hắn sẽ không đi báo cho Lũng Thiên Lý rồi từ đó đắc tội với Dương Nhất Phàm.
Hai ngày liên tiếp, bình an vô sự.
Đến ngày thứ ba, Lũng Thiên Lý cảm thấy nên đi trừng trị Bạch Dịch mới phát hiện ngay hôm đến Linh khoáng hắn đã tiến giai đến Luyện Khí trung kì, sớm đã rời khỏi.
Bạch Dịch bái nhập ngoại môn không đến mười ngày đã liên tiếp tiến giai đến Luyện Khí trung kì. Không nói đến đệ tử ngoại môn không có Linh căn, ngay cả những đệ tử đơn hệ Linh căn kì tài ngút trời trong tông môn cũng không làm được như thế. Trong cơn giận dữ, Lũng Thiên Lý càng thêm khẳng định Bạch Dịch mang theo dị bảo trên người. Hắn ta có ý định trực tiếp động thủ.
Mang theo bộ dáng tươi cười thâm hiểm, thân hình mập mạp của Lũng Thiên Lý xuất hiện bên ngoài khu cư trú của Bạch Dịch. Những đệ tử khác vừa thấy người đến là hắn, lập tức im lặng như ve sầu về mùa đông.
Đối với những đệ tử ngoại môn tại Nhập Vân Cốc, cái tên "Lũng Thiên Lý" chẳng khác nào ma quỷ. Bọn họ nguyện đắc tội với Tào Nham và Dương Nhất Phàm cũng không dám ngỗ nghịch với người nham hiểm khẩu phật tâm xà này một câu.
Không đợi Lũng Thiên Lý mở miệng, Bạch Dịch đã đẩy cửa bước ra. Trong mắt hắn lóe lên tia lạnh lẽo rồi biến mất. Cả người hắn trở nên hòa ái dễ gần:
"Lũng Chấp sự đại giá quang lâm, xin hỏi có gì chỉ giáo?" Bạch Dịch tươi cười hỏi.
Thấy tất cả những đệ tử khác đều ở đây, Lũng Thiên Lý mở miệng, cười một cách quái dị: "Ngay hôm đến Linh khoáng đã tiến giai đến Luyện Khí trung kì, Bạch Dịch, ngươi đúng là thiên tư phi phàm. Ta thân là Chấp sự Nhập Vân Cốc, đương nhiên muốn thay tông môn khích lệ ngươi chuyên tâm tu luyện, sớm tiến giai trở thành đệ tử. Bản Chấp sự dẫn ngươi đến một nơi, tặng cho ngươi một phần thưởng. Đi nào."
Lũng Thiên Lý nhìn Bạch Dịch, mặc dù hắn đang cười nhưng trong nụ cười lại cất giấu ý khác khiến người ta không rét mà run.
Nghe Lũng Thiên Lý muốn đích thân ban thưởng, những đệ tử khác lập tức lộ vẻ hâm mộ. Ngay cả Khương Đại Xuyên cũng bị bộ dáng tươi cười của Lũng Thiên Lý lừa. Trong lòng hắn đang nghĩ xem tiểu thúc sẽ được khen thưởng thứ gì. Chỉ có Cao Nhân ở một bên lo lắng nhìn Bạch Dịch.
"Cảnh giới Luyện Khí trung kì thấp kém mà thôi, không đáng để chấp sự đại nhân khen thưởng. Ý tốt này của Lũng Chấp sự trước tiên ngài cứ giữ lại, đợi khi nào ta tiến giai đến Trúc Cơ, chúng ta hãy vui vẻ thanh toán sau."
Đối phương rõ ràng là miễn cưỡng mượn cớ, ngay cả kẻ ngu cũng có thể nhìn ra.
Bạch Dịch cũng đang cười. Nhưng nụ cười của hắn thoải mái, ung dung không giống nụ cười gượng ép của Lũng Thiên Lý. Có điều trong con ngươi đen nhánh kia dường như cất giấu mãnh hổ trực chờ lao đến cắn người.
"Thanh toán sau, ha ha." Lũng Thiên Lý phá lên cười: "Không cần chờ đến Trúc Cơ Cảnh, phần thưởng này bản Chấp sự đưa luôn cho ngươi!"
Lũng Thiên Lý bước nhanh về phía Bạch Dịch, cùng lúc đó xuất ra Linh lực, ý định cưỡng ép mang hắn rời đi.
Cảm giác Linh lực ập tới, Bạch Dịch cũng không thúc thủ chịu trói. Nếu như Lũng Thiên Lý không chờ được mà ra tay với mình, vậy hắn sẽ đem sự việc này làm lớn.
Bạch Dịch nâng phi lô kiếm lên, bắt đầu niệm kiếm quyết.
Vừa thấy tư thế này của hắn, những đệ tử ngoại môn xung quanh đưa mắt nhìn nhau. Họ không biết vì sao Bạch Dịch phải dùng Pháp Khí phi kiếm. Thời điểm này Khương Đại Xuyên mới hiểu ra mọi chuyện, ý định tiến lên giúp nhưng lại thấy Lũng Thiên Lý cười lạnh khiến cho hắn run rẩy. Cao Nhân không để ý tới bộ dạng của Lũng Thiên Lý, hắn đi vài bước tới cạnh Bạch Dịch rồi trợn mắt nhìn.
Hai người đang gương cung bạt kiếm thì một giọng nói từ phía sau Lũng Thiên Lý truyền đến. Đây chính là người đi đổi hai loại tài liệu, vừa mới trở về Nhập Vân Cốc - Dương Nhất Phàm.
"Lũng Chấp sự, Bạch Dịch vừa mới bái nhập sơn môn, hiện tại nếu ban thưởng cho hắn sợ rằng những đệ tử khác sinh ra bất mãn."
Trong lòng Dương Nhất Phàm đối với hành động của Lũng Thiên Lý đã tường tận rõ ràng. Nhưng hắn không làm rõ mọi chuyện mà bước tới, trầm giọng nói: "Hắn là ân nhân của Dương gia ta, tài nguyên tu luyện của hắn ta sẽ toàn lực tương trợ, không cần Lũng Chấp sự hao tâm tổn trí."
Lời này của Dương Nhất Phàm chính là muốn che chở cho Bạch Dịch. Lũng Thiên Lý vừa nghe xong, trong mắt nổi lên hung quang, lại rất nhanh bị che đi.
"Một khi đã như vậy ta đây liền bớt lại chút Linh Thạch." Lũng Thiên Lý vẫn giữ bộ dáng tươi cười như cũ. Hắn ta nhìn qua Bạch Dịch, làm bộ nói: "Bạch Dịch à, ngươi cần phải tu luyện cho tốt, chớ phụ lòng tốt của bản Chấp sự."
"Lũng Chấp sự yên tâm." Bạch Dịch cũng cười nói: "Ta tuyệt đối không phụ lòng tốt của ngươi."
Hai chữ "phụ lòng" được Bạch Dịch cố ý nhấn mạnh. Lũng Thiên Lý dường như không nghe thấy, hắn ta gật gật đầu rồi xoay người rời đi. Khi cơ thể mập mạp của hắn vừa xoay đi, dáng điệu tươi cười trên mặt lập tức chuyển thành dữ tợn.
Đợi cho Lũng Thiên Lý rời đi, Dương Nhất Phàm chau mày, cho những đệ tử khác lui ra ngoài rồi bước vào phòng Bạch Dịch.
"Lũng Thiên Lý là người miệng nam mô bụng một bồ dao găm, cực kì thâm hiểm. Về sau ngươi phải ngàn vạn lần cẩn thận." Dương Nhất Phàm lo lắng mà dặn dò.
"Đem chủ ý đánh trên người ta, mạng hắn không còn lâu nữa đâu." Bạch Dịch cười lạnh một tiếng. Hắn không nói thêm về Lũng Thiên Lý mà hỏi: "Phương pháp của ta có hiệu quả không?"
"Có tác dụng!" Lông mày Dương Nhất Phàm giãn ra. Hắn cực kì mừng rỡ mà đưa bàn tay trái ra, trên đó lộ ra một nhúm lông tơ kì dị màu xanh lá. Hắn nói: "Sau khi cầm lên hai loại tài liệu này, ta cảm thấy quỷ khí bên trong Tử Phủ dần rút đi. Có lẽ không đến hai ngày có thể hoàn toàn ngăn quỷ khí bên ngoài Tử Phủ!"
Vốn mạng hắn không thể sống đến một năm nữa, hiện giờ chẳng những có thể kéo dài ba năm mà còn có cơ khỏi khỏi bệnh triệt để, Dương Nhất Phàm không vui sao được.
Bạch Dịch cười nhạt một tiếng, nói: "Quỷ khí không vào Tử Phủ, Nguyên Thần hiện tại không đáng lo ngại. Phương pháp này đủ để bảo vệ ngươi ba năm không lo."
Dương Nhất Phàm gật đầu khen: "Trưởng bối nhà ngươi không hổ là cao thủ nghiên cứu Quỷ vật. Loại phương pháp khu trừ quỷ này ta mới nghe lần đầu, sợ rằng Trưởng Lão trong tông môn cũng chưa từng nghe qua. Ai có thể nghĩ tới chỉ dùng chung hai loại tài liệu này một chỗ có thể mang đến hiệu quả kì diệu như thế. Vị trưởng bối nhà ngươi chẳng lẽ không bái nhập tông môn sao?"
Bạch Dịch lắc đầu nói: "Gia thúc không thích trói buộc, chỉ là một tán tu mà thôi, không môn không phái."
"Kỳ nhân như vậy mà không bái nhập tông môn, thật đáng tiếc." Dương Nhất Phàm lộ vẻ tiếc nuối, sau đó hắn lấy ra hơn mười khối đê giai Linh Thạch, có chút lúng túng nói: "Để đổi lấy hai loại tài liệu này ta đã hao tổn toàn bộ Linh Thạch, giờ chỉ còn lại ngần này."
Để Linh Thạch trước mặt Bạch Dịch, Dương Nhất Phàm nghiêm túc nói: "Mặc dù hiện tại ta không có Linh Thạch nhưng mỗi tháng tông môn đều phát cho Chấp sự hai mươi khối đê giai Linh Thạch làm bổng lộc. Những Linh Thạch đó tùy ngươi sử dụng, có lẽ đủ dùng lên Trúc Cơ."
Tại Thương Vân Tông, mỗi tháng Chấp sự được cung cấp hai mươi khối Linh Thạch cấp thấp. Dương Nhất Phàm nói có thể cung cấp Linh Thạch trước khi Bạch Dịch lên Trúc Cơ đã vô cùng hào phóng. Có phần tài nguyên ổn định này, trước khi lên Trúc Cơ Bạch Dịch không phải lo lắng thiếu Linh Thạch.
Đem cất mười khối Linh Thạch Dương Nhất Phàm đưa, Bạch Dịch nghĩ một chút rồi nói: "Ta cũng cần vài loại tài liệu luyện khí, không biết Dương Chấp sự có thể giúp đỡ hay không?"
Nghe Bạch Dịch nói muốn có tài liệu luyện khí, Dương Nhất Phàm hết sức khó hiểu. Cho dù nhờ sự giúp đỡ của Địa Hỏa trong Địa Hỏa quật ở tông môn thì cũng chưa từng nghe qua đệ tử Luyện Khí kì sẽ luyện khí.
Nghĩ đến phương pháp áp chế Quỷ vật cần có Linh thảo bao bọc, Dương Nhất Phàm lúc này mới thoải mái cho rằng Bạch Dịch có phương pháp đặc thù để tăng tốc độ tu luyện. Hắn nói: "Ngươi cứ nói. Chỉ cần là tài liệu ta có, ta nhất định đưa cho ngươi."
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!