LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1197: Nguyệt Viên phong ấn (2)
Bạch Phàm | Chat Online | |
23/07/2019 22:11:04 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
74 lượt xem
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1201: Thiên Lang lệch vị (Truyện tiên hiệp)
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1198: Tiến vào thông đạo (Truyện tiên hiệp)
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1200: Tàn hồn đoạt xá 1 (Truyện tiên hiệp)
- * LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1196: Nguyệt Viên phong ấn (1) (Truyện tiên hiệp)
Sưu.
Thân ảnh Huyết Mị uốn éo, lập tức nhảy xuống vách núi vạn trượng. Lục Thiếu Du không có một chút do dự nào, vòng xoáy dưới chân đột nhiên hiện lên, nhanh chóng nhảy xuống vách núi. Mà Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long cũng theo đuôi xuống. Quanh thân Thiên Độc Yêu Long lúc này có một cỗ hắc mang bao phủ, ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn chung quanh.
Xuống dưới vách núi, mây mù lượn lờ, hai bên rộng chừng mười trượng, đều là vách núi thẳng tắp, bóng loáng, vô cùng hiểm trở.
Một đường đi xuống, chỉ sợ đã được chừng nghìn trượng. Càng xuống phía dưới mây mù càng bớt đi một ít. Bất quá giữa không trung lúc này có một cỗ khí tức vô hình xuất hiện, khiến cho ngay cả hô hấp của mọi người có chút không được tự nhiên.
- Chủ nhân, coi chừng, phía dưới có khí độc.
Thanh âm Huyết Mị vang lên, quanh thân lập tức được bao phủ bởi một cỗ huyết sắc quang mang, lập tức dẫn đường đi tiếp.
Trong nháy mắt trên vách núi hai bên phun ra một đám sương mù màu đen. Bên trong sương mù dường như có lực lượng ăn mòn cực lớn. Gợn sóng trong không gian lúc này cũng bị ăn mòn.
Ngay khi sương mù màu đen chạm phải huyết sắc quang mang quanh người Huyết Mị lập tức biến mất không còn tung tích, có vẻ vô cùng quái dị.
- Độc trận.
Lục Thiếu Du giật mình, không nghĩ tới dưới vách núi này còn có độc trận. Huyết Mị nhìn qua nhẹ nhõm chóng lại như vậy, thế nhưng sợ rằng ngay cả nhân loại Vũ Suất muốn đi vào trong cũng tuyệt đối khó có thể làm được.
Sưu.
Sau khi xuống thêm chừng trăm trượng nữa, huyết sắc quang mang quanh người Huyết Mị mới tiêu tát, mà trên mặt nàng lúc này cũng hơi tái nhợt.
- Chủ nhân, độc trận này cực kỳ lợi hại. Lúc ta đi ra ngoài cũng phải chịu một ít thương thế mới ra ngoài được.
Huyết sắc quang mang được thu lại, Huyết Mị lập tức nói với Lục Thiếu Du.
- Huyết Mị, còn phải xuống thêm bao lâu nữa?
Nhìn vực sâu không thấy đáy dưới chân, lúc này dùng tu vi của Lục Thiếu Du cũng không thấy tận cùng, giống như vực sâu này vốn không đáy vậy.
- Phía dưới này sâu bao nhiêu ta cũng không xuống quá. Bất quá nơi này chính là nơi khi trước ta đi ra ngoài.
Huyết Mị nói xong, thân thể xinh đẹp lóe lên, mái tóc màu đỏ tung bay, lập tức đột ngột đáp xuống một mặt đá đột nhiên hiện ra trong vực sâu.
- Chính là nơi này sao?
Lục Thiếu Du đáp xuống mặt đá, mắt nhìn chung quanh. Sau khi đáp xuống mặt đá này lại không có một chút dị tượng nào.
- Nơi này dường như không có chỗ đặc thù gì a.
Đôi mắt to của Thiên Độc Yêu Long không ngừng đảo, có chút nghi hoặc nói.
- Nơi này có phong ấn, không mở ra phong ấn đương nhiên không nhìn ra được sự khác thường.
Ánh mắt Bạch Linh chăm chú nhìn bốn phía, sau đó nhíu mày nói:
- Phong ấn này cực kỳ lợi hại, ta cũng không tìm ra được đầu mối.
- Chủ nhân, lúc đầu ta đã quan sát qua, cái phong ấn này phải tới đêm trăng tròn mới buông lỏng. Cho nên từ ánh trăng hiện tại có thể thấy, ba ngày sau chính là đêm trăng tròn. Tới lúc đó có lẽ cấm chế sẽ buông lỏng, chúng ta có thể đi vào.
Huyết Mị nói.
- Chúng ta đợi vậy.
Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thời gian ba ngày cũng không dài, chờ dược.
Tại một nơi khác trong sơn mạch. Dưới đỉnh núi khổng lồ lúc này đám người của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, tính cả Phi Linh môn, Ma Tâm cốc, Song Đao môn đều nhanh chóng nhảy xuống yêu thú phi hành.
- Nếu ta suy đoán không sai thì chính là nơi này.
Lữ Chính Cường quét mắt nhìn qua bốn phía, vẻ mặt biến hóa không ngừng.
- Lữ chưởng môn, ngươi phát hiện ra cái gì sao?
Gia Cát Tây Phong hỏi.
- Từ hình ảnh mà xem, căn cứ vào địa hình ở nơi này ta có cảm giác ở đây có lẽ có phong ấn. Nếu không nhìn qua hình ảnh lưu lại thì ngay cả ta cũng không nhận ra nơi này có phong ấn.
Thân ảnh Huyết Mị uốn éo, lập tức nhảy xuống vách núi vạn trượng. Lục Thiếu Du không có một chút do dự nào, vòng xoáy dưới chân đột nhiên hiện lên, nhanh chóng nhảy xuống vách núi. Mà Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long cũng theo đuôi xuống. Quanh thân Thiên Độc Yêu Long lúc này có một cỗ hắc mang bao phủ, ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn chung quanh.
Xuống dưới vách núi, mây mù lượn lờ, hai bên rộng chừng mười trượng, đều là vách núi thẳng tắp, bóng loáng, vô cùng hiểm trở.
Một đường đi xuống, chỉ sợ đã được chừng nghìn trượng. Càng xuống phía dưới mây mù càng bớt đi một ít. Bất quá giữa không trung lúc này có một cỗ khí tức vô hình xuất hiện, khiến cho ngay cả hô hấp của mọi người có chút không được tự nhiên.
- Chủ nhân, coi chừng, phía dưới có khí độc.
Thanh âm Huyết Mị vang lên, quanh thân lập tức được bao phủ bởi một cỗ huyết sắc quang mang, lập tức dẫn đường đi tiếp.
Trong nháy mắt trên vách núi hai bên phun ra một đám sương mù màu đen. Bên trong sương mù dường như có lực lượng ăn mòn cực lớn. Gợn sóng trong không gian lúc này cũng bị ăn mòn.
Ngay khi sương mù màu đen chạm phải huyết sắc quang mang quanh người Huyết Mị lập tức biến mất không còn tung tích, có vẻ vô cùng quái dị.
- Độc trận.
Lục Thiếu Du giật mình, không nghĩ tới dưới vách núi này còn có độc trận. Huyết Mị nhìn qua nhẹ nhõm chóng lại như vậy, thế nhưng sợ rằng ngay cả nhân loại Vũ Suất muốn đi vào trong cũng tuyệt đối khó có thể làm được.
Sưu.
Sau khi xuống thêm chừng trăm trượng nữa, huyết sắc quang mang quanh người Huyết Mị mới tiêu tát, mà trên mặt nàng lúc này cũng hơi tái nhợt.
- Chủ nhân, độc trận này cực kỳ lợi hại. Lúc ta đi ra ngoài cũng phải chịu một ít thương thế mới ra ngoài được.
Huyết sắc quang mang được thu lại, Huyết Mị lập tức nói với Lục Thiếu Du.
- Huyết Mị, còn phải xuống thêm bao lâu nữa?
Nhìn vực sâu không thấy đáy dưới chân, lúc này dùng tu vi của Lục Thiếu Du cũng không thấy tận cùng, giống như vực sâu này vốn không đáy vậy.
- Phía dưới này sâu bao nhiêu ta cũng không xuống quá. Bất quá nơi này chính là nơi khi trước ta đi ra ngoài.
Huyết Mị nói xong, thân thể xinh đẹp lóe lên, mái tóc màu đỏ tung bay, lập tức đột ngột đáp xuống một mặt đá đột nhiên hiện ra trong vực sâu.
- Chính là nơi này sao?
Lục Thiếu Du đáp xuống mặt đá, mắt nhìn chung quanh. Sau khi đáp xuống mặt đá này lại không có một chút dị tượng nào.
- Nơi này dường như không có chỗ đặc thù gì a.
Đôi mắt to của Thiên Độc Yêu Long không ngừng đảo, có chút nghi hoặc nói.
- Nơi này có phong ấn, không mở ra phong ấn đương nhiên không nhìn ra được sự khác thường.
Ánh mắt Bạch Linh chăm chú nhìn bốn phía, sau đó nhíu mày nói:
- Phong ấn này cực kỳ lợi hại, ta cũng không tìm ra được đầu mối.
- Chủ nhân, lúc đầu ta đã quan sát qua, cái phong ấn này phải tới đêm trăng tròn mới buông lỏng. Cho nên từ ánh trăng hiện tại có thể thấy, ba ngày sau chính là đêm trăng tròn. Tới lúc đó có lẽ cấm chế sẽ buông lỏng, chúng ta có thể đi vào.
Huyết Mị nói.
- Chúng ta đợi vậy.
Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thời gian ba ngày cũng không dài, chờ dược.
Tại một nơi khác trong sơn mạch. Dưới đỉnh núi khổng lồ lúc này đám người của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, tính cả Phi Linh môn, Ma Tâm cốc, Song Đao môn đều nhanh chóng nhảy xuống yêu thú phi hành.
- Nếu ta suy đoán không sai thì chính là nơi này.
Lữ Chính Cường quét mắt nhìn qua bốn phía, vẻ mặt biến hóa không ngừng.
- Lữ chưởng môn, ngươi phát hiện ra cái gì sao?
Gia Cát Tây Phong hỏi.
- Từ hình ảnh mà xem, căn cứ vào địa hình ở nơi này ta có cảm giác ở đây có lẽ có phong ấn. Nếu không nhìn qua hình ảnh lưu lại thì ngay cả ta cũng không nhận ra nơi này có phong ấn.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!