Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 103: Tần Dương xao động (2)
青梅 | Chat Online | |
28/07/2019 21:18:39 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
112 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 104: Bế quan tu luyện (Truyện tổng hợp)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 105: Kế Mông đột phá (1) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 102: Tần Dương xao động (1) (Truyện tổng hợp)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 101: Bài thơ hoa đào (2) (Truyện tổng hợp)
Trong mắt Tần Dương lóe lên một tia sát khí, ngồi trở lại tại chỗ.
Lúc này Lý Dật mới tiếp tục nói:
– Chỉ cần Côn Kim Thành bị phá, chúng ta chặt đứt cung cấp lương thảo, bốn mươi vạn Phi Long quân đoàn của Lý Trường Phong nhiều lắm chống đỡ ba tháng. Lúc này Lý Thuần Dương cách xa ở thủ đô tự nhiên sẽ ngồi không yên, đến lúc đó điều khiển đại quân rời kinh, lao tới Côn Kim Thành. Chính là thời cơ tốt nhất để đại vương tử làm việc!
Hắn liếc mắt nhìn Tần Dương, phát hiện mặt của đối phương không hề có cảm xúc, đang lẳng lặng nghe mình giảng, lúc này mới tiếp tục nói:
– Quân đội phụ cận Thủ đô chỉ có ba cỗ, một là lấy Lý Thuần Dương cầm đầu thế lực Lý gia, hai là lấy thế lực Cấm Vệ Quân do bệ hạ cầm đầu, ba chính là lấy thế lực đại vương tử cầm đầu. Chỉ cần Lý Thuần Dương rời đi, chúng ta lại lôi kéo Long Khánh, toàn bộ thủ đô liền hoàn toàn nắm giữ ở trong tay đại vương tử. Lúc này, đệ nhị sách của ta, chính là đánh giết Tiêu Khinh Vương!
Trên mặt hắn dần hiện ra sát ý, lạnh lùng nói:
– Tiêu Khinh Vương nội thương chưa lành, mặc kệ tiểu súc sinh Lý Vân Tiêu kia có thể chữa khỏi hay không, thực lực đều sẽ mất giá rất nhiều. Đến thời điểm không cần đại vương tử động thủ, ta sẽ phái người thay đại vương tử làm chuyện này, đánh giết Tiêu Khinh Vương!
Tần Dương cả giận nói:
– Vì sao ta phải đánh giết Tiêu thống lĩnh? Ngươi đây là để ta tự hủy Vạn Lý Trường Thành, đến lúc đó quốc nội ai có thể chống lại Vũ Vương cao thủ của Bách Chiến quốc ngươi!
Lý Dật cười lạnh nói:
– Đại vương tử đừng quên, nếu Lý Vân Tiêu thật sự chữa khỏi Tiêu Khinh Vương, như vậy Tiêu Khinh Vương sẽ đứng ở bên ngươi hay là bên Tần Nguyệt kia? Đến thời điểm đó bên người Tần Nguyệt tả có Chung Ly Sơn, hữu có Tiêu Khinh Vương, coi như đẩy Lý Thuần Dương rời kinh, ngươi cũng không làm nên chuyện gì!
Trong mắt Tần Dương loé ra một tia kinh nộ, lặng lẽ không nói. Mình nguyên bản một mảnh tình thế tốt đẹp, tựa hồ từ khi Lý Vân Tiêu xuất hiện, liền bắt đầu trở nên tràn ngập nguy cơ. Hắn cả giận nói:
– Vậy ta trực tiếp đánh giết Lý Vân Tiêu, không cho hắn cho trị liệu Tiêu Khinh Vương không phải tốt hơn sao!
Lý Dật vừa nghe thấy danh tự này liền vạn phần tức giận, sát khí ác liệt nói:
– Lý Vân Tiêu đương nhiên phải giết, nhưng Tiêu Khinh Vương cũng không thể bỏ qua. Lần trước đại vương tử cũng phái người đi ám sát Tần Nguyệt cùng Lý Vân Tiêu, nhưng kết quả thì sao?
Hắn vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn Cao Phong ở bên người Tần Dương, trên mặt Cao Phong nhất thời hiện ra một tầng băng sương.
Không chỉ ám sát thất bại, trái lại mất đi một tên Trấn quốc Thần vệ phó Thống lĩnh. Điều này làm cho Cao Phong cùng Tần Dương giận dữ không thôi!
Lý Dật tiếp tục nói:
– Đánh giết Tiêu Khinh Vương, Cao thống lĩnh liền có thể leo lên Trấn quốc Thần vệ tổng thống lĩnh! Đến thời điểm đó toàn bộ Trấn quốc Thần vệ khống chế ở trong tay đại vương tử, toàn bộ triều chính đều nắm giữ ở trong tay đại vương tử, lo gì đại sự không thành?
Tựa hồ Tần Dương cũng bị nói động, trong đôi mắt tinh quang lóng lánh, hô hấp cũng biến thành gấp gáp lên.
– Còn có Chung Ly Sơn thì sao? Hắn là lão sư của Tần Nguyệt, có hắn chống đỡ Tần Nguyệt, cũng là một phiền toái lớn!
Trong lòng Lý Dật cười gằn không ngớt, nhưng trên mặt lại nghiêm mặt nói:
– Những năm gần đây thực lực của Chung Ly Sơn cũng tinh tiến không ít, chúng ta không chắc chắn diệt trừ hắn. Nhưng nếu đánh giết Tiêu Khinh Vương, đại vương tử khởi sự, chúng ta có thể phụ trách kiềm chế Chung Ly Sơn, để hắn không rảnh phân thân trợ giúp Tần Nguyệt. Đệ tam sách này, chính là vạn sự đã chuẩn bị, chờ đại vương tử đăng cao vung tay, nhất hô bá ứng, thiên hạ quy tụ!
Nhất hô bá ứng, thiên hạ quy tụ!
Trên mặt Tần Dương có chút đỏ lên, hắn nỗ lực bình phục lại tâm tình của mình, chậm rãi nói:
– Bách Chiến quốc các ngươi muốn chỗ tốt gì? Côn Kim Thành cùng Thủ Ngân sơn là tuyệt đối không thể cho các ngươi!
Hắn cũng mang binh nhiều năm, biết rõ tình thế địa lý quốc gia. Nếu một thành một trấn thất thủ, đến lúc đó Thiết kỵ của Bách Chiến quốc xuôi nam, hắn ngay cả thẻ đánh bạc cùng đối phương đàm phán cũng không còn.
Lý Dật cười to lên, hòa hợp nói:
– Đại vương tử quá lo xa rồi, nếu chúng ta đồng ý trợ giúp đại vương tử như vậy, vậy dĩ nhiên là coi đại vương tử như người một nhà. Bách Chiến quốc chúng ta điều kiện rất đơn giản, lần này cuộc chiến Thượng vị quốc quý quốc lui ra. Đồng thời ngoại trừ dành cho một ít vật chất trợ giúp ra, lúc mấu chốt phải ở trên vũ lực giúp Bách Chiến quốc ta đoạt được vị trí Thượng vị quốc.
Chân mày Tần Dương cau lại, không tin nói:
– Chỉ đơn giản như vậy?
Lý Dật cười nói:
– Chỉ đơn giản như vậy. Nói thật, lấy quốc lực Thiên Thủy quốc hiện nay, đã rất khó tranh cướp xếp hạng Thượng vị quốc lần sau. Mà Bách Chiến quốc ta năm năm qua tu dưỡng quốc lực, ở dưới sự hướng dẫn anh minh của bệ hạ, quốc lực càng ngày càng mạnh, lần này xếp hạng chi tranh hầu như là vật trong túi. Đương nhiên, đối thủ của hắn cũng rất mạnh mẽ, nên chúng ta cần Tần Dương vương tử đến lúc đó toàn lực giúp nước ta leo lên vị trí!
Tần Dương bắt đầu trầm ngâm lên, Thiên Thủy quốc rút lui, là chuyện không thể tránh khỏi. Nhưng hắn có hùng tâm, chỉ cần đăng cơ thượng vị, không ra mấy năm, sẽ lần thứ hai leo lên địa vị Thượng vị quốc! Trong ánh mắt của hắn lộ ra một tia kiên quyết, trầm giọng nói:
– Ta làm sao có thể tin tưởng sau khi các ngươi vây nhốt Côn Kim Thành sẽ lui binh?
Lý Dật cười nói:
– Coi như chúng ta đi đường vòng vây Côn Kim Thành, chỉ cần Lý Trường Phong thủ vững bất chiến, chờ đợi Lý Thuần Dương cứu viện, đến thời điểm trong ứng ngoài hợp giáp công chúng ta, cũng tất nhiên tổn thất nặng nề. Bài vị chiến sắp tới, Bách Chiến quốc ta cũng không muốn hao tổn sức mạnh. Lần này xuất binh chỉ là ngăn chặn Lý Thuần Dương, trợ giúp đại vương tử đăng cơ!
Hắn lấy ra một danh sách, đưa cho Tần Dương cười nói:
– Đây là nước ta yêu cầu một ít cần viện trợ vật chất, hi vọng sau khi đại vương tử đăng cơ, cũng có thể thực hiện.
Tần Dương nắm qua tờ khai vừa nhìn, nhất thời sắc mặt tái xanh. Tuy rằng hắn đã sớm đoán được sẽ không tiện nghi, nhưng doạ dẫm cũng quá trần trụi, ngoại trừ lượng lớn kim tệ, lương thực, trang bị ra, còn có năm mươi kiện Huyền Binh cấp một, mười lăm kiện Huyền Binh cấp hai, ba Huyền Binh cấp ba. Năm trăm viên đan dược cấp một, một trăm viên đan dược cấp hai, hai mươi viên đan dược cấp ba!
– Lý Dật, ngươi khinh người quá đáng! Lượng lớn vật chất như vậy, cơ hồ đem Thiên Thủy quốc ta chuyển hết rồi!
Tần Dương nổi giận ném tờ khai ra ngoài, Cao Phong ở bên người dùng ánh mắt hơi cong lên, trên mặt cũng cực kỳ khó coi.
Lý Dật khẽ mỉm cười nói:
– Những đồ vật này đều là vật ngoại thân, cùng vương vị của đại vương tử so sánh, bên nào nặng bên nào nhẹ, nói vậy đại vương tử điện hạ cũng có thể ước lượng ra. Nếu đại vương tử cân nhắc được rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm đến ta.
Lúc này Lý Dật mới tiếp tục nói:
– Chỉ cần Côn Kim Thành bị phá, chúng ta chặt đứt cung cấp lương thảo, bốn mươi vạn Phi Long quân đoàn của Lý Trường Phong nhiều lắm chống đỡ ba tháng. Lúc này Lý Thuần Dương cách xa ở thủ đô tự nhiên sẽ ngồi không yên, đến lúc đó điều khiển đại quân rời kinh, lao tới Côn Kim Thành. Chính là thời cơ tốt nhất để đại vương tử làm việc!
Hắn liếc mắt nhìn Tần Dương, phát hiện mặt của đối phương không hề có cảm xúc, đang lẳng lặng nghe mình giảng, lúc này mới tiếp tục nói:
– Quân đội phụ cận Thủ đô chỉ có ba cỗ, một là lấy Lý Thuần Dương cầm đầu thế lực Lý gia, hai là lấy thế lực Cấm Vệ Quân do bệ hạ cầm đầu, ba chính là lấy thế lực đại vương tử cầm đầu. Chỉ cần Lý Thuần Dương rời đi, chúng ta lại lôi kéo Long Khánh, toàn bộ thủ đô liền hoàn toàn nắm giữ ở trong tay đại vương tử. Lúc này, đệ nhị sách của ta, chính là đánh giết Tiêu Khinh Vương!
Trên mặt hắn dần hiện ra sát ý, lạnh lùng nói:
– Tiêu Khinh Vương nội thương chưa lành, mặc kệ tiểu súc sinh Lý Vân Tiêu kia có thể chữa khỏi hay không, thực lực đều sẽ mất giá rất nhiều. Đến thời điểm không cần đại vương tử động thủ, ta sẽ phái người thay đại vương tử làm chuyện này, đánh giết Tiêu Khinh Vương!
Tần Dương cả giận nói:
– Vì sao ta phải đánh giết Tiêu thống lĩnh? Ngươi đây là để ta tự hủy Vạn Lý Trường Thành, đến lúc đó quốc nội ai có thể chống lại Vũ Vương cao thủ của Bách Chiến quốc ngươi!
Lý Dật cười lạnh nói:
– Đại vương tử đừng quên, nếu Lý Vân Tiêu thật sự chữa khỏi Tiêu Khinh Vương, như vậy Tiêu Khinh Vương sẽ đứng ở bên ngươi hay là bên Tần Nguyệt kia? Đến thời điểm đó bên người Tần Nguyệt tả có Chung Ly Sơn, hữu có Tiêu Khinh Vương, coi như đẩy Lý Thuần Dương rời kinh, ngươi cũng không làm nên chuyện gì!
Trong mắt Tần Dương loé ra một tia kinh nộ, lặng lẽ không nói. Mình nguyên bản một mảnh tình thế tốt đẹp, tựa hồ từ khi Lý Vân Tiêu xuất hiện, liền bắt đầu trở nên tràn ngập nguy cơ. Hắn cả giận nói:
– Vậy ta trực tiếp đánh giết Lý Vân Tiêu, không cho hắn cho trị liệu Tiêu Khinh Vương không phải tốt hơn sao!
Lý Dật vừa nghe thấy danh tự này liền vạn phần tức giận, sát khí ác liệt nói:
– Lý Vân Tiêu đương nhiên phải giết, nhưng Tiêu Khinh Vương cũng không thể bỏ qua. Lần trước đại vương tử cũng phái người đi ám sát Tần Nguyệt cùng Lý Vân Tiêu, nhưng kết quả thì sao?
Hắn vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn Cao Phong ở bên người Tần Dương, trên mặt Cao Phong nhất thời hiện ra một tầng băng sương.
Không chỉ ám sát thất bại, trái lại mất đi một tên Trấn quốc Thần vệ phó Thống lĩnh. Điều này làm cho Cao Phong cùng Tần Dương giận dữ không thôi!
Lý Dật tiếp tục nói:
– Đánh giết Tiêu Khinh Vương, Cao thống lĩnh liền có thể leo lên Trấn quốc Thần vệ tổng thống lĩnh! Đến thời điểm đó toàn bộ Trấn quốc Thần vệ khống chế ở trong tay đại vương tử, toàn bộ triều chính đều nắm giữ ở trong tay đại vương tử, lo gì đại sự không thành?
Tựa hồ Tần Dương cũng bị nói động, trong đôi mắt tinh quang lóng lánh, hô hấp cũng biến thành gấp gáp lên.
– Còn có Chung Ly Sơn thì sao? Hắn là lão sư của Tần Nguyệt, có hắn chống đỡ Tần Nguyệt, cũng là một phiền toái lớn!
Trong lòng Lý Dật cười gằn không ngớt, nhưng trên mặt lại nghiêm mặt nói:
– Những năm gần đây thực lực của Chung Ly Sơn cũng tinh tiến không ít, chúng ta không chắc chắn diệt trừ hắn. Nhưng nếu đánh giết Tiêu Khinh Vương, đại vương tử khởi sự, chúng ta có thể phụ trách kiềm chế Chung Ly Sơn, để hắn không rảnh phân thân trợ giúp Tần Nguyệt. Đệ tam sách này, chính là vạn sự đã chuẩn bị, chờ đại vương tử đăng cao vung tay, nhất hô bá ứng, thiên hạ quy tụ!
Nhất hô bá ứng, thiên hạ quy tụ!
Trên mặt Tần Dương có chút đỏ lên, hắn nỗ lực bình phục lại tâm tình của mình, chậm rãi nói:
– Bách Chiến quốc các ngươi muốn chỗ tốt gì? Côn Kim Thành cùng Thủ Ngân sơn là tuyệt đối không thể cho các ngươi!
Hắn cũng mang binh nhiều năm, biết rõ tình thế địa lý quốc gia. Nếu một thành một trấn thất thủ, đến lúc đó Thiết kỵ của Bách Chiến quốc xuôi nam, hắn ngay cả thẻ đánh bạc cùng đối phương đàm phán cũng không còn.
Lý Dật cười to lên, hòa hợp nói:
– Đại vương tử quá lo xa rồi, nếu chúng ta đồng ý trợ giúp đại vương tử như vậy, vậy dĩ nhiên là coi đại vương tử như người một nhà. Bách Chiến quốc chúng ta điều kiện rất đơn giản, lần này cuộc chiến Thượng vị quốc quý quốc lui ra. Đồng thời ngoại trừ dành cho một ít vật chất trợ giúp ra, lúc mấu chốt phải ở trên vũ lực giúp Bách Chiến quốc ta đoạt được vị trí Thượng vị quốc.
Chân mày Tần Dương cau lại, không tin nói:
– Chỉ đơn giản như vậy?
Lý Dật cười nói:
– Chỉ đơn giản như vậy. Nói thật, lấy quốc lực Thiên Thủy quốc hiện nay, đã rất khó tranh cướp xếp hạng Thượng vị quốc lần sau. Mà Bách Chiến quốc ta năm năm qua tu dưỡng quốc lực, ở dưới sự hướng dẫn anh minh của bệ hạ, quốc lực càng ngày càng mạnh, lần này xếp hạng chi tranh hầu như là vật trong túi. Đương nhiên, đối thủ của hắn cũng rất mạnh mẽ, nên chúng ta cần Tần Dương vương tử đến lúc đó toàn lực giúp nước ta leo lên vị trí!
Tần Dương bắt đầu trầm ngâm lên, Thiên Thủy quốc rút lui, là chuyện không thể tránh khỏi. Nhưng hắn có hùng tâm, chỉ cần đăng cơ thượng vị, không ra mấy năm, sẽ lần thứ hai leo lên địa vị Thượng vị quốc! Trong ánh mắt của hắn lộ ra một tia kiên quyết, trầm giọng nói:
– Ta làm sao có thể tin tưởng sau khi các ngươi vây nhốt Côn Kim Thành sẽ lui binh?
Lý Dật cười nói:
– Coi như chúng ta đi đường vòng vây Côn Kim Thành, chỉ cần Lý Trường Phong thủ vững bất chiến, chờ đợi Lý Thuần Dương cứu viện, đến thời điểm trong ứng ngoài hợp giáp công chúng ta, cũng tất nhiên tổn thất nặng nề. Bài vị chiến sắp tới, Bách Chiến quốc ta cũng không muốn hao tổn sức mạnh. Lần này xuất binh chỉ là ngăn chặn Lý Thuần Dương, trợ giúp đại vương tử đăng cơ!
Hắn lấy ra một danh sách, đưa cho Tần Dương cười nói:
– Đây là nước ta yêu cầu một ít cần viện trợ vật chất, hi vọng sau khi đại vương tử đăng cơ, cũng có thể thực hiện.
Tần Dương nắm qua tờ khai vừa nhìn, nhất thời sắc mặt tái xanh. Tuy rằng hắn đã sớm đoán được sẽ không tiện nghi, nhưng doạ dẫm cũng quá trần trụi, ngoại trừ lượng lớn kim tệ, lương thực, trang bị ra, còn có năm mươi kiện Huyền Binh cấp một, mười lăm kiện Huyền Binh cấp hai, ba Huyền Binh cấp ba. Năm trăm viên đan dược cấp một, một trăm viên đan dược cấp hai, hai mươi viên đan dược cấp ba!
– Lý Dật, ngươi khinh người quá đáng! Lượng lớn vật chất như vậy, cơ hồ đem Thiên Thủy quốc ta chuyển hết rồi!
Tần Dương nổi giận ném tờ khai ra ngoài, Cao Phong ở bên người dùng ánh mắt hơi cong lên, trên mặt cũng cực kỳ khó coi.
Lý Dật khẽ mỉm cười nói:
– Những đồ vật này đều là vật ngoại thân, cùng vương vị của đại vương tử so sánh, bên nào nặng bên nào nhẹ, nói vậy đại vương tử điện hạ cũng có thể ước lượng ra. Nếu đại vương tử cân nhắc được rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm đến ta.
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!