Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 7: Cửa trường học (2)
青梅 | Chat Online | |
28/07/2019 17:30:07 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
81 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 8: Từng cái bạo điểu (1) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 9: Từng cái bạo điểu (2) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 6: Cửa trường học (1) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 5: Công hội thuật luyện sư (2) (Truyện tổng hợp)
– Lương đại nhân, tờ danh sách này có thể là nói bậy lung ta lung tung hay không?
Lương Văn Vũ lắc đầu nói:
– Sẽ không đâu, trong đó có mấy loại dược liệu tổ hợp lại với nhau vô cùng huyền diệu, ta ở trong thời gian ngắn cũng nghĩ không ra quan hệ trong đó. Nếu lần sau thiếu niên này trả lại, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp lưu hắn, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất đến thông báo ta!
– Vâng!
Lục Dao mang theo tâm tình khiếp sợ cùng thấp thỏm, cầm túi chứa đồ rời đi.
Lý Vân Tiêu đi một mình ở trên đường, âm thầm suy nghĩ.
– Những tài liệu kia đối với Cổ Vinh mà nói quả thật có chút khó, không thể hoàn toàn hi vọng hắn, nhất định phải nghĩ biện pháp khác nữa.
Hắn nhìn Không gian giới chỉ trong tay, đem một tia thần thức dò vào trong đó, bên trong đều là các loại đồ vật ngổn ngang.
– Toàn là vớ vẩn gì đó, ngay cả xuân dược cũng có. Nha, nghĩ ra rồi, là lần trước bí mật mua, vẫn không dùng tới được.
Hắn tiện tay ném xuống một bình nhỏ, cầm ra một thanh Hắc Kiếm, cầm trong tay hơi có chút cảm giác giật mình, cười khổ nói:
– Thanh hắc thiết trọng kiếm này có chút dùng. Nặng ba mươi hai cân bảy lạng, ta lại có chút nắm không nổi. Thật hoài niệm Kiếm Trảm Tinh thần của ta a, cũng không biết bị lạc ở nơi nào.
– Trước khi đả thông bảy đạo mạch luân, trước hết chấp nhận dùng nó.
Lý Vân Tiêu trực tiếp đem trọng kiếm vác trên vai, hướng phương hướng Học viện Già Lam đi đến.
– Chờ ngưng luyện ra nguyên khí, lại chế tạo một thanh Huyền Binh.
Chờ đi trở về học viện, hắn đã thở hồng hộc.
– Hả? Trần hầu tử, Hàn phì trư, các ngươi ở cửa đón ta đấy à?
Ở cửa Học viện Già Lam, Trần Chân, Hàn Bách bình thường thân thiết với hắn, đang có biểu tình lo lắng xoay quanh. Hai người vừa thấy được Lý Vân Tiêu, Trần Chân nhất thời hét lớn:
– Vân thiếu, ngươi chạy đi đâu vậy hả, làm chúng ta tìm ngươi muốn điên lên rồi!
– Trần côn tử, ngươi muốn làm cái gì?
Đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng quát to, Đỗ Phong từ phía sau Trần Chân lao ra, nhìn chằm chằm Trần Chân cười âm lãnh nói:
– Chẳng lẽ ngươi muốn đối nghịch với Lam lão đại?
Sắc mặt Trần Chân đột nhiên biến đổi, cắn răng nói:
– Ngươi ít ở nơi này cáo mượn oai hùm, ta chỉ là truyền đạt lời của Lạc lão sư mà thôi. Vân thiếu, tan học…
– Câm miệng!
Đỗ Phong hét lớn một tiếng đem lời nói chặn lại, cả người là lao lên, năm ngón tay như ưng trảo hướng về yết hầu của Trần Chân chộp tới.
Trần Chân hoàn toàn biến sắc, vội vàng lui về phía sau. Đỗ Phong đã là Vũ đồ mở ra bốn đạo mạch luân, nguyên lực ở trên hắn.
– Đỗ Phong, không nên khinh người quá đáng!
Một bên Hàn Bách nhìn không hợp mắt, vội vượt tiến lên, một quyền gào thét bung tới, “Đùng!” Đánh vào trên ưng trảo của Đỗ Phong, hai người đều là Vũ đồ mở ra bốn đạo mạch luân, thực lực sàn sàn với nhau, đồng thời chấn động, dồn dập lui lại!
– Hàn phì trư, ngươi dám động thủ lần nữa thử xem!
Bên người Đỗ Phong hiện ra một người, hai tay khoanh ở trước ngực, mặt vênh lên đầy kiêu căng.
– La Kiệt ta tuần trước mới vừa mở ra năm đạo mạch luân, đang lo không ai luyện tập đây này! Hàn phì trư, giờ lấy ngươi làm bia ngắm thử xem, nhìn năm đạo mạch luân cùng bốn đạo mạch luân, đến cùng chệnh lệch lớn bao nhiêu!
– Ha ha, chênh lệch là một quyền của ngươi có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất!
Đỗ Phong cười to lên, chỉ vào hai người Trần, Hàn nói:
– Cho các ngươi 3 phút, cút cho ta!
Giờ khắc này cửa lớn tụ tập không ít học viên xem trò vui, dồn dập chỉ chỉ chỏ chỏ nghị luận.
Hai người Trần, Hàn tức giận đến sắc mặt tái xanh, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh như băng của Tần Như Tuyết.
– Ta ngược lại muốn xem xem các ngươi làm sao để chúng ta cút!
Nàng nộ khí đằng đằng nói:
– Ta liền nói cho Lý Vân Tiêu biết, khóa sau của Lạc lão sư nhất định phải tới, các ngươi làm khó dễ được ta sao?
Đỗ Phong cùng La Kiệt biến sắc, bọn họ là không đắc tội được công chúa. Đỗ Phong chỉ vào mấy người mắng:
– Trần côn tử, Hàn phì trư, còn có ngươi tên rác rưởi kia, lần này coi như các ngươi gặp may! Chúng ta đi!
Hắn vung tay lên, muốn mang theo La Kiệt rời đi. Tuy thực lực La Kiệt cao hơn hắn, nhưng thế lực Đỗ gia so với La gia cao hơn nhiều, vì vậy La Kiệt ở trong đám tuỳ tùng của Lam Phi, địa vị vẫn là khá thấp.
– Ta tưởng là sự tình gì, lại làm thần thần bí bí như thế.
Lý Vân Tiêu sờ sờ mũi, coi như không trừng phạt, hắn cũng dự định đi phòng trọng lực tu luyện.
– Nháo xong rồi, giờ muốn đi sao?
Đỗ Phong dừng lại bước chân, con ngươi hơi trợn lên.
– Làm sao, tên rác rưởi ngươi có ý kiến gì?
Lý Vân Tiêu đưa tay đặt ở trên chuôi kiếm,
– Cũng không có ý kiến gì, chỉ là muốn nhìn một chút mở ra năm đạo mạch luân, cùng chưa mở ra mạch luân, đến cùng chênh lệch lớn bao nhiêu mà thôi.
Mấy người Đỗ Phong cùng Tần Như Tuyết đều sững sờ, Tần Như Tuyết bật thốt lên:
– Lý Vân Tiêu, ngươi…
– Ha ha, thú vị!
Đỗ Phong cười to chặn lời của Tần Như Tuyết.
– Nếu ngươi muốn chết, ta không ngại thành toàn cho ngươi!
Vừa dứt tiếng, hai chân của hắn liền giẫm một cái, cả người bắn ra, một quyền hướng trên đầu Lý Vân Tiêu đánh tới.
Tên rác rưởi này cũng dám lên tiếng?
Trong lòng Đỗ Phong tất cả đều là tâm ý trào phúng cùng cười gằn. Đặc biệt nghĩ đến thân phận của Lý Vân Tiêu, cháu của đệ nhất đại lão quân đội của Nước Thiên Thủy, trưởng tôn dòng chính Lý gia!
Cái thân phận này cực kỳ hiển hách, để hắn đánh lên càng có một loại vui vẻ biến thái, thời điểm nắm đấm hạ xuống, thậm chí còn phát huy hơn bình thường.
– Cẩn thận!
Ba người Trần Chân kinh hô, nhưng muốn cứu đã không kịp. Tần Như Tuyết càng sợ đến tay nhỏ che miệng, hoa dung thất sắc!
Lý Vân Tiêu chỉ là người bình thường, làm sao chịu đựng nổi một quyền của Vũ đồ bốn đạo mạch luân?
Ầm ~!
Tất cả mọi người đều nghe thấy một đòn rất nặng nề, thân thể Đỗ Phong đột nhiên ở trước mặt Lý Vân Tiêu đình trệ, một quyền đã vung tới, đang kề sát ở trên Thái Dương huyệt của Lý Vân Tiêu. Nhưng dáng dấp của Lý Vân Tiêu vẫn hờ hững như cũ, không có vẻ thống khổ chút nào.
– Không đúng!
Con ngươi La Kiệt thu nhỏ lại, hắn trong nháy mắt liền phát hiện, nắm đấm của Đỗ Phong cũng không có đánh vào trên mặt Lý Vân Tiêu, mà còn kém nửa centimet!
Á á á!
Một tiếng khóc thét thống khổ vang vọng đất trời, sắc bén truyền vào trong tai mỗi người, hầu như đâm thủng màng tai. Loại tiếng kêu thảm thiết này làm người ta run rẩy, khiến mỗi người tưởng tượng chủ nhân của thanh âm chịu đựng thống khổ bao lớn.
Thấy hay thì nhấn chia sẻ nha, cám ơn.
Lương Văn Vũ lắc đầu nói:
– Sẽ không đâu, trong đó có mấy loại dược liệu tổ hợp lại với nhau vô cùng huyền diệu, ta ở trong thời gian ngắn cũng nghĩ không ra quan hệ trong đó. Nếu lần sau thiếu niên này trả lại, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp lưu hắn, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất đến thông báo ta!
– Vâng!
Lục Dao mang theo tâm tình khiếp sợ cùng thấp thỏm, cầm túi chứa đồ rời đi.
Lý Vân Tiêu đi một mình ở trên đường, âm thầm suy nghĩ.
– Những tài liệu kia đối với Cổ Vinh mà nói quả thật có chút khó, không thể hoàn toàn hi vọng hắn, nhất định phải nghĩ biện pháp khác nữa.
Hắn nhìn Không gian giới chỉ trong tay, đem một tia thần thức dò vào trong đó, bên trong đều là các loại đồ vật ngổn ngang.
– Toàn là vớ vẩn gì đó, ngay cả xuân dược cũng có. Nha, nghĩ ra rồi, là lần trước bí mật mua, vẫn không dùng tới được.
Hắn tiện tay ném xuống một bình nhỏ, cầm ra một thanh Hắc Kiếm, cầm trong tay hơi có chút cảm giác giật mình, cười khổ nói:
– Thanh hắc thiết trọng kiếm này có chút dùng. Nặng ba mươi hai cân bảy lạng, ta lại có chút nắm không nổi. Thật hoài niệm Kiếm Trảm Tinh thần của ta a, cũng không biết bị lạc ở nơi nào.
– Trước khi đả thông bảy đạo mạch luân, trước hết chấp nhận dùng nó.
Lý Vân Tiêu trực tiếp đem trọng kiếm vác trên vai, hướng phương hướng Học viện Già Lam đi đến.
– Chờ ngưng luyện ra nguyên khí, lại chế tạo một thanh Huyền Binh.
Chờ đi trở về học viện, hắn đã thở hồng hộc.
– Hả? Trần hầu tử, Hàn phì trư, các ngươi ở cửa đón ta đấy à?
Ở cửa Học viện Già Lam, Trần Chân, Hàn Bách bình thường thân thiết với hắn, đang có biểu tình lo lắng xoay quanh. Hai người vừa thấy được Lý Vân Tiêu, Trần Chân nhất thời hét lớn:
– Vân thiếu, ngươi chạy đi đâu vậy hả, làm chúng ta tìm ngươi muốn điên lên rồi!
– Trần côn tử, ngươi muốn làm cái gì?
Đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng quát to, Đỗ Phong từ phía sau Trần Chân lao ra, nhìn chằm chằm Trần Chân cười âm lãnh nói:
– Chẳng lẽ ngươi muốn đối nghịch với Lam lão đại?
Sắc mặt Trần Chân đột nhiên biến đổi, cắn răng nói:
– Ngươi ít ở nơi này cáo mượn oai hùm, ta chỉ là truyền đạt lời của Lạc lão sư mà thôi. Vân thiếu, tan học…
– Câm miệng!
Đỗ Phong hét lớn một tiếng đem lời nói chặn lại, cả người là lao lên, năm ngón tay như ưng trảo hướng về yết hầu của Trần Chân chộp tới.
Trần Chân hoàn toàn biến sắc, vội vàng lui về phía sau. Đỗ Phong đã là Vũ đồ mở ra bốn đạo mạch luân, nguyên lực ở trên hắn.
– Đỗ Phong, không nên khinh người quá đáng!
Một bên Hàn Bách nhìn không hợp mắt, vội vượt tiến lên, một quyền gào thét bung tới, “Đùng!” Đánh vào trên ưng trảo của Đỗ Phong, hai người đều là Vũ đồ mở ra bốn đạo mạch luân, thực lực sàn sàn với nhau, đồng thời chấn động, dồn dập lui lại!
– Hàn phì trư, ngươi dám động thủ lần nữa thử xem!
Bên người Đỗ Phong hiện ra một người, hai tay khoanh ở trước ngực, mặt vênh lên đầy kiêu căng.
– La Kiệt ta tuần trước mới vừa mở ra năm đạo mạch luân, đang lo không ai luyện tập đây này! Hàn phì trư, giờ lấy ngươi làm bia ngắm thử xem, nhìn năm đạo mạch luân cùng bốn đạo mạch luân, đến cùng chệnh lệch lớn bao nhiêu!
– Ha ha, chênh lệch là một quyền của ngươi có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất!
Đỗ Phong cười to lên, chỉ vào hai người Trần, Hàn nói:
– Cho các ngươi 3 phút, cút cho ta!
Giờ khắc này cửa lớn tụ tập không ít học viên xem trò vui, dồn dập chỉ chỉ chỏ chỏ nghị luận.
Hai người Trần, Hàn tức giận đến sắc mặt tái xanh, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh như băng của Tần Như Tuyết.
– Ta ngược lại muốn xem xem các ngươi làm sao để chúng ta cút!
Nàng nộ khí đằng đằng nói:
– Ta liền nói cho Lý Vân Tiêu biết, khóa sau của Lạc lão sư nhất định phải tới, các ngươi làm khó dễ được ta sao?
Đỗ Phong cùng La Kiệt biến sắc, bọn họ là không đắc tội được công chúa. Đỗ Phong chỉ vào mấy người mắng:
– Trần côn tử, Hàn phì trư, còn có ngươi tên rác rưởi kia, lần này coi như các ngươi gặp may! Chúng ta đi!
Hắn vung tay lên, muốn mang theo La Kiệt rời đi. Tuy thực lực La Kiệt cao hơn hắn, nhưng thế lực Đỗ gia so với La gia cao hơn nhiều, vì vậy La Kiệt ở trong đám tuỳ tùng của Lam Phi, địa vị vẫn là khá thấp.
– Ta tưởng là sự tình gì, lại làm thần thần bí bí như thế.
Lý Vân Tiêu sờ sờ mũi, coi như không trừng phạt, hắn cũng dự định đi phòng trọng lực tu luyện.
– Nháo xong rồi, giờ muốn đi sao?
Đỗ Phong dừng lại bước chân, con ngươi hơi trợn lên.
– Làm sao, tên rác rưởi ngươi có ý kiến gì?
Lý Vân Tiêu đưa tay đặt ở trên chuôi kiếm,
– Cũng không có ý kiến gì, chỉ là muốn nhìn một chút mở ra năm đạo mạch luân, cùng chưa mở ra mạch luân, đến cùng chênh lệch lớn bao nhiêu mà thôi.
Mấy người Đỗ Phong cùng Tần Như Tuyết đều sững sờ, Tần Như Tuyết bật thốt lên:
– Lý Vân Tiêu, ngươi…
– Ha ha, thú vị!
Đỗ Phong cười to chặn lời của Tần Như Tuyết.
– Nếu ngươi muốn chết, ta không ngại thành toàn cho ngươi!
Vừa dứt tiếng, hai chân của hắn liền giẫm một cái, cả người bắn ra, một quyền hướng trên đầu Lý Vân Tiêu đánh tới.
Tên rác rưởi này cũng dám lên tiếng?
Trong lòng Đỗ Phong tất cả đều là tâm ý trào phúng cùng cười gằn. Đặc biệt nghĩ đến thân phận của Lý Vân Tiêu, cháu của đệ nhất đại lão quân đội của Nước Thiên Thủy, trưởng tôn dòng chính Lý gia!
Cái thân phận này cực kỳ hiển hách, để hắn đánh lên càng có một loại vui vẻ biến thái, thời điểm nắm đấm hạ xuống, thậm chí còn phát huy hơn bình thường.
– Cẩn thận!
Ba người Trần Chân kinh hô, nhưng muốn cứu đã không kịp. Tần Như Tuyết càng sợ đến tay nhỏ che miệng, hoa dung thất sắc!
Lý Vân Tiêu chỉ là người bình thường, làm sao chịu đựng nổi một quyền của Vũ đồ bốn đạo mạch luân?
Ầm ~!
Tất cả mọi người đều nghe thấy một đòn rất nặng nề, thân thể Đỗ Phong đột nhiên ở trước mặt Lý Vân Tiêu đình trệ, một quyền đã vung tới, đang kề sát ở trên Thái Dương huyệt của Lý Vân Tiêu. Nhưng dáng dấp của Lý Vân Tiêu vẫn hờ hững như cũ, không có vẻ thống khổ chút nào.
– Không đúng!
Con ngươi La Kiệt thu nhỏ lại, hắn trong nháy mắt liền phát hiện, nắm đấm của Đỗ Phong cũng không có đánh vào trên mặt Lý Vân Tiêu, mà còn kém nửa centimet!
Á á á!
Một tiếng khóc thét thống khổ vang vọng đất trời, sắc bén truyền vào trong tai mỗi người, hầu như đâm thủng màng tai. Loại tiếng kêu thảm thiết này làm người ta run rẩy, khiến mỗi người tưởng tượng chủ nhân của thanh âm chịu đựng thống khổ bao lớn.
Thấy hay thì nhấn chia sẻ nha, cám ơn.
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!