Nhân Sinh Làm Vợ Hai Kiếp - Chương 74
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
01/08/2019 12:56:22 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
75 lượt xem
- * Nhân Sinh Làm Vợ Hai Kiếp - Chương 75 (Truyện ngôn tình)
- * Nhân Sinh Làm Vợ Hai Kiếp - Chương 76 (Truyện ngôn tình)
- * Nhân Sinh Làm Vợ Hai Kiếp - Chương 73 (Truyện ngôn tình)
- * Ai là cao thủ? (Truyện cười)
Chỉ là cô không nghĩ tới, người bố đại nhân của mình sẽ dễ dàng bị thu phục như vậy.
Hạ Trừng thực sự hối hận không kịp, không thể ngăn cản Tô Hằng công khai đi vào nhà mình và các sự việc phát sinh sau đó.
Tô Hằng thấy người gặp nguy là Hạ Trừng thì cười to, khiến cô tức giận đến nỗi muốn cầm cái gạt tàn thuốc to như cục gạch bên cạnh mà nện vào đầu anh, để cho anh hiểu được đắc ý vênh váo là không có kết cục tốt.
Tô Hằng nói: “Được rồi, thật xin lỗi, cậu đừng có tức giận, lúc ăn cơm không vui sẽ không tốt cho dạ dày.”
Hạ Trừng gật đầu, coi như tiếp nhận lời xin lỗi của anh.
Bọn họ vui vẻ hòa thuận ăn cơm xong xuôi, Tô Hằng ngồi trong phòng khách cùng với Hạ Chấn Trì nói chuyện phiến, Hạ Trừng không muốn nghe chuyện làm ăn của hai người đàn ông kia, mượn cớ trốn vào phòng bếp.
Thím Lưu ở nhà giúp đỡ nói: “Con ngồi xem tivi đi, ở chỗ này vướng chân vướng tay.”
Cũng đúng, một gian bếp chen chúc ba người phụ nữ, quả thật là có chút chật chội.
Hạ Trừng tựa sát vào vách tường: “Con sẽ đứng ở một bên, sẽ không quấy rầy hai người làm việc đâu?”
Thím Lưu thở dài nói: “Haz, con xem con là một người phụ nữ thế mà chuyện bếp núc trong nhà cái gì cũng không biết, nếu về sau lấy chồng làm sao mà chăm sóc được gia đình của mình.”
Đây chính là quan điểm của thế hệ những phụ nữ thời xưa, ngày trước các bà chỉ có thể chịu ủy khuất trong phòng bếp cả một đời.
Phụ nữ thời đại này luôn vất vả với công việc, các bà mỗi giờ mỗi khắc đều nhắc nhở những vị tiểu bối này, phải biết đặt gia đình lên hàng đầu.
Đối với một người phụ nữ có sự nghiệp mà nói, mặc dù có ba đầu sáu tay, cũng rất khó để đáp ứng loại yêu cầu này.
Thật ra chuyện kia đối với những người phụ nữ trưởng bối mà nói chẳng qua là hi vọng, đừng quên bọn họ đã phải nỗ lực rất vất vả, không cần phải đả kích lòng tin về sự nghiệp của phụ nữ.
Mỗi người đều có một sự am hiểu về sở trường riêng, tôi tôn trọng bạn vì đã hi sinh cho gia đình, mà bạn tôn trọng tôi vì tôi là một nữ cường nhân trong công việc. Mỗi người đều an phận, riêng tại lĩnh vực của mình lại tỏa sáng, làm rất tốt.
Thoát khỏi những quan điểm truyền thống mấy ngàn năm kia đã là một thành tựu không đơn giản, phụ nữ thật ra không nên làm khó nhau.
Hạ Trừng sợ nhất là nghe người khác lải nhải, cô còn kém việc giơ cao hai tay lên đầu: “Con không muốn gả cho người khác.” Cô đi qua, vẻ mặt cợt nhả bưng đĩa hoa quả đã cắt gọn kia “Con thà ở trong nhà, làm một đại tiểu thư, có kẻ hầu người hạ, tay bưng nước rót đến tận miệng.”
Thím Lưu đã làm giúp việc ở đây ngay từ khi Hạ Trừng còn nhỏ, bà đương nhiên biết chuyện bác sĩ Lạc, nhưng đoạn hồi ức này khiến cho người ta quá đau lòng, bà không dám nhắc đến.
“Ôi, đứa nhỏ này, chờ con từ tiểu thư trở thành một lão bà già, gì sẽ vẫn nấu cơm mỗi ngày cho con ăn, chuyện này không phải là không được, chẳng qua con phải chăm sóc bản thân mình cho tốt.”
Phó Mạn ở bên cạnh nghe được, không ngừng cười nói: “Thím Lưu, người đừng làm hư con bé.”
Hạ Trừng nịnh hót nói: “Con thật tốt số, có mẹ và thím vô cùng chăm sóc con.”
Phó Mạn nói: “Con à, đúng là giẻo miệng, mau đưa hoa quả mang ra đi, đừng ở chỗ này múa mép khua môi.”
Hạ Trừng cười híp mắt quay người đi ra khỏi phòng bếp.
Thím Lưu bỗng nhiên thở dài: “Là một đức trẻ tốt biết bao nhiêu, nhưng hết lần này đến lần khác gặp phải loại chuyện đó.”
Phó Mạn nhẹ nhàng nói: “Muốn nó buông tay thật không dễ dàng, nhưng cuối cùng cũng thả ra.”
Thím Lưu lắc đầu: “Khi đó Hạ Trừng mới trở về, nếu không đến bệnh viện thì đều sẽ ở nhà, mặc dù có cùng cô chủ nói chuyện, nhưng trên mặt không một chút biểu cảm, cả người giống như hồn xiêu phách lạc, tôi lo lắng Hạ Trừng sẽ cứ mãi như vậy.”
Phó Mạn nói: “Thím Lưu, những lời này hai chúng ta tốt nhất nên giữ bí mật sẽ tốt hơn, đừng nên nhắc lại trước mặt Trừng Trừng.”
“Chuyện này là đương nhiên.”
“Nếu như có thể nói, tôi hi vọng Trừng Trừng có thể tìm được một người yêu nó, bất kể nói thế nào trong tương tôi sẽ cùng với bố nó tìm một người phù hợp cho Trừng Trừng, chuyện đó chúng tôi không tiếc.”
Thím Lưu nói: “Tiểu Hằng cũng là một đối tượng tốt, hơn một năm nay thường xuyên đến chơi nhà chúng ta, mang lại bầu không khí vui vẻ cho mọi người, chỉ tiếc…”
Chỉ tiếc Hạ Trừng đến một tý cảm giác cũng không có với anh, cho nên người nhà Hạ gia mới cảm thấy đáng tiếc cho anh.
Hạ Trừng vừa đi ra phòng bếp, Tô Hằng đã tiến lên giúp đỡ, đón lấy đĩa hoa quả trong tay cô.
“Cảm ơn, cậu vất vả rồi.”
“Không vất vả gì.” Cô cười cười: “Cậu không cần cảm ơn mình, không phải mình cắt hoa quả đâu, chỉ phụ trách bưng ra mà thôi.”
Hạ Trừng ngồi cùng hai người họ một hồi, rồi tìm lý do chạy lên thư phòng trên tầng, trốn một mình xem phim.
Bộ phim này kiếp trước cô đã xem rất nhiều lần, còn cập nhật qua phiên bản mới, hiện tại cô một lần nữa xem lại, mà vẫn cảm thấy say sưa hứng thú.
Âm thanh từ trên phim truyền đến, Tử Hà tiên tử nói: “Thượng đế đã an bài hắn rút thanh bảo kiếm ra, nhất định hắn không phải là một người tầm thường.”
Bỗng nhiên truyền đến âm thanh gõ cửa, Hạ Trừng ấn tạm dừng.
“Là tớ, Tô Hằng.”
“Vào đi.”
Anh mở cửa, ngồi vào cái bàn lớn ở phía trước, chỗ đó có một bộ máy tính để bàn.
“Cha nuôi nói máy tính chạy hơi chậm, tớ đến sửa một chút, sẽ không làm phiền cậu chứ.”
“Không đâu, tớ không bận gì, chỉ là đang xem một bộ phim giết thời gian.”
Cô quay lại nhìn màn hình, nhấn nút tiếp tục xem.
Trong phòng cách âm tốt, truyền ra tiếng người nói trong phim, phảng phất âm thanh, rất lâu không biến mất.
“Không đúng! Ta biết biết có một ngày hắn nhất định xuất hiện trong sự chú ý của mọi người, trên người khoác áo giáp vàng cao quý, chân đạp mây bảy sắc màu đến cưới ta.”
Hạ Trừng xem rất chuyên tâm, không hề phát hiện ra Tô Hẩng yên lặng chú ý nhất cử nhất động của cô.
Nhưng tay của anh cũng không nghỉ ngơi, diệt vi rút có hại trong máy tính khiến cho hệ thống máy chạy nhanh hơn.
Bạn bè thân thích, người thích xem máy tính nhất.
Bọn anh là những người sửa chữa máy tính tốt nhất, khi máy tính xảy ra vấn đề gì, chỉ cần có bọn anh thì bất kể những lỗi khó khăn nhất của máy vi tính đều có thể sửa chữa được.
Việc này so với bác sĩ chữa bệnh cũng không khác biệt là mấy, chẳng qua một bên là cứu người, một bên là cứu máy tính.
Hạ Trừng chỉ là một bệnh nhân nằm viện, nhưng từ khi cô học y đến nay, cô có thể chữa khỏi nhiều bệnh trong khoa, nếu thân thể mọi người mắc một loại bệnh nào đó, đều sẽ đi hỏi qua cô một chút.
Cho nên có thể nói rằng, trong một ngôi nhà tốt nhất nên có người thân làm một trong hai nghề đó là bác sĩ và IT. Cho dù tương lại không thể đem lại vinh quanh cho gia đình, nhưng chí ít cũng có thể tiết kiệm thời gian và tiền bạc quý giá cho mọi người.
Tô Hằng kiên nhẫn chờ Hạ Trừng xem phim đến khi dừng lại uống nước, mới mở miệng nói: “ Cậu thích xem HongKong?”
Hạ Trừng lắc đầu: “Không, tớ chỉ cảm thấy thú vị thôi.”
“Trong nhà tớ cũng có vài đĩa phim CD, hai ngày nữa tớ mang đến cho cậu lựa chọn xem có thích cái nào không.”
“Không cần, tớ có ít thời gian để xem phim kĩ lắm.”
“Không phải bây giờ cậu đang xem sao?” Tô Hằng dừng một lát: “Cậu đừng từ chối tớ mãi thế, chẳng qua đây là chuyện nhỏ, không phiền phức chút nào.”
Hạ Trừng không kiên nhẫn cùng anh nói chuyện, cô xem phim không phải vì giải trí.
Đơn thuần là có khi cô thấy một số lời kịch, hoặc một cảnh tượng nào đó khiến cô cảm động, cô chỉ muốn xem mãi những phân đoạn ngắn kia thôi.
“Nếu cậu đã nói như vậy, thì tớ làm sao có thể từ chối, cậu cứ cầm đến đi. Nhưng tớ nói trước, tớ không thích xem phim cùng với cậu, cũng không muốn thảo luận nội dung với cậu, về sau tuyệt đối đừng hỏi cảm nhận của tớ là gì.”
Tô Hằng cười khổ, bất kể anh định làm việc gì, kiểu gì Hạ Trừng cũng sẽ cố ý ngăn cản hành động đó.
Thật ra anh rất muốn hỏi cô, có thể để cho anh ngồi bên cạnh cô, cùng xem một bộ phim với cô? Thậm chí là mấy phút quảng cáo cũng được.
Nhưng cô không hề cho anh một cơ hội nào.
Anh hỏi chỉ làm cô chán ghét thêm mình mà thôi.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!