CÂN CẢ THIÊN HẠ - Chương 726: Tiểu thiên kiếp hàng lâm 3
SayHaiiamNea ((: | Chat Online | |
03/08/2019 17:51:09 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
81 lượt xem
- * CÂN CẢ THIÊN HẠ - Chương 727: Trong cái rủi có cái may (Truyện tiên hiệp)
- * CÂN CẢ THIÊN HẠ - Chương 728 (Truyện tiên hiệp)
- * CÂN CẢ THIÊN HẠ - Chương 725: Tiểu thiên kiếp hàng lâm 2 (Truyện tiên hiệp)
- * CÂN CẢ THIÊN HẠ - Chương 724: Tiểu thiên kiếp hàng lâm (Truyện tiên hiệp)
Sau khi mây trên bầu trời tụ lại thì không bao lâu lại bắt đầu phóng xuống hàng loạt tia sét, cường độ lẫn số lượng đều phải nhiều hơn gấp bội so với lần trước đó. Xuân Đức vẫn tiếp tiếp sử dụng thần thông kia, đánh tan từng đợt lôi kiếp.
Hành động như vậy lặp đi lặp lại gần hai mươi lần thì mới dừng lại, nhìn như đơn giản vô cùng, gần như không tốn một chút sức lực nào nhưng chỉ có Xuân Đức mới biết là cỡ nào không dễ dàng.
Trong cơ thể hắn pháp nguyên sau mỗi lần thi triển năng lực liền bị rút cạn sau đó lại được cấp tốc bổ sung. Liên tục lặp lại như vậy khiến hắn cảm thấy kiệt sức.
Ngay khi Xuân Đức nghĩ rằng tiểu thiên kiếp dành cho hắn đã kết thúc thì dị biến lại phát sinh, biển mây trên đầu hắn đang có xu hướng tán đi lúc này không ngờ lại tụ hội lại với nhau, biển mây nhanh chóng co rút lại chỉ còn phạm vi vài ngàn dặm. Cả biển mấy xoay tròn hình thành một vòng xoáy khổng lồ trên đỉnh đầu Xuân Đức.
Xuân Đức thấy cảnh này thì cảm thấy muốn chảy nước mắt quá.
" Trời ạ. Không phải chứ, vẫn còn chưa xong nữa à?"--- Hắn thầm than một câu.
Than thì than nhưng ngay khi biển mấy có dị trạng thì Xuân Đức liền cảm nhận được một sự nguy hiểm đến từ sâu bên trong biển mây hắn lập tức làm ra phản ứng. Chuyển hóa tất cả bổn nguyên lực biến thành pháp nguyên.
Sau đó triệu hồi ra gần như toàn bộ những bảo vật có thể sử dụng lúc này. Xung quanh cơ thể hắn được bao trùm các loại quang huy khác nhau nhiều màu sắc. Cũng ngay lúc đó một cự đại hư ảnh Địa Ngục Thiên Long hình thành hướng phía trời cao gầm thét.
" Gào Gào Gào."
Âm thanh còn át cả tiếng sấm, phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh không gian vết rách liên tục hiện ra, gợn sóng không khí lấy Xuân Đức làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng thổi tung mọi thứ trên đường đi, không qua bao lâu đã hình thành một cơn bão cát khổng lồ.
Có điều lần này khác với những lần trước, lần này vòng xoáy do biển mây hình thành ở ngay trên đầu của hắn cũng không có tan đi.
Giống như để đáp trả lại lời khiêu khích của Xuân Đức, từ bên trong vòng xoáy trên trời phóng ra hai tia sét đen đỏ hai màu đan xen, chúng nó mang theo hơi thở của chết chóc, hủy diệt mọi thứ, khi hai tia sét còn chưa đánh xuống thì Xuân Đức đã cảm thấy được nguy hiểm chưa từng có.
Còn chưa để hắn kịp suy nghĩ thêm đối sách gì thì hai tia sét kia đã đánh thẳng lên phòng hộ bên ngoài cùng của hắn, hai bên va chạm khiến cho không khí xung quanh nổ tung, từng tiếng nổ rền liên tục vang lên.
Đùng đùng đùng... ầm ầm.
Âm thanh bạo liệt như vậy kéo dài không tới 2 giây liền ngừng lại, trong hai giây đó mọi phòng ngự của Xuân Đức đều là vô nghĩa, tất cả bảo vật phòng hộ gần như ngay lập tức liền mất đi tác dụng. Sau khi phòng hộ mất đi thì Xuân Đức chỉ có thể dùng bản thân mà cường ngạnh lại.
Tia sét bình thường chỉ lóe lên rồi biến mất do tiêu hao tất cả năng lượng vốn có nhưng hai tia sét này thì khác, chúng nó liên tục đánh lên thân thể Xuân Đức, bọn nó giống như có vô tận năng lượng cung cấp vậy.
Nhìn từ xa xa thì có thể thấy hai đạo tia sét một đen một đỏ nối liền giữa bầu trời cùng mặt đất, còn Xuân Đức lúc này đã bị hai tia sét kia hoàn toàn nhấn chìm ở bên trong. Có điều hắn cũng không có chết, từ bên trong phạm vị bao trùm của hai tia sét vẫn luôn vọng ra từng hồi tiếng gào rống thê lương.
Mặc dù Xuân Đức đã chọn địa phương ít người qua lại nhất nhưng dị biến nơi đây quá lớn đưa tới nhiều sự chú ý đến từ các thế lực phụ cận, trong đó có Hỏa Phụng Tông. Vốn dĩ việc thú triều đột nhiên bạo phát đã làm cho rất nhiều người có tâm liền để ý tới hoang mạc phía tây.
Bây giờ lại có dị tượng kinh tâm động phách lúc này thì không ít người liền liên tưởng đến việc gì đó, vì những người này không hề biết có người đang ở nơi đó vượt qua tiểu kiếp nên đa phần trong số bọn họ đều cho rằng " trời sinh dị tượng, bảo vật hiện thế."
Không qua bao lâu thì đã có vô số tu sĩ hướng về phía hoang mạc phía tây mà bay đi, có người dẫn đầu liền có người đi theo sau, rất nhanh người đi tới hoang mạc phía tây đã lên tới hàng trăm ngàn người.
.....
Xuân Đức ở bên trong phạm vi bao phủ của hai tia sét, không cần nói cũng đoán được hắn bây giờ hắn thảm đến mức nào, cả người cháy đen một mảnh, da tróc thịt bong toàn thân tê dại. Từng tiếng hét thảm liên tục vang lên.
Tuy lực bổn nguyên hỗn độn của hắn có thể thôn phệ tia sét nhưng cũng là có mức độ, nếu nhiều như thế này thì đừng nói hắn ngay cả người mạnh hơn hắn một vài cảnh giới cũng phải chết.
Sau 3 phút.
Cuối cùng hai tia sét kia cũng biến mất, biển mây phía trên cũng tán đi. Ngay khi hai tia sét vừa biến mất thì sói mập liền nhịn không được nữa, nó lo lắng chạy đến bên cạnh nơi chủ nhân của nó độ kiếp.
Chạy đến nơi nhìn thấy chủ nhân đã bất tỉnh nằm bên trong cái hố sâu thì nó liền không do dự nhảy xuống, dùng cái miệng đầy răng của mình khéo léo ngậm lấy chủ nhân rồi nhanh chóng rời đi. Nó cũng không phải đồ ngu, chủ nhân bây giờ đang ở trạng thái suy yếu nếu để đám nhân tộc tham lam kia nhìn thấy nhất định sẽ không buông tha cho chủ tớ bọn họ.
Nó tuy mạnh mẽ nhưng còn chưa có khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, một vài ngàn người tu sĩ bậc trung nó còn đối phó được chứ mà kéo tới hàng vạn thì nó cũng chỉ có thể bỏ chạy thục mạng.
.....
Sau khi Sói Mập mang theo Xuân Đức rời đi không được bao lâu thì những kẻ tầm bảo đầu tiên cũng xuất hiện. Bọn họ nhìn một mảnh hoang mạc trước kia bây giờ chỉ còn trơ lại nền đá cứng thì không khỏi lấy làm kinh hãi.
Trong một đội ngũ có ba người, bên trong bọn họ một trung niên có một vết sẹo lớn nhìn thấy cảnh này thì truyền âm cho hai người bạn bên cạnh.
" Nhanh đi theo ta, bảo vật đã không còn ở nơi đây. Ta có thể cảm nhận được có người đã mang nó đi rời xa nơi này."
Hai người khác nghe vậy thì không có hỏi lại thêm cái gì mà quay lại nhìn trung niên nhân khẽ gật đầu một cái, sau đó cả ba người chọn một phương hướng mà đuổi theo, thình lình phương hướng này chính là hướng đi của Sói Mập cùng Xuân Đức rời đi cách đây không lâu.
Cử động này của ba người cũng không gây nên quá nhiều chú ý, những người khác khẽ liếc nhìn ba người bọn họ một chút sau đó liền thu hồi ánh mắt. Có điều cái gì cũng có ngoại lệ, vẫn có một vài người đánh hơi thấy điều bất thường nên lén đi theo phía sau mấy người này.
Hành động như vậy lặp đi lặp lại gần hai mươi lần thì mới dừng lại, nhìn như đơn giản vô cùng, gần như không tốn một chút sức lực nào nhưng chỉ có Xuân Đức mới biết là cỡ nào không dễ dàng.
Trong cơ thể hắn pháp nguyên sau mỗi lần thi triển năng lực liền bị rút cạn sau đó lại được cấp tốc bổ sung. Liên tục lặp lại như vậy khiến hắn cảm thấy kiệt sức.
Ngay khi Xuân Đức nghĩ rằng tiểu thiên kiếp dành cho hắn đã kết thúc thì dị biến lại phát sinh, biển mây trên đầu hắn đang có xu hướng tán đi lúc này không ngờ lại tụ hội lại với nhau, biển mây nhanh chóng co rút lại chỉ còn phạm vi vài ngàn dặm. Cả biển mấy xoay tròn hình thành một vòng xoáy khổng lồ trên đỉnh đầu Xuân Đức.
Xuân Đức thấy cảnh này thì cảm thấy muốn chảy nước mắt quá.
" Trời ạ. Không phải chứ, vẫn còn chưa xong nữa à?"--- Hắn thầm than một câu.
Than thì than nhưng ngay khi biển mấy có dị trạng thì Xuân Đức liền cảm nhận được một sự nguy hiểm đến từ sâu bên trong biển mây hắn lập tức làm ra phản ứng. Chuyển hóa tất cả bổn nguyên lực biến thành pháp nguyên.
Sau đó triệu hồi ra gần như toàn bộ những bảo vật có thể sử dụng lúc này. Xung quanh cơ thể hắn được bao trùm các loại quang huy khác nhau nhiều màu sắc. Cũng ngay lúc đó một cự đại hư ảnh Địa Ngục Thiên Long hình thành hướng phía trời cao gầm thét.
" Gào Gào Gào."
Âm thanh còn át cả tiếng sấm, phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh không gian vết rách liên tục hiện ra, gợn sóng không khí lấy Xuân Đức làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng thổi tung mọi thứ trên đường đi, không qua bao lâu đã hình thành một cơn bão cát khổng lồ.
Có điều lần này khác với những lần trước, lần này vòng xoáy do biển mây hình thành ở ngay trên đầu của hắn cũng không có tan đi.
Giống như để đáp trả lại lời khiêu khích của Xuân Đức, từ bên trong vòng xoáy trên trời phóng ra hai tia sét đen đỏ hai màu đan xen, chúng nó mang theo hơi thở của chết chóc, hủy diệt mọi thứ, khi hai tia sét còn chưa đánh xuống thì Xuân Đức đã cảm thấy được nguy hiểm chưa từng có.
Còn chưa để hắn kịp suy nghĩ thêm đối sách gì thì hai tia sét kia đã đánh thẳng lên phòng hộ bên ngoài cùng của hắn, hai bên va chạm khiến cho không khí xung quanh nổ tung, từng tiếng nổ rền liên tục vang lên.
Đùng đùng đùng... ầm ầm.
Âm thanh bạo liệt như vậy kéo dài không tới 2 giây liền ngừng lại, trong hai giây đó mọi phòng ngự của Xuân Đức đều là vô nghĩa, tất cả bảo vật phòng hộ gần như ngay lập tức liền mất đi tác dụng. Sau khi phòng hộ mất đi thì Xuân Đức chỉ có thể dùng bản thân mà cường ngạnh lại.
Tia sét bình thường chỉ lóe lên rồi biến mất do tiêu hao tất cả năng lượng vốn có nhưng hai tia sét này thì khác, chúng nó liên tục đánh lên thân thể Xuân Đức, bọn nó giống như có vô tận năng lượng cung cấp vậy.
Nhìn từ xa xa thì có thể thấy hai đạo tia sét một đen một đỏ nối liền giữa bầu trời cùng mặt đất, còn Xuân Đức lúc này đã bị hai tia sét kia hoàn toàn nhấn chìm ở bên trong. Có điều hắn cũng không có chết, từ bên trong phạm vị bao trùm của hai tia sét vẫn luôn vọng ra từng hồi tiếng gào rống thê lương.
Mặc dù Xuân Đức đã chọn địa phương ít người qua lại nhất nhưng dị biến nơi đây quá lớn đưa tới nhiều sự chú ý đến từ các thế lực phụ cận, trong đó có Hỏa Phụng Tông. Vốn dĩ việc thú triều đột nhiên bạo phát đã làm cho rất nhiều người có tâm liền để ý tới hoang mạc phía tây.
Bây giờ lại có dị tượng kinh tâm động phách lúc này thì không ít người liền liên tưởng đến việc gì đó, vì những người này không hề biết có người đang ở nơi đó vượt qua tiểu kiếp nên đa phần trong số bọn họ đều cho rằng " trời sinh dị tượng, bảo vật hiện thế."
Không qua bao lâu thì đã có vô số tu sĩ hướng về phía hoang mạc phía tây mà bay đi, có người dẫn đầu liền có người đi theo sau, rất nhanh người đi tới hoang mạc phía tây đã lên tới hàng trăm ngàn người.
.....
Xuân Đức ở bên trong phạm vi bao phủ của hai tia sét, không cần nói cũng đoán được hắn bây giờ hắn thảm đến mức nào, cả người cháy đen một mảnh, da tróc thịt bong toàn thân tê dại. Từng tiếng hét thảm liên tục vang lên.
Tuy lực bổn nguyên hỗn độn của hắn có thể thôn phệ tia sét nhưng cũng là có mức độ, nếu nhiều như thế này thì đừng nói hắn ngay cả người mạnh hơn hắn một vài cảnh giới cũng phải chết.
Sau 3 phút.
Cuối cùng hai tia sét kia cũng biến mất, biển mây phía trên cũng tán đi. Ngay khi hai tia sét vừa biến mất thì sói mập liền nhịn không được nữa, nó lo lắng chạy đến bên cạnh nơi chủ nhân của nó độ kiếp.
Chạy đến nơi nhìn thấy chủ nhân đã bất tỉnh nằm bên trong cái hố sâu thì nó liền không do dự nhảy xuống, dùng cái miệng đầy răng của mình khéo léo ngậm lấy chủ nhân rồi nhanh chóng rời đi. Nó cũng không phải đồ ngu, chủ nhân bây giờ đang ở trạng thái suy yếu nếu để đám nhân tộc tham lam kia nhìn thấy nhất định sẽ không buông tha cho chủ tớ bọn họ.
Nó tuy mạnh mẽ nhưng còn chưa có khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, một vài ngàn người tu sĩ bậc trung nó còn đối phó được chứ mà kéo tới hàng vạn thì nó cũng chỉ có thể bỏ chạy thục mạng.
.....
Sau khi Sói Mập mang theo Xuân Đức rời đi không được bao lâu thì những kẻ tầm bảo đầu tiên cũng xuất hiện. Bọn họ nhìn một mảnh hoang mạc trước kia bây giờ chỉ còn trơ lại nền đá cứng thì không khỏi lấy làm kinh hãi.
Trong một đội ngũ có ba người, bên trong bọn họ một trung niên có một vết sẹo lớn nhìn thấy cảnh này thì truyền âm cho hai người bạn bên cạnh.
" Nhanh đi theo ta, bảo vật đã không còn ở nơi đây. Ta có thể cảm nhận được có người đã mang nó đi rời xa nơi này."
Hai người khác nghe vậy thì không có hỏi lại thêm cái gì mà quay lại nhìn trung niên nhân khẽ gật đầu một cái, sau đó cả ba người chọn một phương hướng mà đuổi theo, thình lình phương hướng này chính là hướng đi của Sói Mập cùng Xuân Đức rời đi cách đây không lâu.
Cử động này của ba người cũng không gây nên quá nhiều chú ý, những người khác khẽ liếc nhìn ba người bọn họ một chút sau đó liền thu hồi ánh mắt. Có điều cái gì cũng có ngoại lệ, vẫn có một vài người đánh hơi thấy điều bất thường nên lén đi theo phía sau mấy người này.
Truyện mới nhất:
- Đêm trăng sáng rực (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!