LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 819: Nói chuyện với nhau (2)

105 lượt xem

Chẳng khác gì người ta tân tân khổ khổ làm thức ăn cho đẹp, còn muốn từ từ ăn thưởng thức hương vị, nhưng mà có người thì ăn nó chẳng khác gì cơm trắng.

Lý Vân Tiêu nhìn qua vẻ mặt Cẩn Huyên đen lại, cũng xấu hổ, ngượng ngùng nói: 

- Một ngàn cực phẩm nguyên thạch, ngày sau ta nhất định trả lại cho Cẩn Huyên.

Cẩn Huyên lúc này phục hồi tinh thần lại, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, nói: 

- Vân thiếu không cần khách khí, vẫn câu nói kia, chỉ cần ngươi có thể bảo trụ vị trí của Thiên Nguyên thương hội, Tử Vân thương hội sẽ tận hết khả năng giúp đỡ ngươi. Đồng thời ta cũng rất vui mừng, Vân thiếu tuy chỉ có tu vị Võ Tông ngũ tinh, nhưng mà từ tình huống hấp thu nguyên thạch vừa rồi, chiến lực thật sự không đơn giản như thế a.

Lý Vân Tiêu pha trò, nói: 

- Ha ha, cũng tạm được.

Trong mắt Cẩn Huyên mang theo dị sắc, vui vẻ nói: 

- Quả là thế, ta nói ánh mắt Linh Nhi muội muội gần đây rất độc, rất ít khi nhìn lằm. Ta thực rất ngạc nhiên trong thực chiến Vân thiếu có thể đánh bại đối thủ thế nào? Võ Tông cửu tinh? Hay liều mạng có thể đánh với Võ Hoàng?

- Cái này, thực khó mà nói...

Lý Vân Tiêu không biết trả lời như thế nào mới tốt, cũng không thể nói mình lúc còn ở thành Viêm Vũ đã có thể phất tay trấn áp mấy tên Võ Hoàng a, nói ra người ta còn xem mình như thằng bệnh tâm thần đấy.

Lọt vào tai Cẩn Huyên tự nhiên là hắn không muốn tiết lộ, ngượng ngùng cười nói: 

- Giữ bí mật cũng là đúng, Cẩn Huyên hỏi nhiều.

Lý Vân Tiêu cười khổ im lặng, không cách nào giải thích rõ ràng.

Lúc này cánh cửa bị đẩy ra, Ổ Sâm vẻ mặt tái nhợt đi tới, trên người còn có nguyên lực chấn động, hiển nhiên cảm xúc cực kém.

Cẩn Huyên cau mày nói: 

- Ổ Sâm, xảy ra chuyện gì?

Ổ Sâm bờ môi động vài cái, nhìn qua Lý Vân Tiêu, muốn nói lại thôi.

Cẩn Huyên trầm mặt, nói: 

- Vân thiếu không là người người, cứ nói đừng ngại!

Ổ Sâm mới mở miệng, tức giận tràn ra ngoài, giận dữ nói: 

- Hội trưởng đại nhân, đám tiện nhân Lôi Phong thương hội kia bỏ đá xuống giếng, biết rõ tình cảnh trước mắt của chúng ta, khó xử chúng ta khắp mọi mặt, trực tiếp nói với ta truyền tống đại trận hư hao, đang tiến hào sửa chữa. Ta hỏi cần bao lâu mới sửa tốt, bọn chúng nói là không biết.

Sắc mặt Cẩn Huyên khó coi tới cực điểm, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Lôi Phong thương hội đáng chết, bỏ đá xuống giếng!

Lý Vân Tiêu nhướng mày, lập tức giãn ra, khẽ cười nói:- Hai vị không cần tức giận, đẩy đổ mọi người cùng đẩy là đương nhiên, đã thấy thuận tiện thì lấy. Đợi lát nữa Lôi Phong thương hội kia ta sẽ tự mình đi qua, dùng thân phận Tử Vân thương hội có lẽ không thể mượn dùng truyền tống trận rồi.

Cẩn Huyên xấu hổ nói: 

- Vậy chỉ có thể do Vân thiếu tự mình nghĩ biện pháp rồi.

Lôi Phong thương hội mạnh, cho dù là Thiên Nguyên thương hội cũng không dám ngạnh kháng, các nàng thì làm gì có biện pháp, người ta bán mặt mũi là xem mặt mũi cùng thương minh, không bán mặt mũi thì ngươi cũng chẳng làm được gì.

Ổ Sâm tức giận nói: 

- Hội trưởng đại nhân, chờ vượt qua nguy cơ lần này, tự chúng ta tại thành Nam Hỏa thiết lập một truyền tống trận cỡ lớn.

Cẩn Huyên khẽ gật đầu nói: 

- Chuyện này nói sau, chờ vượt qua được rồi nói.

Nàng nhìn Lý Vân Tiêu nói: 

- Vân thiếu, vị đại nhân kia hiện tại có lẽ đã xuất quan, có nguyện ý đi theo ta bái phỏng hay không?

Lý Vân Tiêu nói: 

- Rất tốt, ta cũng muốn nhìn xem trong thành Nam Hỏa che dấu cái đại nhân vật gì.

Trong lời của hắn nói không mang theo chút kính ý gì, Cẩn Huyên nhíu mày, nhưng mà lơ đễnh, người trẻ tuổi phần lớn là tính tình kiêu ngạo, huống chi là hắn những năm qua rất thành công, tự nhiên sẽ có chút bảo thủ.

Cẩn tuyên nhỏ giọng phân phó Ổ Sâm vài câu, Ổ Sâm nhìn Lý Vân Tiêu, liền quay người rời đi.

Rất nhanh nàng mang theo một túi trữ vật, đưa cho Lý Vân Tiêu, nói: 

- Tài liệu Vân Tiêu đại nhân cần thiết, Tử Vân thương hội có thể cung cấp đều ở bên trong, trong đó còn có một ức trung phẩm nguyên thạch.

Vốn Cẩn Huyên ý cho rằng tám ngàn vạn là đủ, nhưng nhìn thấy Lý Vân Tiêu hấp thu nguyên thạch khủng bố như vậy, cho nên gom góp thêm hai ngàn vạn viên.

Lý Vân Tiêu lập tức không khách khí, sau khi nhận lấy nói: 

- Đa tạ.

Hắn cũng không sĩ diện cãi láo, Tử Vân thương hội có thể vào thời điểm này giúp đỡ hắn, ân tình nhất định là ghi nhớ, bởi vì cái gọi là đại ân không cách nào nói hết.

Cẩn Huyên nói: 

- Chúng ta đi thôi, nếu bỏ qua vị đại nhân kia, sẽ di hận về sau.

Ba người ra khỏi Tử Vân thương hội, vượt qua mấy con phố ở thành Nam Hỏa, đi vào một tiểu viện.

Trước sân không có hộ vệ, quét dọn thập phần sạch sẽ, một hàng rào cửa nhỏ, Cẩn Huyên nhẹ nhàng đẩy ra đi vào, tiền viện này có một thạch đỉnh củ kỹ vỡ vụn không chịu nổi, thập phần tàn tạ, khắp nơi là rêu xanh.

Một tiểu thiếu niên đang ngủ gà ngủ gật, vừa thấy có người đến, vội vàng nâng tinh thần lên, vừa nhìn kỹ thì lập tức cười nói: 

- Thì ra là Cẩn Huyên tỷ tỷ, đến thực kịp thời nha.

Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn quét qua người thiếu niên này, ăn mặc chẳng khác gì tiểu nhị tiểu điếm bình thường, bộ dáng mười hai mười ba tuổi, nhưng ẩn ẩn tản mát ra hồn lực chấn động dĩ nhiên là thuật luyện sư cấp hai!

Nội tâm của hắn kinh ngạc không thôi, âm thầm phỏng đoán nói: chẳng lẽ vị đại nhân này l thuật luyện sư?

Trên mặt Cẩn Huyên đầy tươi cười, vui vẻ nói: 

- Kịp thời? Nói như vậy Mạc đại sư xuất quan?"

Thiếu niên kia khẽ cười nói: 

- Sư phó xác thực xuất quan, nhưng mà...

Sắc mặt của hắn biến thành lạnh lùng, nói khẽ: 
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư