Hôn ước đáng yêu - Chương 10

76 lượt xem
CHƯƠNG 10 - CHƯƠNG 10 Nhìn các hoàng tử rồi ánh mắt từ từ chuyển dời sang bọn nó . Ánh nhìn khinh khỉnh coi thường . Linh , Na tức ra mặt . Nhi chẳng biểu hiện cảm xúc gì cứ lặng lẽ vậy thôi . Không ai biết đằng sau lớp mặt nạ kia có một trái tim đang khóc . Nhi đã thử đặt lòng tin vào Huy , vào anh chàng ngày ngày chạy theo mình . Cứ như với Huy Nhi là cả một thế giới không thể thiếu. Nhưng Nhi đã sai , chỉ có mình Nhi độc diễn , vỡ diễn của riêng mình . Nhi cười chua chát , thì ra không phải chỉ có mình là vị hôn thê , mà còn có những người khácnữa , còn có những người mà Nhi chưa từng biết. Thất vọng bọn nó định bỏ đi thì quản gia lên tiếng : - Thưa các tiểu thư , từ nay các vị sẽ ở đây để tiện cho việc đi lại . Đồ đạc đã được sắp sếp gọn gàng . Mời các tiểu thư lên phòng . Sau câu nói của Quản gia bọn nó mĩm cười cảm ơn , nụ cười của một tiểu thư ( giả tạo , gương mặt không một biểu lộ cảm xúc ) . Hắn như đọc được sự thất vọng trong ánh mắt của nó không nói được câu nào , lặng lẽ nhìn bọn nó khuất xa . Hắn chợt nhớ đến một câu đã từng đọc được ở đâu đó trước đây" Những thứ nắm chặt trong tầm tay , nếu không biết nắm bắt . Bạn sẽ phải hối tiếc giống như tôi bây giờ " . Bọn nó đã về phòng , hắn giờ mới để ý đến những nhân vật lạ hoắc này . - Các cô là ai ? _ một câu nói từ miệng 3 hoàng tử phát ra nhưng lại mang những âm điệu khác nhau . Quân tức giận , Huy lạnh lùng , Duy thờ ơ . Các cô gái vẫn vậy chẳng để ý thái độ của hắn chỉ ỏng à , ỏng ẹo trả lời . - Em là Thiên . 17 tuổi . Con gái tập đoàn Thiên Long . đứng thứ 7 thế giới . Mong các anh chiếu cố . - EM là Như và Cúc . Cũng 17 tuổi . Gia tộc đứng thứ 7 thế giới . " Chỉ đứng thứ 7 thế giới mà đòi bước chân vào cái nhà này . Dám dùng ánh mắt ấy , điệu bộ ấy nhìn Linh . Các cô là cái thá gì kia chứ . " . Quân cười nửa miệng , tức giận . Là bạn thân từ nhỏ Huy và Duy như đọc được tất cả các ý nghĩ qua ánh mắt của Quân . Bước đến bên cạnh Quân thầm thì : -Mày cố nén cục giận xuống đi nếu không muốn mất mặt ông bà già _Duy . - Và phải nghe theo sự sắp đặt của họ nữa _ Huy . Quân bước đến gần đó cầm lấy ly nước tu nguyên một hơi , đùng đùng bỏ về phòng . hai người chỉ biết nhìn nhau thở dài ngao ngán , cũng về phòng của mình . Thiên , Như và Cúc tức giận trước thái độ thờ ơ của " chồng tương lai " của mình . Nghĩ đến người khiến hắn có thái độn như vậy nhỏ Thiên nguyền rủa " Các cô sẽ phải sống khổ sở với tụi này dài dài " ( Đúng là tự biên tự diễn , rõ ràng mình xuất hiện sau mà còn ... ) . DO quá mệt mỏi vào sự kiện tối hôm trước . Hắn quyết định nghỉ học . Các ý tưởng chợt loé lên " làm cách nào để bọn nó nguôi giận và có thể làm lành với bọn nó được đây ? " . Tặng hoa hồng, đi ăn kem , đi chơi , xem phim được bọn hắn liệt kê một hàng dài . Mộtngày vui vẻ nhưng kế hoạch ấy chợt phá sản khi tụi nó quyết định đến trường mặc cho bọn hắn xuống nước cầu xin năn nỉ . Biết không thể nào lay chuyển được bọn nó , hắn không nói gì thêm nữa , nhìn nó vào xe dần dần khuất xa . Nó lúc này trong thật gần nhưng sao xa vời quá . Trong trái tim hắn có điều gì đó đang thay đổi , một cảm xúc lạ lẫm . Cảm giác như vừa đánh mất thứ gì đó quí giá lắm , không thể nào diễn tả bằng lời . Nhưng hắn biết trái tim hắn đang đau . . Muốn hét lớn nhưng không được bởi vì không có nó hắn không thể nào là chính bản thân mình . Hắn nói nhỏ , chỉ một mình hắn nghe thấy: - Em định như thế đến bao giờ . Đừng đối xử như vậy với anh . Anh sắp phát điên rồi . Một lúc sau , Thiên Như Cúc cũng có mặt tại phòng khách . Bước đi nghiêng bên này , nghiêng bên nọ về bước đến phía hắn . - Các anh đưa em đi tham quan nhà đi _ Thiên liếc mắt nhìn Quân. Quản gia đứng gần đấy quan sát biểu hiện của hắn . Mọi việc thường ngày của hắn đều được Quản gia thông báo cho nhị vị phụ huynh . Vì vậy mà hắn rất cảnh giác với Quản gia . Nơi nào có Quản gia thì hắn sẽ không phải là hắn . Một cái tôi khác , một cái tôi không có tình cảm , một cái tôi không biết cười ( một nụ cười hạnh phúc ) . Phát hiện sự có mặt của Quản gia , Quân đành đồng ý đưa ba cô nàng đi quanh nhà . " Ở nhà là một quyết định sai lầm mà " Đâu đó ai đó đang đau khổ về sự lựa chọn của mình . Phải dẫn ba cô nàng kênh kiệu từ nơi này sang nơi khác. Bị đeo bám như đĩa , nghe " Anh này , anh nọ" hăn chợt nghĩ " Không phải nghe từ anh từ bất cứ người nào cũng hay cả " . Hết nhà rồi lại đến shopping , hắn cứ như cái giá di động của ba nhỏ kia . Trên ngươi đầy túi xách , mồ hôi nhễ nhãi . Tức giận là từ đúng nhất diễn tả tâm trạng của hắn bây giờ . Tại trường , nó cũng chẳng hơn gì : - Mấy tên hoàng tử đáng ghét đã năn nỉ thì phải năn nỉ tới cùng chứ _ Linh bực bội . - Hay là chỉ năn nỉ cho có lệ thôi _ Na tiếp lời Linh. Tuy bực bội nhưng nó cảm giác được trái tim nó đang đau . Nó đang che dấu cảm xúc của mình . Nhi im lặng từ tối qua đến giờ Nhi chẳng nói câu gì , chỉ cảm nhận cảm xúc lạ lẩm trong tim. " Đó là cảm xúc nhất thời vì bị lừa dối thôi mà" Nhi tự an ủi mình . Nhưng cơn đau chẳng bớt nó càng ngày càng lớn dần trong tim . Nhi sợ , sợ nếu cảm xúc này vỡ oà thì cái vỏ bọc lạnh lùng bao năm nay mình tạo nên sẽ tiêu tan mất .Mặt Nhi tái đi . - Cậu không sao chứ ? - Đau ở đâu sao ? - Mình không sao . Chỉ làhơi mệt thôi . Mình cần không gian yên tĩnh . Nhi lên sân thượng không quên mang theo tập sách . Đã có người nhanh chân hơn Nhi . Người đó là Bom ( Hội trưởng ) . Nghe thấy tiếng bước chân , Bom quay mặt lại nhìn . - Ủa là em hả . Hôm nay ko có Huy theo sau sao ? Nhi không trả lời ánh mắt vẻ đượm buồn chỉ trong 5s nhưng Bom đã thấy được ánh mắt ấy . - Giận nhau sao ? _ Bom như nhớ được một triết lý. - Đừng nên chỉ suy nghĩ theo một phía . Hãy thử đặt mình vào tâm trạng của đối phương rôi hãy suy xét . Nói xong Bom lặng lẽ bước đi để Nhi một mình suy nghĩ . RENG!!!!! Nó đã có mặt trong lớp . Trong đầu cả lớp có hàng ngàn câu hỏi " Hoàng tử đâu rồi ? Sao không đi học ? ..... vv và vv...." . Cô giáo bước vào lớp nên bọn nó không hỏi được . Giờ học trôi wa thật lâu là lâu . Buổi trưa tại căn tin : - Này sao hôm nay các hoàng tử không đi học vậy _ Cả lớp xúm vào chỗ tụi nó như đợi chờ câu trả lời . - Sao lại hỏi tụi này , tui không biết _ Na .Nhìn thái độ lạ hoắc của Na chúng biết là đang giận nhau chứ gì . Quay sang hai người bên cạnh cũng thái độ y hệt . Cả lớp cũng chẳng hỏi gì thêm .Giờ học trôi qua đầy vẻ mệt mỏi . Trở về nhà với ánh mắt vô hồn . - Các tiểu thư về rồi ạ . _ Quản gia . - Vâng _ Nhi . - Sao nhà trống trơn thế? _ Linh nhìn quanh . - Các thiếu gia vẫn chưa về _ Quản gia . - Đi chơi vui quá nhỉ . Giờ vẫn chưa về _ Na giọng trách móc . Sau câu nói . ba hoàng tử trở về trên người vẫn còn một cục nợ đeo bám. Bị Nó nhìn thấy cảnh đóhắn vội đẩy mấy nhỏ kia ra định giải thích thì nó đã đi lên phòng . Từ hiểu lầm này , sang hiểu làm khác . Không khí trong phòng ngột ngạt . Không còn như lúc trước đầy ấp tiếng cười . Quá nhiều câu hỏi hiện lên trong tâm trí Linh . Khiên Linh không thể ngủ được , Linh muốn hỏi Quân cho ra lẽ , khí thế hừng hực bước đến phòng Quân . Đang định đá cửa bước vào thì giọng Quân oang oang vang lên trong phòng ( Quân đang nghe điện thoại qua chế độ loa ngoài nha ) : - ÔNG GIÀ _Tiếng hét đầy kinh hoàng của Quân. - Gì vậy con trai yêu của bố _ Đầu dây kia là giọng nói của một người đàn ông trung niên , ngọt như kẹo . - Chuyện này là sao hả ?_ Quân vẫn hét lớn . - Chuyện gì , cha nhớ là đâu có chuyện gì đâu ? - Con nai ngơ ngác nhỉ . Sau khi không lại xuất hiện thêm một vị hôn phu nữa _ Quân mỉa mai. - Ơ , ta muốn cho con thêm một sự lựa chọn mà _ Papa Quân cố thanh minh . - Tui không cần , vì ông mà đời tui đang khổ sở đây này . Sau tiếng hét của Quân là một tiếng bịch thật lớn . Chắc Quân đôi điện thoại Linh nghĩ vậy . Nghe lén cuộc nói chuyện từ đầu đến cuối của Quân , Linh hiểu được sự tình nên cũng chẳng muốn giận Quân nữa . Nhưng Linh chẳng làm lành trước đâu ai biểu Quân có người cha ưa làm chuyện bao đồng làm chi . Cho chết Đếm ấy , tại một căn phòng khác cũng có hai người đang mất ngủ ( Nhi và Huy ) . Nhi cứ nghĩ mãi về câu nói của Bom . Suy nghĩ , suy nghĩ mãi cứ như vậy trời sáng lúc nào không hay . Nhi cố lết dạy với đôi mắt thâm quần , Nhi lúc nào cũng hoàn hảo nhưng hôm nay thấy Nhi như vậy Linh rất ngạc nhiên . Đâu đó cũng có một người thảm như vậy. Na vẫn còn nướng trên chiếc giường thân yêu của mình . Tại phòng ăn là một không khí ngột ngạt căng thẳng . Ba nhỏ kia vẫn một mực đeo bám hắn , ngay cả lúc ăn cũng ăn không yên . Nói mấy câu xến rền : - Anh Quân , nói AAA đi nào _ Thiên . - Anh Huy ăn cái này nè _ Như . - Anh Anh Duy , cái này của em ngon quá .... Anhăn thử ko ? _ Cúc Những câu nói xến rên ấy cứ tiếp tục vang lên . Nhi và Linh vẫn chẳng phản ứng gì trước tháu độ của mấy nhỏ kia .Linh nhâm nhi Ly sữa nóng , Nhi thưởng thức tách trà thơm . Hắn cảm thấy hụt hẫng " Chẳng nhẽ , anh không có chỗ đứng trong trái tim em sao ? Chỉ một góc nhỏ thôi cũng không có sao ? " . Hắn đâu biết rằng bọn nó cũng là dân kinh doanh giống hắn . Từ nhỏ bọn nó đã được dạy , dạy như thế nào là che đạy cảm xúc , như thế nào là nhẫn tâm . Ba đứa kia cứ lãi nhãi hoài không dứt , tức giận bọn hắn quát : - Đồ dây leo _ Quân . - Mặt dày _ Huy - Không biết ngượng _ Duy Một câu ngắn ngủn nhưng cũng đủ khiến ba cô im thoăn thoắt , chẳng dám hó hé nữa lời . Cuối cùng Na cũng xu
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo