LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1227: Tử kim huyền lôi

83 lượt xem
- Chúng ta phải đi ra ngoài! 
Lữ Chính Cường nói. 
- Nhưng chưởng môn làm sao bây giờ, chưởng môn còn chưa đi ra đâu! 
Thanh Hỏa lão quỷ nói. 
- Đi ra ngoài trước đi, tới lúc đó tiếp tục nghĩ biện pháp! 
Vân Tiếu Thiên nói. 
- Toàn bộ đệ tử Phi Linh môn đi ra ngoài trước, miễn cho lưu lại bị nhốt ở đây, đi ra ngoài mới có thể nghĩ biện pháp! 
Đông Vô Mệnh cắn răng nói, mệnh lệnh mọi người rời đi. 
Người của Phi Linh môn bất đắc dĩ rời khỏi, trong lòng đều hiểu được lưu lại cũng vô dụng, bị nhốt trong này chỉ còn chịu chết vô ích. 
Xuy! 
Ánh trăng bao phủ kiến trúc khổng lồ, sương mù thổi tan, một mảnh hào quang hiện lên, diện tích càng lúc càng lớn, xen lẫn thiên địa năng lượng dày trọng, giống như một tầng cương tráo bao phủ xuống. 
- Tinh Nguyệt đại trận khôi phục, mọi người mau lui lại! 
Từng thanh âm kinh hô truyền ra, mọi người cấp tốc lao ra, bị nhốt trong này chỉ còn con đường chết. 
Nhóm người Lữ Chính Cường, Công Tôn Hóa Nhai đều vội vã rời khỏi, thoát khỏi không gian nhanh như chớp. 
Oanh long long! 
Cả Đoạn Thiên sơn mạch đều vang lên đinh tai nhức óc, quang mang cùng ánh trăng hô ứng phóng lên cao, bao phủ cả dãy núi non liên miên khôn cùng. 
Một đạo quang quyển cực lớn từ trên chín tầng trời áp xuống, trực tiếp bao phủ cả dãy núi, từng thân ảnh nhanh chóng thoát thân bay ra. 
Quang quyển càng ngày càng nhỏ, một đạo huyết sắc thân ảnh đứng lặng tại chỗ vẫn chưa rời đi. 
- Huyết Mị, ngươi còn không đi! 
Bạch Linh kêu lên. 
- Chủ nhân bị vây ở trong này, ta muốn chờ chủ nhân, dù sao ta vốn sống ở nơi đây, các ngươi đi thôi, không cần để ý tới ta! 
Huyết Mị nói, đã bị bố trí Huyết Hồn Ấn, từ tận sâu trong linh hồn sẽ tuyệt đối trung thành với chủ nhân, hiện tại chủ nhân sinh tử không rõ, nàng sẽ không rời đi. 
- Cũng tốt, ngươi vào trong nhìn thấy, ta ra ngoài nghĩ biện pháp! 
Bạch Linh nhíu mày, thân ảnh bay ra khỏi quang quyển. 
Oanh long long! 
Khi quang quyển hoàn toàn vỡ áp xuống, một đạo cường quang phóng lên cao, tựa hồ dao động thiên địa năng lượng, cả vùng núi non đều biến mất, giống như chưa từng xuất hiện qua. 
- Lục Thiếu Du kia thật sự bị nhốt bên trong! 
- Phải đó, ta cũng nhìn thấy, hắn không đi ra, phỏng chừng là chết chắc rồi! 
- Võ giả ngũ hệ, thiên phú thật tốt, trời cao đố kỵ anh tài a! 
- Hừ, võ giả ngũ hệ còn không phải chết chắc rồi! 
Gia Cát Tử Vân hừ lạnh một tiếng, khóe môi nhếch lên, lộ tia cười lạnh âm tàn. 
- Chủ nhân, ta sẽ chờ ngươi đi ra! 
Khi bầu trời khôi phục lại vẻ u tối mông lung, không gian đã hoàn toàn yên tĩnh, một màn náo nhiệt suốt mấy hôm nay đã không còn tồn tại, Huyết Mị lăng không đứng thẳng, tóc đỏ tung bay, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú vào tòa kiến trúc cao ngất lẩm bẩm. 
Ngay khi thân thể Lục Thiếu Du bị phá nát, lôi điện dần dần giảm xuống, bớt đi khí thế bạo ngược, nhưng vẫn chưa tiêu tán mà tiếp tục hội tụ trên không.

Ngay lúc này trữ vật giới chỉ của hắn trôi nổi trên không trung, ngay nháy mắt một đạo lưu quang lao ra, sau đó hóa thành một thân ảnh già nua hư ảo trôi nổi giữa bầu trời. 
- Không xong, ta mới ngủ say chưa bao lâu, tiểu tử này lại biến thành như vậy, xong đời! 
Thân ảnh vừa xuất hiện, sắc mặt đại biến nhìn cảnh tượng trước mắt, ánh mắt biến thành kinh ngạc. 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k